ZingTruyen.Store

The Gioi No Toi Mot Moi Tinh Dau

"A ... "Đương nhiên là vì cô đánh giám đốc quản lí hạng mục! Nhưng từ giọng điệu của Hạ Kha, điều này dường như không có ảnh hưởng gì. Mặc kệ như thế nào, tóm lại nếu anh không đề cập đến, đương nhiên cô sẽ không chủ động nhắc nhở. Vì vậy Hình Vận cứng nhắc chuyển chủ đề:

"Ngoài ra, tôi muốn hỏi tại sao là tôi phụ trách?"

"Bởi ngày mai tôi sẽ đi công tác ."

"Nghe thì hiểu, nhưng tại sao là tôi chịu phụ trách? Tôi không thành thạo thiết kế."

Thiết kế tất nhiên là Hà Ngộ phụ trách.

"Tôi phải làm những gì?" Hình Vận trở nên hoang mang hơn.

"Đen phong cách tổng thể, cung cấp thông tin dữ liệu mà anh ta cần,thuận tiện hỗ trợ anh ta một chút." Dừng một hồi, Hạ Kha bổ sung:

"Nói tóm lại, tùy chuyện mà làm"

"Vì vậy, tôi không có thời gian để hẹn hò?"

"Ừ, đúng rồi."

"Hả?"

"Không phải, ý tôi là ..." Anh im lặng rồi đột nhiên hỏi:

"Lương của cô không đủ cao à?"

"Đủ ... đủ rồi..." Tất nhiên, càng nhiều tiền lương càng tốt, ai lại ngại đủ, nhưng anh hỏi, cô chắc chắn không dám nói "không".

"Có phải tiền lương làm thêm giờ không đủ?"

"Đủ rồi ..."

"Phúc lợi không đủ nhiều ?"

"Rất nhiều ..."

"Vì vậy, cô đối với tôi có ý kiến gì không?"

"Có một chút..."

"Hừm?"

"Không có! Một chút cũng không có!"

"Đã như vậy, tại sao cô phải đi xem mắt hẹn họ vào thời điểm này? Cô có biết Giai Ốc có bao nhiêu đối tác không ? Biết rõ từ trước đến nay bọn họ tiếp nhận hạng mục đều là vì đẳng cấp đấy sao? Biết rõ bọn họ có thể vì trò chơi mới của chúng ta mang lại bao nhiêu hiệu quả quảng cáo không? Biết rõ sự hợp tác này quan trọng như thế nào đối với công ty không? Hình dung nó bằng bốn từ chính là--- sinh tử tồn vong!"

"Nghiêm trọng như vậy sao?"

"Rất nghiêm trọng! Cô có muốn thấy công ty phá sản không? Muốn xem tôi bị phá sản sao? Muốn cho tôi lưu lạc ngoài đường ư?"

"Tất nhiên tôi không muốn ..." Nếu anh ta phá sản, chẳng phải cô cũng thất nghiệp sao?

"Vậy thì hãy chờ tôi quay về rồi hẵng đi xem mắt! Cô đã chờ đợi 30 năm, chờ thêm vài ngày nữa để chết sao!"

"... Nói vậy cũng đúng, nhưng nói như vậy thì càng không nên để tội chịu phụ trách,chẳng phải tôi mới đắc tội với Giám đốc Hà sao."

"Ừ, cho nên anh ta chỉ định cô phụ trách."

"Đây là muốn trả thù tôi sao?!"

Cô sẽ bị chỉnh chết! ! ! ! !

Chương 05
Có lẽ cô nghĩ nhiều rồi, dù sao mọi người đều là người trưởng thành, sẽ không đến mức vì sự hiểu nhầm kia mà trả thù ?
Khả năng chỉ vì người thiết lập tư liệu khẳng định cô đến trao đổi , vì vậy những việc khác để cô ấy chịu phụ trách, để nhiều người tham gia quá sẽ gây nhầm lẫn.

... Đúng vậy, Hình Vận nghĩ ý tưởng này rất hợp lý,nhất định là như vậy.

Sáng hôm sau, cô chủ động liên lạc với giám đốc Hà, anh cũng rất hợp tác. Vào khoảng một giờ chiều đến công ty của họ, chỉ đơn giản là mở một cuộc họp với cô xác định kế hoạch, không khí chung vẫn rất hòa đồng.

Chỉ là, sau đó không còn nữa!

Anh không đến hỏi cô bất kì tư liệu liên quan nào,cũng không cho cô xem bản phác thảo thiết kế của mình. Sợ ảnh hưởng đến công việc của anh ta, Hình Vận không dám thúc giục,cứ như vậy im lặng chờ ba ngày, cho đến khi Hạ Kha gửi WeChat giục cô, cô phải gọi cho giám đốc Hà để hỏi.

Cuối cùng, anh mang máy tính đến công ty của họ... thiết kế ...
Chẳng qua là bắt đầu thiết kế! Mà không phải bàn giao thiết kế!
Tệ hơn, cô không nghĩ nhiều ...

"Giúp tôi gọi đồ ăn bên ngoài, tùy tiện gọi cái gì cũng được, tôi không kén ăn, chỉ cần là không ăn cay, không ăn hành, không ăn nội tạng, nhiệt lượng không quá cao tại gần đây tôi đang tập thể hình."

"Giúp tôi đi đến cửa hàng tiện lợi ở tầng dưới để mua thuốc."

"Giúp tôi quay lại WeChat nói rằng hôm nay không có thời gian, phải tăng ca."

"Giúp tôi pha một cốc ca cao nóng, ngọt một chút."
......
......

Hoàn toàn là đưa cô đi làm chân sai vặt!
Hình Vận miễn cưỡng đưa ly cà phê mới pha đặt trước mặt anh ta. Cô không trở về chỗ ngồi của mình như trước tiếp tục đợi anh ta phân công, mà đứng thẳng nhìn chằm chằm vào anh ta.
Nhìn thấy ánh mắt bức người của cô Hà Ngộ không thể không chú ý. Anh ngẩng đầu lên thờ ơ hỏi:

"Làm gì?"

"Giám đốc Hà..." Cô hít một hơi thật sâu miễn cưỡng cười trừ:

"Anh định làm trong bao lâu?"

"Xem tình huống, dù sao không  quá mười hai giờ." Người đàn ông cũng cần bảo dưỡng, công việc khẩn cấp không thể trì hoãn giấc ngủ của anh ta.

"Trước 12 có thể xong không?" Tâm trạng của Hình Vận có chút lo lắng.

"Làm sao có thể?" Anh khịt mũi "Không sớm thế được, không thấy tôi mới bắt đầu làm à? Ít nhất cũng phải ba hoặc bốn ngày."

... Ý nghĩa chính là cô phải làm nha hoàn cho anh ta ba đến bốn ngày ? !

"Làm ơn ... làm ơn ..." Cô nhẫn nhịn:

"Anh lúc trước đã bận rộn làm gì? Vì cái gì mà giờ này mới làm?"

"Dưỡng thương." Anh trở lại tự tin.

"... Dưỡng thương cái gì?"

Anh chỉ vào đầu mình "Chấn thương mà cô gây ra."

Hình Vận nhận ra anh ta vẫn bị quấn quanh bằng một miếng gạc trên đầu,xem ra vẻ như rất nghiêm trọng. Đã nhiều ngày rồi băng gạc vẫn chưa được gỡ bỏ. Hồi tưởng lại,lúc ấy cô đã rất sợ hãi, dưới tình thế cấp bách phát ra Hồng Hoang chi lực[1]không nhỏ.
Đúng! Dưỡng thương và gì gì đó rất hợp tình hợp lý!

Nhưng ...

"Tôi đi về trước đây. Công ty chúng tôi có các lập trình viên làm trực ban suốt đêm. Anh hết bận có thể đi thẳng, không cần khóa cửa ..."

"Nếu tôi không nhầm, Hạ Tổng nhà các người dường như để cô hỗ trợ tôi?" Anh mỉm cười nhắc nhở cô.

"Nói ... Nói như vậy không sai, nhưng anh không giống đang bận, không có việc gì cho tôi cả."

"Ai nói với cô rằng không có việc gì?"

Anh liếc nhìn đồng hồ: "Đói rồi, giúp tôi mua đồ ăn khuya ..."

"Giám đốc Hà!" Hình Vận lớn tiếng ngắt lời anh. Ngay sau đó, cô nhận ra giọng điệu của mình không được tốt lắm nên đã hạ giọng:

"Tôi nghĩ rằng Hạ Tổng nhà chúng tôi có ý rằng để tôi hỗ trợ anh trong phương diện công việc chứ không phải trong phương diện sinh hoạt cá nhân."

"Cũng đúng." Anh gật đầu ngẫm nghĩ,đột nhiên nói:"Vậy cô kể chuyện cười một chút đi, nhàm chán quá, giải buồn ."

"... Tôi đang nói về phương diện công việc là chỉ chuyên môn hơn chút,tôi nhất định phải làm những việc kia." Bưng nước rót trà ngay cả dì dọn dẹp của công ty bọn họ cũng có thể đảm nhiệm, tại sao cô ấy phải ở lại với anh ta cùng tăng ca? Không thể được? !

"Ví dụ?"

"Ví dụ như anh có thể để tôi giúp anh sắp xếp bản thiết kế dù sao tôi cũng đã học qua thiết kế ..."

"Ha ha ha ha ha ha ha ... trò đùa này rất buồn cười hahahahaha ..."

"Tôi không nói đùa ..."

Một vài vấn đề về sắp chữ không phải là liên quan về học thiết kế hay không, mà còn là một vấn đề về tài năng.

"Tôi cũng có thể giúp chỉnh các phông chữ."

"Tôi có thể làm việc này trong vài phút."

"Điều chỉnh màu sắc?"

"Vài giây đồng hồ có thể hoàn thành."

"... Ồ, vậy thì cô có thể tự mình làm lấy nó, tôi thực sự phải quay về trước." Nếu như tài năng như vậy cô ấy cần gì phải làm nữa!

---------------------------------------------------------
Chú thích
[1]: "Hồng hoang chi lực", có nghĩa là dốc sức bình sinh

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store