ZingTruyen.Store

Thất Vũ Nhất Mộng - Phần 1

Chương 6: Cạm Bẫy Trong Vườn Chết

TuiVietTruyenZ

Hơi ấm từ vòng tay Lạc Dạ vẫn bám lấy bạn, như muốn giữ bạn lại, nhưng lời cô gái áo trắng – "Ngươi không phải người thật" – vẫn vang vọng trong đầu. Bạn đứng giữa khu vườn chết, ánh sáng xanh từ cỗ máy Thất Vũ chiếu qua, làm cây khô héo như đang sống dậy. "Chết rồi, tui phải làm gì bây giờ?" bạn lẩm bẩm, mắt dao động giữa mảnh kính lấp lánh trong tay cô gái và cánh cửa đá cuối vườn. Lạc Dạ buông bạn ra, ánh mắt hắn tối đi, như đang giấu một nỗi đau.

"Ngươi chọn đi," Lạc Dạ nói, giọng trầm như ra lệnh, nhưng pha chút khàn khàn. "Cánh cửa này, hay mảnh kính của cô ta." Hắn bước lùi, cho bạn không gian, nhưng ánh mắt vẫn khóa chặt bạn, như sợ bạn biến mất. Cô gái áo trắng mỉm cười, mảnh kính trong tay sáng rực. "Chạm vào nó," cô ta nói, giọng nhẹ như gió. "Ngươi sẽ thấy sự thật – về Thất Vũ, về hắn, và về chính ngươi."

Bạn run lên, tim đập thình thịch. "Gì thế này? Nếu tui chọn sai thì sao?" bạn nghĩ, tay đưa lên, rồi dừng lại giữa không trung. Lạc Dạ bước tới, gần sát bạn, hơi thở phả vào má. "Tin ta," hắn thì thầm, giọng dịu mà nguy hiểm. "Cô ta muốn chia cắt chúng ta. Ngươi biết ta, không chỉ ở đây, mà ở ngoài kia, nơi ngươi đang lật trang truyện này."

Lời đó làm bạn lạnh sống lưng. Hắn lại phá tường thứ tư, như biết bạn là ai ngoài đời. Bạn muốn tin hắn, nhưng cô gái áo trắng tiến tới, ánh mắt sắc như dao. "Hắn sợ ngươi biết sự thật," cô ta nói. "Hỏi hắn đi, hỏi Lạc Dạ xem hắn đã làm gì để ngươi bị mắc kẹt ở đây." 

Bạn quay sang Lạc Dạ, giọng run: "Nói đi, anh kéo tui vào Thất Vũ, đúng không? Anh biết tui từ trước?" Hắn im lặng, ánh mắt đau đớn, rồi bất ngờ nắm tay bạn, kéo bạn về phía cánh cửa đá. "Đi với ta," hắn nói, giọng khàn. "Ta sẽ cho ngươi câu trả lời, nhưng không phải ở đây."

Nhưng trước khi bạn kịp phản ứng, khu vườn rung chuyển. Cây khô bốc cháy, ánh sáng xanh từ cỗ máy Thất Vũ sáng rực, và một tiếng rít chói tai vang lên. Cô gái áo trắng hét: "Ngươi không có nhiều thời gian!" Mảnh kính trong tay cô ta vỡ ra, ánh sáng bắn vào bạn. Đầu bạn đau nhói, một ký ức lóe lên: một con đường mưa, bạn đứng dưới ô, và Lạc Dạ – không, một người giống hắn – nhìn bạn, nói: "Ta sẽ tìm ngươi, dù ở bất kỳ thế giới nào."

Bạn hét lên, lùi lại, va vào Lạc Dạ. Hắn ôm lấy bạn, chặt đến mức bạn cảm nhận được nhịp tim hắn. "Đừng sợ," hắn thì thầm, giọng run hiếm hoi. "Ký ức đó... là thật. Nhưng cô ta đang thao túng ngươi."

Cô gái áo trắng cười lạnh, ánh mắt như xuyên thấu bạn. "Thật? Hay hắn chỉ muốn giữ ngươi trong mộng mãi mãi?" Cô ta giơ một mảnh kính khác, nhỏ hơn, lấp lánh ánh xanh. "Chạm vào, và ngươi sẽ biết hắn là ai – ngoài kia." 

 Bạn rối bời, tim đập loạn. Lạc Dạ siết tay bạn, ánh mắt cầu xin: "Đừng. Đi với ta, qua cánh cửa." Cánh cửa đá sáng lên, như mời gọi. Nhưng mảnh kính trong tay cô gái cũng lấp lánh, như chứa đựng sự thật bạn khao khát. Bạn đứng đó, bị giằng xé giữa tình cảm với Lạc Dạ và nỗi nghi ngờ đang lớn dần.Bạn sẽ làm gì? Đi qua cánh cửa với Lạc Dạ, hay chạm vào mảnh kính để thấy sự thật?

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store