Tha thứ cho anh... vì phải yêu em thêm một lần
V1-Chap 2: Vị... Hôn... Phu...?
- " Hùng Thần, anh đừng hung dữ với con bé vậy được không? Chắc là nó mệt, muốn nghỉ trước thôi mà!"- người phụ nữ bên cạnh ba nó cất tiếng, giọng điệu nhẹ nhàng, ấm ápNó cười khẩy
-" Hai người bớt diễn kịch đi được không? Đừng khiến tôi ghê tởm nữa!"-" Con dám..!"
-"Hùng Thần, bớt giận đi mà, anh cũng phải hiểu rằng tính con bé vốn đã vậy rồi, tức giận chỉ tổn đến sức khoẻ thôi!"- bà nói , hai tay ngăn ông lại-" Còn bà nữa, đừng ra vẻ hiền hậu, dễ gần làm gì. Ai mà chẳng biết năm đó, là bà quyến rũ ba tôi, làm mẹ tôi phải chịu bao tủi nhục. Ông thì cũng vốn đâu có yêu mến gì tôi, trong mắt ông thì tôi vốn là tờ giấy thừa kế không hơn không kém kia mà? Sao phải tỏ ra yêu thương tôi làm gì chứ?"
Nói xong, nó đi thẳng lên lầu-"Con bé này...!"
-"Cẩn thận sức khoẻ!"
-" Lưu Oanh, bao lâu nay là anh không dạy dỗ nó, khiến em phải chịu khổ rồi."
-"Không sao, em nhịn được mà, quan trọng là sức khoẻ của anh thôi." Nhìn họ thân mật vậy, không chỉ Y Thần mà cả những người làm lâu năm ở đó cũng phải khó chịu.
Lý phu nhân, năm đó hiền hậu biết bao, dịu dàng biết bao, vậy mà lại phải làm như vậy... rời khỏi đứa con mình sinh ra, rời khỏi gia đình nhỏ của riêng mình
Nghĩ đến là nẫu ruột!
________
-"Tiểu thư à, cô chuẩn bị đi, lão gia nói tối nay phải đón tiếp một vị khách quý, tiểu thư cũng phải có mặt đó."- bà Hàn, người giúp việc thân thiết của nó gõ cửa
-"Con biết rồi, bà xuống nhà trước đi."- nó lạnh lùng trả lời
Bước chân vào bồn tắm ngập tràn cánh hoa hồng, nó ngâm mình vào trong
Cảm giác dễ chịu trở lại mơn man. Đã lâu rồi Y Thần không cảm thấy thoải mái như bây giờ. Ít nhất là từ lúc nó biết được sự thật về người phụ nữ đã sinh ra nó.
Y Thần khẽ thở dài.
Chuẩn bị xong xuôi, nó bước xuống phòng tiệc.
Y Thần lúc này trông như một tiểu thiên sứ lạc vào trần gian.
Chiếc váy trắng ôm sát thân trên tôn lên vòng eo thon gọn của nó. Tóc Y Thần xoã dài xuống ngang lưng, xoăn thành từng lọn lộ rõ vẻ thanh lịch của người thừa kế Lý Thị.
Ngoài ra, Y Thần cũng trang điểm nhè nhẹ cho khuôn mắt trái xoan trắng trẻo của mình. Tuy vậy, đâu đó trên gương mặt ấy lại toát lên vẻ u buồn mà dịu dàng khó tả.
-" Ông nội, con đã chuẩn bị xong rồi."
-"Ngồi đi! Hôm nay, Lý gia sẽ tiếp đón một vị khách quý, cũng là vị hôn phu của con. Vậy nên, nhớ chú ý chừng mực, giữ hình tượng tốt cho Lý gia, con hiểu không?"
Vị hôn phu? Nó có nghe nhầm không vậy?
Nhưng nó không thể cãi lời ông. Vì vậy chỉ có thể lặng lẽ gật đầu.
-" Con hiểu rồi."
_______
-"Lão gia, Triệu tổng đã đến rồi."
-" Mời họ vào đi!"
-"Triệu tổng, thiếu gia, lối này."- người phục vụ bước vào, phía sau là hai người dáng vẻ quyền quý cùng một người đàn ông mặc vest đen, chắc là vệ sĩ
-"Sao lại là cậu ta???"- Y Thần tròn mắt.
Thiếu gia đi bên Triệu tổng lại chính là Đình Phong, người để lại không ít ấn tượng xấu với Y Thần
Triệu tổng ra hiệu, ngay lập tức người đàn ông đi cùng họ mang một bình rượu vang tiến lại gần Lý chủ tịch
-" Lão gia, Triệu tổng của chúng tôi có chút lòng thành, hy vọng ông thích
-" Làm phiền Triệu tổng rồi."- ông nó cười lớn-"Không nói nhiều nữa. Chúng ta cùng ăn tối."
Suốt bữa ăn, hai bên Lý gia và Triệu gia chỉ bàn về hôn lễ xa tít mù khơi bao năm còn chưa rõ.
Ở một góc nào đó, cả Y Thần lẫn Đình Phong đều lẳng lặng ngồi
-" Hôn lễ này đặc biệt quan trọng đối với cả hai gia tộc của chúng ta, tuyệt đối không được qua loa!"
-" Ông à, con mới chỉ học lớp 10, bây giờ nói đến hôn lễ, chẳng phải sớm quá hay sao?"- bỗng, Y Thần lên tiếng
Nụ cười trên môi Triệu tổng chợt tắt. Rồi ông lại cố nặn ra một nụ cười gượng ép
-" Lý tiểu thư, tuy rằng bây giờ nói chuyện này là rất sớm, nhưng kể ra... cả cô và Đình Phong đều chưa có tình cảm gì, thời gian này xem như để hai bên tìm hiểu dần dần, sau này còn có thể giúp cuộc sống không bị quá gò bó."
Nó đặt dĩa xuống, lau miệng rồi nói
-" Xin lỗi. Nhưng cuộc hôn nhân sắp đặt như vậy, tôi không đồng ý." - nó mỉm cười-" Ông, con ăn xong rồi, con lên phòng trước."
Tức thì, Y Thần bước lên cầu thang.
-" Lý Y Thần! Còn không mau đứng lại!"
-"Ông nội, đừng ép con nữa."
Lý chủ tịch lặng người, thầm thở dài.
Bước vào phòng, nó thả mình trên chiếc sofa, tay cầm một cuốn sách, vừa nghe nhạc vừa đọc
Cứ nghĩ đến việc Triệu Đình Phong là vị hôn thê của nó là lại không tài nào tập trung được
Thật sự là nó phải kết hôn với người này sao? Tại sao không để nó tự quyết định? Hàng trăm câu hỏi hiện lên trong đầu nó.
Bỗng, tiếng gõ cửa vang lên đập tan dòng suy nghĩ của nó
-" Là ai vậy?"
—————
Đừng quên vote và góp ý nữa nhé 😊😊😊
Thanks for reading
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store