Textfic Hasuialbie Anh Dao Va Thuong Xuan
Albie biết mình chẳng phải tuýp người giỏi đọc vị người khác, nhưng trước Hasuichi em lại nhạy cảm đến lạ.
"Sao thế?"
"Vẫn còn mệt à?"
Hasuichi vươn tay hòng đặt lên trán em để kiểm tra thân nhiệt, nhưng được nửa chừng lại rụt về. Và anh cười, một nụ cười gượng gạo quá đỗi.
"Hasuichi."
"Tao đã nằm mơ..."
Giọng Albie khàn đặc, lúc cất lời em còn buộc phải ngừng lại để ho khan mấy lần. Dẫu khó chịu là thế, Albie vẫn dằn mình kể cho tròn chuyện.
"Một cơn ác mộng...
Vô cùng khủng khiếp."
Hasuichi hít sâu một hơi, anh cụp mắt, đôi mắt vẫn dính chặt vào cậu trai gầy gò khổ sở trên giường bệnh.
"Chỉ là mơ thôi...
Giấc mơ sẽ chẳng bao giờ trở thành sự thật đâu Albie à."
Nghe thế, Albie mới bèn ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt chẳng buồn giấu đi những thương yêu, trân quý của người kia.
"Tao đã mơ,
Mơ rằng mày nói ghét tao."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store