ZingTruyen.Store

Tcct Diep Lam Deu La Tinh Co

Chỉ có hai con đường xung quanh nhà thờ, trừ con đường bên cạnh bờ mà hai người tới đây, thì cũng chỉ còn một hướng có thể đi. Cả hai cùng đi, trái lại không gặp phải mấy con quái nguy hiểm từ bụi cỏ xông ra

Lam Hà vừa đi trong lòng cũng vô cùng đấu tranh, vì cái lý do như thế mà vứt bỏ đồng đội mới quen thì thật chẳng có khí phách tí nào. Nhưng điểm ấn tượng thì tất nhiên đã có. Nhìn xem, nhìn xem, tên này còn ngại không đủ chói mắt, mang danh hiệu" Công hội Hưng Hân" trưng ra ngoài

" Ông có vào công hội nào chưa? Có muốn tới Hưng Hân không hở?" Hương Tượng Tuyệt Lưu hỏi

Lam Hà trong nháy mắt cảm thấy mình có hơi tức giận, cậu ấp úng một hồi, cuối cùng cũng bảo:" Không được rồi, tôi cũng đã vào công hội, là Trung Thảo Đường á." Lam Hà chột dạ nói dối, nghĩ ngộ nhỡ cả hai cãi nhau, còn có thể kéo cừu hận đổ lên đầu Trung Thảo Đường.

" Ồ, vậy à, vậy được rồi" Đối phương không nói thêm gì nữa. Lam Hà thở phào nhẹ nhõm, sợ hắn muốn mình lấy danh hiệu công hội ra. Song ngẫm lại cẩn thận, người vẫn luôn xoắn xuýt chuyện này hình như chỉ có mỗi Lam Hà, không chừng người đối diện chẳng hề coi trọng chuyện xảy ra lúc nảy.

" Ài, đợi một chút." Hương Tượng Tuyệt Lưu chợt nói

Trái tim Lam Hà nhảy dựng lên," Hả? Sao thế?"

" Ông nhìn phía bên phải xem, bên đó hình như có một cái lều vải"

Lam Hà chuyển góc nhìn của Tiểu Kiều Lưu Thủy sang bên phải một chút, quả nhiên nhìn thấy không xa trong rừng cây thấp thoáng có một cái lều màu đen.

" Đi xem thử không?" Hương Tượng Tuyệt Lưu nói

" Được thôi." Lam Hà đáp lại. Lấy nhiệm vụ làm đầu, tạm thời vứt hết những ý nghĩa lung tung đi, cậu bước theo người đằng trước xuyên qua bụi cỏ rậm rạp. Chỗ dựng lều vải giống như một nơi trú quân nho nhỏ, có gắn một cây đuốc, bên cạnh còn có một cái lồng gỗ nhốt thỏ bên trong. Chẳng qua là chỗ này cả một tên NPC cũng không có, lẽ nào chỉ để đó coi chơi?

Lam Hà nói ra thắc mắc của cậu, Hương Tượng Tuyệt Lưu tỏ ý hắn cũng không rõ lắm. Vì thế hai người đành phải giống như ở nhà thờ, dạo quanh đây tìm manh mối.

Tiểu Kiều Lưu Thủy bước vào trong lều vải, bên trong chỉ có một ngọn nến đã tắt và chiếc giường. Cậu vừa định xoay người rời đi luôn, thì lại thấy chỗ góc nhìn mình vừa quay đi có thứ gì đó được đè dưới nến. Đạo cụ bố trí trong Vinh Quang đều được làm rất tỉ mỉ, nhưng chẳng loại trừ cố tình trù tính để trêu chọc người chơi, khó mà lường trước được. Lam Hà nhấp nút phải vào mảnh màu trắng kia, quả nhiên có phát hiện.

" Tôi tìm được một mảnh giấy này" Lam Hà nói cho Hương Tượng Tuyệt biết

" Ồ? Khả năng cao là đồ dùng nhiệm vụ, có thể bỏ vào túi đồ không?" Hắn nói

Không cần hắn nhắc nhở, Lam Hà với tư cách là một người chơi lão làng đã làm trước

" Có thể bỏ, xem ra đúng vậy rồi" Lam Hà có chút kích động bảo, tuy nói nhiệm vụ này không chừng sẽ không lấy được thứ gì ngon, nhưng thông qua quan sát để thu được manh mối lại khiến người ta có cảm giác thành tựu. Mảnh giấy là một lá thơ, nội dung khá ngắn, sau khi Lam Hà nhặt được mẩu giấy này, hồi lâu dưới nến vẫn không thấy làm mới. Vì vậy cậu đọc nội dung của nó cho đồng đội nghe luôn.

Em gái:

Ta đã tìm được biện pháp để cứu nàng ấy, nếu như ta không thể sống sót trở về, xin em hãy tha thứ cho sự ích kỷ của ta.

Yêu em

Adam

Sau khi Lam Hà bỏ mảnh giấy vào túi đồ ngay lập tức nhận được một nhiệm vụ, NPC giao nhiệm vụ là" Eliisa", hẳn là em gái của" Adam". Có điều đạo cụ nhiệm vụ bình thường sẽ làm mới nhanh thôi, đằng này cả hai đã đứng ở đây một lúc lâu, mẩu giấy cũng không thấy làm mới. Này lẽ nào là nhiệm vụ một người chỉ có thể làm một lần à? Lam Hà vẫn còn đang suy tư về vấn đề này, lúc này Hương Tượng Tuyệt Lưu mở miệng

" Tôi có một nhiệm vụ là' Lời nhắn nhủ của Adam', ông có nhận được không?" Hắn hỏi cậu

" Đúng vậy rồi" Lam Hà đã hiểu, cậu bảo," Xem ra nhiệm vụ này là chung đội.

Hương Tượng Tuyệt Lưu" Ừ" một tiếng," Tôi ngó xung quanh một tý, không có thứ gì khác có thể nhặt, coi ra chỉ có mỗi nhiệm vụ này."

" Vậy chúng ta vẫn dọc theo con đường vừa rồi đi nhé?" Lam Hà kiến nghị

" Tôi cũng nghĩ thế, đi thôi."

Cả hai trở về phía đường nhỏ, hai người cả đường cũng không nói gì thêm, Lam Hà cũng gạt bỏ luôn thành kiến trước đây với Hương Tượng Tuyệt Lưu. Thoạt nhìn hắn rất bình thường, không phải cùng một công hội à. Mặc dù hiện tại cậu hận Diệp Tu đến nghiến răng, nhưng không có nghĩa là giữa hai công hội nhất định sẽ không đội trời chung. Nghĩ thông suốt việc này rồi, trong lòng Lam Hà lập tức nhẹ nhõm hơn nhiều. Hai người rời đi không bao lâu, con đường phía trước liền thông suốt lên hẳn, rốt cuộc cũng tìm được dấu vết thôn có người ở.

Thôn này cũng coi như là lớn, dõi mắt nhìn sơ qua ít nhất có hơn mười hộ gia đình. Dựa theo kích thước hòn đảo nhỏ trên bản đồ mà xem, chỉ sợ cũng chỉ có mỗi thôn này trên đảo. Với lại tên của thôn này cũng giống với tên đảo, gọi là thôn Finley.

Lam Hà và Hương Tượng Tuyệt Lưu đi vào trong thôn, cấu trúc thôn cũng không phức tạp, vào cổng chính có một cái quảng trường nhỏ, xung quanh quảng trường có vài người bán hàng rong, còn có NPC đứng đó. Cả hai chia nhau ra hành động, chỉ tìm NPC nữ trẻ tuổi đối thoại, nhờ có kế hoạch mà trong nhiệm vụ này không gây khó khăn quá nhiều, em gái của Adam đứng bên cạnh một thương nhân bán thuốc men ở phía bên phải quảng trường. Hương Tượng Tuyệt Lưu đang quay về phía NPC nói chuyện, nhưng Lam Hà phát hiện hắn không có động tĩnh gì hồi lâu.

" Sao thế? Tiếp theo phải làm gì? Lam Hà hỏi hắn

" Ông chờ một lát đã, tôi đọc hết đoạn thoại này cái." Hương Tượng Tuyệt Lưu đáp, Lam Hà đầu đầu nghi vấn, nhưng một khâu của nhiệm vụ này cũng chỉ được một người làm, cậu đành phải đứng một bên kiên nhẫn chờ.

Một lát sau, Hương Tượng Tuyệt Lưu lên tiếng:" Tiểu Kiều, ông coi thử coi tiến độ nhiệm vụ có cập nhật không."

Lam Hà nhìn nhìn List nhiệm vụ, quả nhiên đã cập nhật, biến thành" Ủy thác của Eliisa". nhắc nhở bên trên nhiệm vụ thực chất là không có gì cả, NPC biểu hiện mình có hơi lo lắng, sau đó ủy thác người chơi phải tìm Adam trở về.

" Cập nhật rồi, ủy thác của Eliisa, đúng chứ?" Lam Hà nói

" Ừ, đúng rồi"

" Cô ấy nói cái gì với ông thế" Lam Hà hỏi, trông cậy vào cuộc đối thoại giữa hắn và NPC có thể sẽ có gợi ý một chút.

Hương Tượng Tuyệt lưu thở dài, nói:" Kể cả một câu chuyện, nội dung câu chuyện đại khái là anh của cô gái là Adam và Julia là người yêu của nhau, vốn là bốn năm trước bọn họ đang chuẩn bị cử hành hôn lễ, nhưng vào ngay ngày hôn lễ Julia lại đột ngột qua đời, sau khi chết nàng lại hóa thành oán linh, quanh quẩn gần nhà thờ. Tân lang vì kích động, sau đó một mực muốn tìm nguyên nhân cái chết của Julia. Nhưng em gái của hắn phát hiện hắn có ý mục đích khác, rất có thể là muốn dùng phương pháp đặc biệt nào đấy để khiến Julia sống lại."

" Hết rồi à?"

" Hết rồi"

" Như này là muốn chúng ta đi đâu tìm Adam đây chứ..." Lam Hà im lặng, nhiệm vụ này thật sự là lừa cha mày, cái này dành cho đảng dùng nhiệm vụ giết thời gian thì khá tốt đó, xem ra có những người rảnh rỗi tới mức ê cả mông như thế à?

" Không biết nữa, không bằng tùy ý đi dạo một chút, trước tiên coi nhiệm vụ ở đây thử xem sao?" Đồng đội của câu nêu kiến nghị.

Lam Hà ngó thời gian trên máy tính, đã gần 4:30 rồi. Nhưng may mắn thay hôm nay là thứ bảy, không cần phải đi làm. Bây giờ tinh thần của cậu không tệ lắm, chỉ là cảm thấy cơ thể hơi lạnh.

" Được thôi, trước tiên ông chờ tôi một chút, tôi đi nấu ít canh gừng" Lam Hà nói

" Ấy, phải rồi, quên mất ông còn bị cảm." Hương Tượng Tuyệt nói tiếp," Nếu ông không khỏe thì thôi đi, tránh cho bên nặng thêm."

" Không có gì đâu, chút bệnh vặt thôi. Huống chi giờ tôi cũng chẳng ngủ được, không có chuyện khác để làm." Lam Hà vừa nói vừa rời khỏi giường. Cậu lấy từ tủ lạnh ra một ít đường đỏ, lại cắt vài lát gừng, nấu sữa trong nồi trong chốc lát, sau đó bật lửa nhỏ bắt đầu nấu. Canh gừng phải nấu một hồi nữa, Lam Hà thừa dịp này trở lại phòng ngủ, cậu thao tác Tiểu Kiều Lưu Thủy nhìn xung quanh một tý, Hương Tượng Tuyệt Lưu vừa lúc ngồi trên chổi từ bãi cỏ bên cạnh bay tới.

" Nấu xong rồi à?" Hắn hỏi

" Vẫn chưa á, phải nấu một hồi nữa, ông đang làm gì thế?" Lam Hà nói

" Thanh toán mấy nhiệm vụ thôi, tôi đưa ông vài cái đạo cụ nhiệm vụ, ông cũng đi làm đi nhá" Hắn nói xong gửi yêu cầu giao dịch cho Tiểu Kiều Lưu Thủy

" Cái này... Làm phiền ông rồi, cảm ơn nha." Lam Hà sững sờ tại chỗ đồng ý, vừa nhìn khung giao dịch, có mấy bộ đạo cụ nhiệm vụ. Lam Hà đột nhiên có hơi cảm động, trước kia, làm nhiệm vụ hỗ trợ dẹp đường đều chỉ có anh em thân thiết mới có thể làm, người lạ sẽ không có lòng tốt như thế. Lam Hà và người này cũng chỉ mới biết nhau hơn hai tiếng mà thôi, hắn lại hỗ trợ nhiệt tình như vậy. Xem ra lúc đầu vì công hội mà hoài nghi nhân phẩm của hắn, thật sự cậu quá độc đoán rồi.

Lam Hà đi nộp nhiệm vụ, thu được rất nhiều phần thưởng. Mấy con quái...Kia hẳn là không dễ đánh, Lam Hà suy đoán. Cậu lại nhận được vài cái nhiệm vụ kế tiếp, còn có cái phải đánh quái vật tinh anh.

Lam Hà hào phóng vô cùng mà đề nghị:" Tôi với ông làm nhiệm vụ chung đi."

" Không phải ông còn canh gừng vẫn đang nấu à?" Hương Tượng Tuyệt Lưu nhắc nhở cậu

" Chết cha! Suýt quên mất!" Lam Hà nhanh nhẹn nhảy xuống giường, ba bước cũng rút thành hai bước chạy vào phòng bếp. May ghê, vẫn chưa bị cháy bếp. Lúc nảy cho nước không đủ nhiều, thiếu chút nữa là cái nồi khô luôn, Lam Hà thêm tí nước, lại bỏ vào chút đường đỏ và gừng lát. Sau khi xong xuôi hết cậu mới chạy về phòng, thấy Hương Tượng Tuyệt Lưu đã không thấy tâm hơi.

[Tổ đội] Tiểu Kiều Lưu Thủy: Ông đang làm nhiệm vụ nào đó?

[Tổ đội] Hương Tượng Tuyệt Lưu: Ông đừng tới đây, tôi sẽ giải quyết xong nhanh thôi, lỡ mà ông khiến xảy ra hỏa hoạn thì không ổn.

[Tổ đội] Tiểu Kiều Lưu Thủy:...

[Tổ đội] Tiểu Kiều Lưu Thủy: Ông đánh được quái vật tinh anh không? Không được thì để tôi đi tắt lửa.

[Tổ đội] Hương Tượng Tuyệt Lưu: Yên tâm đi, ổn mà

[Tổ đội] Tiểu Kiều Lưu Thủy: Thật không đó?

[Tổ đội] Hương Tượng Tuyệt Lưu: Tất nhiên, hầy ông xem, vừa nói xong thì đánh cũng xong luôn rồi.

Hương Tượng Tuyệt lưu mang đạo cụ nhiệm vụ quái vật tinh anh rớt phát ở trong đội. Lam Hà kinh ngạc vô cùng, dựa theo phần thưởng của nhiệm vụ này, đây hẳn là một con quái rất lợi hại, thật sự cứ bị hắn đánh như chém dưa thái rau như thế sao....

[Tổ đội] Hương Tượng Tuyệt Lưu: có phải ông nên đi xem lửa rồi không?

[Tổ đội] Tiểu Kiều Lưu Thủy: ... Không sao đâu, tôi vừa thêm nước rồi

Mặc dù Lam Hà đánh ra một dòng chữ như vậy, vẫn không yên lòng chạy vào bếp xem sao. Canh gừng đã được đun sôi, nhưng cần phải nấu thêm bay tám phút nữa. Lam Hà chạy tới chạy lui giữa phòng bếp và phòng ngủ, đổ cả một thân mồ hôi. Nếu biết trước như vậy thì đã không nấu rồi, cũng không khác lắm với việc chạy vài vòng trong phòng cho đỡ cảm.

[Tổ đội] Hương Tượng Tuyệt Lưu: Còn đó không thế?

[Tổ đội] Tiểu Kiều Lưu Thủy: còn đây, đang đi về hướng của ông.

[Tổ đội] Hương Tượng Tuyệt Lưu: Ông chỉ ở một mình thôi à? Ông đúng thật là không sợ đốt luôn phòng nha

[Tổ đội] Tiểu Kiều Lưu Thủy: Tôi sống một mình thôi, không có gì đâu, vừa xem rồi, sẽ không xảy ra hỏa hoạn đâu

[Tổ đội] Hương Tượng Tuyệt Lưu: đã bảo giao cho tôi thì tiện hơn mà

[Tổ đội] Tiểu Kiều Lưu Thủy: tại không nỡ làm phiền ông thôi...

[Tổ đội] Hương Tượng Tuyệt: Tôi chỉ là tiện tay đánh luôn á mà, được rồi, tôi cũng đã đánh xong luôn rồi, ông không cần tới đây làm chi đâu.

Hương Tượng Tuyệt Lưu lại gửi đạo cụ quái vật tinh anh trong khung thoại, Lam Hà bấm mở ra xem, số lượng xếp là 2, tên này thật sự nhanh vậy mà đã solo hai lần... Lam Hà trong thán phục còn có chút bất đắc dĩ, đành phải điều khiển Tiểu Kiều Lưu Thủy dừng lại, bắt đầu quay trở lại quảng trường.

Khi Hương Tượng Tuyệt Lưu giao dịch đồ trừ vật phẩm quái vật tinh anh rớt ra, còn có một cái giỏi làm bằng trúc.

" Cảm ơn nhá, có điều là ông cho tôi cái này làm gì thế?" Mặc dù Lam Hà hỏi thế, nhưng cũng không từ chối giao dịch

" Nó là nhiệm vụ của chuyên gia ủ rượu John, lúc nảy ông không có nhận, dù gì cũng tiện đường, nên cũng hái cho ông một giỏi." Hương Tượng Tuyệt Lưu nói

" Thật sự là làm phiền ông quá rồi..." Lam Hà ngượng ngùng bảo

" Khách sáo rồi" Hắn nói

Ông bạn này thật sự là quá phúc hậu, Lam Hà nghĩ. Nhiệm vụ trên quảng trường đều là truyền tin rồi hái thuốc, vậy mà một cái nhiệm vụ cậu cũng không làm, đều để cho một mình hắn giải quyết tất. Lam Hà mở gói đồ ra, di chuyển chuột tới giỏ trúc đã giao dịch. Mô tả của vật phẩm này đơn giản tới mức không thể đơn giản hơn, ngay đó ghi là" Đây là một giỏ nho" Lam Hà tò mò nhấn phím tắt một cái, kết quả hệ thống lại nhảy ra một gợi ý.

[Hệ thống] Bạn đã ăn hết một chùm nho mà John đã ủy thác cho bạn hái, tốt nhất nên bổ sung ngay

Lam Hà choáng váng, chuyện gì thế này? Chẳng lẽ chỉ thiếu một chùm nho mà NPC muốn so đo thật đấy chứ... Lam Hà nói tình huống của mình ra, Hương Tượng Tuyệt Lưu cũng tò mò không kém.

" Ông đi giao nhiệm vụ thử coi sao." Hắn bảo

Lam Hà chạy tới trước mặt John, đầu tiên là nhận nhiệm vụ, lúc đưa, bị NPC từ chối thẳng luôn. Nói là" Vậy mà ngươi lại ăn một chùm nho của ta, đúng là không biết xấu hổ, trước mắt ngươi mà không chịu bổ sung, thì ta sẽ không nói chuyện tiếp với ngươi đâu!"

Lam Hà muốn đánh bạo chửi thề, ai mới là đứa không biết xấu hổ đây hả!! Còn muốn để người chơi phải đi hái thêm một chùm là thế nào?!!

" Ha ha ha ha, ông phát cáu với NPC làm gì, không thì để tôi đi hái cho ông thêm chùm nữa." Hương Tượng Tuyệt Lưu bị chọc cười, an ủi Lam Hà nói

" Không cần đâu, để tự tôi đi hái là được rồi." Lam Hà bảo, nếu như cậu đã ở cạnh máy tính, hiển nhiên sẽ không gây thêm phiền toái cho người khác. Lam Hà kết thúc nhiệm vụ trong thất bại, mà Hương Tượng Tuyệt Lưu thì đã nộp nhiệm vụ thành công rồi. Lam Hà buồn bực than một tiếng, chuẩn bị mở List nhiệm vụ ra giải quyết luôn thể, lại phát hiện nhiệm vụ đã làm mới, Vốn là" Hái nho" của chuyên gia ủ rượu John, giờ lại thành" Thánh vật trong nhà thờ".

" Có phải đây là tuyến chính hay không?" Lam Hà vội vàng hỏi, tốt quá rồi, với lại cậu cũng không cần phải lãng phí thời gian lên chùm nho kia.

" Đúng rồi, nhiệm vụ của ông được đồng bộ rồi á." Hương Tượng Tuyệt Lưu nói, hắn nói lại thông tin đã moi được từ chuyên gia ủ rượu cho Lam Hà nghe. Hóa ra hồi trước John là mục sư ở nhà thờ kia, hắn bảo trước đây trong nhà thờ có một thánh vật, có thể đuổi hết tà vật đi. Sau hôm hôn lễ thì vật này cũng đã biến mất, mà rất lâu về trước Adam có hỏi thăm hắn về tung tích của nó. Hắn ủy thác người chơi phải tìm được Adam về, cũng mang thánh vật về cho hắn.

" Hình như chưa nói phải tìm ở đâu mà..." Lam Hà kết luận

" Đúng vậy đó" Hương Tượng Tuyệt Lưu bất đắc dĩ bảo," Nhiệm vụ này đúng là phức tạp ghê."

Lam Hà cũng không còn cách nào khác," Coi thử xem... Còn có nhiệm vụ nào khác hay không đi" Hắn nói lại, nhiệm vụ trên quảng trường đều đã bị dọn sạch, còn có vài NPC trong nhà dân, chỉ đành tìm từng người một.

" Để tôi đi lấy canh gừng lại trước đã, ông đợi tôi một lát." Lam Hà nói

" Được thôi" Hương Tượng Tuyệt Lưu bảo

Lam Hà bưng từ phòng bếp ra canh gừng đường đỏ đã được nấu xong, sau khi húp vài miếng canh gừng nóng hổi, để vị cay nồng từ cổ họng vọt thẳng xuống dạ dày, lập tức khiến cậu cảm thấy ấm áp hơn. Lam Hà vừa húp canh vừa để cho Tiểu Kiều Lưu Thủy làm loạn trong từng nhà dân, nhìn xem còn có nhiệm vụ nào... Hay không.

Sau khi đi được mấy ngôi nhà, Cuối cùng Lam Hà cũng phát hiện kí hiệu nhiệm vụ trên đầu một NPC. Đó là một cô gái tên Kaiya, cô đang đi tới đi lui ở trước nhà, nhìn hơi sốt ruột

" Tôi tìm được một nhiệm vụ ở đây" Lam Hà gọi Hương Tượng Tuyệt Lưu

" Ông coi trước đi, lát nữa tôi mới qua đó được."

Lam Hà bấm vào NPC, vừa nhìn lời cô gái nói, quả nhiên là tuyến chính! Cô gái này rất ấn tượng, chỉ thẳng chỗ tìm Adam luôn, nguyên văn lời cô ấy nói là như này:

Dũng sĩ à, xin ngươi hãy dừng bước, ta có một việc muốn nhờ ngươi. Ta nghe Eliisa bảo rằng Adam đã tìm được cách để hồi sinh Julia, nhưng hắn lại liều lĩnh đi một mình. Ta rất lo lắng cho sự an nguy của hắn... Julia đã qua đời được bốn năm rồi, hắn cũng nên thoát khỏi cái bóng này rồi chứ... Cho dù hắn vẫn còn yêu Julia, nhưng ta vẫn luôn... Không, không, trước mắt thì mấy thứ này đều chẳng quan trọng nữa, hôm nay hắn tới biển Hoa Hồng suốt vẫn chưa về, nhất định đã tìm được manh mối gì ở nơi đó. Nếu ngươi bằng lòng, có thể giúp ta tìm hắn và khuyên hắn quay về hay không?

" Cuối cùng cũng tìm được manh mối hữu dụng rồi!" Lam Hà cảm thán," Chúng ta tới thẳng biển Hoa Hồng luôn đi?"

" Chờ đã, bên kia còn một NPC" Hương Tượng Tuyệt Lưu chĩa mâu về phía trên bên phải cả hai, có một cô gái tên" Sarah", cô ấy cũng có nhiệm vụ có thể nhận," Tôi đi nhận thử xem" Hắn nói xong rồi bước qua đó luôn, sau khi đối thoại với NPC, qua một hồi lâu cũng không nói gì

" Lẽ nào đồ vật cho không giống à..." Lam Hà nghe được hắn lẩm bẩm

" Sao thế?" Lam Hà hỏi lại

" Nhiệm vụ này tính chất kiểu như lựa chọn á, chọn tuyến đường khác nhau, có lẽ phần thưởng cũng khác nhau." Hương Tượng Tuyệt Lưu nói

Lam Hà đã hiểu, tuy là loại nhiệm vụ kiểu này không nhiều lắm, nhưng cũng vẫn xuất hiện trong mấy tuyến chính. Bình thường tra Baidu cũng có thể tìm được hưởng dẫn phải lựa chọn thế nào vân vân. Nhưng theo độ hiểu biết với nhiệm vụ này, phỏng chừng Google cũng không tìm thấy cách giải

NPC tên Sarah lại trái ngược hoàn toàn với cái cớ trước đó của Kaiya, cô nói đừng tin Kaiya. Cô, Kaiya và Julia là nhóm bạn thân nhất, nhưng bởi vì Kaiya cũng mến mộ Adam, cô ta đố kị với Julia, vì thế mới hại chết Julia, trước khi diễn ra hôn lễ cô ta đã đưa cho Julia một cái vòng cổ, mà nó lại là một cái vòng cổ bị nguyền rủa, không những khiến Julia chết, còn hại cô ấy biến thành oán linh, không thể lên Thiên Đường. Còn nói những người chơi tin vào lời của cô ta, sau đó trong đêm lẻn vào nhà Julia xem sao, chắc chắn vẫn có thể tìm được cái vòng cổ kia

" Cô gái này nói tới chuyện của Vòng Cổ Trân Châu, đó là vật liệu ông muốn tìm phải không?" Lam Hà nêu ra, Hương Tượng Tuyệt Lưu và Lam Hà nói xong nội dung cốt truyện đoạn này, cậu lập tức để ý tới cái vòng cổ được đề cập trong chuyện.

" Tám chính phần mười là vậy"

" Thế ông nhận nhiệm vụ đi chứ" Lam Hà thấy thanh nhiệm vụ của mình vẫn không có thay đổi, liền thúc giục

" Vậy trong nhiệm vụ này ông có muốn lấy thứ gì hay không?" Hắn hỏi

Hóa ra Hương Tượng Tuyệt Lưu đang đắn đo về cậu à... Lam Hà hào phóng khoát tay, tỏ vẻ không cần phải để ý tới cậu. Vốn cậu chỉ là buồn chán mới tới cái đảo này làm nhiệm vụ, nếu như đồng đội có cần thứ gì, vậy nhất định sẽ ưu tiên nhu cầu của đối phương.

Hương Tượng Tuyệt Lưu nhận nhiệm vụ, nhiệm vụ của Lam Hà ở bên đây cũng có thay đổi, đổi thành" Vòng Cổ Trân Châu bị nguyền rủa"

Vinh Quang có hệ thống luân chuyển ngày đêm, nhanh hơn mấy lần so với cuộc sống thật, Lam Hà và Hương Tượng Tuyệt Lưu chờ vài phút, thôn Finley liền về đêm. NPC tên Kaiya cũng trở về gian nhà của mình. Lại chờ thêm gần một phút, cả hai cứ thế từ cổng lớn nghênh ngang bước vào. NPC Kaiya đang ngủ, trong gian nhà trang trí rất đơn giản, có một chiếc giường lớn và một cái bàn, Hương Tượng Tuyệt tìm thấy cái vòng cổ trong bàn trang điểm bên cạnh.

" Ông coi thử có phải vật liệu ông muốn không" Lam Hà nói, cậu thật sự có hơi mong đợi được thấy dáng vẻ của vũ khí bạc. Nhưng lát sau, trong tai nghe truyền ra âm thanh thất vọng của Hương Tượng Tuyệt Lưu

" Không phải rồi, cái này không thể phân tách, cũng không thể mài thành vụn." Hắn bảo

Thì ra hắn muốn vụn trân châu à? Hệ thống vũ khí tự chế của Vinh Quang cực kỳ linh hoạt, trong biên tập viên có rất nhiều tùy chọn, phục chế, tách rời, mài giũa,... Có thể tiến hành xử lý các loại vật liệu khác nhau, biến thành hình thái thích hợp dung hợp vào vũ khí bạc. Lam Hà cũng từng thử nghịch cái này, song vì hệ thống tự chế quá phức tạp, cậu cũng không có thời gian và kiên nhẫn để dốc lòng nghiên cứu đặc biệt. Thứ Hương Tượng Tuyệt Lưu muốn là" Vòng Cổ Trân Châu Đứt Rời", nếu như không thể dựa vào người chơi phân tách để thu được, vậy hẳn chỉ có thể trong phần thưởng nhiệm vụ.

" Trước tiên cứ làm cho xong nhiệm vụ đã, có thể nhiệm vụ tiếp theo sẽ khiến cho vòng cổ sinh ra biến đổi." Hương Tượng Tuyệt Lưu nói, Lam Hà cũng đồng ý với ý kiến của hắn, đây là giải thích hợp lý nhất rồi, dù sao kiểu tình huống như này cũng chẳng phải chưa từng xảy ra.

" Vậy chúng ta tới tới biển Hoa Hồng tìm Adam nhé?" Lam Hà nói

" Ừ!"

___

Cái tên" Biển Hoa Hồng" này vừa nghe thôi cũng biết là một nơi đẹp, hai người vừa tới nơi này, Lam Hà cảm thán ngay quả là bản thân không đoán sai. Đây là một chỗ lõm ở lưng chừng núi, còn hoa hồng thì thấp hơn một chút so với hiện thực, từng mảng lớn trải đầy toàn bộ tầm mắt, thi thoảng còn có một ít cánh hoa đỏ tươi tươi đẹp quyến rũ bị gió cuốn lên không trung, sau đó từ từ phân tán xung quanh. Mấy cô gái yêu thích quang cảnh chắc chắn rất thích kiểu cảnh tượng thế này. Lam Hà nghĩ nếu lần sau có rảnh, nhất định phải đưa mấy em gái tới đây kéo hảo cảm.

Lúc Lam Hà vẫn còn đang thưởng thức cảnh đẹp, thì Hương Tượng Tuyệt Lưu sớm đã mang bản đồ ra ngắm nghía một lần, hắn đứng ở cạnh bên một vách núi, nói với Lam Hà:" Chỗ này có một hang động, trong biển hoa lại không có NPC, chắc là ở trong động rồi."

" Ừm, hẳn là thế rồi!" Lam Hà nói xong bước nhanh theo

Cảnh tượng chuyển đổi hình ảnh vừa qua, cả hai liền tiến vào trong bản đồ tối tăm này. Dọc theo đường đi tới nơi này đều không có quái, Lam Hà đều là một tay thao tác Tiểu Kiều Lưu Thủy, tay còn lại cầm bát húp từng miếng cạnh gừng. Bước vào trong hang động không bao xa, trong khúc rẽ thình lình xuất hiện một con quái u linh dạng người, hai người vừa rẽ nó liền lao thẳng tới gần phía Lam Hà. Lam Hà chỉ kịp thay đổi vị trí bộ phận sang bên cạnh, cậu vội vã lúng cuồng tay chân buông bát xuống, đợi tới lúc hai tay cậu đều đặt trên bàn phím, một đồn Thiên Kích đã đánh nó nằm trên đất.

Ở đây chỉ có một Pháp Sư Chiến Đấu, người ra tay hiển nhiên là Hương Tượng Tuyệt Lưu. Chỉ nhìn hắn làm một đợt thao tác chuẩn xác, không quá mấy giây, con quái kia liền kêu rên một tiếng, dần dà tan biến trên không trung.

Lam Hà lúng túng nói cảm ơn, cảm thấy mặt nóng lên. Đây đã là lần thứ hay trong đêm hắn cứu cậu, cậu đường đường là một trong ngũ đại cao thủ của Lam Khê Các, Chuyện kiểu này nói ra thật sự sẽ bị mọi người cười nhạo mất. Lam Hà rầu rĩ húp một miếng canh gừng, điều chỉnh tư thế ngồi thoải mái, lực chú ý đều dồn vào trò chơi.

Sau đó trên đường toàn là quái u linh tập trung, tuy rằng lợi hại hơn quái nhỏ bình thường một chút, nhưng hai người đều là người lão luyện, đương nhiên sẽ không để chúng vào mắt. Chỉ thấy từng đạo kiếm quang và trường mâu bén nhọn đan xen, trong lối đi âm u chật hẹp cực kỳ nổi bật. Tiểu Kiều Lưu Thủy cùng rút đao chém tới, u linh trong khoảng cách đường thẳng đều trúng chiêu, ngay sau đó cậu sử dụng Tam Đoạn Trảm, xông lên trước bổ thêm từng con quái một đao, thu hoạch được một đợt gào thét liên tục. Lam Hà không quan tâm tới quái hai bên, bởi vì Hương Tượng Tuyệt Lưu đã không chế bọn nó rất tốt, khi cậu đánh tới mức phóng túng, cậu sững sờ vì không có con quái nào tới gần được người mình.

" Tôi thấy đấu pháp của ông, là fan của Hoàng Thiếu Thiên nhỉ." Hương Tượng Tuyệt Lưu vừa đánh vừa hỏi

" Vậy mà cũng nhìn ra được?" Lam Hà kinh ngạc, cậu quả thật là như có như không học theo đấu pháp của thần tượng Hoàng Thiếu Thiên. Nhưng phong cách thao tác thật sự dễ nhìn ra thế à? Trong ấn tượng của cậu, chẳng ai đề cấp với cậu về vấn đề này cả.

" Đúng vậy á, rất dễ nha" Hắn bảo, sau đó bồi thêm một câu," Nếu ông nói chuyện rác rưởi nhiều hơn tí nữa lại càng dễ nhận ra."

"..." Lam Hà im lặng, trong lúc nhất thời không biết nên phản bác như nào mới phải, bởi vì đây là sự thật mà... Nhìn hắn hình như chỉ tùy ý nói một câu vậy thôi, cũng không có ác ý gì, vậy nên Lam Hà quyết định không tranh luận về thần tượng với người nằm không cũng dính đạn như hắn.

Hang động không lớn lắm, hai người giải quyết đám quái cuối cùng, đi tới cuối lối đi. Ở đó có một con quái u linh tên là" người canh giữ Chén Thánh", nó cao hơn mấy con quái nhỏ hồi nảy nhiều, còn đang vừa lẩm bẩm" Ai cũng đừng hòng đụng tay vào thánh vật" vừa lượn lờ trên không trung. Bên cạnh nó có một hình dáng NPC, đó chính là Adam.

" Chết rồi hả?" Lam Hà nói xong bước lên phía trước, NPC kia vẫn không nhúc nhích, cả hơi thở cũng chẳng có. Khi nhấp vào khung đối thoại của hắn, chỉ có một câu ngắn gọn" Bạn tới muộn rồi, Adam đã chết. Eliisa đau lòng không dứt, tạm thời đừng nên tới làm phiền cô ấy."

" Lẽ nào nhiệm vụ thất bại rồi..." Lam Hà nói, cậu cũng không tìm được bất kì nhiệm vụ tiếp theo nào ở giao diện," Đúng rồi, vòng cổ có thể phân tách không?"

" Tôi vừa thử, vẫn không thể. Có lẽ là do lựa chọn nhầm lẫn rồi" Hương Tượng Tuyệt Lưu trầm tư," Mấu chốt chính là trước lúc cái nhiệm vụ' Vòng Cổ Trân Châu bị nguyền rủa' kia, xem ra chúng ta tin nhầm NPC rồi."

" Cái này..." Lam Hà không ngờ tới lại có kiểu kết thúc thế này, đã rất lâu rồi cậu không làm nhiệm vụ cốt truyện, không nghĩ tới lại có triển khai thông minh như vậy trên một hòn đảo nhỏ bị cô lập. Nhưng mà có một điều cậu có thể xác nhận, tài khoản này của hai người đã không thể làm lại nhiệm vụ lần nữa.

Cũng may này chỉ là tài khoản phụ, không thì khó giải quyết rồi" Lam Hà nghe Hương Tượng Tuyệt Lưu nói thế, lời an ủi vừa tới cổ họng lại nuốt trở về luôn, vậy mà hắn lại đang dùng tài khoản phụ?

" Tôi sẽ đổi tài khoản ngay, ông có muốn tới không?" Hương Tượng Tuyệt Lưu hỏi

Lam Hà lại lâm vào thế đấu tranh kịch liệt, mặc dù cậu không có nhu cầu với cái nhiệm vụ này, nhưng lại rất muốn biết kết cục của câu chuyện này như nào. Chơi lâu vậy giữa các công hội đấu đá với nhau rồi, thời gian đơn giản chỉ hưởng thụ niềm vui của trò chơi cũng ngày càng ít. Thế nhưng, hiện tại trên tay cậu cũng chỉ có mỗi Lam Kiều Xuân Tuyết...

" Nếu như không có tài khoản phụ thì coi như..."

" Được, tôi cũng đổi!" Lam Hà ngắt lời hắn, do dự nhiều thế làm gì, chơi trò chơi không phải chỉ muốn vui vẻ thôi sao. Nếu thật sự bị Đại Xuân biết, thì cứ nói cậu dậy sớm là được rồi. Tuy không có miếng thuyết phục nào, nhưng có con cú nào mà chơi game vào lúc nào, 6:30 ngủ dậy hả? Khoa học đâu?

" Tài khoản chính của tôi tên Lam Kiều Xuân Tuyết, ông chờ một lát, tôi sẽ gõ ID cho ông xem..."

Lam Hà vừa nói xong câu đó, màn hình đột nhiên trở nên đen kịt. Cậu mờ mịt ngó trái ngó phải, cuối cùng cũng phát hiện manh mối

Thế mà nhà cậu lại cúp điện!!!

" Sao cậu còn chưa đi ngủ vậy hả?" Trần Quả bưng cái cốc đứng ở cửa phòng, ngáp một cái. Diệp Tu ngồi trên ghế sofa riêng biệt dùng cho quán caffee đã được sửa lại trong góc phòng khách, chỉ bật một chiếc đèn treo nhỏ chiếu sáng. Khu vực hắn ngồi vẫn còn mảng khói lượn lờ, ánh sáng đỏ của tàn thuốc trong làn khói trắng lập lòe. Gạt tàn bên cạnh hắn cũng đã gần đầy, cũng chẳng biết rốt cuộc hắn đã ngồi được bao lâu rồi.

" Muốn lấy vật liệu á" Diệp Tu nói

Trần Quả rót cốc nước, bước tới bên cạnh Diệp Tu. Cô ghét bỏ dùng tay phẩy phẩy khói thuốc xung quanh, cũng chẳng thấy dấu hiệu xua bớt, cô đành phải bỏ cuộc. Trần Quả thấy hắn điều khiển một tài khoản xa lạ đứng trong một biển hoa hồng đỏ:" Cậu ở đây làm gì thế? Không lẽ là chụp ảnh à?" Trần Quả nói chụp ảnh chính là chụp ảnh màn hình, đó là hoạt động mà mấy cô gái chơi Vinh Quang thích hơn.

" Làm nhiệm vụ đó, nào có thời gian mà chụp" Diệp Tu nói, mở danh sách bạn tốt của mình ra, nhưng vẫn không thấy Tiểu Kiều Lưu Thủy online." Chuyện gì thế nhỉ, lẽ nào là cúp điện rồi"

" Cúp điện hở? Chỗ chúng ta không có cúp điện đâu." Trần Quả nói, cô đặt cốc lên bàn trà, ngồi xuống bên cạnh Diệp Tu.

" Hồi nảy có một đồng đội, nhưng cậu ta lại đột ngột logout, có thể là bị cúp điện"

" Ồ" Trần Quả lại ngáp thêm một cái, cô thấy Diệp Tu dập tắt điếu thuốc trong tay, rút luôn thẻ tài khoản ra. Lúc đầu còn tưởng hắn đang chuẩn bị tắt máy, ai ngờ Diệp Tu lại lấy ra một tấm thẻ khác- Quân Mạc Tiếu mở ra

" Cậu lại làm gì thế hả? Không lẽ muốn chơi tiếp nữa à?" Trần Quả kinh ngạc hỏi

" Vẫn chưa lấy được vật liệu kia, nhiệm vụ lúc nảy đi nhầm hướng." Diệp Tu đương nhiên bảo

" Cậu cần gấp cái vật liệu kia thế à?

" Không gấp, sao vậy?

Trần Quả nhíu mày, phất phất tay với Diệp Tu, cực kỳ giống với phụ huynh đang đuổi học sinh tiểu học đi ngủ," Không gấp mà cậu còn ngồi trễ như vậy, mấy ngày nay cậu còn thi đấu lâu thế, mau để bản thân nghỉ ngơi đi"

" Không phải, hình như có hơi gấp" Diệp Tu nghiêm túc nói

" Được rồi nhá, đừng có ngụy biện." Trần Quả trừng mắt với hắn," Mở lại máy tính nửa thì tôi sẽ đi kéo cửa"

" Hầy, điều hòa vẫn còn bật đó, chị muốn để bọn tôi cóng chết à" Diệp Tu còn muốn tiếp tục giãy giụa tý nữa, nhưng cuối cùng vẫn bại trong cái trừng mắt của Trần Quả.

" Được rồi được rồi, tôi đi, tôi đi" Mắt thấy Trần Quả muốn giơ tay bấm nguồn điện, Diệp Tu tự giác tắt máy tính trước. Không còn cách nào mà, ai bảo chị chủ Trần khăng khăng vậy rồi. Song Diệp Tu cảm thấy có hơi mệt thật, sau khi bị Trần Quả lây nhiễm cũng ngáp lớn một cái, hắn ném máy tính lên ghế sofa, kéo dài bước chân vào toilet rửa mặt

Diệp Tu vừa đánh răng vừa nghĩ tới ID quen thuộc mà Tiểu Kiều Lưu Thủy nói, xem ra bản thân và cậu thật đúng là có duyên phận rồi. Nghĩ như thế, một bên hắn dự định cho ngày hôm sau.

20.8.22

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store