Taynew
"Anh không muốn ra ngoài." "Tay, xuống xe đi, chúng ta đã ở cùng nhau hai ngày rồi." "Không.""Đúng là chỉ trong vài giờ. Hôm nay là thứ sáu và bằng cách nào đó, ngay cả khi anh đã hứa chúng ta sẽ chỉ dành những ngày cuối tuần cùng nhau thôi, anh đã cố gắng dành hơn nửa tuần này với em rồi đó. Và bây giờ anh lại chuẩn bị về nhà với em vào tối nay để dành thêm hai ngày nữa với em á!" Điều này khiến Tay vui lên một chút khi anh đang ngồi vào ghế phụ lái trong chiếc SUV của New và không chịu rời đi, mặc dù người bạn của anh là Ssing đã nhắn tin cho anh trong hai mươi phút qua hỏi anh còn bao xa. Cậu buộc phải gặp anh và những người bạn khác của anh là Alice và Off vào bữa trưa hôm nay vì đây là một trong vài ngày rảnh trong vài tuần qua mà nhóm bạn này đều có đủ mặt để đi chơi."Sao em không đi cùng anh? Em cũng thân thiết với họ và họ đều thích em. Off là bạn thân chung của chúng ta mà!" Tay rên rỉ. "Em có việc vào hôm nay!" "Vào buổi tối mà." "Đủ rồi nha." Tay lườm cậu. New mỉm cười gật đầu về phía cửa ra hiệu cho Tay ra ngoài. "Đi chơi vui vẻ." Tay ngoảnh mặt đi, khoanh tay, trừng mắt nhìn ra kính chắn gió xe New, không chịu nhúc nhích.New nhếch mép và nói " Ra khỏi xe mau nếu không thì cuối tuần này anh sẽ không được đến chỗ em đó."Tay vội giật lấy túi, mở khóa cửa và lao ra, đóng sầm lại phía sau khi anh chạy vào nhà hàng nơi bạn bè đang ngồi, vô cùng đói và giờ còn đang bực bội nữa._______________
"Em sẽ khử ảnh." Ssing nói, trừng mắt như thể đang dùng dao găm vào Tay khi anh chạy vào nhà hàng và ngồi phịch xuống băng ghế đối diện với cậu nhóc. Tay thở hồng hộc khi cố gắng lấy cốc nước "Tao..xin lỗi..." chiếc cốc được người phục vụ đặt trước mặt anh, anh vô tình va vào một cái nĩa gần đó trên bàn, khiến nó rơi xuống sàn và phát ra tiếng "Xoảng" "Ahhh oh không! Tao rất xin lỗi, đây là của ai vậy?" Anh nắm lấy cái nĩa trên sàn và đặt nó trở lại đĩa. "Tay, đừng! Chúng ta có thể lấy một cái khác mà!" Alice, người ngồi cạnh Tay, đập tay anh ra khỏi đĩa của cô và gọi một người phục vụ gần đó, yêu cầu một chiếc nĩa mới."Làm sao chúng ta biết được P'Tay cuối cùng đã đến nếu tất cả điều này không xảy ra chứ?" Ssing nói, cười toe toét khi cậu nhóc nhìn Tay đang mò mẫm trong túi để lấy điện thoại ra. "À vâng, đừng quên nhắn tin cho P'New là anh đã vào trong đây an toàn rồi nhé!"Tay ngước lên lườm cậu nhóc. "Nói cho chú em biết, em ấy đã không lái xe đi cho đến khi nhìn thấy tao bước vào nhà hàng, cảm ơn chú em rất nhiều." Anh trả lời thẳng, sau đó vội vàng mở khóa điện thoại và nhắn tin cho New "Nhớ em." trước khi nhanh chóng đặt nó lên bàn và nhìn xung quanh bạn bè.Off đảo mắt. "Dù sao thì, như tao đã nói trước đây, cuối cùng Tay đã quyết định ban ân huệ cho bọn mình với sự hiện diện của nó rồi ha, tụi bây cũng biết gần đây tao đã mua một tòa nhà trống. Tao đang định biến nó thành một trung tâm tổ chức sự kiện, nhưng không chắc loại sự kiện nào sẽ diễn ra hay tổ chức ở đó trước. Giống như một buổi khai trương vậy á. " "Chúng ta có thể tổ chức một buổi hòa nhạc." Ssing đề nghị, cắn một miếng trong món khai vị đã được bày sẵn trên bàn. "Anh biết đấy, em có thể liên lạc với một vài người bạn nhạc sĩ của em."Off cau mày. "Được đó, nhưng hiện tại địa điểm này còn rất mới nên tao không biết liệu mình có thời gian để tìm cách thiết lập hệ thống âm thanh hay không, chứ đừng nói đến việc ghép toàn bộ một sân khấu. Thêm vào đó, tao không chắc sẽ ổn nếu như nó quá ồn ào so với sự cho phép trong khu vực. ""Thế còn một số loại triển lãm nghệ thuật thì sao?" Alice gợi ý, vừa lướt lướt qua điện thoại của cô ấy. "Tui có thể liên lạc với một số nghệ sĩ địa phương, mấy người biết tui thực sự thích điều đó mà."Tay kiểm tra điện thoại, thay vì hoà nhập vào nơi đây như đó là việc anh phải làm khi đi cùng bạn bè bây giờ, thay vào đó anh lại chọn xem New có trả lời tin nhắn "nhớ em" của anh không. "Được á. Như mày nên làm."Anh cười toe toét và định nhắn lại thì cảm thấy dưới bàn có một cú đá mạnh vào chân. "Ouch Ssing, gì vậ-" "Anh có điều gì hữu ích để đóng góp cho buổi đi chơi này ngoài việc làm rơi cái nĩa của chị Alice và việc anh đến muộn hai mươi phút không hả?" Ssing cáu kỉnh."Tao có mà!" Anh đáp trả một cách quyết liệt, xoa xoa phía trước chân nơi Ssing đã đá anh. Anh nhìn xuống, cố nghĩ ra một ý tưởng hay cho sự kiện khai trương của Off tại trung tâm mới của nó. Anh liếc nhìn điện thoại của mình và thấy nó sáng lên với một tin nhắn mới từ New, biểu tượng màn hình hiển thị bức ảnh mà Tay đã chụp cậu vài tháng trước trong một chuyến lái xe đêm khuya của họ qua thành phố. Bóng tối và sự tương phản làm nổi lên ánh hào quang bí ẩn New yêu thích bao quanh cậu, nhưng có một tia sáng vàng nhỏ phát ra từ ngọn đèn đường gần đó thắp sáng một góc trên khuôn mặt anh. Tay mỉm cười. "Alice nói đúng, chúng ta có thể tổ chức một phòng trưng bày nghệ thuật nào đó. Vậy triển lãm ảnh thì sao?"Ba người còn lại nhìn anh tò mò. "Đó không phải là một ý kiến tồi." Off nói, gật đầu chậm rãi khi nghĩ về điều đó. "Chúng ta không cần nhiều để thiết lập nó, và nó sẽ không cần thêm bất kỳ nỗ lực nào từ bất kỳ ai khác ngoài chúng ta vì Tay đã có rất nhiều hình ảnh rồi." Off ngưng một nhịp. "Tao cho rằng ý của mày là những bức ảnh do mày chụp, phải không?""Tất nhiên! Nó sẽ rất vui. Chúng ta thậm chí có thể bán đấu giá chúng và quyên góp tiền cho tổ chức từ thiện." Tay nói nhanh, chợt thấy hào hứng với ý tưởng tổ chức triển lãm ảnh của mình.Anh luôn thích chụp ảnh như một thú vui nhưng chưa bao giờ tưởng tượng mình có thể có cơ hội chia sẻ những bức ảnh của mình theo cách như vậy. Đó là sự kết hợp hoàn hảo khi làm những gì anh yêu thích nhất, ngoại trừ công việc! Anh đã không cảm thấy hứng thú hay say mê điều gì đó trong một thời gian dài. Trên thực tế, gần đây, dường như không có gì thúc đẩy anh nhiều như vậy (tất nhiên là ngoại trừ New) nên việc xem qua tất cả các bức ảnh của anh và giúp tổng hợp lại triển lãm này có vẻ như là điều đầu tiên trong một thời gian dài thực sự truyền cảm hứng cho khía cạnh sáng tạo và nghệ thuật của anh. Anh đã từng ngừng chụp ảnh và rời bỏ hoạt động nghệ thuật khi New rời bỏ anh nhiều năm trước. Nhưng gần đây anh cảm thấy tràn đầy năng lượng hơn bao giờ hết để quay trở lại với nhiếp ảnh. Và còn cách nào tốt hơn là xem qua những bức ảnh cũ của anh trước kia! "Tuyệt." Off nói, vỗ tay vào nhau một cách hào hứng, "Tao nghĩ điều này sẽ rất vui. Tao rất vui vì Tay đã thực sự có ích cho một việc khác hôm nay ngoài việc bỏ đói cả đám."Tay trừng mắt nhìn người bạn thân nhất của mình khi Ssing và Alice cười lớn. Nhưng anh không thể quan tâm đến mình nhiều như vậy, vì anh đã nghĩ về việc New sẽ hạnh phúc như thế nào khi anh kể cho cậu nghe về cuộc phiêu lưu nghệ thuật mới này của anh. New đã phiền nhiễu anh để bắt anh quay lại hoạt động nghệ thuật, và Tay nóng lòng muốn nói với cậu về điều này.Anh mỉm cười hạnh phúc khi nhìn ba người còn lại ngồi quanh bàn và nói chuyện nọ chuyện kia. Anh lại một lần nữa như lạc khỏi đây khi nghĩ về New."Tay" Alice nói đột ngột, nhẹ nhàng thúc cùi chỏ vào người anh, "Ông đang nghĩ gì vậy? Ông im lặng kinh khủng."Tay lắc đầu và nhún vai. "New chắc sẽ rất vui vì điều này, thế thôi." Alice mỉm cười ấm áp. "Tui chắc chắn rằng cậu ấy sẽ như vậy. Cậu ấy thích nhìn thấy ông trong môi trường thích hợp của ông, làm những gì ông yêu thích. Cậu ấy biết điều đó khiến ông thực sự hạnh phúc. Ông có định sử dụng bất kỳ bức ảnh nào của cậu ấy trong buổi triển lãm không?" Tay chợt cau mày. "Tui không biết. Tui thậm chí còn không nghĩ về điều đó nữa." Giờ anh đã cân nhắc lại, một số bức ảnh yêu thích của anh là những bức ảnh anh đã chụp về New. Nhưng chúng rất thân mật. Anh không chắc mình có muốn chia sẻ chúng với ai không. Và một lần nữa, chúng thực sự là một số bức ảnh đẹp nhất của Tay, và từ quan điểm của một nhiếp ảnh gia, chúng thực sự thể hiện tài năng của Tay.Anh thở dài. "Tui không biết nữa, tui sẽ hỏi New và xem em ấy nghĩ gì về nó đã."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store