ZingTruyen.Store

Tan Van Jung Yunho Nhu Ng Loi Khong The Noi Du


---o0o---
Joonggie à!

Bước đi, không phải để anh rũ bỏ tất cả mà anh biết: anh đang vun đắp tình yêu cho kẻ khác; mà cũng không phải là anh trốn chạy mà đang tìm cho mình một lối thoát - một lối đi riêng. Cũng có thể là anh yếu đuối, nhưng để trong lòng được bình yên, được nhẹ nhàng và nguyên vẹn.

Bước đi không cần em phải giữ lại dù anh biết rằng: anh đang rất cần em và cho ai khác nữa và cũng không cần phải khóc. Nhưng anh biết trái tim mình đang rỉ máu, giá buốt lên từng cơn. Và anh biết tình yêu anh luôn chân thành và bỏng cháy.

Bước đi, không phải anh không yêu em bằng tình yêu chân thật mà để em hiểu rằng: trong tình yêu không có sự sẻ chia, nhưng không có nghĩa là giẫm đạp lên tất cả những gì anh và em đã có, cho dù em không muốn giữ nó.

Bước đi! Anh phải trả em về với niềm vui của em, trả em về với vùng quá khứ của em. Dù anh không muốn.

Bước đi! Để nhìn lại mình sau những tháng ngày đã qua, anh đã tổn thương như thế nào? Dù lòng mình trống trải nhưng ai đó đã được lấp đầy vào khoảng trống của anh đối với em. Anh sẽ cố bước thật nhanh để em biết rằng: anh không còn yếu mềm nữa.

Bước đi để khi gặp lại em, ta sẽ chẳng còn là gì của nhau nữa dù vùng trời kỷ niệm trong trái tim kia đã quá bi thương và để thấy rằng: ngoài anh ra em vẫn còn rất cần cho một ai đó.

Bước đi, để tình yêu anh còn mãi, không nhạt nhòa dù chẳng thể đến với nhau.

Bước đi, bằng đôi chân mệt mỏi dẫu rất cần bàn tay em nâng đỡ nhưng anh vẫn không thể làm thế.

Bước đi anh sẽ không nói với em rằng anh yêu em như thế nào? Cho dù trong lòng anh rất muốn nói...!

Thôi anh sẽ bước đi để em không nghĩ đến anh! Nhưng anh sẽ mãi nghĩ... nghĩ mãi... về em - tình yêu của anh.

    (Du)
---o0o---

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store