Tam Dong Review Corner Watermelon Team
Chào, mình là Kyo. Mình là một người góp ý dài dòng cũng như thẳng thắn nên nếu có điều gì mất lòng thì mong cậu có thể bỏ qua hoặc góp ý với mình bên dưới nhé! Không nói nhiều nữa, mình sẽ vào vấn đề chính! --------------------------------------- Tác phẩm: Yêu thương hóa điêu tànTác giả: HoaManNhicuteThể loại: ngôn tình, hành động, tâm lý, hiện đại.Tình trạng: chưa hoàn.------------------------------------------ Đánh giá về tên truyện: Yêu thương hóa điêu tàn . Đây là một tiêu đề bình thường, đơn giản, diễn tả mọi thứ một cách thật nhất. . Tiêu đề mang một chút buồn, một chút day dứt, một chút mất mát. . Cá nhân mình vẫn thấy nó hơi cấn, chữ "điêu tàn" chưa thật sự thấm sâu trong mình. - Bìa:
Nguồn: HoaManNhicute. Bìa đẹp, có đầu tư dù rằng qua máy của mình hơi mờ. Có lẽ là do lỗi bên Wattpad.- Lời giới thiệu: "Sâu đậm như một mối thù hận, và hoang dại với tất cả nuối tiếc" . Mình thấy cụm "thù hận" như tăng thêm ý nghĩa, sự sâu đậm của cái gọi là tình yêu nhưng đọc lên lại thấy không thuận miệng. Có lẽ mình là một đứa thích vần và nhịp trong câu văn. Nhưng cũng có nhiều người khác mình, chú trọng về mặt nghĩa hơn. Cái này tùy nhé, chỉ là ý kiến riêng thôi!. Thường thì "hoang dại" mang chút điên rồ khó đứng cạnh "nuối tiếc" gợi cảm giác buồn man mác nhưng cậu đã dung hòa. Có lẽ nuối tiếc đến đau đớn tạo nên sự điên loạn trong tình yêu. - Văn án: . Mình cảm thấy cậu gặp vấn đề về dấu câu, khoảng cách giữa chữ và dấu câu: "...." , "?.". Theo quan điểm của mình, mình không chắc trong văn học có những dấu câu ấy, bởi chỉ có dấu ba chấm và hỏi chấm đứng riêng.. Mình nghĩ sử dụng phép lặp từ "giữa" sẽ giúp cho diễn đạt hay hơn. VD:" Giữa người và người, giữ thương và nhớ, giữa tình yêu và tình bạn, giữa tình thân và tình người", cậu có thể tham khảo nhé! Nhưng cách cậu làm khi lặp từ "liệu" kết hợp với câu hỏi tu từ, nó giúp tạo cảm xúc và ý nghĩa hơn cho hai câu cuối.
- Phân đoạn:*Phân đoạn 1: Quá khứ ( từ chương 1 đến giữa chương 3 ). . Nội dung: Kể về cuộc rượt đuổi giữa hai chị em Mẫn Nhi với hội người bí ẩn. Họ kiệt sức, mệt mỏi, đầy thức tích và chỉ biết đau khổ lẩn trốn sau những nơi ẩm thấp rậm rạp. Khi ấy, vì lo cho cơn đau dạ dày mãn tính của đứa em, người chị đành chạy trong vô vọng kiếm tìm nguồn sống. Tưởng rằng sẽ mừng rỡ với đống nho mới tìm được, chỉ là không ngờ tiếng súng thấu trời đã thay đổi toàn bộ điều đó. Chỉ trong tích tắc, người em từ có người thân thành mô côi chạy vô thức trong dãy ngô cao quá người. Dừng lại bên khu chứa rác của con phố nghèo, Mẫn Nhi gặp một người con trai nhỏ cũng bị rượt đuổi chẳng khác em. Cứ thế, đồng cảm, em giúp. Cuối cùng, cậu rời đi với sự tò mò bâng khuâng của cô bé 6 tuổi "Tên... Tên anh là gì?". - Chi tiết: Chương 1 [ Bão ].. Mình có một lời khuyên cho cậu đó là cho câu thoại in nghiêng nhìn sẽ đẹp mắt và rõ ràng hơn.. Qua câu văn, mình thấy rõ tính gợi hình, chi tiết. Tình huống truyện tạo nên cảm giác gây cấn, hồi hộp nhưng chưa đạt tới mức độc giả cần và cũng dần dần cảm nhận được mạch truyện. Tuy xây dựng tình huống tốt nhưng chưa làm rõ bối cảnh. . Tiếc rằng, vài chỗ bị thiếu từ làm cho câu văn không đủ nghĩa. Và có một chỗ đó là dấu "-" sẽ thay thế cho "là" nên khi dùng chung bị sai. Mình thấy trong văn học ít thấy dấu "*...*" . Có thể dùng từ "rằng..." để dẫn dắt giống như một lời độc thoại nội tâm. Dù nó là hơi hướng beta nhưng mình thấy mấy lỗi này không nên lặp nên nói cho cậu.
-Chi tiết: Chương 2 [ Một mình ]. Đầu tiên phải nói tới cảm xúc "bực bội" và "bực tức"? Nhưng mình không chắc con bé sẽ có cảm giác này. Nhất là khi sau này cậu xây dựng hình ảnh con bé mềm mỏng, yếu lòng.. Cậu vẫn tiếp tục sử dụng câu hỏi tu từ để gợi lên tình cảm chị em, tạo sự đa dạng cho cảm xúc của người đọc. Mạch truyện chậm, đôi khi là quá chi tiết.. Cậu biết cách ghép tính từ sau danh từ làm câu văn thêm trau chuốt, êm tai, tạo nên vần nhịp cho câu văn. Nhưng nhiều khung cảnh, nữ chính - Mẫn Nhi bị nhừ so với tuổi thật. Chất văn, cốt truyện bắt đầu đậm vị Trung Quốc hơn, cũng bắt đầu đề cập đến cái gọi là "bạo lực" trong xã hội. . Đôi chỗ sử dụng sai mục đích dấu "." và "," và xuống dòng cách đoạn chưa thật sự chính xác. . Biết cách cắt ngang truyện tạo thêm sự kịch tính, chờ đợi của độc giả. -Chi tiết: Chương 3 [ Anh là ai? ]. Cách đan xen giữa thực với ảo, quá khứ với hiện tại tạo nên cảm giác thú vị cho người đọc, dù việc bừng tỉnh trong giấc mơ khá phổ biến và quen thuộc. Cảm giác của độc giả từ đầu đến giờ là chờ đợi một câu trả lời cho câu hỏi tác giả đặt ra. Nhưng cuối cùng thì câu hỏi lại là câu trả lời cho một câu hỏi khác. Còn nhiều khoảng thời gian cần giải đáp. . Tính từ đa dạng phong phú làm rõ nét và là một điểm cộng của cậu! Sử dụng nghệ thuật nói quá để phóng đại hình tượng nam mới xuất hiện. Đồng thời cũng lịch sự xin để hình minh họa là người thật như một cách tôn trọng fan và độc giả.*Phân đoạn 2: Hiện tại. Nội dung: Giờ thì là miêu tả một Mẫ n Nhi trưởng thành với những đức tính cùng căn bệnh tâm lý do ám ảnh từ nhỏ. Em có một người bạn thân tên Đào Minh Nghi và một người bạn trai tên Thiên vừa cưu mang vừa che chở. Em tiếp xúc với thế giới ngoài kia với hộp đêm, sát nhân, tổng tài và đầy cạm bẫy... -Chi tiết: Chương 4 [ Kỷ niệm ]. Trước hết, hình tượng soái ca quen thuộc, đậm chất Trung Hoa. Đó là hình ảnh lạnh lùng đến run người, đó là nét mặt anh tú thanh thoát, đó là sự thành công vượt bậc. . Nhân vật mới - bạn nữ Đào Minh Nghi tạo "cú lừa" cho độc giả, tưởng rằng một người con gái làm ăn bình thường nhưng lại là Madam. . Cậu cho người đọc cảm nhận được tình bạn hòa hợp giữa hai người cũng như cách quan tâm âm thầm, lặng lẽ của tình bạn nhẹ nhàng mà đằm thắm. . Miêu tả chi tiết, khắc họa nhân vật một cách chân thật nhất là một điểm cộng.. Cậu làm mình cấn ở một chỗ đó là người con trai tên Vương Tử Khiêm làm cách nào trốn khỏi vòng vây pháp luật khi giết đến cả một gia tộc? Thật ra pháp luật không phải để trưng mà thích làm gì thì làm chỉ để có được quyền lợi. Nếu cậu để nữ chính thắc mắc và đi tìm lời giải thì mình xin lỗi khi phải xếp truyện cậu vào teenfic - danh sách đen của mình. Nhưng may mắn là có, mọi thứ chưa sáng tỏ, nhân vật cứ từ từ xuất hiện thêm để câu chuyện cuốn hút cũng như phức tạp. . Cậu mắc lỗi lặp từ trong một số câu.- Chi tiết: Chương 5 [ Nguy hiểm ]. Đầu tiên là cảm giác cấn của mình khi cô gái sát thủ xuất hiện có vẻ khá "lồng lộn", nhưng qua chất văn của cậu, mình thấy điều đó tiết chế đi phần nào.. Tình huống độc, có chút vô lý mặc dù khắc họa thêm được tính cách yếu đuối của nữ chính. . Chất văn gợi tình, mang lại cảm giác cho người đọc nhưng chưa lên tới. Những khung cảnh cảm xúc được làm rõ qua tất cả mọi thứ kể cả tiếng gọi "Thiên!". Đó là tiếng kêu cứu, đó là tiếng thảm thương, đó là sự nhẹ nhõm pha chút vui mừng. -Chi tiết: Chương 6 [ Kẻ chủ mưu ]. Lại một câu hỏi đặt ra trong mình: Tại sao một luật sư tiến sĩ - Thiên lại được dùng súng, một vũ khí phải được cấp phép mới được sử dụng?. Hình tượng nữ phụ xem vậy nhưng cậu khá để tâm, tạo cảm giác vừa liều lĩnh vừa chán chường, hiện lên mập mờ sau lớp mặt nạ và ẩn trong lời văn ấy. . Cuối cùng thì sau 6 chương, mình cũng có thể đọc được cái gọi là "ngôn" trong truyện này. Cậu là một người mà mình đánh giá có chất văn miêu tả cảnh vật, nên khi viết ngôn khá hợp với mình. Chính cái chất miêu tả ấy đã làm rõ nét tình cảm hơn dù xuất hiện đến ba nhân vật nam để đánh lạc hướng. . Với lại, cái định vị mình nhớ không nhầm nó cũng chỉ là một chấm nhỏ chỉ định vị trên bản đồ. Mà nữ chính chỉ di chuyển chắc trong tầm khu vực không rõ xa nhau, thật sự có được tính là di chuyển nhanh không?. Văn tự sự chưa ổn, đọc có chút thô. Cần cố gắng hơn nhé!-Chi tiết: Chương 7 [ Vụ án giết người ( ngoại truyện ) ]. Đầu tiên mình cần đính chính lại đây không phải là ngoại truyện. Nó hoàn toàn nằm trong truyện và không hề mang tính chất "ngoại truyện" khi câu chuyện vẫn đang tiếp diễn. Ngoại truyện là phần ra sau, làm sáng tỏ hơn những khía cạnh khi câu chuyện kết thúc, đôi khi là phần ra thêm để chiều lòng độc giả. Còn phần truyện này nói về câu chuyện của bạn thân liên quan mật thiết đến Mẫn Nhi nên không phải ngoại truyện?. Phần trong ngoặc là thành phần biệt lập nhưng dùng như vậy cũng chưa đúng lắm. Cậu có thể thay thế cụm đó là: " Cùng lúc ánh đèn xe của Thiên đang chạy trên đường vắng thì tại Tân Cửu Long, một vụ án lớn được phát hiện". Chính vì là 12h đêm đúng như lời kể "nửa đêm" của nữ chính nên không thể cho là "xảy ra trước" được. Nếu muốn xảy ra trước thì cậu cũng có thể:" Khi Mẫn Nhi còn ngồi trong nhà với mối nguy đang cận kề thì Minh Nghi còn đang ở Tân Cửu Long để điều tra một vụ án lớn". Cậu có thể lưu ý và sắp xếp thời gian một cách hợp lý.
. Xây dựng nhân vật có chút quen thuộc nhưng việc đầu tư vào hành động, lời thoại như một điểm cộng cho cậu. Nhưng lời thoại ấn tượng về nhãn cầu ấy thì mình thấy mọi người thường kiểm tra mạch nhiều hơn nhãn cầu. . Một cô gái vừa không có chuyên môn ( theo lời của cậu ) vừa kiêu kì thật khó để được chọn vào đội ngũ kiểm tra vụ án sát hại 7 người. Chi tiết này khắc họa về một thế giới vật chất, coi tiền lên trên tất thảy. . Sát thủ chuyên nghiệp để lại một cọng tóc để trêu ngươi cảnh sát hay trêu ngươi người đọc? Như thế có thể đoán mờ mờ là ai, với mục đích gì.. "Đay nghiến răng"? Mình không chắc từ ấy đúng nghĩa, chỉ có "đay nghiến" hoặc "nghiến răng" thôi nhé! Mình cũng có một lời khuyên cho thoại của cậu. Đó là nên xuống dòng và in nghiêng và viết hoa chữ đầu sẽ đẹp mắt, dễ nhìn hơn. Hình thức cũng nên được chú trọng mà?
-Chi tiết: Chương 8 [ Công việc mới ]. Cậu lại một lần nữa biến câu hỏi ở chương trên thành công trả lời cho chương dưới khi sự cố tình của nữ sát nhân được khẳng định ngày một rõ, càng làm cho độc giả tò mò mọi thứ xoay quanh Mẫn Nhi. . Cậu bắt đầu khắc họa một thế giới quyền lực và công nghệ. Đó còn là một thế giới đáng sợ và mưu mô khi nữ chính vừa được bảo vệ, lại vừa bị đe dọa bởi vô vàn thế lực. Đó còn là một thế giới đáng sợ bởi những công nghệ ngày càng phát triển, càng bớt nghi ngờ lại càng phải thêm hoài nghi về những thứ quanh mình. . Chất văn miêu tả cảnh vật, tâm trạng ngày càng được nhấn nhá nhờ vào cốt truyện và hoàn cảnh câu chuyện. - Chi tiết: Chương 9 [ Nội hình ]. Cậu tạo cho mình cảm giác mọi sự xuất hiện, mọi tình tiết đều được đan xen nhẹ nhàng, làm rõ cốt hơn nhưng không bị nhanh cũng không bị chậm. . Sự xuất hiện của nhân vật toát lên từng vẻ ngoài riêng của họ. Nhưng cái sự giỏi, đẹp, xuất sắc, lạnh lùng của cậu mình đọc nhiều đến độ chán rồi. Chỉ là mình không muốn đọc hoài những tình tiết như vậy nữa, mình muốn tiếp xúc với nhiều hình tượng khác nhau. . Mình gặp những cụm được lặp lại "tiểu phi tiêu" "không sợ cũng phải run". . Cậu bắt đầu đưa những chi tiết để khắc họa một thế giới hào nhoáng.-Chi tiết: Chương 10 [ Hồi đáp ] + Chương 11 [ Kích động ] . Với chương 10, mình không có mấy ấn tượng. Cảm tưởng nó chậm hơn so với mạch. Về cơ bản, nó châm biếm những người thích cái lối sống lỗi của mình và lại cho đó là lối sống chung, lấy nó làm tự hào được cậu nhắc ở cuối phần 10 qua những người phục vụ làm kiêu. Chương 10 như thể là một trailer dài để chuẩn bị tâm lý cho chương 11 bão táp vậy. . Ở phần 11, nữ chính ngày một rõ nét hơn với những tính cách lạ lẫm ẩn sau cái lớp dịu dàng, trong trắng ấy. . Bữa tiệc của cậu vừa khắc họa thêm nhân vật vừa khắc họa thêm thế giới quan của cả cậu và nhân vật, đó là một thế giới ích kỷ. Nhưng đó cũng là những cái ghê tởm của chính những con người ghê tởm trao nhau. . Chất văn chi tiết cùng chất văn miêu tả khiến cậu có lợi thế trong chương này. . Tình huống truyện của cậu tạo sự lo lắng và hoang mang cho độc giả.. Cậu sử dụng từ mượn cùng từ láy nhiều để làm nổi bật chất văn Trung Hoa, cốt truyện và chương truyện.- Chi tiết: Chương 12 [ Không thoát được ]. Mình đã ngửi thấy mùi tình tay ba từ sự xuất hiện của chàng Vương Tử Khiêm. Nhưng cái mùi vị tình tay ba rõ nét hơn qua nụ hôn mãnh liệt của Vương Tử Khiêm trao cho Mẫn Nhi. Mình cũng hiểu thêm thế nào là "độc chiếm" , thế nào là "sở hữu" cậu nhắc ở phần "Văn án". . Dần thấy mọi bí hiểm được mở cửa, dần thấy được mặt trái của con người. . Hành động, suy nghĩ, tiếng rơi vỡ, lời thoại hay bất cứ thứ gì đều được dàn xếp để độc giả ngày một gần câu chuyện hơn. . Xuất hiện nhân vật, lối suy nghĩ, cách giấu tên, che mặt làm rõ nét hơn phần Trung Hoa. Tổng kết:. Cốt truyện chưa quá rõ nét, có đôi phần bị nhàm do nhân vật. . Vương Tử Khiêm theo lối tổng tài lạnh lùng. Đào Minh Nghi vai nữ phụ mạnh mẽ. Thiên là người bạn trai ấm áp và trưởng thành. Nữ chính Mẫn Nhi theo lối nữ chính hiền thục, quá khứ đau khổ. . Lời thoại là một điểm nhấn, không bị thừa thoại mà mỗi câu thoại không khắc họa được cái này thì cũng tạo nên được cái kia. . Thất vọng là ở phần trình bày, không đẹp mắt, rõ ràng. Thoại chèn vào trong câu mờ nhạt, không viết hoa ở đầu câu thoại, dấu *...* để nêu suy nghĩ cũng ít thấy trong văn học. Lỗi chính tả hầu như không thấy.------------------------------------------- Bên trên là tất cả suy nghĩ của mình. Mình không chắc là đúng hoàn toàn nhưng cũng một phần nào giúp được cậu. Cảm ơn vì đã đặt lòng tin ở team, mong cậu thành công với bộ truyện này!
#Kyo
--------------------------------------------
21032020
#Watermelon
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store