Tam Chan Tinh Ngan Nam Khong Phai
- PHÁ !!!!- Giọng Khánh Linh đột ngột vang lên khi linh hồn em sắp bị con quỷ nuốt xuống .Con huyết ngải không kịp trở tay bị đánh đau liền nhả phần hồn của Dương ra , nó ré lên đầy giận giữ rồi vút tan biến vào hư không . Khánh Linh cũng không để ý đến con quỷ nữa , mắt thấy phần hồn kia chưa nhập xác , nàng vội đọc nhẩm tràng chú ngữ trong miệng rồi hô : - NHẬP !!! Tức thì phần hồn kia bị hút ngược trở lại cơ thể Dương . Nàng đỡ Dương dậy , bỏ qua ánh mắt thoáng chần chừ lo lắng của cậu hai Ninh cùng cô ả kia , nàng chỉ để lại một cậu lấp lửng : - Việc người làm trời biết đất biết.
****************- Con ... khốn ... dám ... phá ... tao - Con huyết quỷ đứng núp một góc tối rít lên từng chập giận dữ . - Mày ... phải ... chết ... hahaha ...
****************- Dương Kì , ca tỉnh rồi , ca không sao chứ . - Khánh Linh thấy Dương tỉnh thì vội hỏi .Nhưng đáp lại nàng là ánh nhìn vô hồn như có như không nhìn nàng khiến nàng phải nghĩ xem mình có để lạc phần hồn nào của em không . - Ừm , ra ngoài đi . - Giọng em đã khàn đi vài phần , giờ nói chuyện đối với em đã là khó khăn vì suốt hai ngày hôn mê em chưa uống ngụm nước nào . Khánh Linh không đồng tình với Dương nhưng cũng đành ra ngoài , nhường lại không gian riêng tư cho em .- Ta hứa sẽ bên em , lấy một mình em thôi .- Em không cần sợ miệng đời , ta chỉ yêu mình em .- Ta ướt chút cũng chẳng nề gì , ta lo em ướt .- Điểm tâm em thích đây ....Hoàng loạt hình ảnh , lời nói của cậu hai Ninh như một thước phim tua ngược đánh sập sự mạnh mẽ em cố dựng lên .- Hức hức ... yêu sao ... ta nên nhận ra từ sớm chẳng có gì là mãi mãi cả . Quả thật chàng nói đúng , phận nam nhân nào thể sinh con , là ta ép chàng . Nhưng Hức hức ....- Ra em cũng biết điều đó à , đáng ra em nên nhận ra sớm mới phải .- Cậu hai Ninh đã ở trong phòng từ khi nào , lắng nghe em khóc lại không mảy may dỗ dành , để lại một câu rồi rời đi .-....Đau quá , sao tim mình đau như vậy , cậu hai Ninh ôm ngực đau đớn . Một thoáng cậu thấy mình sắp mất đi thứ quý giá nhất của mình nhưng cậu lại gạt phắt đi , chẳng có thứ gì là quý giá cả , cái gì nên thay thì cũng phải thay rồi .
****************
- Bá này , con xin phép nói với bá chuyện này - Khánh Linh nhỏ giọng nói với bà Thất .Ngày hôm ấy khi bà đang bế đứa trẻ trên tay , nhận được lá thư Khánh Linh gửi kèm điểm hẹn bà liền đưa cháu cho ông Thất bế , vội vàng gọi con hầu cùng mình ra địa điểm được hẹn . Bức thư không ghi gì nhiều chỉ có dòng chữ " bá , con có chuyện nói về cậu hai nhà mình " - Mau , mau nói đi con - Thưa bá , con xin được nói thẳng cậu hai Ninh là bị thư bùa rồi , không sớm giải thì hậu quả khôn lường . - Con ... con nói thật sao ? Không thể vậy được .-Bà Thất lắp bắp không tin hỏi lại Khánh Linh .Bà Thất cùng Khánh Linh nói chuyện cả buổi , về đến nhà , bà Thất hốt hoảng khi thấy con trai quý tử nhà mình làm ra chuyện bất đạo . Dưới đất là mảnh vỡ sứ , bên cạnh là Dương đang bị cô ả hồ ly kia giẫm mạnh lên cánh tay đè trên mảnh vỡ . Cái bình sứ kia là con trai bà trong lúc tức giận ném vào người Dương . Vài mảnh sượt qua má khiến máu đỏ lăn dài trên làn da trắng trẻo lại hòa cùng hàng lệ trong trông chẳng khác nào Dương đang đổ huyết lệ . - Thứ phiền phức , ghê tởm , ta uống nhầm bùa mê thuốc lú gì mà lại rước tên này về chứ . Cút đi trước khi ta ra tay . - Được , ta đi , mấy ngày nay ta như vậy là đủ rồi . - Sau giây phút sững sờ , Dương rút trâm ngọc đang bối gọn tóc trên đầu xuống , thẳng tay ném đi . Trâm ngọc vỡ làm đôi , tim em cũng tan nát . - Nhớ lấy , từ giờ ta , cậu hai nhà Địa chủ Điện không còn là phu nhân của phủ chánh tổng , ơn nợ đã đền đáp đủ , cách mặt từ đây . - Dương chỉ tay ra chỗ trâm ngọc lại tháo trên tay chiếc nhẫn gia truyền đặt xuống bàn trà rồi quay người rời đi .- Lại đây , ta đi thôi con , từ nay con là con ta lấy tên là An Phước nhé . - Dương vào phòng bế Hiểu Phong lên tay dỗ dành . - Dương , Dương ơi , con bình tĩnh chút , đừng hấp tấp , đứa trẻ cần thầy nó, cần nhận được tình thương của thầy nó . - Bà Thất chứng kiến từ đầu tới cuối bấy giờ mới hoàn hồn vội chạy theo níu em lại .- Ơn thầy , ơn u đời này con xin nợ , đời sau nguyện làm trâu bò mà đền đáp . Thân con dơ bẩn mong Thất phu nhân đừng đụng vào , đứa trẻ này là hài tử của con mong người đừng chú ý đến nó nữa . Dứt câu em quay lưng rời đi , bóng dáng nhỏ bé ẵm trên tay đứa trẻ cứ vậy khuất bóng phía cuối đường .
****************
- Ta về phòng thôi em , từ giờ chẳng còn ai tranh giành với em được nữa rồi .- Dạ vâng .- Đỗ tiểu thư ưỡn ẹo thuận thế ngã vào lòng cậu hai Ninh ra chiều mệt mỏi lắm .- Rồi mày phải hối hận sớm thôi con ạ - Bà Thất cảnh cáo con mình nhưng cậu hai Ninh bỏ ngoài tai , vẫn tiếp tục si mê cô ả .
****************- Con ... khốn ... dám ... phá ... tao - Con huyết quỷ đứng núp một góc tối rít lên từng chập giận dữ . - Mày ... phải ... chết ... hahaha ...
****************- Dương Kì , ca tỉnh rồi , ca không sao chứ . - Khánh Linh thấy Dương tỉnh thì vội hỏi .Nhưng đáp lại nàng là ánh nhìn vô hồn như có như không nhìn nàng khiến nàng phải nghĩ xem mình có để lạc phần hồn nào của em không . - Ừm , ra ngoài đi . - Giọng em đã khàn đi vài phần , giờ nói chuyện đối với em đã là khó khăn vì suốt hai ngày hôn mê em chưa uống ngụm nước nào . Khánh Linh không đồng tình với Dương nhưng cũng đành ra ngoài , nhường lại không gian riêng tư cho em .- Ta hứa sẽ bên em , lấy một mình em thôi .- Em không cần sợ miệng đời , ta chỉ yêu mình em .- Ta ướt chút cũng chẳng nề gì , ta lo em ướt .- Điểm tâm em thích đây ....Hoàng loạt hình ảnh , lời nói của cậu hai Ninh như một thước phim tua ngược đánh sập sự mạnh mẽ em cố dựng lên .- Hức hức ... yêu sao ... ta nên nhận ra từ sớm chẳng có gì là mãi mãi cả . Quả thật chàng nói đúng , phận nam nhân nào thể sinh con , là ta ép chàng . Nhưng Hức hức ....- Ra em cũng biết điều đó à , đáng ra em nên nhận ra sớm mới phải .- Cậu hai Ninh đã ở trong phòng từ khi nào , lắng nghe em khóc lại không mảy may dỗ dành , để lại một câu rồi rời đi .-....Đau quá , sao tim mình đau như vậy , cậu hai Ninh ôm ngực đau đớn . Một thoáng cậu thấy mình sắp mất đi thứ quý giá nhất của mình nhưng cậu lại gạt phắt đi , chẳng có thứ gì là quý giá cả , cái gì nên thay thì cũng phải thay rồi .
****************
- Bá này , con xin phép nói với bá chuyện này - Khánh Linh nhỏ giọng nói với bà Thất .Ngày hôm ấy khi bà đang bế đứa trẻ trên tay , nhận được lá thư Khánh Linh gửi kèm điểm hẹn bà liền đưa cháu cho ông Thất bế , vội vàng gọi con hầu cùng mình ra địa điểm được hẹn . Bức thư không ghi gì nhiều chỉ có dòng chữ " bá , con có chuyện nói về cậu hai nhà mình " - Mau , mau nói đi con - Thưa bá , con xin được nói thẳng cậu hai Ninh là bị thư bùa rồi , không sớm giải thì hậu quả khôn lường . - Con ... con nói thật sao ? Không thể vậy được .-Bà Thất lắp bắp không tin hỏi lại Khánh Linh .Bà Thất cùng Khánh Linh nói chuyện cả buổi , về đến nhà , bà Thất hốt hoảng khi thấy con trai quý tử nhà mình làm ra chuyện bất đạo . Dưới đất là mảnh vỡ sứ , bên cạnh là Dương đang bị cô ả hồ ly kia giẫm mạnh lên cánh tay đè trên mảnh vỡ . Cái bình sứ kia là con trai bà trong lúc tức giận ném vào người Dương . Vài mảnh sượt qua má khiến máu đỏ lăn dài trên làn da trắng trẻo lại hòa cùng hàng lệ trong trông chẳng khác nào Dương đang đổ huyết lệ . - Thứ phiền phức , ghê tởm , ta uống nhầm bùa mê thuốc lú gì mà lại rước tên này về chứ . Cút đi trước khi ta ra tay . - Được , ta đi , mấy ngày nay ta như vậy là đủ rồi . - Sau giây phút sững sờ , Dương rút trâm ngọc đang bối gọn tóc trên đầu xuống , thẳng tay ném đi . Trâm ngọc vỡ làm đôi , tim em cũng tan nát . - Nhớ lấy , từ giờ ta , cậu hai nhà Địa chủ Điện không còn là phu nhân của phủ chánh tổng , ơn nợ đã đền đáp đủ , cách mặt từ đây . - Dương chỉ tay ra chỗ trâm ngọc lại tháo trên tay chiếc nhẫn gia truyền đặt xuống bàn trà rồi quay người rời đi .- Lại đây , ta đi thôi con , từ nay con là con ta lấy tên là An Phước nhé . - Dương vào phòng bế Hiểu Phong lên tay dỗ dành . - Dương , Dương ơi , con bình tĩnh chút , đừng hấp tấp , đứa trẻ cần thầy nó, cần nhận được tình thương của thầy nó . - Bà Thất chứng kiến từ đầu tới cuối bấy giờ mới hoàn hồn vội chạy theo níu em lại .- Ơn thầy , ơn u đời này con xin nợ , đời sau nguyện làm trâu bò mà đền đáp . Thân con dơ bẩn mong Thất phu nhân đừng đụng vào , đứa trẻ này là hài tử của con mong người đừng chú ý đến nó nữa . Dứt câu em quay lưng rời đi , bóng dáng nhỏ bé ẵm trên tay đứa trẻ cứ vậy khuất bóng phía cuối đường .
****************
- Ta về phòng thôi em , từ giờ chẳng còn ai tranh giành với em được nữa rồi .- Dạ vâng .- Đỗ tiểu thư ưỡn ẹo thuận thế ngã vào lòng cậu hai Ninh ra chiều mệt mỏi lắm .- Rồi mày phải hối hận sớm thôi con ạ - Bà Thất cảnh cáo con mình nhưng cậu hai Ninh bỏ ngoài tai , vẫn tiếp tục si mê cô ả .
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store