Taekook ver | Tình yêu thôn quê
72
Mùa đông ngày ngắn đêm dài, bên ngoài trời đã tối đen.Trong phòng vang vọng tiếng khóc khàn khàn, còn cả từng tiếng hừ nhẹ vì sảng khoái.Chiếc giường vang lên tiếng cót két theo từng trận đong đưa, đôi cẳng chân trắng nõn thon dài của Điền Chính Quốc khoát lên vai Kim Thái Hanh, lắc lư theo từng nhịp thúc dữ đội của hắn.Điền Chính Quốc đã bắn ba lần, cơ thể bây giờ rất mẫn cảm.Mặc dù cậu đã bắn ba lần, nhưng đây mới chỉ lần hiệp thứ hai của cậu với Kim Thái Hanh.Xong hiệp thứ nhất Kim Thái Hanh vẫn còn thòm thèm chưa thỏa mãn, hai người lâu lắm mới được thân thiết một phen, một hiệp làm sao đủ.Tinh dịch của Điền Chính Quốc có hơi loãng sau khi bắn ra ba nháy, nhưng lỗ nhỏ mới bị đâm bắn một lần vẫn đang ở trạng thái tốt nhất, mỗi lần hắn đâm ngón tay vào, lỗ nhỏ sẽ ngay lập tức xoắn chặt hắn.Cho nên Kim Thái Hanh đã dùng hết kỹ thuật dụ dỗ cậu hôn cả người từ trong ra ngoài, cứ thế bắt đầu hiệp hai."Ư... ha, ưm..." Điền Chính Quốc đong đưa theo từng cú thúc, tiếng nức nở cũng bị đâm đến vỡ vụn.Eo cậu bị siết chặt, mông bị nâng cao lên. Cảnh tượng lỗ nhỏ bị dương vật ra vào mãnh liệt bày hết trước mặt cậu, miệng lỗ màu đỏ tươi theo từng cú đâm rút của dương vật mà bị kéo ra nhét vào, khiến cậu triệt để mê loạn.Cái lỗ nhỏ như vậy mà lại có thể ăn được hết cây hàng to dài của Kim Thái Hanh.Kim Thái Hanh chống tay lên người Điền Chính Quốc, đè lên chân cậu gập người cậu lại."Quốc Bảo Nhi nhìn anh ," hắn hung hắn đâm chọc, thở dốc nói: "Nhìn anh chịch Quốc Bảo Nhi thế nào này..."Điền Chính Quốc khóc nức nở lắc đầu, nghẹn ngào gọi người, "Anh... anh ơi...""Sướng hả?" Kim Thái Hanh rút ra cắm vào như đóng cọc, mông thịt bị đánh vang lên tiếng bạch bạch vang dội, "Quốc Bảo Nhi có muốn anh không?""Ư ưm...muốn...." Điền Chính Quốc bị chịch đến mức đôi mắt rã rời, làn da từ khóe mắt đến trước ngực đều đỏ bừng, "Muốn... muốn anh..."Kim Thái Hanh cúi đầu liếm mút môi lưỡi Điền Chính Quốc, eo mông hoạt động kịch liệt, "Anh cũng muốn Quốc Bảo Nhi..."Điền Chính Quốc ôm chặt lấy cơ bắp căng cứng sau lưng Kim Thái Hanh, nước mắt sinh lý chảy đầy mặt.Cậu đã bị làm đến mức thần trí không rõ, chỉ biết đắm chìm vào khoái cảm tột độ của cuộc làm tình điên đảo này."Anh... ưm ha, cho, cho em..." Điền Chính Quốc nức nở khóc gọi, "Nhanh hơn nữa... nhanh hơn nữa..."Kim Thái Hanh lập tức thẳng người dậy, gập đôi đầu gối cậu đè lên điên cuồng đâm rút."Nhanh vậy sao Quốc Bảo Nhi?" hai mắt Kim Thái Hanh đỏ quạch, dương vật căng phồng bị rút ra hoàn toàn rồi lại mạnh mẽ đâm vào, "Còn muốn nhanh hơn nữa không?"Điền Chính Quốc trôi nổi trong sóng tình, dục vọng lên đến đỉnh điểm, "Muốn, ư ưm... muốn, anh..." "Quốc Bảo Nhi!" Kim Thái Hanh gầm nhẹ một tiếng, dùng hết sức đâm dương vật vào nơi sâu nhất của Điền Chính Quốc, chỉ hận không thể chui cả người vào.Vách trong ẩm ướt mềm mại xoắn chặt lấy hắn, không ngừng ngọ nguậy ma sát hắn, khiến sướng đến tê dại toàn thân."Làm như vậy được không?" Kim Thái Hanh thẳng lưng gầm lên, dương vật tráng kiện đâm vào rút ra toàn bộ, cho dù phạm vi lớn như vậy nhưng cũng không ảnh hưởng chút nào đến tốc độ, "Quốc Bảo Nhi sướng không?"Hai người mồ hôi đầm đìa, nơi giao hợp ướt đẫm một mảng.Điền Chính Quốc ý thức không còn rõ ràng, run rẩy trước từng trận khoái cảm, chỉ còn biết phóng túng bản thân gào khóc, "...Ưm ha... Sướng..."Đúng vào lúc này, cơ thể cậu đột nhiên co giật kịch liệt, ngón chân cuộn tròn, cơ đùi vô thức run rẩy.Cùng lúc đó vách trong cũng xoắn chặt lại, giống như muốn đóng kín mọi thứ hoàn toàn.Kim Thái Hanh bị siết quy đầu có hơi đau, nhưng đồng thời cũng sướng đến hoa cả mắt!Khít quá, dương vật hắn sắp bị xoắn đứt rồi!Ánh mắt Điền Chính Quốc tan rã, miệng hé mở nhưng lại không phát ra nổi âm thanh gì. Nước miếng không kịp nuốt chảy dọc theo khóe miệng cuối cùng hòa lẫn với mồ hôi trên cổ.Cơ thể cậu vẫn còn tiếp tục co giật, đùi lớn run rẩy liên hồi.Cậu bị Kim Thái Hanh chịch cho lên đỉnh rồi!Kim Thái Hanh không biết chuyện này là sao, nhìn có vẻ Điền Chính Quốc đã cao trào nhưng lại không bắn tinh, đầu khấc chỉ chảy ra một ít chất nhầy.Mặc dù không hiểu, nhưng Kim Thái Hanh vẫn rất phấn khích.Dáng vẻ của Điền Chính Quốc dường như sướng đến dục tiên dục tử, điều này khiến cho tâm lý Kim Thái Hanh thỏa mãn đạt đỉnh cao!Kim Thái Hanh chậm rãi rút ra thử, vách trong vẫn thít chặt như cũ, ra vào có chút khó khăn.Điền Chính Quốc thấp giọng hừ một tiếng, hình như cuối cùng cũng hơi tỉnh lại trong biển khoái cảm. Lúc nãy cơn cực khoái kia kéo dài bất thường khiến cậu sung sướng chịu không nổi, gần như lấy mất nửa linh hồn của cậu."Quốc Bảo Nhi?" Kim Thái Hanh cúi người vuốt ve khuôn mặt Điền Chính Quốc dịu dàng hôn một cái.Cổ họng Điền Chính Quốc khản đặc, gian nan nói, "Ừm."Thấy Điền Chính Quốc không sao Kim Thái Hanh cầm lấy tay cậu đan chặt 10 ngón áp lên trên đỉnh đầu cậu, bắt đầu chạy nước rút đợt cuối.Hắn lúc nãy bị Điền Chính Quốc xoắn chặt đã cận kề cao trào, chỉ còn thiếu một chút nữa.Nhưng cơ thể Điền Chính Quốc vừa mới đạt cực khoái cực kỳ mẫn cảm, chỉ cần động một chút thôi ngọn tóc cũng run rẩy.Khoái cảm ngập đầu kia nếu lại tới lần nữa, cậu cảm thấy mình có lẽ sẽ bị Kim Thái Hanh giết chết mất."Không, không muốn..." Cậu khàn giọng có gọi, hai tay bị Kim Thái Hanh khóa chặt trên đỉnh đầu, không có cách nào đẩy hắn ra được, "Cầu xin ...anh..."
Kim Thái Hanh sắp lên đỉnh, liều mạng thẳng eo đâm rút."Anh sắp bắn rồi." Hắn gặm cắn môi Điền Chính Quốc, thở dốc khàn giọng nói: "Để anh bắn đi Quốc Bảo Nhi..."Thân dưới hắn đâm chọc như phát điên, rõ ràng thân mật không kẽ hở rồi, cơ thể cũng giao hòa với nhau rồi, lại vẫn cảm thấy chưa đủ.Tình yêu của hai người quá nồng cháy, cho nên dục vọng cũng quá mức mãnh liệt.Kim Thái Hanh hôn mút không chừa kẽ hở, thở dốc nỉ non: "Anh sắp bị em giết chết rồi...""A ưm..." Điền Chính Quốc cũng bị khoái cảm tra tấn không thể chịu nổi, khàn giọng khóc gọi, "Tha, tha cho em..."Kim Thái Hanh ngồi dậy cầm hai chân Điền Chính Quốc, sau mấy cú thúc tàn nhẫn như mãnh thú cuối cùng gầm lên một tiếng "Quốc Bảo Nhi" rồi bắn ra!Điền Chính Quốc đã gần như muốn hôn mê, bắp đùi run rẩy dương vật chảy ra mấy giọt tinh dịch loãng như nước, cậu lại bị Kim Thái Hanh chịch đến bắn.Trong phòng chỉ còn lại tiếng thở dốc sau khi lên đỉnh, hai người hồi lâu vẫn không nói gì.Bắn tinh xong Kim Thái Hanh nằm nhoài lên người Điền Chính Quốc, cọ môi lên thái dương cậu, nhắm mắt lại thỉnh thoảng hôn cậu một cái.Nhịp tim mất một lúc lâu mới hoàn toàn bình tĩnh lại, khoái cảm cao trào lúc nãy khiến đại não hắn trống rỗng.Mí mắt Điền Chính Quốc đã sưng lên vì khóc, hàng lông mi ẩm ướt nước mắt, đôi môi cũng bị Kim Thái Hanh gặm cắn đến sưng lên, phía dưới xương quai xanh còn có hai dấu răng hằn rõ, eo đùi lại càng khỏi phải nói, dấu bàn tay dày đặc khắp nơi.Cậu nằm dưới thân Kim Thái Hanh không nhúc nhích, giống như bị ngất xỉu rồi.Lát sau, Kim Thái Hanh tỉnh lại bên trong dư vị cao trào."Quốc Bảo Nhi?" Kim Thái Hanh nhẹ nhàng hôn Điền Chính Quốc một cái, nhổm dậy khỏi người cậu, "Bé ngoan đi tắm nhé?"Trên người cả hai đều là mồ hôi của trận vận động lúc nãy, da dẻ cả người ẩm ướt dính nhớp.Nhưng Điền Chính Quốc bây giờ thật sự không động nổi một ngón tay, nghe thấy Kim Thái Hanh nói thì chỉ nhíu mày, mắt cũng không mở.Kim Thái Hanh nhìn thấy dáng vẻ cực kỳ mệt mỏi này của Điền Chính Quốc thì đau lòng hôn cậu một cái.Nhưng hắn cũng thấy rất thỏa mãn.Kim Thái Hanh đứng dậy chậm rãi rút cây hàng đã mềm của mình ra khỏi lỗ nhỏ, miệng lỗ nhất thời vẫn không khép lại được, tinh dịch trắng đục chảy thành dòng ra ngoài.Điền Chính Quốc không động đậy được vậy nên Kim Thái Hanh bế ngang cậu đi vào nhà vệ sinh tắm rửa. Điền Chính Quốc đứng cũng không đứng nổi, cả người tan rã, chỉ có thể nhờ Kim Thái Hanh ôm eo mà miễn cưỡng trụ vững.Sau một hồi vất vả hai người cuối cùng cũng tắm xong, Kim Thái Hanh mở tivi lên xem, chỉ toàn là bản tin thời sự."Quốc Bảo Nhi có đói bụng không?" Kim Thái Hanh chốc chốc lại mổ một cái lên môi người trong ngực dịu dàng nói: "Anh ra ngoài mua cơm."Điền Chính Quốc vẫn nhắm chặt mắt như cũ, giọng nói khản đặc, "Anh đi nhanh rồi về.""Ừm, nhanh lắm." Kim Thái Hanh đưa tay lấy chai nước ở đầu giường uống một ngụm rồi dán lên môi cậu, dùng phương thức này đút cho Điền Chính Quốc mấy ngụm nước, Điền Chính Quốc cuối cùng mới đỡ hơn chút.Lần này Kim Thái Hanh đút cơm cho Điền Chính Quốc dễ dàng hơn nhiều, cậu không giãy dụa chút nào, ngoan ngoãn tựa người trong ngực Kim Thái Hanh, đôi mắt khép hờ, thấy muỗng đưa tới sẽ lập tức há miệng ra ăn.Kim Thái Hanh nhìn dáng vẻ bé ngoan này của Điền Chính Quốc mà thích muốn chết, cứ đút cậu một muỗng lại hôn một má cậu một cái, õng ẹo không thôi!Đến khi hai người lấp đầy bụng thì đã là 9 giờ tối.Kim Thái Hanh ôm Điền Chính Quốc nằm trong ổ chăn xem tivi, một tay đưa xuống dưới mát xa eo cho cậu.Lúc làm tình thì không có cảm giác gì, nhưng xong việc rồi Điền Chính Quốc mới thấy eo mình gần như sắp đứt.Kim Thái Hanh quá mạnh, không còn cách nào khác, vậy nên ở trường những lúc rảnh rỗi cậu thường kéo dãn gân cốt, vận động thể dục cho tay chân trở nên mềm mại hơn, để tránh có ngày thật sự bị Kim Thái Hanh làm cho gãy đứt..."Quốc Bảo Nhi ~" Kim Thái Hanh chợt nhớ ra một chuyện, "Lúc nãy khi anh đang làm em, em không xuất tinh nhưng lại run rẩy như lên đỉnh, là sao vậy?"Điền Chính Quốc ôm eo Kim Thái Hanh, đầu dán ở hõm cổ hắn, bĩu môi nói: "Em không biết, không hiểu sao lại như vậy."Kim Thái Hanh phấn khởi hỏi, "Nhưng có phải Quốc Bảo Nhi thấy cực kỳ sướng hay không?"Điền Chính Quốc há miệng cắn một cái lên cổ hắn, thở phì phò nói: "Đúng là rất sướng, nhưng em không chịu nổi. Cứ tiếp tục như vậy có ngày em thật sự bị anh làm chết mất!"Kim Thái Hanh cười ha ha bế Điền Chính Quốc lên người mình, xoa bờ lưng bóng loáng của cậu, nhẹ nhàng hôn một cái lên trán cậu, "Quốc Bảo Nhi sướng thì anh càng sướng hơn, dương vật anh lúc nãy suýt chút nữa đã bị Quốc Bảo Nhi cắn đứt."Điền Chính Quốc thò tay xuống dưới nắm lấy cây hàng nóng hầm hập của Kim Thái Hanh bóp mạnh một cái, "Vậy giờ em vặn gãy anh luôn!""Vặn đi," Kim Thái Hanh cười hì hì, "Ngược lại chỉ thiệt em thôi.""Xí!" Điền Chính Quốc xoay người trên tay hắn, đưa lưng về phía hắn, "Em còn lâu mới thèm! Hừ!"Kim Thái Hanh bật cười ôm lấy cậu từ phía sau, rướn người hôn một cái thật kêu trên mặt cậu."Quốc Bảo Nhi," Kim Thái Hanh nhẹ giọng nói còn mang theo chút ấm ức, "Anh muốn em không đủ, làm cũng không đủ, anh muốn ăn em..."Hặn cọ tới cọ lui trên cổ Điền Chính Quốc, giọng nói ủ rũ, "Phải làm sao đây Quốc Bảo Nhi, anh muốn ăn em..."Điền Chính Quốc không nhịn được bật cười, xoay người lại ôm lấy cổ Kim Thái Hanh nhẹ nhàng hôn một cái, đôi mắt nhìn hắn sáng lấp lánh: "Quốc Bảo Nhi là của anh mà."Kim Thái Hanh hung hăng hôn cậu, bật cười khúc khích, giống như con mèo lớn dính người, ôm chặt lấy Điền Chính Quốc lăn qua lăn lại trên giường.Điền Chính Quốc cũng cười khanh khách, "Được rồi, người em sắp vỡ rồi, đừng dày vò em nữa."Kim Thái Hanh nằm nghiêng ôm Điền Chính Quốc, hai đôi môi tự nhiên sáp lại gần, nhắm mắt hôn say đắm.Mãi đến tận khi đi ngủ, chóp mũi hai người vẫn dán lấy nhau.
Kim Thái Hanh sắp lên đỉnh, liều mạng thẳng eo đâm rút."Anh sắp bắn rồi." Hắn gặm cắn môi Điền Chính Quốc, thở dốc khàn giọng nói: "Để anh bắn đi Quốc Bảo Nhi..."Thân dưới hắn đâm chọc như phát điên, rõ ràng thân mật không kẽ hở rồi, cơ thể cũng giao hòa với nhau rồi, lại vẫn cảm thấy chưa đủ.Tình yêu của hai người quá nồng cháy, cho nên dục vọng cũng quá mức mãnh liệt.Kim Thái Hanh hôn mút không chừa kẽ hở, thở dốc nỉ non: "Anh sắp bị em giết chết rồi...""A ưm..." Điền Chính Quốc cũng bị khoái cảm tra tấn không thể chịu nổi, khàn giọng khóc gọi, "Tha, tha cho em..."Kim Thái Hanh ngồi dậy cầm hai chân Điền Chính Quốc, sau mấy cú thúc tàn nhẫn như mãnh thú cuối cùng gầm lên một tiếng "Quốc Bảo Nhi" rồi bắn ra!Điền Chính Quốc đã gần như muốn hôn mê, bắp đùi run rẩy dương vật chảy ra mấy giọt tinh dịch loãng như nước, cậu lại bị Kim Thái Hanh chịch đến bắn.Trong phòng chỉ còn lại tiếng thở dốc sau khi lên đỉnh, hai người hồi lâu vẫn không nói gì.Bắn tinh xong Kim Thái Hanh nằm nhoài lên người Điền Chính Quốc, cọ môi lên thái dương cậu, nhắm mắt lại thỉnh thoảng hôn cậu một cái.Nhịp tim mất một lúc lâu mới hoàn toàn bình tĩnh lại, khoái cảm cao trào lúc nãy khiến đại não hắn trống rỗng.Mí mắt Điền Chính Quốc đã sưng lên vì khóc, hàng lông mi ẩm ướt nước mắt, đôi môi cũng bị Kim Thái Hanh gặm cắn đến sưng lên, phía dưới xương quai xanh còn có hai dấu răng hằn rõ, eo đùi lại càng khỏi phải nói, dấu bàn tay dày đặc khắp nơi.Cậu nằm dưới thân Kim Thái Hanh không nhúc nhích, giống như bị ngất xỉu rồi.Lát sau, Kim Thái Hanh tỉnh lại bên trong dư vị cao trào."Quốc Bảo Nhi?" Kim Thái Hanh nhẹ nhàng hôn Điền Chính Quốc một cái, nhổm dậy khỏi người cậu, "Bé ngoan đi tắm nhé?"Trên người cả hai đều là mồ hôi của trận vận động lúc nãy, da dẻ cả người ẩm ướt dính nhớp.Nhưng Điền Chính Quốc bây giờ thật sự không động nổi một ngón tay, nghe thấy Kim Thái Hanh nói thì chỉ nhíu mày, mắt cũng không mở.Kim Thái Hanh nhìn thấy dáng vẻ cực kỳ mệt mỏi này của Điền Chính Quốc thì đau lòng hôn cậu một cái.Nhưng hắn cũng thấy rất thỏa mãn.Kim Thái Hanh đứng dậy chậm rãi rút cây hàng đã mềm của mình ra khỏi lỗ nhỏ, miệng lỗ nhất thời vẫn không khép lại được, tinh dịch trắng đục chảy thành dòng ra ngoài.Điền Chính Quốc không động đậy được vậy nên Kim Thái Hanh bế ngang cậu đi vào nhà vệ sinh tắm rửa. Điền Chính Quốc đứng cũng không đứng nổi, cả người tan rã, chỉ có thể nhờ Kim Thái Hanh ôm eo mà miễn cưỡng trụ vững.Sau một hồi vất vả hai người cuối cùng cũng tắm xong, Kim Thái Hanh mở tivi lên xem, chỉ toàn là bản tin thời sự."Quốc Bảo Nhi có đói bụng không?" Kim Thái Hanh chốc chốc lại mổ một cái lên môi người trong ngực dịu dàng nói: "Anh ra ngoài mua cơm."Điền Chính Quốc vẫn nhắm chặt mắt như cũ, giọng nói khản đặc, "Anh đi nhanh rồi về.""Ừm, nhanh lắm." Kim Thái Hanh đưa tay lấy chai nước ở đầu giường uống một ngụm rồi dán lên môi cậu, dùng phương thức này đút cho Điền Chính Quốc mấy ngụm nước, Điền Chính Quốc cuối cùng mới đỡ hơn chút.Lần này Kim Thái Hanh đút cơm cho Điền Chính Quốc dễ dàng hơn nhiều, cậu không giãy dụa chút nào, ngoan ngoãn tựa người trong ngực Kim Thái Hanh, đôi mắt khép hờ, thấy muỗng đưa tới sẽ lập tức há miệng ra ăn.Kim Thái Hanh nhìn dáng vẻ bé ngoan này của Điền Chính Quốc mà thích muốn chết, cứ đút cậu một muỗng lại hôn một má cậu một cái, õng ẹo không thôi!Đến khi hai người lấp đầy bụng thì đã là 9 giờ tối.Kim Thái Hanh ôm Điền Chính Quốc nằm trong ổ chăn xem tivi, một tay đưa xuống dưới mát xa eo cho cậu.Lúc làm tình thì không có cảm giác gì, nhưng xong việc rồi Điền Chính Quốc mới thấy eo mình gần như sắp đứt.Kim Thái Hanh quá mạnh, không còn cách nào khác, vậy nên ở trường những lúc rảnh rỗi cậu thường kéo dãn gân cốt, vận động thể dục cho tay chân trở nên mềm mại hơn, để tránh có ngày thật sự bị Kim Thái Hanh làm cho gãy đứt..."Quốc Bảo Nhi ~" Kim Thái Hanh chợt nhớ ra một chuyện, "Lúc nãy khi anh đang làm em, em không xuất tinh nhưng lại run rẩy như lên đỉnh, là sao vậy?"Điền Chính Quốc ôm eo Kim Thái Hanh, đầu dán ở hõm cổ hắn, bĩu môi nói: "Em không biết, không hiểu sao lại như vậy."Kim Thái Hanh phấn khởi hỏi, "Nhưng có phải Quốc Bảo Nhi thấy cực kỳ sướng hay không?"Điền Chính Quốc há miệng cắn một cái lên cổ hắn, thở phì phò nói: "Đúng là rất sướng, nhưng em không chịu nổi. Cứ tiếp tục như vậy có ngày em thật sự bị anh làm chết mất!"Kim Thái Hanh cười ha ha bế Điền Chính Quốc lên người mình, xoa bờ lưng bóng loáng của cậu, nhẹ nhàng hôn một cái lên trán cậu, "Quốc Bảo Nhi sướng thì anh càng sướng hơn, dương vật anh lúc nãy suýt chút nữa đã bị Quốc Bảo Nhi cắn đứt."Điền Chính Quốc thò tay xuống dưới nắm lấy cây hàng nóng hầm hập của Kim Thái Hanh bóp mạnh một cái, "Vậy giờ em vặn gãy anh luôn!""Vặn đi," Kim Thái Hanh cười hì hì, "Ngược lại chỉ thiệt em thôi.""Xí!" Điền Chính Quốc xoay người trên tay hắn, đưa lưng về phía hắn, "Em còn lâu mới thèm! Hừ!"Kim Thái Hanh bật cười ôm lấy cậu từ phía sau, rướn người hôn một cái thật kêu trên mặt cậu."Quốc Bảo Nhi," Kim Thái Hanh nhẹ giọng nói còn mang theo chút ấm ức, "Anh muốn em không đủ, làm cũng không đủ, anh muốn ăn em..."Hặn cọ tới cọ lui trên cổ Điền Chính Quốc, giọng nói ủ rũ, "Phải làm sao đây Quốc Bảo Nhi, anh muốn ăn em..."Điền Chính Quốc không nhịn được bật cười, xoay người lại ôm lấy cổ Kim Thái Hanh nhẹ nhàng hôn một cái, đôi mắt nhìn hắn sáng lấp lánh: "Quốc Bảo Nhi là của anh mà."Kim Thái Hanh hung hăng hôn cậu, bật cười khúc khích, giống như con mèo lớn dính người, ôm chặt lấy Điền Chính Quốc lăn qua lăn lại trên giường.Điền Chính Quốc cũng cười khanh khách, "Được rồi, người em sắp vỡ rồi, đừng dày vò em nữa."Kim Thái Hanh nằm nghiêng ôm Điền Chính Quốc, hai đôi môi tự nhiên sáp lại gần, nhắm mắt hôn say đắm.Mãi đến tận khi đi ngủ, chóp mũi hai người vẫn dán lấy nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store