Chương 67: Bạch Mã tự (một)
Editor: YuuChạng vạng ngày mùng một tháng tư, lúc tiệc sinh nhật của Nhu Gia công chúa đã đến hồi cuối, bỗng vương phủ truyền ra tin có trộm đột nhập, gan to bằng trời, vậy mà dám cướp của Bình vương điện hạ. Rất nhiều thân vệ được điều đến, canh chừng ở cửa vương phủ kiểm tra thân phân của những khách mời. Hồi cuối bị rối loạn như thế, làm khách khứa mất hứng, dần xin trở về nhà. Chu Tầm không cho Tuyên Chỉ đi. Từ hôm tết thanh minh mở nhầm mấy cái ngăn bí mật, Lạc Trăn rõ ràng đề cao cảnh giác hơn, canh chừng Tuyên Chỉ cực kì chặt, ngoại trừ ở Đông Đài quán cho hai người họ ở chung, thời gian khác, nàng giống như cái kẹo mè xửng nhìn chằm chằm hai người họ. Hắn mang công chúa đến chỗ nào, Lạc Trăn đi theo chỗ đó. Hôm nay thật vất vả mới có được cơ hội, họ Lạc rời khỏi bữa tiếc, đã rất lâu không quay lại. Chu Tầm hết sức vui mừng, giải quyết phiền phức của tứ muội nhà mình xong, tìm cớ mời rượu, đến ngồi cạnh Tuyên Chỉ, lại ngoài ý muốn phát hiện vạt áo của Tuyên Chỉ bị thị nữ kia làm ướt một mảng. Hắn rất là phẫn nộ, tại chỗ lớn tiếng trách cứ một phen, không mượn tay người bên ngoài, lấy tấm khăn của mình lau sạch sẽ cho Tuyên Chỉ. Mắt thấy Tuyên Chỉ đã hòa hoãn hơn với hắn, trong lòng hắn mừng như điên, nói hai ba câu, lần nữa mời công chúa đi đạp thanh. Tuyên Chỉ lại đáp một câu hết sức thâm thúy. "Xe ngựa của quý phủ quá mức tinh xảo, Tuyên Chỉ không dám ngồi ." Nàng không lạnh không nóng làm Chu Tầm rất là quẫn bách, nói, "Lần này ngồi xe của công chúa ra ngoài, để Thính Phong vệ làm phu xe! Ta chỉ mang ta bản thân lên xe thôi!" Tuyên Chỉ không chịu đáp ứng. Hai người ở trong bữa tiệc lôi lôi kéo kéo, đến khi khách khứa đã rời đi bảy tám phần, hai người vẫn còn đang đấu khẩu. Ngay lúc này Lạc Trăn cùng Chu Hoài trở lại. "Công chúa." Lạc Trăn lười biếng duỗi lưng đi tới, không chút để ý nói, "Vương phủ có trộm , Bình vương điện hạ bị thương, chúng ta không đi nữa, cẩn thận bị nhầm thành trộm rồi bị bắt lại." Bị nàng ngắt lời,hai người đang tranh chấp liền im bặt, Hoa Chính Quân ở bên cạnh ghé tai Chu Tầm, nhỏ giọng đem chuyện Bình vương bị tập kích nói cho Chu Tầm nghe. Chu Tầm cả kinh, nghe nói Bình Vương bị thương không nặng, chỉ có chút sợ hải, nhẹ nhàng gật đầu, lập tức nhìn Tuyên Chỉ nói: "Đại ca vậy mà gặp phải chuyện như thế! Chúng ta đã nghe được thì cũng không thể làm như không có chuyện gì. Như vậy đi! Thành Nam có một chỗ gọi là Bạch Mã Tự, mấy ngày nữa đợi thân thể đại ca tốt chút, ta gọi Đại ca đến đấy cầu phúc, công chúa cũng cùng đi cầu phúc, tổng không có chỗ xấu . A, Bạch Mã Tự kia là chùa miếu cực thiêng từ thời tiền triều, đã được hơn 800 năm rồi. Diện tích rộng lớn, cổ tích rất nhiều, cảnh trí sau núi cực kì đẹp,đồ ăn thì ngon cực kì." Trước mặt một đám thân tín, hắn bắt đầu dùng từ ngữ hoa mĩ bày ra một đống chỗ tốt của Bạch Mã Tự. Tuyên Chỉ nghe nói là cổ tích 800 năm, trong lòng có chút động, không đáp ứng ngay, nhưng trong ánh mắt đã tỏa ra ánh sáng rồi. Trên mặt Tề Minh hiện ra vài vẻ méo mó, huých nhẹ vào lưng Hoa Chính Quân, kéo hắn ra xa vài bước, "Bình Vương điện hạ muốn đổi vận cầu phúc, hẳn là nên đi Đại Tướng Quốc Tự ở thành đông mới đúng chứ, sao đi Bạch Mã Tự ở thành nam? Bạch Mã Tự không phải là chỗ để các cô nương, phu nhân cầu nhân duyên, con cái sao? Nào có đạo lý nam nhân lại đi Bạch Mã Tự." Hoa Chính Quân thở dài một tiếng, lẩm bẩm nói, "Ngươi thì biết cái gì. Kịch bản, đều là kịch bản." Hắn ôm nỗi hận nhìn Tề Minh nói, "Ngươi không hiểu, cố tình lấy những thứ nữ nhân thích, một người tiếp một người đưa thu ba. Nhìn ngươi cũng là một công tử hòa hoa như này, sao lại không lọt được vào mắt xanh của các cô nương chứ." Yuu: * Một người tiếp một người đưa thu ba: Cái này tui không hiểu á mấy pà, nên tui để vầy luôn nhe*.Tề Minh tuy rằng vẫn không hiểu, nhưng cũng không gây trở ngại hắn thưởng cho Hoa Chính Quân một quả đấm. Hai người trở về bên người Sở vương thì thấy Tuyên Chỉ cùng Lạc Trăn đang thầm thì gì đó, rốt cuộc cũng gật đầu, định ra một ngày nghỉ giữa tháng tư, đi xe ngựa nhà mình, đến Bạch Mã Tự. Lạc Trăn mỉm cười lại gần, vừa mới nói một câu "Tam gia, ta cũng muốn cùng đi —— " Chu Tầm sớm đã có chuẩn bị, lập tức gọi Kỳ vương đến, chỉ vào Lạc Trăn nói, "Bạch mã Tự ở phía sau vương phủ của ngươi. Ngươi lấy một chiếc xe ngựa chở cô ta. Kêu nàng ta không cần đi cùng công chúa đến đấy, xuất phát từ phủ của ngươi là được." Dứt lời, đắc ý khiêu khích nhìn Lạc Trăn. Lạc Trăn lại không lên tiếng. Nàng chỉ là bày ra một ánh mắt không đồng tình. Tam gia đắc ý vênh váo nhưng hắn quên, coi như mình không theo công chúa, vậy vẫn còn Uông Chử a.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store