Ta Than Bong Toi Anh Sang Ii
Mỗi đồ vật trên thế giới này đều có một câu chuyện kèm theo. Thử nghĩ mà xem, chiếc áo bạn đang mặc, cặp kính bạn đang đeo, đôi giày bạn đang mang, nếu tất thảy những vật đó đều biết nói, chúng sẽ kể lại câu chuyện gì?Có thể là một câu chuyện rất xúc động về tình cảm gia đình, hoặc một chuyện về một mối tình chẳng bao giờ cập bến, cũng có khi là một chuyện hài hước mà mỗi lần nghĩ đến bạn lại tủm tỉm cười.Cũng có thể là một câu chuyện rùng rợn.Cái tủ quần áo của vợ chồng Huy và Lam là một đồ vật đặc biệt như thế.
Đó là một cái tủ bằng gỗ tạp cao khoảng hai mét, bề ngang hơn ba mét, nước sơn bên ngoài bóng loáng. Huy đã đến tận một cửa hàng đồ mộc nổi tiếng để xem xét và thuê người chở về tận nhà. Vừa nhìn thấy cái tủ, Lam – vợ Huy đã thích ngay. Nàng có rất nhiều quần áo, cho nên khi về chung một nhà với Huy thì cái tủ to tướng của anh không thể tải nổi một ngàn không trăm lẻ một các kiểu trang phục của vợ. Cái tủ mới này coi như món quà Huy dành riêng cho Lam.Tối hôm đó, Lam ra ngoài chơi với mấy người bạn gái còn Huy thì ở nhà, cố gắng hoàn thiện mấy bản vẽ trên máy tính. Huy nằm trên giường, lưng tựa vào một cái gối vuông. Từ chỗ anh nằm có thể nhìn thẳng vào cái tủ mới mua.Không hiểu sao tự nhiên Huy lại nghĩ đến những câu chuyện ma quái, kinh dị về tủ quần áo mà anh từng được đọc trên mạng. Nào là chuyện lấy gỗ quan tài để đóng tủ, rồi chuyện bị nhốt trong tủ cho đến lúc ngạt thở mà chết, lại có chuyện bị cái tủ đè cho vỡ sọ.Trần đời những người hay sợ hãi thì cũng hay nghĩ linh tinh. Có khi chính vì hay nghĩ linh tinh nên họ mới tưởng tượng ra những ma những quỷ. Tuy vậy, Huy biết mình không tưởng tượng bởi một bên cánh tủ vừa tự động mở ra ngay trước mắt anh, để lộ ra bên trong có một người đang đứng quay ra ngoài. Người ấy là đàn bà, mặc một bộ pijama màu xanh lục, tóc xõa che kín mặt mũi. Huy thấy toàn thân mình như đông cứng lại. Người phụ nữ trong tủ từ từ xoay lưng lại, bàn tay phải có những móng tay sắc nhọn của cô ta cào lên vách tủ, làm tróc cả lớp sơn và vụn gỗ rơi lả tả xuống sàn tủ. Vừa lúc đó thì Huy tỉnh giấc. Anh nhìn cái máy tính xách tay nằm lăn lóc trên giường, màn hình đã tối đen từ lúc nào. Hình như anh vừa gặp một cơn ác mộng. Đúng, đó hẳn phải là một cơn ác mộng do bộ não mệt mỏi của Huy tạo a. Không đời nào cái tủ mới cứng như thế mà lại có ma.Để củng cố niềm tin và sự an tâm của mình, Huy ngồi dậy, tiến đến gần cái tủ và hít một hơi thật sâu trước khi mở ra xem.Bàn tay Huy mở cánh tủ ra xem thật nhanh.Không có gì trong đó cả. Huy thở phào nhẹ nhõm, toan quay về giường ngồi làm tiếp thì anh phát hiện ra một điểm bất thường.Vách tủ có những vết cào mà trước đây không hề có. Khi đi mua, Huy đã kiểm tra rất kỹ từng chi tiết nhỏ. Lam là người rất gọn gàng và cẩn thận, không đời nào nàng lại làm vách tủ bị xước như thế này. Đây rõ ràng là những vết móng tay rất sắc, sắc như dao.Huy bước hẳn vào trong tủ để xem. Tuy vậy, Huy chưa kịp xem xét gì thì cánh cửa tủ đã đóng sầm lại, nhốt anh chết cứng bên trong. Anh hoảng hốt dùng hết sức bình sinh đẩy cửa thật mạnh, dùng mọi cách để thoát khỏi khoảng không gian chật hẹp.Nhưng đã không kịp nữa rồi.
Đó là một cái tủ bằng gỗ tạp cao khoảng hai mét, bề ngang hơn ba mét, nước sơn bên ngoài bóng loáng. Huy đã đến tận một cửa hàng đồ mộc nổi tiếng để xem xét và thuê người chở về tận nhà. Vừa nhìn thấy cái tủ, Lam – vợ Huy đã thích ngay. Nàng có rất nhiều quần áo, cho nên khi về chung một nhà với Huy thì cái tủ to tướng của anh không thể tải nổi một ngàn không trăm lẻ một các kiểu trang phục của vợ. Cái tủ mới này coi như món quà Huy dành riêng cho Lam.Tối hôm đó, Lam ra ngoài chơi với mấy người bạn gái còn Huy thì ở nhà, cố gắng hoàn thiện mấy bản vẽ trên máy tính. Huy nằm trên giường, lưng tựa vào một cái gối vuông. Từ chỗ anh nằm có thể nhìn thẳng vào cái tủ mới mua.Không hiểu sao tự nhiên Huy lại nghĩ đến những câu chuyện ma quái, kinh dị về tủ quần áo mà anh từng được đọc trên mạng. Nào là chuyện lấy gỗ quan tài để đóng tủ, rồi chuyện bị nhốt trong tủ cho đến lúc ngạt thở mà chết, lại có chuyện bị cái tủ đè cho vỡ sọ.Trần đời những người hay sợ hãi thì cũng hay nghĩ linh tinh. Có khi chính vì hay nghĩ linh tinh nên họ mới tưởng tượng ra những ma những quỷ. Tuy vậy, Huy biết mình không tưởng tượng bởi một bên cánh tủ vừa tự động mở ra ngay trước mắt anh, để lộ ra bên trong có một người đang đứng quay ra ngoài. Người ấy là đàn bà, mặc một bộ pijama màu xanh lục, tóc xõa che kín mặt mũi. Huy thấy toàn thân mình như đông cứng lại. Người phụ nữ trong tủ từ từ xoay lưng lại, bàn tay phải có những móng tay sắc nhọn của cô ta cào lên vách tủ, làm tróc cả lớp sơn và vụn gỗ rơi lả tả xuống sàn tủ. Vừa lúc đó thì Huy tỉnh giấc. Anh nhìn cái máy tính xách tay nằm lăn lóc trên giường, màn hình đã tối đen từ lúc nào. Hình như anh vừa gặp một cơn ác mộng. Đúng, đó hẳn phải là một cơn ác mộng do bộ não mệt mỏi của Huy tạo a. Không đời nào cái tủ mới cứng như thế mà lại có ma.Để củng cố niềm tin và sự an tâm của mình, Huy ngồi dậy, tiến đến gần cái tủ và hít một hơi thật sâu trước khi mở ra xem.Bàn tay Huy mở cánh tủ ra xem thật nhanh.Không có gì trong đó cả. Huy thở phào nhẹ nhõm, toan quay về giường ngồi làm tiếp thì anh phát hiện ra một điểm bất thường.Vách tủ có những vết cào mà trước đây không hề có. Khi đi mua, Huy đã kiểm tra rất kỹ từng chi tiết nhỏ. Lam là người rất gọn gàng và cẩn thận, không đời nào nàng lại làm vách tủ bị xước như thế này. Đây rõ ràng là những vết móng tay rất sắc, sắc như dao.Huy bước hẳn vào trong tủ để xem. Tuy vậy, Huy chưa kịp xem xét gì thì cánh cửa tủ đã đóng sầm lại, nhốt anh chết cứng bên trong. Anh hoảng hốt dùng hết sức bình sinh đẩy cửa thật mạnh, dùng mọi cách để thoát khỏi khoảng không gian chật hẹp.Nhưng đã không kịp nữa rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store