Ta gia nhập vào chư thiên thú con chat group
CHƯƠNG 4- Tài Nguyên Trút Xuống, Ai Cũng Có Đường Tu Luyện Riêng**
Đêm hôm đó, sau khi cả nhóm vừa nhận được "Tinh Vân Rèn Thể Thuật", không ai ngủ được.
Trong thế giới tu luyện, ánh trăng hắt xuống sân viện của Diệp Thiên thành từng vệt mỏng như nước; còn ở các thế giới khác, mỗi đứa trẻ trong nhóm đều ngồi một mình giữa không gian quen thuộc của họ, trong lòng cuộn trào một thứ cảm giác làm vận mệnh tách ra khỏi quỹ đạo ban đầu.
Và rồi, nhóm chat sáng lên.
Một tiếng "ting" nhẹ, nhưng trong những thế giới khác nhau, nó giống như tiếng thần linh gõ nhịp.
[Chư Thiên thú con chat group]
Diệp Thiên:
Mọi người còn thức chứ? Hôm nay ta chuẩn bị chia một ít đan dược, hạt giống linh thảo ta tự trồng được... Coi như để mấy người khởi hành vững hơn.
Một ánh sáng đỏ nhạt – biểu tượng của Bao Lì Xì – chậm rãi hiện ra giữa hư không của nhóm.
[– Diệp Thiên gửi bao tiền lì xì đến toàn nhóm]
Nội dung: Đan dược sơ cấp dưỡng thân, ba loại hạt giống linh thảo phổ dụng.
Bốn thế giới đồng loạt phát sáng một điểm trước mặt từng người, giống như có một cánh cửa nho nhỏ mở ra. Từ Trầm Chu, Hàn Lập, Hồng Dịch và Quân Bảo đều đưa tay chạm vào vô thức.
Đan hương thanh nhuận, hạt giống tỏa linh khí nhàn nhạt.
Một cảm giác bất khả tư nghị lan khắp tâm thức họ.
Từ Trầm Chu bật thốt:
Từ Trầm Chu:
Đan dược loại này... giá trị không thấp đâu. Diệp Thiên, người đúng là sống trong tiên môn thật rồi.
Diệp Thiên cười nhẹ:
Diệp Thiên:
Chỉ là đồ cơ bản thôi, sau này ta có thêm sẽ gửi nữa.
Giọng Hàn Lập vang lên tiếp theo, ôn hòa mà dè dặt:
Hàn Lập:
Ta... cũng có vài loại linh thực hái trong núi. Không quý hiếm gì, nhưng giúp cường thân dưỡng khí khá tốt.
[ – Hàn Lập gửi bao tiền lì xì đến toàn nhóm]
Nội dung: Linh thảo dưỡng khí, lá Bách Thụ, củ Thanh Hàn, rễ Dưỡng Mạch.
Mùi dược thảo quen thuộc hiện lên ở mỗi thế giới. Từ Trầm Chu nhìn mấy món thực vật kỳ lạ mà kinh ngạc đến khó tả:
Từ Trầm Chu:
Mấy thứ này ở thế giới ta chắc thành vật liệu siêu cấp mất...!
Quân Bảo bật cười:
Trương Quân Bảo:
Vậy ăn nhiều vô, sau này đánh đấm đỡ yếu.
Diệp Thiên:
Quân Bảo, đừng chỉ giỡn. Nếu ngươi có tài nguyên hay vật gì có thể chia thì gửi đi.
Ngay lập tức, Quân Bảo gãi đầu, gương mặt hơi đỏ như thằng nhóc bị bắt quả tang nghịch phá. Nhưng rồi hắn thẳng lưng, nói đầy tự hào:
Trương Quân Bảo:
Ta không bằng mấy người tu tiên, nhưng ta gom được chút dương khí thuần hậu từ luyện quyền. Ta đã nén lại thành khí cầu rồi.
[Trương Quân Bảo gửi bao tiền lì xì đến toàn nhóm]
Nội dung: Khí Dương Hỏa do Cửu Dương Chân Khí sơ bộ ngưng tụ.
Một luồng ấm áp lan ra như có mặt trời nhỏ trong tay.
Hàn Lập, vốn thân thể hơi hàn tính, vô thức hít sâu:
Hàn Lập:
Thứ này... quá quý. Đối với ta rất hữu dụng.
Từ Trầm Chu ngạc nhiên bật cười:
Từ Trầm Chu:
Quân Bảo à, cái này có thể bán lấy tiền lắm đó!
Quân Bảo đỏ cả mặt:
Trương Quân Bảo:
B-bán làm gì! Cho anh em dùng chứ!
Một chiếc icon mặt cười tròn trĩnh nhảy lên cạnh câu nói của hắn.
Cảm giác ấm áp lập tức lan khắp cả nhóm.
Hồng Dịch, vốn luôn yên tĩnh, lúc này cũng lên tiếng:
Hồng Dịch:
Ta không có nhiều tài nguyên, chỉ có một phương đan cũ tổ truyền. Tuy chỉ là bản giản lược, nhưng dùng tốt để khai khiếu, giúp thần thức tập trung.
[Hồng Dịch gửi bao tiền li xì đến toàn nhóm]
Nội dung: Phương đan Luyện Thần Sơ Giải, 1 bản.
Ai cũng hơi bất ngờ. Quá Khứ Di Đà Kinh là công pháp vô cùng huyền ảo, nhưng tìm hiểu thần thức lại rất khó. Phương đan này chẳng khác nào món quà quý báu.
Không khí cả nhóm bỗng trở nên nghiêm túc.
Diệp Thiên:
Hồng Dịch, ta biết ngươi khó khăn... Cảm ơn.
Giọng Hồng Dịch hơi run, như cố bình tĩnh:
Hồng Dịch:
Không đáng gì. Có nhóm này... ta ít nhất còn đường để chọn.
Không ai hỏi sâu. Nhưng tất cả đều hiểu – một đứa trẻ bị phụ thân bóp nghẹt vận mệnh như hắn, có thể đứng đây chia sẻ tài nguyên, đã là nghị lực lớn đến nhường nào.
Sau một hồi im lặng, Từ Trầm Chu hắng giọng, rồi đột nhiên cười:
Từ Trầm Chu:
Đến lượt ta rồi chứ?
Không chờ ai đáp, hắn trực tiếp tung ra hai Bao Lì Xì.
[Từ Trầm Chu gửi bao tiền lì xì đến toàn nhóm]
Nội dung: Thịt linh thú tăng năng lượng, nước súp Đại Bổ, một ít linh mễ.
Ở mỗi thế giới, các gói đồ ăn bốc hơi nóng lên, mùi thơm lan tỏa như vừa được mang từ bếp ra.
Thứ này thuần túy không phải bảo vật tu tiên, nhưng dưỡng thân cực tốt, đặc biệt với Hàn Lập và Quân Bảo – hai người luôn thiếu dinh dưỡng.
Ngay trong nhóm nổi lên một icon hình thú nhỏ đang gặm thịt, khiến cả bầu không khí bật cười.
Giữa lúc cả nhóm còn rôm rả, Diệp Thiên như chợt nhớ ra điều gì.
Một nguồn sáng khác bùng lên:
[Diệp Thiên gửi bao tiền lì xì đến toàn nhóm]
Nội dung: Thanh Tâm Đan – giúp ổn định tâm thần, giảm tạp niệm khi tu luyện.
Từ Trầm Chu giật mình:
Từ Trầm Chu:
Diệp Thiên, cái này đắt lắm...
Diệp Thiên:
Không đắt. Chỉ cần mọi người mạnh lên.
Ánh sáng trong bao lì xì tan vào không gian mỗi người. Tim họ như có nguồn sinh lực mới được tưới.
Nhưng đó chưa phải hết.
Hệ thống—vốn luôn im lặng—đột nhiên phát tin nhắn:
[Hệ thống | Nhắc nhở]
"Nhóm đã hoàn tất một chu kỳ chia sẻ tài nguyên tự phát – đánh dấu kết nối sơ bộ hoàn chỉnh. Thành viên: 5/5 đã tham gia."
Không thưởng. Không nhiệm vụ.
Chỉ ghi nhận.
Tất cả đều nhìn dòng chữ ấy mà nổi da gà.
Không ai biết ý nghĩa sâu xa của nó là gì. Nhưng họ mơ hồ hiểu một điều:
Khi nhóm kết nối đủ mạnh, thứ gì đó sẽ thức tỉnh.
Rồi như để xua tan không khí nghiêm trọng, Quân Bảo bỗng gửi một đoạn video phát trực tiếp: hắn đặt một nồi cháo to đùng xuống sàn, bốc khói nghi ngút.
Trương Quân Bảo:
Ta nấu cháo linh thú đây! Mấy người coi có thơm không?
Hàn Lập nhìn hình ảnh, đôi mắt sáng lên như trẻ nhỏ:
Hàn Lập:
Thơm lắm... nếu có thêm nấm Bách Hương ta tìm được hôm qua thì tuyệt vời.
Từ Trầm Chu lập tức nói:
Từ Trầm Chu:
Thêm đi!
Icon cái nồi cháo nhảy tưng tưng trong nhóm.
Không khí ấm áp, thân thiết, gần như khiến người ta quên họ vốn cách nhau cả những thế giới.
Trước khi kết thúc buổi chia sẻ, Diệp Thiên nói câu cuối:
Diệp Thiên:
Bắt đầu từ mai, ai cũng có tài nguyên riêng, công pháp riêng. Từ hôm nay trở đi... đường tu luyện của mỗi người đều đã mở rồi.
Hàn Lập:
Ta sẽ cố hết sức.
Hồng Dịch:
Ta sẽ không để bản thân bị dắt mũi nữa.
Từ Trầm Chu:
Từ nay không ai bị bỏ lại phía sau!
Trương Quân Bảo:
Anh em cùng mạnh!
Một loạt cảm xúc trào ra.
Trên màn hình ý thức, bốn icon ngô nghê tự động hiện lên – như những tia sáng nhỏ nhảy múa.
Đêm ấy, năm đứa trẻ ở năm thế giới khác nhau đồng thời ngồi khoanh chân, đặt tài nguyên vừa nhận bên cạnh.
Tương lai đang đổi hình.
Chân trời đã mở.
Vận mệnh không còn là xiềng xích.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store