ZingTruyen.Store

[SunSun] [Enhypen] Phù thuỷ

Chương 12 [H]

Ruacon2809

*Cảnh báo: Chap này có cảnh xôi thịt, không khuyến khích trẻ em dưới 18 tuổi, nếu các bạn mất máu Rùa không chịu trách nhiệm. He he.^^

Nói rồi hắn cuối xuống hôn lên vầng trán tôi rồi quay xuống cắn mút lấy cổ. Tôi khẽ run người! Cảm giác như nổi hết cả da gà. Không, tôi hoàn toàn không thích cảm giác này. Cũng cùng một cách cưỡng ép giống Sunghoon nhưng sao tôi cảm thấy rất ghê tởm.

Được một lúc. Hắn rê lưỡi xuống mân mê hai nhũ hoa của tôi. Một tay hắn lần mò vào khu vực cấm địa. Rồi hắn cầm lấy côn thịt tôi và luân động lên xuống, bị kích thích dữ dội nhưng tôi không thể nào lên được. Tôi hoàn toàn không có cảm giác. Cơ thể vẫn như vậy, hơi thở vẫn bình thường. Chỉ có tim tôi đập hơi nhanh vì đang rất sợ hãi.

-Chán thế, sao mãi mà không thấy Sunoo hứng lên vậy nè.

-Ha, tôi đã nói với Riki rồi. Bên cậu tôi không hề có chút cảm giác nào cả, một chút cũng không. Nên cậu đừng cố kích thích tôi nữa. Vô ích thôi - Tôi mỉm cười nói với hắn

Mặt Riki thoáng buồn nhưng nhanh chóng hắn nở một nụ cười mà theo tôi là đểu nhất trên đời này.

-Tưởng mình hết cách rồi à. Hơi bị coi thường kỹ năng của mình đó nha.

Tôi khó hiểu. Hắn rời khỏi tôi rồi lại chỗ bàn lấy chiếc kèn acmonica? Hả? Lại cái kèn đó. Hắn muốn gì đây?

Hắn cầm lên và bắt đầu thổi. Nhưng âm điệu này khác với âm điệu lúc nãy tôi vừa nghe. Cơ thể tôi bỗng nóng bừng. Mọi cơ quan cảm thấy khó chịu như đang bị hàng ngàn con ong thiêu đốt. Máu đang dồn về hai đầu nhũ hoa kích thích làm chúng nhô lên.

Và phía dưới thằng nhóc của tôi cũng đã cương cứng và nóng hổi. Không! Làm sao có thể???. Hắn thấy tôi đang bị kích tình nên ngừng thổi và tiến lại chỗ tôi. Hắn nhìn tôi kinh ngạc.

-Không thể tin được. Cơ thể Sunoo thật tuyệt vời. Rất nỏng bỏng.Thật không uổng công mình tập luyện mấy hôm nay. Hắn nói rồi đưa tay vuốt nhẹ thằng nhóc của tôi. Khoái cảm dâng trào làm tôi suýt không kiềm được.

-Sao rất tuyệt vời phải không? Mình cũng không chịu được nữa rồi.

Hắn nhanh chóng cởi hết áo quần. Thoáng chốc, trên người hắn chỉ còn độc một chiếc quần lót và tôi có thể dễ dàng nhìn thấy được dương vật hắn cũng đã cứng lắm rồi, như muốn xé toạc quần lót và chui ra ngoài. Kích thước của nó thật đáng sợ với đầy gân xanh, tím chằng chịt. Nếu để hắn đâm vào người chắc tôi thăng thiên luôn quá. Tôi run rẩy xợ hãi vì kích thước khổng lồ của hắn.

Hắn ngồi xuống ngậm lấy thằng nhỏ tôi và mút ngon lành... Tôi không kiềm chế được nữa nên bật lên tiếng rên. Hình như tiếng rên của tôi làm hắn bị kích thích, hắn mút tôi điên dại. Nhip điệu nhanh hơn trước nhiều. Phải khó khăn lắm tôi mới giữ không cho mình xuất tinh.

-Riki, làm ơn. Dừng lại đi, mình sắp không chịu được nữa rồi.

Tôi thật sự không muốn để lần đầu của bản thân cho hắn. Không hiểu tại sao? Riki hiền lành và ga lăng mà tôi từng biết lúc này như một con thú hoang đầy dục tính. Tôi cảm thấy ghê tởm. Và cũng tự trách bản thân mình. Sao tôi ngây thơ đến vậy? Sunghoon mà biết thì có khinh rẻ tôi không?

Tôi thật sự sợ hãi. Trong tâm trí tôi lúc này chỉ có hình ảnh của hắn. Cứu mình với Sunghoon làm ơn!!!

-Sunoo có vẻ sắp không chịu được nữa nhỉ? Giờ mà để cậu đến trước thì sẽ mất vui.

Hắn đã ngừng mút thằng nhóc và quay lên nói với tôi.

-Nhưng mà giờ ngừng thì Riki không chịu được. Hay là... cho Riki đâm vào động nhỏ của Sunoo nhé!

Không!!! Điều mà tôi sợ nhất cuối cùng cũng đã tới. Riki đứng dậy và cởi nốt chiếc quần lót vứt xuống sàn nhà. Dương vật hắn bật ra, cương cứng và nóng hổi, hương vị nam tính xộc vào mũi khiến tôi đờ đẫn.

Riki đi xuống dưới, thô bạo nhấc chân tôi đặt lên vai hắn. Hắn nhổ một bãi nước bọt vào nhị hoa tôi rồi cầm lấy thứ vũ khí của hắn điều chỉnh cho đúng hướng. Không! Tôi không thể dễ dàng "mất" như thế này, còn quá sớm. Tôi chỉ có thể dâng cơ thể mình cho người mà tôi thật sự yêu! Không, chắc chắn không phải là Riki...

-Khônggggggggggg - Tôi hét to lên

Hắn đang nhìn tôi đầy ham muốn bỗng bị đẩy văng vào cửa kính rồi ngã xuống dưới sàn (Đối diện với chiếc giường là cửa kính để đi ra ban công. Hắn vừa bị đẩy bay vào đấy). Tôi ngạc nhiên, chẳng lẽ phép thuật đã có tác dụng rồi sao. Hắn loạng choạng đứng dậy, đưa tay xoa lưng.

-Dám đánh tao hả? Mày chán sống rồi? - Hắn tức giận

Nhanh như cắt, hắn đến chỗ tôi, kéo mạnh tôi về phía hắn. Dương vật hắn chỉ còn cách nhị hoa của tôi vài mii li mét. Hết thật rồi. Tôi nhắm mắt , nước mắt chảy ướt đẫm gối.

Bỗng "rầm" cánh cửa phòng văng ra, gãy vụn. Bụi gỗ bay mù mịt. Riki bỗng bất động nhìn về hướng đó. Tôi cũng ngạc nhiên nhìn. Không thể tin vào mắt mình nữa, là hắn, là Sunghoon. Hắn đã đến cứu tôi.

-Mày, mày đang làm cái quái gì với Sunoo vậy? Sunghoon tức giận

Hắn hét lên, mặt đỏ bừng. Riki bất giác bỏ người tôi ra, lùi lại phía bờ tường.

-Thằng khốn! Sao... sao mày dám!!! - Hắn rít qua kẽ răng

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store