ZingTruyen.Store

Sugar Daddy Kim

Chiếc Rolls-Royce lướt qua cánh cổng dinh thự của Kim Mingyu, một pháo đài rộng lớn của sự giàu sang sừng sững trên vòm trời Seoul.

Cơn mưa đã ngớt dần thành làn mưa phùn, nhưng màn đêm vẫn tối mịt, ánh đèn từ dinh thự rực sáng như những ngọn hải đăng.

Y/N há hốc miệng khi nàng nhìn ra cửa sổ, mắt nàng mở to vì kinh ngạc.

Biệt thự này vượt xa bất kỳ thứ gì nàng có thể tưởng tượng được, một cung điện bằng kính và đá, với những hàng cột cao vút và dãy cửa sổ dài vô tận thét lên hai chữ quyền lực và tiền tài.

Nó lớn hơn bất kỳ tòa nhà nào nàng từng đặt chân đến, một thế giới quá xa vời so với căn hộ tí hon, ọp ẹp của nàng đến nỗi nàng ngỡ như đang mơ.

Chiếc xe từ từ dừng lại trong bãi đậu xe, nơi những hàng xe bóng bẩy, đắt tiền sáng lấp lánh dưới ánh đèn dịu nhẹ hắt từ trên cao xuống

Người tài xế bước ra, nhanh chóng đi về phía cốp xe để lấy chiếc vali ướt sũng của Y/N.

Mingyu mở cửa, thân hình cao lớn của hắn bước ra khỏi xe với sự thanh lịch không cần gắng gượng, và Y/N do dự một lúc rồi mới bước theo.

Bộ quần áo ướt sũng dính chặt vào da thịt nàng, chiếc áo hoodie màu tím oải hương vừa nặng trĩu và buốt giá.

Nàng rùng mình khi bước xuống vệ đường, đôi sneaker đế bằng nàng kêu lên tiếng lép nhép theo từng bước chân.

Mingyu quay sang nàng, ánh mắt sắc bén của anh dịu đi trong giây lát khi anh để ý thấy nàng run rẩy.

Anh vươn lấy bàn tay nàng, mu bàn tay anh bao trọn lấy những ngón tay nhỏ bé đang đông cứng lại của nàng.

Bàn tay nàng tan biến trong tay anh, thật tí hon khi so với sức mạnh của anh.

Một ý nghĩ chợt loé lên trong tâm trí anh, u tối và đầy chiếm hữu: Nàng thật nhỏ bé, thật mong manh. Nàng hẳn sẽ ngất đi khi nằm dưới thân anh.

Anh ném suy nghĩ đó sang một bên, nhưng môi nhếch lên thành một nụ cười nửa miệng.

Mọi thứ đang đi vào đúng vị trí.

Anh nhận lấy vali của nàng từ tay tài xế, động tác của ảnh thản nhiên mà quyền uy, và rồi dẫn nàng về phía thang máy riêng đặt gọn trong góc bãi đậu xe.

Thang máy sang trọng, toàn bộ bằng kính và kim loại bóng loáng, và Y/N theo anh vào bên trong, tim nàng đập thình thịch.

Cánh cửa đóng lại với một thanh âm khe khẽ, và thang máy bắt đầu đi lên, tiếng thẳng tới phòng ngủ chính nơi họ giờ sẽ chung sống.

Nụ cười nửa miệng của anh được giấu kín, nhưng tâm trí anh đang dậy sóng. Kế hoạch của anh hiệu quả một cách hoàn hảo.

Quán cafe đóng cửa ư? Do anh cả.

Anh đã giật dây, gọi những cú điện thoại, đảm bảo cửa tiệm vỡ vụn dưới áp lực tài chính.

Chuyện Y/N mất việc, bị đuổi khỏi nhà, sự tuyệt vọng của nàng — đều được dàn dựng công phu để mang nàng tới đây, tới dinh thự của anh, tới vòng tay anh.

Anh đã đảm bảo tên mình không dính líu vào chuyện này, mọi nước đi đều được tính toán để nàng không hề hay biết.

Nàng giờ đây là của anh, chính xác nơi anh muốn nàng ở.

Cánh cửa thang máy mở ra, lộ ra căn phòng ngủ chính, và hơi thở Y/N chợt sững lại.

Căn phòng khổng lồ, to hơn cả căn hộ của nàng.

Tâm điểm của căn phòng là chiếc giường king-sized bọc ga lụa tối màu, bao quanh bởi những món nội thất sang trọng và dãy cửa sổ kịch trần phô bày thành phố lấp lánh phía dươi

Không khí thoang thoảng hương nước hoa nam của anh, đậm đặc và nam tính, bao bọc lấy nàng như một lời hứa.

Chiếc đèn chùm pha lê treo phía trên đầu, tỏa ra thứ ánh sáng dịu nhẹ khắp phòng, và một tấm thảm lông êm ái đỡ lấy mỗi bước chân nàng.

Nơi đây là một thế giới xa hoa mà nàng chưa từng biết đến, và nó càng khiến nàng cảm thấy mình càng thêm nhỏ bé.

Y/N đứng đó, người vẫn còn ướt sũng nước mưa, quần áo dính chặt vào cơ thể đang run lên vì lạnh.

Mingyu đặt vali nàng xuống đi về phía tủ quần áo, lấy ra một chiếc áo sơ mi trắng của anh.

Anh đưa nó cho nàng, mắt anh quét qua thân hình đang run rẩy của nàng. "Đi tắm đi," anh nói, giọng anh điềm tĩnh mà cứng rắn.

"Em ướt sũng rồi. Ngày mai, ta sẽ kí hợp đồng, và rồi ta sẽ đi mua sắm. Em cần quần áo mới."

Y/N gật đầu, cổ họng nghẹn ứ. Nàng nhận lấy chiếc áo, ngón tay nàng lướt qua tay anh, rồi lẳng lặng đi về phía phòng tắm riêng trong phòng.

Cánh cửa đóng lại sau lưng nàng, và khoảng khắc chỉ còn lại một mình, sức nặng của tất thảy mọi thứ như đổ sụp xuống.

Nàng mở vòi hoa sen, dòng nước nóng trút xuống từ vòi sen tắm mưa, và bước vào dưới làn nước.

Hơi ấm bao bọc lấy nàng, nhưng nó không thể ngăn chặn được những giọt nước mắt.

Nàng trượt người ngồi sụp xuống sàn gạch, ôm lấy đầu gối và bật khóc.

Nàng đã bán thân mình để sống sót.

Công việc của nàng, mái ấm của nàng, sự độc lập của nàng đều tan biến hết thảy.

Và giờ thì, nàng là của anh, trói buộc vào một gã đàn ông nàng gần như là lạ hoắc, một gã đàn ông mà ánh mắt trần đầy cả âm hiểm và ham muốn.

Dòng nước rửa trôi đi nước mắt nàng, nhưng không rửa được cơn đau nhói trong lồng ngực nàng.

Khi nàng cuối cùng cũng bước ra, nàng lau khổ người và khoác lên mình áo của anh.

Nó khổng lồ so với thân hình nhỏ bé của nàng, gấu áo dài quá đùi nàng, và tay áo dài trùm lấy cả hai tay.

Thớ vải có mùi hương của anh, một sự pha trộn giữa nước hoa nam và thứ gì đó đặc trưng của Mingyu.

Nàng xắn tay áo lên hết mức có thể rồi bước trở lại phòng ngủ, mái tóc ướt buông xoã thành từng lọn sóng lơi.

Mingyu đã đợi sẵn, tựa người vào thành giường, để ngực trần và chỉ mặc một chiếc quần nỉ màu xám cạp trễ dưới hông.

Toàn bộ ngực trần và cơ bụng săn chắc của anh phô bày ra trước mắt, cơ bắp anh căng lên khi anh khoanh tay lại.

Anh đưa mắt nhìn nàng, ánh mắt anh dịu đi trong giây lát trước khi một tiếng cười khẽ trầm thấp thoát ra từ cánh môi anh.

"Em thật nhỏ bé," anh nói, giọng anh chọc ghẹo mà ấm áp. "Áo tôi như thể váy trên người em vậy."

Gò má Y/N ửng hồng, và nàng nắm lấy gấu áo, cảm giác bị phơi bày mặc kệ chiếc áo có quá khổ.

"Nó... to quá," Nàng lí nhí, giọng chẳng hơn một tiếng thì thầm là bao.

"Lại đây nào," anh nói, vỗ nhẹ phần giường bên cạnh anh. "Em sẽ ngủ ở đây đêm nay. Với tôi."

Tim nàng lỡ một nhịp, nỗi sợ và hoang mang cuộn xoáy trong lồng ngực nàng. "Em phải làm vậy sao?" Nàng hỏi với giọng nhỏ nhẹ.

Ánh mắt anh tối sầm lại, nhưng tông giọng anh giữ nguyên vẻ điềm tĩnh. "Giờ em là của tôi, Y/N. Mọi thứ vận hành như thế đấy. Em sống ở đây, em ngủ ở đây. Với tôi."

Nàng cố nuốt xuống, gật đầu. Nàng không còn sự lựa chọn nào khác.

Nàng đồng ý với việc này, đồng ý làm sugar baby của anh, đồng ý sống trong thế giới của anh.

Nàng trèo lên giường, lớp ga lụa mát lạnh trên da thịt nàng, và ngồi xuống một cách gượng gạo, hai tay vân vê trong lòng.

Mingyu lại gần, sự hiện diện của anh quá đỗi áp đảo.

Anh vươn tay ra, bàn tay to lớn của anh bao trọn gò má nàng, nâng gương mặt nàng lên để đối diện với ánh nhìn của anh.

"Em đang sợ," anh nói, giọng anh trầm thấp. "Đừng sợ. Tôi sẽ lo cho em."

"Tôi không có biết anh," nàng thì thầm, ánh mắt nàng dò tìm mắt. "Chuyện này... Tất cả đều quá nhanh."

"Em rồi sẽ học được thôi," anh nói, ngón cái anh lướt qua môi dưới nàng. "Em sẽ thấy được tôi là ai. Và em sẽ thèm muốn điều này. Thèm muốn tôi."

Trước khi nàng kịp phản ứng, anh cúi xuống, bắt trọn môi nàng vào một nụ hôn.

Nó chậm rãi, thẳm sâu, và tràn đầy một sự cuồng nhiệt thầm lặng khiến con tim nàng loạn nhịp.

Môi anh mềm mại mà đầy đòi hỏi, chiếm đoạt nàng theo một cách vừa chiếm hữu lại vừa ân cần.

Thoạt đầu nàng đứng hình, cả người nàng căng cứng, nhưng hơi ấm từ anh đã cuốn lấy nàng, và nàng nhắm mắt lại, mặc mình chìm đắm vào nụ hôn ấy

Anh buông ra, ánh mắt anh dò tìm mắt nàng, và rồi anh trượt xuống giường, kéo nàng theo cùng anh.

Vòng tay anh bao bọc lấy nàng, kéo nàng lại gần cho đến khi tấm thân nhỏ bé áp sát lồng ngực rắn rỏi của anh.

Thân hình to lớn của anh dường như nuốt chửng lấy nàng, vóc dáng nhỏ con của nàng tan biến trong hơi ấm của anh.

Hai chân anh quấn lấy chân nàng, một tay đặt trên eo nàng, tay còn lại vuốt ve mái tóc ẩm ướt của nàng.

Nàng có thể cảm nhận được nhịp tim đều đặn của tim anh. thân nhiệt làn da anh, và bất chấp tất cả, nó lại khiến... nàng an lòng.

"Ngủ đi," anh thầm thì bên trán nàng, môi anh lướt nhẹ trên da thịt nàng. "Em an toàn ở nơi đây rồi."

Mi mắt Y/N khẽ rung rồi cụp xuống, cơn kiệt sức chiếm lấy nàng.

Vòng tay anh mạnh mẽ, đầy chiếm hữu, ôm ấp nàng như thể nàng là một thứ gì đó quý giá nhưng lại thuộc về anh hoàn toàn.

Nàng cảm nhận được sức nặng từ cơ thể anh, cái cách nó bao bọc lấy nàng, và nó vừa choáng ngợp nhưng lại vừa bình yên đến lạ.

Nàng gối đầu lên cơ bụng săn chắc của anh, bàn tay nhỏ bé của nàng cuộn tròn trên lồng ngực anh.

Những ngón tay anh lười biếng xoa tròn trên lưng nàng, nấn ná lại đường cong bên eo nàng nơi áo anh bị kéo lên.

Khi nàng lịm đi, tâm trí Mingyu tĩnh lặng nhưng thoả mãn.

Nàng ở nơi đây, trên giường anh, trong vòng tay anh, chính xác nơi anh đã sắp đặt.

Quán cafe, công việc của nàng, mái nhà của nàng mà anh đã cướp đi tất thảy, cẩn trọng, âm thầm, để mang nàng về với anh.

Và giờ thì, nàng là của anh.

Musekin của anh

toan vẽ của anh

tất thảy mọi thứ của anh

Anh đặt lên trán nàng một nụ hôn cuối, môi anh vương vấn nơi đó khi anh thỏ thẻ, "Giờ em là của tôi, bé cưng à."

Cơn mưa tiếp tục trút xuống ngoài kia, nhưng bên trong căn biệt thụ, trong hơi ấm của vòng tay anh, Y/N ngủ yên, không hề lường trước toàn bộ quy mô của thế giới mà nàng vừa sa chân vào.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store