/ Soojun / 70th farewell diary
13
meChoi - Choi Soobin
con zai cưng của má
dạ?
mẹ tìm con có chuyện gì sao?
mẫu thân đại nhânphải có chuyện gì mới được tìm con à :Dnói xem Choi tổngbao nhiêu ngày ngài chưa về nhà rồi?? con zai cưng của má
...
thì mới hơn một tháng chứ mấy
mẹ cũng biết công việc của con rất bận mà
mẹ yên tâm đi
qua đợt này rảnh hơn con sẽ về nhà ăn bám bố mẹ đến khi bị đá mông ra khỏi nhà thì thôi
hehe
mẫu thân đại nhângớmchờ anh rảnh chắc mùa quýt sang nămcon zai cưng của má
mẹ kì ghê
đâu đến nỗi vậy đâu -.-
mẫu thân đại nhânờ hi vọng là thếmà lần này về nhớ dắt Yeonjunie theolâu rồi không gặp nhớ thẳng bé quá đi mấtà nhắc mới nhớsáng nay mẹ có làm bánh kem chocolatequa lấy rồi mang về cho thằng bé ăn đicon zai cưng của má
ủa mẹeee
sao mẹ lại không làm bánh kem dâu :<
con thích dâu mà
lần nào mẹ cũng Yeonjunie này Yeonjunie nọ
rốt cuộc ai mới là con của mẹ chứ :<<
mẫu thân đại nhânkệ anhthích tự làm lấy mà ănvậy nhé tôi đi đánh tennis đâynhớ đừng quên qua lấy bánh cho Yeonjunie đóanh mà dám quên thì tôi bảo cha anh đá mông anh :) con zai cưng của má
dạ vânggg
con biết rồii
--
Choi Soobin - Choi Yeonjun
Choi SoobinYeonjunem có ở nhà không? Choi Yeonjun
tôi đang ở tiệm cafe
có chuyện gì sao?
Choi Soobinmẹ có làm bánh bảo tôi mang qua cho emChoi Yeonjun
vậy à
thay tôi cảm ơn bác gái
còn bánh thì anh ăn đi
tôi không đói
Choi SoobinYeonjun em có thể ghét tôi cũng đượcnhưng đây là bánh mẹ tự tay làm cho emem cũng không muốn nhận sao?mẹ thương em như vậy nếu bà ấy biết em làm như vậy sẽ buồn lắm đó
Choi Yeonjun
...
thôi được rồi
anh mang qua tiệm cho tôi đi
Choi Soobinem đợi một láttôi qua ngay đâyChoi Yeonjun
ừ
đi đường cẩn thận
Choi Soobintôi hiểu rồi--
ngày thứ mười lăm.hôm nay tôi trở về nhà sau một khoảng thời gian khá dài không gặp ba mẹ. quả nhiên khi vừa thấy tôi, mẫu thân đại nhân đã không nhân nhượng mà cầm dép đi trong nhà, vừa đánh vừa oán hận tôi không thường xuyên về nhà. ba tôi mặc dù không lên tiếng nhưng hai hàng lông mày của ông hơi nhíu lại, hiển nhiên cũng đồng ý với mẹ tôi.vì tính chất công việc cùng bản tính muốn tự lập nên từ khi tiếp quản công ty, tôi rất ít khi trở về nhà, kéo theo số lần gia đình chúng tôi ăn cơm cùng với nhau rất ít. nhìn vẻ mặt quyến luyến khi tôi có ý định muốn rời đi của ba mẹ, tôi liền quyết định dẹp bỏ một cuộc họp mặt, ở nhà ăn cơm cùng với họ.bữa cơm trôi qua trong bầu không khí ấm áp. ba mẹ bắt đầu hỏi về cuộc sống của tôi dạo gần đây, hỏi cả về em ấy nữa.mẹ tôi hỏi vì sao dạo gần đây không thấy tôi dắt em trở về thăm họ. ba tôi cũng hỏi vì sao dạo này Yeonjun không qua đây chơi cờ với ông.câu hỏi khiến tôi lặng người, đáy lòng liền trùng xuống.tôi không thể nói tôi và em đã chia tay, vì vậy chỉ có thể qua loa bịa bừa một số lý do cho sự vắng mặt của Yeonjun.ba mẹ tôi đương nhiên không nghi ngờ, chỉ dặn tôi nên quan tâm chăm sóc em hơn. Yeonjun tốt như vậy, không nên để tuột vào tay một người khác. nghe đến đây, miệng tôi cười nhưng trong lòng đã đắng chát, vì tôi trót lỡ để mất em ấy rồi.lần này là mất triệt để, bởi dường như em không có ý định muốn quay lại với tôi nữa.và mặc dù mấy ngày qua tôi luôn cố gắng phủ định cái suy nghĩ tiêu cực này, thậm chí còn nghĩ ra 7749 lý do cho sự lạnh nhạt của em.chỉ là đến ngày hôm nay khi mang bánh tới tiệm, tôi mới nhận ra mình đã ảo tưởng đến nhường nào.Yeonjun quả thật không muốn quay lại với tôi.em ấy thật sự rời đi rồi, rời khỏi cuộc sống của Choi Soobin.
và vui vẻ bên cạnh một người con trai khác.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store