Chương 1
Hoằng phúc nguyên niên, Thất hoàng tử Mộ Tinh Dạ* kế vị. Cùng năm tháng Tư, đại tuyển tú nữ, lấy sung hậu cung.*Trong QT ghi là "Mộ Không Đêm" nhưng mà mình nghĩ là tên kiểu đồng âm nên có hỏi Gemini thì mình lấy cái này nhee. Ai biết tiếng Trung có thể sửa lại cho mình với. Cảnh Phúc Cung là nơi diễn ra điện tuyển tú nữ, là bước cuối cùng trong cuộc đại tuyển. Hoàng đế sẽ đích thân chọn ra các cô gái mình yêu thích để phong làm phi tần.Tô Thất lạnh run đứng ở cuối hàng tú nữ. Cậu không phải người đã trải qua nhiều vòng sàng lọc để vào đây, mà là do Tô Lan Hải, Tể tướng đương triều, đã giấu trời qua biển, lén lút đưa cậu vào vòng cuối cùng.Tô Lan Hải có dã tâm, dù trong nhà có con gái vừa tuổi nhưng lại không cho tham tuyển, mà cứng rắn kéo Tô Thất, coi cậu như nhị tiểu thư của Tô gia đưa vào cung.Gia đình họ Tô nhẫn tâm nhưng khôn khéo. Họ tính toán rằng Tô Thất có thân nam nhưng tướng nữ, và cũng tính toán rằng Mộ Tinh Dạ sẽ không bao giờ đụng vào người của Tô gia. Vì vậy, họ đẩy Tô Thất, đứa con của gia nô, vào cung để thay tiểu thư Tô gia hứng chịu những âm mưu, đấu đá và sự lạnh nhạt.Tô Thất vẫn run rẩy, đầu cúi gằm xuống, thu chặt eo bụng. Điều này càng khiến cơ thể vốn đã gầy gò của cậu trông thêm mảnh mai.Tô Thất sợ hãi, cậu sợ người đàn ông ngồi ở vị trí cao nhất kia. Hắn mày kiếm mắt sáng, mặc huyền y, mái tóc đen nhánh, ngồi ngay ngắn ở đầu điện. Ánh mắt hắn dù là nắng ấm tháng Ba cũng không thể xua tan vẻ tàn khốc.Tô Thất sợ hắn, sợ Mộ Tinh Dạ. Cậu cảm nhận được bên dưới vẻ mặt lạnh lùng của hắn còn ẩn chứa nhiều thứ đáng sợ hơn mà không ai biết. Không chỉ là bí mật của hắn, mà còn là những thứ sẽ giết chết cậu. Bản năng mách bảo cậu nguy hiểm, khiến cậu lùi lại từng bước, bất lực và vô dụng.Các tú nữ phía trước bị loại rất nhanh. Tô Thất tự an ủi mình: "Không sao đâu, không sao đâu." Chẳng biết cậu đang tự an ủi về điều gì.Khi đến trước mặt hắn, Tô Thất càng không dám ngẩng đầu, chỉ hơi cúi, nắm chặt khăn tay, giả vờ ngượng ngùng. Cậu cầu nguyện hắn sẽ đuổi cậu ra khỏi cung vì tội không biết lễ nghi.Mộ Tinh Dạ nhìn "tiểu bạch thỏ" đối diện diễn kịch, khóe môi không kìm được mà nhếch lên một chút.Thấy Hoàng đế mãi không lên tiếng, Tô Thất ngây thơ nghĩ rằng mình đã bị loại. Trong lúc thầm mừng, cằm cậu hơi lạnh. Hắn dùng cây ngọc tiêu mang theo bên mình khẽ nâng cằm cậu, hờ hững hỏi: "Ngươi muốn làm phi tử của ta hay là thứ khác? Hửm?"Mộ Tinh Dạ nhìn chằm chằm vào Tô Thất. Tô Thất từ nhỏ đã sống trong hèn mọn, quen thuộc với việc nhìn sắc mặt người khác. Cậu đã thấy gì từ ánh mắt của hắn? Cậu thấy sự bạo lực, kiêu căng, và một sự quyết tâm phải có được. Phải có được cậu! Giống như một con sói, chỉ cần nhìn trúng con mồi, nó sẽ cắn chặt không buông, bất chấp mọi thủ đoạn. Có thể là cùng chết, hoặc là giam cầm cả đời.Tô Thất bị dục vọng chiếm hữu trong mắt hắn dọa sợ, cậu không dám nói tiếp, chỉ có thể run rẩy nói với đối phương: "Làm, làm phi tử."Nói xong, nước mắt cậu rơi xuống. Cậu là nam nhi, dù cơ thể có khác thường, nhưng đã sống mười mấy năm với thân phận nam nhi. Giờ đây, lại phải đi làm phi tử. Cậu yếu đuối, không thể phản kháng. A, không biết nương dưới suối vàng biết được tin này có mắng cậu thật to không.Mộ Tinh Dạ thấy cậu khóc, nhưng không để tâm. Dù sao thì buổi tối hắn còn nhiều trò để chơi.Vào đêm, Gia Nguyệt Cung chìm trong tĩnh lặng.Tô Thất nhìn người đàn ông đối diện, không ngừng lùi về phía sau giường. Cậu phải làm sao đây?!Hắn rõ ràng thấy được sự sợ hãi trong mắt Tô Thất, mềm mại như một con thỏ. A, hắn khẽ cười trong lòng. Nếu đã sợ như vậy thì sao không mau tới lấy lòng hắn! Nghĩ vậy, hắn túm lấy vòng eo nhỏ của Tô Thất, không cho cậu lùi lại nữa. Hắn thong thả nhìn con mồi trong lòng không ngừng giãy giụa, cho đến khi hết sức. Hắn hỏi với giọng cợt nhả: "Thế nào? Ninh phi của ta không định thị tẩm sao?" Hắn không chờ Tô Thất trả lời, liền ném cậu lên giường, rồi nhẹ nhàng leo lên.Hắn cao lớn vạm vỡ, cơ bắp rắn chắc. Hai chân hắn ghì chặt lấy người bên dưới, thong thả cởi bỏ y phục của cậu. Cho đến khi lộ ra hai nụ hoa đỏ thắm trên ngực, vòng eo trắng nõn, bụng dưới sạch sẽ không có lông và gậy thịt hồng hào rủ xuống ở háng.Tô Thất rơi xuống hai giọt nước mắt. Cậu không dám tưởng tượng vẻ mặt của hắn, càng không dám chống cự vị đế vương cao cao tại thượng trước mắt. Cậu đành nhắm chặt mắt, khép chặt hai đùi, cầu nguyện hắn sẽ tha cho cậu.Hắn dường như cũng không ngạc nhiên. Hắn dùng bàn tay thô ráp nắm lấy tiểu nhục hành, cảm nhận người đẹp bên dưới run rẩy. Hắn nhướn mày với Tô Thất: "Nói cho ta, đây là cái gì?""Không nói à? Thế thì ta sẽ cắt nó đi. Vừa hay trong cung vận phi có nhiều mèo đêm." Tô Thất lúc này mới mở đôi mắt đẫm lệ, run rẩy nói: "Hoàng, Hoàng thượng. Nô tài sai rồi. Nô tài nhận tội.""Ừm?""Câu hỏi của ta ngươi không nghe rõ sao?!" Hắn rõ ràng không hài lòng với câu trả lời này, tăng thêm lực tay."Thưa Hoàng thượng, là, là côn thịt." Tô Thất cắn răng, quay mặt đi, không nhìn hắn.Tô Thất cảm thấy tay hắn tiến vào cấm địa cuối cùng. Hắn không cho cậu một chút đường phản ứng nào, trực tiếp bẻ hai chân cậu ra, nhìn thấy lồn non giữa hai chân cậu. Bí mật mà cậu đã bảo vệ mười lăm năm cứ thế bại lộ trước mặt người khác.Mộ Tinh Dạ dùng ngón tay bẻ ra môi âm hộ trắng hồng, thẳng tắp thọc vào. Thịt non trong huyệt đạo cảm nhận được sự xâm nhập từ bên ngoài, lập tức siết chặt. Cảm giác tuyệt vời này khiến cổ họng Mộ Tinh Dạ căng thẳng."Nói cho ta, đây lại là cái gì?" Nói rồi ngón tay đang chôn trong huyệt đạo ra sức móc một cái, khiến người bên dưới kinh hô."Ngươi chỉ biết xin tha thôi sao? Nói điều gì khác đi." Giọng nói bên tai tàn nhẫn vang lên, đại não Tô Thất không nghe theo sự điều khiển, chỉ muốn xin tha, cầu Mộ Tinh Dạ buông tha cho mình."Không, không, Hoàng thượng tha cho ta," Tô Thất khóc lóc. Mộ Tinh Dạ lúc này không để ý đến lời nói vô nghĩa của Tô Thất, "Vậy Ninh phi của ta rốt cuộc là cái thứ gì?" Hắn đột nhiên rút ngón tay khỏi lồn non, lại một lần nữa nắm lấy gậy thịt phía trước, "Là nam nhân?" Rồi lại chọc vào chỗ kín, "Hay là nữ tử?""Tha cho ta đi," Tô Thất tiếp tục khóc lóc."Cho ngươi hai lựa chọn," nói rồi hắn rời khỏi người Tô Thất, tựa vào cột giường. Hắn chỉ vào cự vật đang nhô lên bên dưới, "Ngươi muốn nó tới phá thân ngươi," rồi lấy ngọc tiêu nâng cằm Tô Thất, "Hay là vật này?"Tô Thất ngây người, nước mắt trong suốt chảy ra từ hốc mắt mà không hay biết, để lại một vệt trên má, càng thêm đáng thương. Mộ Tinh Dạ nhìn thấy dáng vẻ đó, dục hỏa nơi bụng dưới càng sâu, cự vật cứng đến phát đau. Nhưng hắn không làm gì cả, hắn đang chờ đợi. Đối với người này, hắn muốn là sự tự nguyện, dù là khóc lóc cũng phải tự nguyện.Tô Thất cứng đờ người, cậu hiểu, đêm nay không thể trốn thoát rồi. Cậu chỉ có thể khuất phục dưới người, chấp nhận niềm vui của nữ tử. Nếu liều chết không theo, không, sẽ không có chuyện đó, vị đế vương trước mắt tuyệt đối sẽ không cho cậu lựa chọn này.Tô Thất run rẩy mở hai chân, lộ ra lồn nhỏ ẩm ướt vừa bị giày vò. "Hoàng thượng, Hoàng thượng đến đây đi."Mộ Tinh Dạ không động. Hắn dò xét khắp người Tô Thất, rồi chuyển thành cây ngọc tiêu. "Ninh phi của ta nói cái gì?""A...!" Hắn cắm tiêu vào! Rõ ràng không hài lòng với câu trả lời này, "Thần, thần thiếp thỉnh cầu Hoàng thượng cắm vào." Tô Thất lại khóc, vì sự khuất phục của chính mình, vì sự yếu đuối của bản thân."Cắm vào đâu? Ta không nghe rõ." Cây tiêu trong lồn non của Tô Thất bị xoay, cảm giác lạnh lẽo như bị điện giật truyền khắp toàn thân khiến cậu khó chịu, muốn buồn nôn."Tiểu huyệt. Là tiểu huyệt! Ô... Hoàng thượng cắm vào đi, thần thiếp cầu người." Tô Thất vội vàng kéo môi âm hộ ra, lộ ra lỗ lồn vẫn còn cắm ngọc tiêu, khẩn cầu đế vương lâm hạnh.Đế vương cắm vào. Tô Thất không thể tưởng tượng một nhục động nhỏ như vậy làm sao có thể nuốt trọn một dương vật khổng lồ như thế. Đế vương còn chưa cắm hết vào, cậu đã cảm thấy như bị bỏng, bị đâm xuyên!Đế vương nắm lấy tay cậu, dẫn cậu sờ vào đoạn vẫn còn nằm ngoài. Nhiệt độ nóng bỏng làm bỏng tay cậu. "Ta muốn cắm vào toàn bộ, Ninh phi?"Cậu nghe thấy giọng nói của mình, ngọt lịm. "Hoàng thượng cắm vào đi, cắm vào toàn bộ." Vị đế vương thô bạo bị thái độ thuận theo của cậu lấy lòng, hóa thành một người tình dịu dàng. Hắn hôn lên đôi mắt đẫm lệ của cậu. "Ngoan, ta sủng ngươi."Cậu rơi xuống vực sâu, cuối cùng không thể bò lên được nữa.Đôi mắt to ngấn nước của Tô Thất càng thêm đáng thương, nhưng hắn rõ ràng không để ý đến cảnh đẹp bên dưới.Hắn hung hăng thọc vào lồn non chặt khít, rồi lại rút ra hơn nửa côn thịt, mang theo thịt non đỏ tươi bị cọ xát. Sau đó lại dùng sức đảo vào lồn dâm. Cặc bự bị mị thịt trong huyệt bao bọc chặt chẽ, giống như bị hàng ngàn cái miệng nhỏ đồng thời mút vào. Cảm giác đó khiến bất kỳ người đàn ông nào cũng không thể ngừng lại."Hoàng thượng, Hoàng thượng," nỗi đau lớn khi bị phá thân hành hạ Tô Thất đến mức suýt ngất đi. Cậu khóc kêu, không hiểu sao, bình thường là người có thể nhẫn nhịn nhất, nhưng trước mặt hắn, cậu không muốn nhẫn nhịn chút đau khổ nào.Hắn dừng lại, rút cặc béo ra, tỉ mỉ đánh giá người đẹp bên dưới. Mắt hạnh ướt át, miệng nhỏ hé mở, sắc mặt ửng hồng. Tóc đen bị mồ hôi lạnh làm ướt dính trên má, trông càng giống một nữ tử.Ánh mắt hắn trở nên tối sầm, dùng móng tay cạo nhẹ lên nụ hoa đỏ trên ngực Tô Thất. "Đau sao? Kêu nghe hay hơn, ta sẽ nhẹ nhàng hơn." Có lẽ yêu cầu của hắn quá phức tạp, sương mù trong mắt Tô Thất càng thêm dày. "Thần thiếp, thần thiếp không biết," Tô Thất nói nhỏ."A," hắn cười khẽ, cúi người xuống, bắt đầu hôn từ bụng dưới lên trên. Môi khô cọ qua nhũ hoa đã trở nên cứng như đá nhỏ, đón nhận một trận run rẩy. Hắn đưa tay xuống tìm tòi, quả nhiên chạm phải sự ẩm ướt.Ngón tay thon dài của hắn vén môi âm hộ hồng hào, cắm vào lồn dâm đã có chút sưng đỏ. Khác với sự thô bạo ban đầu, hắn thọc ra rút vào một cách nhẹ nhàng, rất đỗi trân trọng.Tô Thất được hành động dịu dàng của hắn xoa dịu. Lồn dâm dường như có gì đó chảy ra, cậu cảm thấy thật ngứa, thật ngứa, khẽ cọ xát bắp đùi.Hắn đè đùi cậu lại, khàn giọng hỏi: "Ngứa sao?"Tô Thất gật đầu, đôi mắt mù mịt tràn đầy tình dục. Cậu muốn một người nào đó đâm xuyên qua cậu. "Ngứa ở đâu? Ở đây à?" Hắn tăng lực ngón tay. "Thần thiếp ngứa ở đây," Tô Thất vô thức lắc eo nhỏ, quyến rũ vị đế vương trước mặt."Dâm đãng thật!" Hắn cười nhẹ, "Nói cho ta, ngứa ở đâu?" Hắn rút ngón tay ra, thay bằng đầu khấc khổng lồ của mình, đặt ngay trước lỗ lồn. Lồn dâm của Tô Thất mất đi sự lấp đầy của ngón tay, lại cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng của cặc béo, cậu càng ngứa hơn!"Dưới, phía dưới.""Phía dưới là cái gì?""Tiểu...tiểu huyệt."Khóe miệng đế vương nhếch lên, đầy vẻ khinh miệt. Câu trả lời này không hợp ý hắn chút nào, nhưng hắn không ngại dạy dỗ Ninh phi của mình, đặc biệt là chuyện trên giường.Hắn từ từ đưa đầu khấc vào tiểu huyệt, "Dâm đãng như vậy, gọi cái gì tiểu huyệt, cứ gọi là lỗ dâm đi.""Không... ư." Hắn không chờ Tô Thất từ chối, liền cúi đầu hôn xuống, cạy hàm răng, quấn lấy cái lưỡi.[Chương trứng màu:]Tiết lộ về Tô Thất 1:Tô Thất là con của Tô Tương, theo lý mà nói, với địa vị của mẹ đẻ như vậy thì ít nhất cũng phải có thân phận thiếu gia. Nhưng cậu lại lưỡng tính cùng có hai bộ phận sinh dục, âm dương cùng tồn tại, bị coi là điềm đại bất thường. Tô Tương ném cậu vào biệt uyển, còn đại phu nhân tâm tư đa nghi độc ác, không muốn để lại tai họa sau này. Thế là từ nhỏ Tô Thất đã học được cách nhìn mặt mà đoán ý. Nhưng dưới sự áp bức lâu dài, tính cách của cậu mang theo chút yếu đuối.Vào cung vốn dĩ là đại tiểu thư nhà họ Tô, vậy tại sao cuối cùng lại là Tô Thất vào cung? Chuyện này tạm thời gác lại đã.Còn vì sao hoàng đế nhìn thấy lỗ nhỏ và tiểu côn thịt của Tô Thất không kinh ngạc? Hắn là hoàng đế! Hoàng đế! Cửu ngũ chí tôn, thiên hạ đệ nhất, còn cần gì phải kinh ngạc! Không cần. Hỉ nộ bất hiện于 sắc, đã sớm rèn luyện thành thục, gặp chuyện kỳ quái cũng sẽ không có dao động cảm xúc quá lớn, tóm lại chính là thấy nhiều thành quen.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store