Snarry Vat Vuot Qua Gia Tri Edit Hoan
[SNARRY] VẬT VƯỢT QUÁ GIÁ TRỊTác giả: Đại hiệp che mặt.CP: SS/HPPhân loại: PG-13/AU (làm ơn không cần lấy nguyên tác đi so đo nội dung truyện),OOC (tại trình độ nhất định nào đó nhân vật không được giữ nguyên)Truyện ngắn:Snape nhận được một tờ giấy quảng cáo về "nghề nghiệp đặc biệt", theo quảng cáo, ông quyết định thử một lần.Chiến tranh với Chúa Tể Hắc Ám Grindelwald cuối cùng đã kết thúc, làm Bậc Thầy Độc Dược trợ giúp phe nước Anh – phe chính nghĩa thắng Giới pháp thuật Đức (chính nghĩa? A, đương nhiên, người thắng trận chính là chính nghĩa), Severus Snape thoát khỏi những yến hội, diễn thuyết, trao huân chương... không hề chút ý nghĩa, trở về Luân Đôn của Anh.Snape ở lại một mình ở căn nhà tại Spinner' End, đã từng là nhà ông, nơi ông rời đi ba năm, nơi này trừ bỏ chuyện càng thêm ẩm ướt âm u, cũng không còn bất kỳ sự thay đổi nào. Kiếp sống chiến tranh làm ông càng thêm những vết hằn năm tháng, tóc đầy mỡ, nếp nhăn thật sâu giữa mày, còn có ác mộng. Snape thường xuyên mơ thấy chiến tranh, những ánh sáng màu lục nguyền rủa lấy mạng, Crucio thống khổ, Cắt sâu mãi mãi với những vết máu phun tung tóe, chết chóc, chết chóc, càng nhiều chết chóc.Thủ trưởng cũ Dumbledore của Snape biết được tin tức ông về nước, mời ông đảm nhiệm chức vị giáo sư Độc dược Hogwarts, nhưng ông biết trạng thái hiện nay của mình vốn không thích hợp chức vị này, ông lo một ngày nào đó nhất định sẽ không nhịn được cho đám quỷ huyên náo kia một tá Cắt sâu mãi mãi, để kỷ niệm chiến tranh đã kết thúc.Về nước được một tháng, cơ hồ cả ngày Snape đứng ở Spinner' End ẩm ướt âm u, không muốn giao lưu với bất kỳ kẻ nào, trằn trọc, phiến táo không thôi, ông không thể nào bình tĩnh lại tâm tính để nghiên cứu độc dược mà ông đã từng mê luyến nhất, ông bị cảm giác trống rỗng mê man vây quanh, ông như một kẻ thần kinh chờ mong lại đến một kẻ Chúa Tể Hắc Ám, có lẽ chỉ có chiến tranh, chết chóc mới có thể đánh vỡ cảm giác trống rỗng làm người ta bất lực này.Snape biết hiện tượng này được gọi là PTSD (rối loạn tâm lý sau sang chấn) —— à không, ông đương nhiên sẽ không đi Thánh Mungo, bản thân ông là một vị Bậc thầy Độc dược, y sĩ Thánh Mungo không có khả năng làm ra độc dược tốt hơn cho ông dùng.Có lẽ ông nên đi tìm cái gì đó để phóng thích áp lực này. Snape nhặt lên tờ giấy quảng cáo không biết lúc nào gém lên cửa nhà ông, "Trung tâm mát xa phục vụ 419", "Phục vụ tới cửa, tùy gọi tùy đến", "Lựa chọn thỏa thích, bao ngài vừa lòng"...Không thể phủ nhận, cứ việc Snape cổ quái, nhưng vẫn là một người đàn ông bình thường, cho nên khi ông bắt đầu quyết định viết thư thử loại phục vụ đặc biệt này một lần thì, cũng không có gì quái lạ. Hơn nữa 10 Galleon vàng cũng không phải đắt đỏ gì, hiện tại ông trống rỗng cũng chỉ còn lại tiền."Tuổi 20 – 25, dáng người thon dài, tốt nhất am hiểu vận động." Tuy rằng Snape đã hơn đầu ba mươi, nhưng thực tế nhìn qua còn già hơn, nhưng không có nghĩa cướp đoạt quyền lợi ông ham thích thân thể trẻ tuổi có sức sống, ông nghĩ nghĩ, viết thêm một chút, "Ánh mắt xanh lá". Ông đã từng gặp một hộ sĩ trẻ tuổi ở Đức, cô có đôi mắt phỉ thúy như biết nói, vô cùng dịu dàng xinh đẹp, đáng tiếc cô và người chồng của cô đều chết ở chiến trường.Snape vẫy vẫy đầu, lần thứ hai đọc lại yêu cầu của mình, hình như nhiều hơn so với 10 Galleon vàng, tính, cùng lắm thì cho thêm chút tiền boa, ông thật sự chẳng còn gì ngoài tiền.Tùy tiện tìm con cú mèo đưa tin, Snape vọt vào phòng tắm tắm rửa, ngồi ở sofa không yên lòng lật lật quyển sách điển tịch độc dược thật dày, lật vài tờ nhưng một chữ cũng nhìn không được, ông có chút nôn nóng gõ gõ ngón tay lên tay vịn, bỗng nhiên, tiếng đập cửa vang lên làm ông cả kinh nắm đũa phép nhảy dựng lên.Lúc này mới có mấy phút đồng hồ? Hiện tại hiệu suất của ngành dịch vụ đặc biệt đã cao đến thế sao? Snape châm chọc kéo khóe môi, theo bản năng chỉnh lý áo choàng tắm, sau đó thói quen căng da mặt đi mở cửa."Good afternoon, sir." Ngoài cửa là một thanh niên hơn hai mươi tuổi mỉm cười với ông, đôi mắt xanh lá như ngọc bích xanh mướt rực rỡ lóe sáng dưới ánh sáng chiều dương cuối mùa thu.OH, MERLIN!"Rầm!" Snape dùng sức đóng sập cửa ngay trước mặt đối phương. Tuổi tác tương xứng, ánh mắt cũng đúng, áo sơmi trắng hiền hòa với quần dài màu đen đục lỗ, có thể thấy được đối phương thường xuyên vận động —— vấn đề lớn nhất là —— nam, đó là một chàng trai trẻ tuổi! Đáng chết! Ông đã quên viết ở mục yêu cầu là nam hay nữ! —— Oh, Merlin! Ông chưa từng nghĩ những dịch vụ này còn cung cấp phục vụ cho đồng tính!"Cốc cốc... cốc..." Tiếp đập cửa lễ phép lần thứ hai vang lên.Snape cố gắng để vẻ mặt mình không bị vặn vẹo, lần thứ hai mở cửa, đúng vậy, ông phải lùi hàng, coi như 10 Galleon này thả vào nước đi!"Excuse me, tôi có thể đi vào được không?" Không đợi Snape mở miệng, thanh niên chớp chớp đôi mắt xanh lá, một tay đỡ lấy khung cửa phòng ngừa Snape đóng cửa lần nữa, đi nhanh vào nhà, cơ hồ là dán lên người Snape để chen vào.Tiếp xúc ngắn ngủi vẫn có thể truyền nhiệt độ ấm áp của đối phương tới, Snape nháy mắt buộc chặt thân thể, nếp nhăn giữa hai mày càng sâu, đây là một người trẻ tuổi không lễ phép mấy. Ông dùng thanh âm trầm thấp cảnh cáo: "Vị này... Chàng trai, tôi nghĩ đây là sơ suất của tôi tạo ra sự hiểu lầm, tôi yêu cầu là một vị nữ tính.""Ừ?" Thành niên hiển nhiên không cẩn thận nghe ông nói cái gì, chỉ tự mình nhìn quanh bốn phía, phát hiện ra bức màn dày che cửa sổ thì ánh mắt sáng lên, tiến lên vài bước kéo ra bức màn, lập tức ánh sáng vàng rực rỡ chiếu vào bên trong, thảm màu xanh mực như có lớp lông tơ màu vàng kim. Snape nheo lại mắt, thanh niên đứng trước cửa sổ như được bao bọc trong tuyến hình xinh đẹp, như cảnh trong mơ."Very good." Qua cửa thủy tinh quan sát ngã tư đường, khóe môi thanh niên gợi lên độ cung hưng phấn, một lần nữa anh kéo vào bức màn, nghiêng đầu về phía Snape, "Thật xin lỗi, ngài vừa nói gì vậy?""Tôi nói, tôi không phải gay, không cần cậu phục vụ, cậu có thể đi rồi. Đương nhiên, vì bồi thường cho việc chậm trễ thời gian của cậu, 10 Galleon kia cậu không cần trả lại." Snape bưng bó hai tay, nhìn đối phương từ trên xuống dưới, khuôn mặt anh tuấn, sức sống bắn ra bốn phía, lực hấp dẫn mười phần, một người trẻ tuổi như vậy thế nhưng lại đi làm nghề nghiệp này? Thật không dám tin."Cái gì cơ?" Thanh niên mờ mịt nghiêng đầu, ánh mắt thoáng nhìn đến tờ quảng cáo trên bàn, mới bừng tỉnh hiểu ra, "A, anh nói là cái này." Anh hưng trí bừng bừng nhìn chằm chằm mặt Snape trong chốc lát, ý cười nơi khóe môi càng đậm, "Không sao, tôi cũng không phải gay." Ngón trở lướt qua không khí, thời gian lóe sáng ánh màu xanh lá, ba giây sau lần thứ hai biến mất, thanh niên hoàn toàn không coi mình là người ngoài, vỗ vỗ sofa liền ngồi xuống, "Có điều chúng ta còn có chút thì giờ, ngồi chứ?"Snape hồ nghi trừng đối phương, có cái gì đó không đúng... chỗ nào? Đúng rồi, ông thói quen chủ động, hiện tại lại bị vây ở bị động —— người này có chút ý tứ.Không để ý vị trí mà đối phương ám chỉ (ở ngay bên tay trái của thanh niên), Snape ngồi xuống vị trí đối diện người thanh niên kia, vẫn như cũ mà cẩn thận quan sát đối phương. Chỉ nhìn pháp thuật không đũa phép —— cho dù chỉ là biểu hiện thời gian đơn giản —— cũng có thể nhìn ra đối phương không hề vô hại như ở mặt ngoài biểu hiện, Snape cảm thấy mình rất khó nắm bắt người trẻ tuổi này, mà có thể khiến ông sinh ra cảm giác này chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, hoặc có thể vì ông chưa đủ hiểu biết đối phương?"Nói vậy, chúng ta nên bắt đầu từ đâu đây?" Hai chân thon dài của thanh niên thả lòng mà gác lên nhau, lần thứ hai đảo qua tờ quảng cáo kia, "Trông ngài rất truyền thống, cho nên, đây là lần đầu tiên?"Ngữ điệu hơi chút trêu chọc của đối phương làm Snape thực không thoải mái, ông nhướng mày cười khểnh: "Nếu cậu chỉ việc sex, không, đương nhiên."Thanh niên ngẩn người, lập tức cười khẽ một tiếng —— dường như cậu ta thực thích cười, hơn nữa còn là nụ cười mỉm kiểu ấm áp mê người —— ấm áp mê người? Ông cư nhiên dùng loại từ miêu tả này? Snape vì ý tưởng của mình mà nhíu mày lần nữa. Tiếp đó ông nghe thấy tiếng nói tràn ngập tinh lực: "Được rồi, cho nên anh có kinh nghiệm phong phú?""Maybe..." Snape thừa nhận mình là tên biến thái có dục vọng khống chế mãnh liệt, khi ông phát hiện cuộc đối thoại ngay từ đầu đã bị nắm bắt trong tay đối phương, ông không chút nghĩ ngợi liền thốt ra: "Có lẽ cậu có thể tự mình thử xem." Ý thức được mình vừa nói cái gì, thiếu chút nữa ông tự mình đánh mặt mình, F*ck my life! Ông đâu phải là gay! Ông hẳn là nên châm chọc đối phương một trận, sau đó đuổi đối phương ra ngoài!"Well..." Thanh niên hiển nhiên do dự, hiểu được điểm này làm Snape không hiểu sao thật vui sướng, nhưng rất nhanh, ánh mắt của đối phương rơi lên môi ông vài giây, lần thứ hai lộ ra nụ cười có thể chiếu sáng cả không gian, "Fine." Bàn tay thon dài thả lỏng cà vạt màu vàng đỏ xen kẽ, thanh niên như một con mèo đen tao nhã, nghiêng người ngả lên người Snape, lấy một phương thức yêu thương nhung nhớ càng lúc càng dính sát, trong đôi mắt xanh lá ngọc bích chiếu ngược khuôn mặt người đàn ông không đổi sắc, "Just have a try...?"Đầu lưỡi, một cái đầu lưỡi hoàn mỹ thăm dò liếm qua làn môi mỏng manh của Snape, vừa chạm đã rời đi, lưu lại cảm xúc ngứa ngáy tim phổi. Một dòng điện chảy từ môi xuống dưới bụng, không đủ, căn bản không đủ, a, ông sớm nên biết tính hướng của mình không được kiên định như vậy! Vứt tư tưởng kêu gào mình không phải là gay từ nãy đá lên trên trời, một tay Snape túm lấy cổ trơn bóng của thanh niên kéo về phía mình, há mồm cắn lên môi đối phương."Tê..." Thanh niên theo bản năng đẩy Snape, ngược lại lại bị giam cầm trong lồng ngực ông, vì thế con mèo đen này xù lông, dùng sức gặm môi dưới Snape một hơi, "Hừ, nhẹ chút! Biểu hiện của anh như một tên sắc quỷ... Ưm..." Còn lại hoàn toàn bị nhét vào miệng.Snape nắm lấy khớp hàm đối phương, dùng cách thức dịu dàng lại cường thế xâm lấn khoang miệng ướt át, lưỡi linh hoạt dây dưa đối phương, ma xát đôi càng trên mẫn cảm, liếm quanh lợi, mạnh mẽ mười phần, gần như biến thái áp bách đối phương phản kháng, thậm chí cọ rách màng yếu ớt. Snape thanh tỉnh hiểu rằng ông đang hôn một người đàn ông, hoàn toàn khác biệt cảm giác mềm nhũn của phụ nữ, thanh niên trong ngực như một con mèo hoang dã tính vô cùng, sẽ phản kháng, sẽ đánh trả, tràn ngập mùi máu tươi nhiệt tình, nhồi đầy trống rỗng trong ông, giống như một nụ hôn là một trận chiến tranh.Snape buộc chặt cánh tay, để thanh niên khóa ngồi trên đùi ông, thân thể hai người hoàn toàn dính sát bên nhau, tim đập cách áo sơmi và áo ngủ chồng chéo lên nhau, hơi thở dốc ồ ồ, nước bọt không thể khống chế tràn ra ngoài."Wait..." Thanh niên thật vất vả bật ra một âm tiết, lần thứ hai bị đổ ập vào miệng, cuối cùng anh cũng bất đắc dĩ quen tiết tấu tác cầu của Snape, bắt đầu đáp lại nụ hôn này, tìm kiếm phương thức càng thêm thoải mái cho mình, ý đồ đoạt lại quyền chủ động. Nhưng Snape hiển nhiên là có thể dùng kinh nghiệm phong phú để hình dung, ít nhất ở nụ hôn này. Thanh niên cảm giác đầu lưỡi của mình nhanh chết lặng, nụ hôn này kịch liệt đến mức khiến anh không kịp hô hấp, không khí trong phổi bị hút khô, tựa như hiện tại đối phương đang muốn hút khô nước bọt trong miệng anh, anh mau không thể hít thở, đối phương lại hoàn toàn không có xu thế dừng lại.Oh, Merlin! Anh ta dám nói mình không phải gay? Nếu không sao có người phụ nữ nào có thể chịu nổi? Đây mới là một nụ hôn! Không phải đánh nhau cũng không phải giết người!"Cậu phân tâm." Snape cuối cùng cũng buông miệng, ông nhéo nhéo cái mông của thanh niên, tiếng nói khàn khàn như say lòng người.Đôi mắt xanh lá của thanh niên bị dục vọng làm cho sâu sắc thêm, hai mắt mất đi tiêu cự, thiếu dưỡng dẫn đến ngực thở dốc kịch liệt phập phồng, ma xát áo tắm của Snape. Snape mút lấy nước bọt dọc theo khóe miệng tràn ra xuống dưới, môi dừng nơi cần cổ nhảy lên mạch đập động mạch, cảm thụ máu chảy nhanh bên trong, cùng với sinh mệnh tràn đầy kia, ông không phải quỷ hút máu, nhưng cũng có loại xúc động muốn dùng răng nhanh cắn phá làn da này hút lấy chất lỏng thơm ngọt kia.Lôi ra áo sơmi, tay Snape dán sát thắt lưng chảy ra tầng mồ hôi của thanh niên. "Tôi không phải gay, nhưng tôi thay đổi chủ ý. Tôi nghĩ chúng ta không nên lãng phí 10 Galleon này."Thanh niên đã điều chỉnh tốt hơi thở cười khẽ khiêu khích bên tai Snape: "A? Thì ra tôi chỉ có giá trị 10 Galleon vàng?""Chờ tôi làm cậu mới biết cuối cùng có đáng giá hay không." Snape nhanh chóng đẩy ngã đối phương lên thảm trên mặt đất, từ trên cao nhìn xuống chăm chú nhìn đôi mắt của đối phương, "Nói cho tôi biết tên của cậu." Thanh niên tránh đi tầm mắt của ông, quay đầu nhìn về phía lò sưởi bên tường, tựa hồ đang hỏi cái gì, Snape nhướng mày cảnh cáo, "Tôi muốn biết tên thật, không ngại nói cho cậu biết, thân là Đại sư Bế Quan Bí Thuật, tôi cũng tinh thông Chiết Tâm Bí Thuật!""Eh! Đó là phạm pháp!" Thanh niên trợn to mắt trừng ông, bên trong không hề có sợ hãi, chỉ là đơn thuần trình bày một chuyện thực."Phải không? Tại địa bàn của tôi tôi chính là pháp luật." Snape nguy hiểm mà cúi người, kéo cà vạt của đối phương ném sang một bên (ông không thích màu sắc đó), sau đó chậm rãi mà giải nút thắt áo sơmi, cảm thụ ngón tay ngẫu nhiên chạm đến da thịt kia thì run rẩy khe khẽ, "Hiện tại, nói cho tôi biết tên của cậu."Thanh niên bất đắc dĩ mà thở dài, trong tươi cười lại có chút hưng phấn nho nhỏ tiết lộ tâm tình của anh: "Được rồi, tôi tên Harry, Harry Potter."Snape không hiểu sao có chút cảm giác quen thuộc đối với cái tên này, nhưng ý nghĩ "làm người này" kêu gào trong đầu căn bản không chấp nhận được việc ông tự hỏi quá nhiều, "Severus Snape." Ông khẽ nâng cằm, "Tôi cho phép cậu lúc cao trào gọi tên của tôi.""Tôi chưa từng gặp người nào biến thái với độ dục vọng khống chế tràn đầy như anh." Thanh niên vươn tay vòng qua cổ ông, kéo gần khoảng cách của hai người."Cảm ơn đã khích lệ." Snape cơ hồ mau quên đối phương là một nhân viên với chức vụ phục vụ đặc biệt, đã từng bị làm hoặc làm vô số người, mà mình là một trong những số đó —— D*mn it! Cúi đầu dường như phát tiết mà gặm cắn lần nữa những dấu vết mình vừa nãy đã lưu lại, ông muốn lưu lại dấu vết thuộc về mình, ông muốn làm cho đối phương biến thành của mình.—— không! Ông không nên sinh ra loại ý tưởng này, bọn họ vốn chỉ là một đêm tình, bọn họ còn quen nhau chưa được một giờ! Gặp quỷ, ông hẳn là nên thanh không đại não của mình, làm đối phương, dùng hết 10 Galleon này, sau đó mỗi người một ngả..."Nhả ra! Severus, anh muốn cắn chết tôi sao?!" Thanh niên dùng sức nhéo lưng Snape, lúc này Snape mới cảm giác được miệng đầy mùi máu tươi.Mùi vị cũng không tệ lắm, trấn an liếm miệng vết thương ra máu, Snape đã không còn kiên nhẫn đi đối phó cúc áo sơmi, ông đang muốn dùng bạo lực giải quyết cái áo, ngoài cửa sổ đột nhiên truyền đến tiếng vang thật lớn, cứ việc có vòng bảo hộ nguyền rủa mạnh mẽ, cả phòng ở vẫn sinh ra chấn động nhỏ."What the hell!" Thanh niên phản ứng kịch liệt đẩy ra Snape, hai ba bước vọt đến bên cửa sổ kéo ra bức màn, sắc mặt lập tức lạnh lùng, hai tay linh hoạt kéo ra bức thư, anh như có điều suy nghĩ mà nhíu mày thật sâu, ánh mắt nhìn ra phương xa sắc bén như ngưng thành hình, mèo đen vốn ấm áp mê người trong nháy mắt biến thành một con sư tử vận sức chờ phát động."Thật có lỗi, tôi có việc gấp, phải đi rồi." Thanh niên rất nhanh phục hồi tinh thần, tùy tay xoa xoa tóc thành ổ quạ, quay đầu mỉm cười với Snape, "Mười Galleon kia cứ thiếu trước đi, Goodbye!" Sau đó mở cửa sổ trực tiếp nhảy ra ngoài."Harry?!" Snape nhanh chóng tiến lên, gió đêm thổi tung bức màn, trừ bỏ tòa kiến trúc không chút thay đổi ở đối diện, Spinner' End trước sau như một lạnh lùng, một bóng người cũng không có.Má nó rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?!Ngay vào lúc này, lại có người gõ gõ cửa, Snape lấy tốc độ nhanh nhất xông lên: "Harry... WHO ARE YOU?"Ngoài cửa đứng là một người phụ nữ vừa lùn vừa béo trang điểm dày vươn tay yểu điệu với ông: "Ohm my sweetheart? Vừa rồi có một đám Thần Sáng vì đuổi bắt tội phạm truy nã toàn quốc đã phong kín con đường, cho nên em đã tới chậm, anh sẽ tha thứ em đúng không?" Người phụ nữ kia lắc lắc thắt lưng vốn không có để sát vào Snape, "Đám tội phạm truy nã kia làm tâm can nhỏ bé của em sợ hãi lắm u ~~ nhảy bùm bùm, 10 Galleon có lẽ không đủ để an ủi em phải làm thế nào..."Snape sắc mặt càng lúc càng trở nên khó coi: "Đi về đi!""Rầm!!" Ông hung hăng khóa cửa, liên tiếp hạ xuống mấy chú nguyền rủa, sau đó suy sụp thả người vào sofa.Tờ giấy quảng cáo trên bàn châm chọc mà nhảy vào tầm mắt của ông, cho nên, người phụ nữ kia mới là kẻ mà ông dùng 10 Galleon mua phục vụ đặc biệt tới? Vậy tên Harry Potter chết tiệt kia là tên nào?!...Sáng sớm ngày hôm sau, Snape bị tiếng cú mèo đưa tin đánh thức, đêm qua không biết khi nào thì ông ngủ ngay trên ghế sofa. Đứng dậy hoạt động một chút thân thể vì nằm lâu một tư thế mà trở nên cứng ngắc, Snape nhìn chằm chằm cà vạt màu đỏ vàng xen kẽ kia một lát, trong đầu có mảng lớn trống không. Ngay sau đó ông nhớ tới cặp mắt màu xanh lá kia —— Harry Potter!Snape cầm lên Nhật Báo Tiên Tri ngày hôm nay, đầu đề bài báo như sợ người khác không nhìn tới mà phải dùng loại chữ to đậm nét ghi "Cục trưởng cục Thần Sáng tự mình bắt được tội phạm truy nã", bên dưới là ảnh chụp, thân ảnh quen thuộc kia —— áo sơmi trắng, quần đen dài, tóc đen hỗn loạn che cặp mắt màu xanh lá sắc bén —— đang dùng đũa phép giam cầm phạm nhân."Đêm qua Cục trưởng cục Thần Sáng bộ Pháp Thuật Anh ngài Harry Potter lần thứ hai bắt được tội phạm truy nã toàn quốc, nghe nói người này là thuộc hạ của Chúa Tể Hắc Ám Grindelwald, ngay sau khi Chúa Tể Hắc Ám rơi đài đã ẩn núp đến nước Anh nhằm âm thầm tập kết dư đảng mưu đồ bí mật cướp ngục... Cục trưởng cục Thần Sáng trẻ tuổi nhất của giới pháp thuật lần thứ hai chứng minh thực lực của chính mình, củng cố quan hệ hữu hảo của Anh Đức...""Xoạch!" Snape vứt Nhật Báo Tiên Tri lên bàn, đau đầu nắm lấy mũi, A Super Surprise? A, đúng vậy, từ đầu đến đuôi chỉ có mình tự mình đa tình mà cho rằng đối phương là nhân viên phục vụ chức nghiệp đặc biệt, chức nghiệp đặc biệt? Ha, Cục trưởng cục Thần sáng! F*ck my life!Trở về phòng ngủ thay quần áo, Snape nhặt lên cà vạt kia vào túi áo liền ra cửa.Mặt không biểu tình mà đứng ở đại sảnh Bộ pháp thuật, nhìn những phù thủy vội vàng qua lại, Snape cảm thấy mình quả thực giống một tên ngu xuẩn nhồi đầy cỏ lác. Ông đến đây làm cái khỉ gì? Tìm Cục trưởng cục Thần sáng thương thảo bảng giá giá trị 10 Galleon For One Night? ARE YOU KIDDING?"...Harry, chuyện này thật không phải là việc cậu có thể muốn từ chối là từ chối được!"Snape nghe được cái tên quen thuộc, ông quay đầu phát hiện thanh niên đang đứng bên một vị nữ phù thủy tóc nâu... đồng thời, đối phương có khả năng một đêm chưa nghỉ, thần sắc mỏi mệt, tay áo sơmi vén đến khuỷu tay, hai nút thắt nơi cổ áo chưa buộc vào, xương quai xanh như ẩn như hiện, còn có những dấu vết mà tối hôm qua Snape lưu lại rõ ràng có thể nhìn thấy, cứ việc có vô số phương pháp xóa bỏ nó, đối phương vẫn không có làm như vậy, nó cho thấy cái gì? Hoặc là chỉ do đối phương bận rộn quên xử lý?"!! NO WAY!" Thanh niên nhếch nhếch môi, tựa hồ đang cố áp chế xúc động trợn trắng mắt, "Cậu cũng biết mình ghét nhất phóng viên! Không có cửa đâu, cửa sổ đều không có!""Harry, cậu không thể tùy hứng như vậy!" Nữ phù thủy không biết làm thế nào mà lắc đầu, "Nếu cậu không giải thích rõ ràng, ngày mai... Không, chỉ vài giờ sau scandal của cậu sẽ bay đầy trời!""Vậy thì làm sao?" Thanh niên hừ nhẹ một tiếng, "Cậu cũng biết mình vốn không quan tâm cái nhìn của người khác.""Merlin! Vậy tốt xấu cậu nghĩ cảm thụ của chúng mình một chút! Ngẫm lại Ginny, Luna, thậm chí Malfoy, còn có mình!" Nữ phù thủy bắt đầu hạ giọng, nhưng Snape đứng gần đó vẫn có thể nghe rõ như trước, "Cậu có biết hay không có bao nhiêu người vì có scandal với cậu mà tìm không được bạn trai bạn gái?""Người khác coi như xong, nhưng về phần cậu," Thanh niên hoang mang nghiêng đầu, "Cậu chẳng phải có Ron sao?""Good! Đây quả thực là quá tốt! Bọn họ cho rằng mình bắt cá hai tay, ái tình tam giác! A, kết hôn rồi còn không có kiểm điểm!" Nữ phù thủy phẫn nộ mà kéo lấy cánh tay thanh niên, "Cho nên, cậu, hoặc là đi ra sáng tỏ dấu hôn trên cổ cậu là ai làm ra hoặc là tìm người đi đến cục Đăng kí kết hôn đi đăng kí ngay lập tức! Má nó cậu tin hay không tin đầu đề ngày mai chính là ảnh chụp chúng ta đứng ở chỗ này do do dự dự kỳ kèo! Sh*t! F*ck! D*mn it!..."Trợn mắt há mồm mà nghe đối phương bật ra tiếng chửi rủa, thanh niên một lúc lâu sau mới kịp phản ứng an ủi cô: "Calm down, Hermione..." Anh dừng một chút, "Được rồi, mình sẽ không để nó xảy ra... Severus?" Thanh niên cuối cùng cũng phát hiện Snape."Cho nên, Cục trưởng cục Thần Sáng?" Lời nói của Snape tràn đầy ý tứ châm chọc hàm xúc.Harry Potter gãi gãi tóc, vô tội mà nháy mắt mấy cái: "Well, 10 Galleon ngày hôm qua anh có dùng không?""Wait!" Nữ phù thủy bỗng nhiên trừng mắt nhìn Snape, "Ngày hôm qua người ở bên Harry là anh?! Vậy cậu ấy..." Cô kinh ngạc mà quét nhìn giữa cổ Harry với mặt Snape, "Chẳng lẽ là của anh ta...""Problem?" Snape mặt không đổi sắc liếc cô một cái, sau đó nhìn thẳng vào ánh mắt Harry, "Mười Galleon kia cậu thiếu tôi. You owe me, Harry Potter.""OK." Harry không hề gì mà nhún vai, "Nói vậy, anh sẽ không để ý chuyện trước khi trả nợ cùng tôi đi cục Hôn nhân đi đăng kí một chút? —— Úc, mười Galleon, tôi có phải mệt lớn hay không? Oh, Merlin! Thậm chí tôi còn chưa bắt được nó!"—— THE END ——
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store