[Snarry - SSHP] Niềm an ủi nhỏ bé
Chương 32
Chương 32 - Phần kết (18+)
Harry gật đầu và kiễng chân hôn lên môi Snape, cậu đã nghĩ đến khoảnh khắc này cả ngày, cây gậy của cậu đã ở trạng thái bán cương trong hàng giờ và ngay lần đầu tiên môi Snape chạm vào cậu, cậu đã cương cứng hoàn toàn ngay lập tức. Như thể những nụ hôn của Snape được kết nối trực tiếp với dương vật của cậu và cậu không bao giờ có thể có đủ chúng. Không khí không còn quan trọng nữa, họ đang hít thở lẫn nhau, nghiến chặt miệng với nhau đến mức răng va vào nhau lập cập. Harry không biết xấu hổ dụi mình vào đùi Snape, áp lực cuối cùng cũng đã được giải tỏa sau cả ngày nghĩ về nó.
Snape túm tóc kéo đầu Harry ra sau. "Lên giường," ông ra lệnh. "Ngay bây giờ."
Harry không cần phải nói hai lần. Cậu dùng bùa chú lên cả hai người và quần áo của họ biến mất trong vài giây, xếp gọn gàng trên tủ quần áo. Harry nhảy lên giường, cảm thấy quá chật chội so với làn da của mình. Cậu nằm ngửa và dang tay ra khi Snape cũng leo lên. Họ hôn nhau và chạm vào nhau một lúc nữa cho đến khi Harry nghĩ rằng cậu không thể chịu đựng thêm được nữa.
"Làm ơn đi mà, Severus," cậu rít lên. "Em muốn ông bên trong. Em cần ông ở bên trong em."
Snape ngừng mút cổ Harry để nhìn cậu. "Em có chắc về điều này không, Harry? Không nhất thiết phải là tối nay."
"Chúa ơi, em chắc chắn mà," cậu rên rỉ và mở rộng hai chân. Khi Snape đưa ngón tay vào bên trong cậu đêm qua và chạm vào điểm kỳ diệu đó, cậu chưa từng cảm nhận được điều đó trước đây. Sẽ tốt hơn biết bao nếu có thứ gì đó to hơn và dài hơn trong đó? Sự kích thích của cậu bùng lớn hơn khi nghĩ về nó và cậu ưỡn hông mình. "Làm ơn, làm ơn đi," cậu cầu xin. "Em muốn điều này. Em muốn ông."
Snape rời khỏi cậu một lúc và lục lọi trong ngăn kéo trên bàn cạnh giường ngủ của mình, quay lại với một lọ chất lỏng màu vàng. Harry chắc rằng cậu đã cảm thấy tim mình nổ tung ở đâu đó sâu trong lồng ngực. Họ đã thực sự sẽ làm điều này. Snape sẽ chiếm lấy cậu và Harry khó có thể đợi được đến giây phút đó.
Snape bôi dầu lên ngón tay để phủ lên chúng trước khi cúi xuống hôn Harry lần nữa. Khi hôn Harry, ông dùng một ngón tay vòng quanh lối vào của Harry một cách trêu chọc. Harry cảm thấy mình co quắp ở dưới đó, muốn được lấp đầy, cần được lấp đầy. Snape luồn ngón tay vào rất cẩn thận, từ từ, để Harry có thời gian thích nghi. Ông kéo miệng mình ra khỏi miệng Harry. "Ổn rồi chứ?" ông lo lắng hỏi. Harry gật đầu và Snape bắt đầu với ngón tay thứ hai, vuốt ve cả hai bên trong Harry.
Khi Snape đẩy ngón tay thứ ba vào cậu, thoạt đầu cậu thấy đau và cơ thể cậu cố gắng từ chối sự xâm nhập. Nước mắt trào ra từ khóe mắt khi Harry cố gắng làm quen với thứ cảm giác khoái cảm kỳ lạ này. Snape đợi cho đến khi Harry thở một cách dễ dàng trở lại. "Cứ thư giãn đi, Harry. Nếu không em sẽ đau hơn đấy."
Thư giãn? Điều đó thật dễ dàng khi Snape là người nói, ông ấy đâu phải là người bị ba ngón tay thọc vào mông mình! Harry mệt mỏi hít một hơi thật sâu và điều đó dường như đã giúp ích. Snape di chuyển các ngón tay của mình, chạm đến tuyến tiền liệt của Harry khiến cậu nổ đom đóm mắt và ưỡn hông ra khỏi tấm đệm đến nỗi suýt nữa thì ngã lăn ra sàn. Cậu biết mình sẽ không thể trụ được lâu hơn nếu Snape cứ tiếp tục làm như thế.
"Vào trong em đi," Harry hổn hển. "Vào trong em. Ngay bây giờ."
Cậu chộp lấy cái lọ từ tay Snape và tùy ý bôi thứ chất lỏng màu vàng lên dương vật của Snape, trong khi Snape vẫn vươn người và trêu chọc cậu bằng những ngón tay của mình. Snape rút ngón tay ra và đặt dương vật của mình ở lối vào của Harry, cùng lúc đó ông cầm lấy dương vật của Harry trong tay và vuốt ve nó thật mạnh và thật nhanh. Harry chẳng có được một cơ hội nào; cậu ra chỉ trong ba lần nhấp đột ngột, tinh dịch bắn đầy ra trên tay của chồng mình. Vào lúc Harry đạt cực khoái, Snape lại ép dương vật của ông vào bên trong những thớ cơ bắp giờ đã thả lỏng.
Dương vật và mông của Harry vẫn đang co giật khi cậu cảm thấy Snape lấp đầy cậu. Cậu cảm thấy tràn đầy, trọn vẹn và cậu không bao giờ muốn khoảnh khắc này kết thúc. "Ôi, Chúa ơi," cậu nắm lấy eo Snape và kéo người pháp sư lớn tuổi hơn nằm lên người cậu, khao khát nhiều hơn những nụ hôn. Cậu cảm thấy thật đầy, thật căng. Cảm giác hơi bỏng rát vì cậu vẫn chưa quen với nó, nhưng Snape đã tận dụng thời gian của mình và làm tình với cậu như thể họ có tất cả thời gian trên đời. Thứ mà họ thật ra đã có.
Snape nghĩ rằng mình sẽ thua ngay khi chọc thủng được vòng cơ bắp chặt chẽ bảo vệ lối vào cơ thể Harry. Chỗ đó quá khít, ông chắc chắn rằng mình sẽ làm cậu đau nếu ông di chuyển nhanh hơn và Snape buộc bản thân ông phải nhấp từ tốn, chậm rãi hơn cách mà ông từng làm trước đây. Ông muốn ra, nhưng ông cũng muốn sự gắn kết của họ kéo dài càng lâu càng tốt, muốn kéo dài khoảnh khắc mãi mãi. Lần đầu tiên được ở bên trong người chồng nhỏ của mình. Ông biết rằng ông sẽ nhớ mãi đêm nay cho đến chừng nào mà ông còn sống.
Harry thở hổn hển khi Snape cuối cùng cũng tìm được góc thích hợp để vuốt ve tuyến tiền liệt của cậu, ưỡn hông lên để đón nhận những cú thúc của Snape. Dương vật của Harry đã cương cứng trở lại, Snape có thể cảm thấy nó áp vào bụng mình, một dòng chất lỏng màu trắng đục chảy trên da ông. Ông nâng cậu lên một chút để có thể luồn tay vào giữa họ để vuốt ve vật cương cứng của Harry. "Ôi, làm ơn!" Harry rên rỉ, đầu đập vào gối. "Nhanh hơn nữa đi, hức!"
Snape cùng một lúc vừa xoa nắn dương vật của Harry một cách điên cuồng, vừa tiếp tục thúc vào cơ thể cậu, chỉ hy vọng rằng ông không làm tổn thương cậu ấy. Từ tiếng khóc và tiếng rên rỉ của Harry, có vẻ như thứ mà cậu đang cảm thấy là sự sung sướng chứ không phải những cơn đau đớn. Snape đã phải buông dương vật của Harry ra khi cơn cực khoái của ông gầm lên như chuyến tàu tốc hành đến Hogwarts. Ông nắm lấy hông của Harry và ra vào bên trong nhiệt độ nóng nóng bỏng của Harry, ánh sao lấp lánh sau mí mắt và những ngón chân của cậu cuộn tròn trong tấm ga trải giường. Ngay khi những chấn động cuối cùng của cơn cực khoái xuyên qua người ông, ông cảm thấy toàn thân Harry cứng đờ. Harry hét lên, "Ahhhh!" và bắn ra những hạt giống của mình giữa cơ thể họ, quắp hai chân quanh eo Snape như thể sợ Snape sẽ bỏ chạy khỏi mình.
Snape nhìn xuống cậu chồng trẻ của mình, mái tóc ướt đẫm mồ hôi, đôi mắt xanh lục đờ đẫn.
"Ồ!" Harry nói. "Em nghĩ là bây giờ ông có thể kéo em quay trở về thực tại được rồi đấy, Severus," cậu cười khúc khích. "Chúng ta phải làm điều đó một lần nữa!"
"Ta đã không làm em đau sao?" Snape hỏi, vuốt ve đôi gò má cậu. Chất bôi trơn mà ông sử dụng cũng có tác dụng giãn cơ, nhưng nó sẽ không thể loại bỏ hoàn toàn những cơn đau.
"Chỉ một chút thôi," Harry thừa nhận, đưa tay lên hôn ông. "Em không sao cả, đừng lo lắng. Em yêu ông, Severus."
"Ta cũng yêu em, Harry," Snape đáp lại nụ hôn, tận hưởng trạng thái uể oải của cậu. Đôi khi ông vẫn không thể tin được rằng tất cả những điều này là có thật, rằng Harry thực sự ở đây. Thực sự yêu ông ấy. Ông dứt khỏi nụ hôn, thở hổn hển và nhảy xuống khỏi giường. "Ta tặng em một món quà tốt nghiệp," Snape nói khi mở ngăn kéo tủ quần áo, nơi phần thưởng đang chờ đợi.
Ông đưa cho Harry tập tài liệu chứa các tờ rơi và chỉ hy vọng rằng Harry thích những gì mà ông đã làm, rằng cậu ấy sẽ không nghĩ rằng Snape đã làm một việc tầm cỡ như thế này mà không hỏi ý kiến của cậu, nhưng Snape đã muốn đó sẽ là một bất ngờ dành cho Harry.
Harry mở tập tài liệu ra và đặt nó lên giường. "Những chuyến du hành của phù thủy đến vùng Trung Địa," Harry đọc to. "Ôi, Severus, ông đã đặt cho chúng ta một chuyến tham quan các địa điểm của các phim trường sao? Điều đó thật tuyệt vời!" Harry nhảy lên và ôm lấy ông.
"Đọc cái này đi, Harry," Snape nói, đưa cho cậu một mảnh giấy da.
"Đây là gì?" Harry hỏi khi cậu cầm lấy cuộn giấy và đọc những nội dung bên trong. "Đây là một bộ tập hợp các chứng thư. Chủ sở hữu: Severus Snape-Potter, Harry Snape-Potter. Chúng ta sở hữu nó sao? Chúng ta sở hữu công ty du lịch ở New Zealand?"
"Là một món quà dành cho em, Harry. Ta biết em thích được ở đó như thế nào. Trước đây chưa từng có chuyến du lịch phù thủy nào ở đó, nhưng Bộ New Zealand cho rằng ý tưởng này có giá trị và đã cấp cho chúng ta giấy phép hoạt động ở đó. Chúng ta không cần phải làm điều này, nhưng sự lựa chọn là dành cho em."
"Severus, ôi, Chúa ơi," Harry đang khóc, những giọt nước mắt lăn dài trên má cậu. "Đó là điều tuyệt vời nhất mà bất cứ ai từng làm cho em. Em rất thích điều đó. Cảm ơn ông rất nhiều." Harry vòng tay quanh Snape và tựa đầu vào ngực Snape, một trong những tư thế yêu thích của cậu bé.
"Đó là niềm hân hạnh của ta, Harry," Snape nói, vuốt ve lưng Harry. "Vì đã có em trong đời."
Hết chương 32
Hết truyện.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store