ZingTruyen.Store

Slug

Author: 粥煮好了我吃了

Hân Kỳ Dương

*thay vì tình tay ba đánh ghen trên đường các kiểu, sao hong chơi tình tay ba đánh mông trên giường các kiểu?

*năm mới vui vẻ nha uwu.

_______________________

làm một cái bóng đèn thì có biết bao khó khăn nhỉ? đặc biệt là làm bóng đèn cho một đôi tình lữ ân ái đến dị thường nữa chứ.

hứa dương ngọc trác nói trương hân là dấm vương.

trương hân nói hứa dương ngọc trác là tiểu phì dương lưu lại mùi dấm.

viên nhất kỳ nói, "mấy người vui vẻ là tốt rồi em không có sao cả, không cần quan tâm đến sự sống chết của em đâu."



đương nhiên đó là giả dối rồi.



phần lớn thời gian viên nhất kỳ đều có cuộc sống sinh hoạt của riêng mình, em sẽ không quá mức thân mật với tỷ tỷ, hay là thường xuyên vui đùa mắng dỗi lẫn nhau. cũng không thích cùng tỷ phu xưng huynh gọi đệ, cự tuyệt mấy cái lời mời chạy bộ vào buổi sáng, tập thể dục, dắt chó đi dạo, nhưng thật ra em sẽ thường đến đây để ăn chực cơm. em từ trước đến nay vẫn luôn là cái dạng người này, tiểu hài tử với da mặt mỏng, cực kỳ không muốn dính dáng hay nói ra những lời buồn nôn để biểu đạt tình yêu. gọi hứa dương ngọc trác thỉnh thoảng sẽ gọi là tỷ, đối với trương hân dứt khoát kêu tên thật ra, từ trước đến nay chưa bao giờ nghe em nghiêm chỉnh nói một tiếng tỷ phu. nhưng hễ cứ xem nhẹ em, bộ dáng vô lại sẽ liên tiếp để lộ. vì vậy hứa dương ngọc trác thường cười nhạo sự nhỏ nhen của viên nhất kỳ, bao nhiêu tuổi rồi mà còn ấu trĩ đem những sự kiện đó viết hết vào cuốn sổ nhỏ ghi thù của mình, rồi một ngày nọ đột nhiên chẳng cho ai kịp phòng ngừa mà lật nó ra, bắt đầu lên án từng điều một và ồn ào muốn bồi thường.



nhắc mới nhớ, tật xấu này cũng là do hứa dương ngọc trác nuông chiều mà có, khi còn nhỏ viên nhất kỳ hàng năm luôn sống ở trường, lúc ấy em vẫn còn chưa phải là bộ dáng bking như bây giờ, nhạy cảm mỏng manh lại rất hay nhớ nhà, mỗi ngày đều gọi điện khóc lóc đòi quay về. hứa dương ngọc trác đau lòng mà dỗ em, yêu cầu em viết ra tất cả những điều ủy khuất ở trường, từng dòng một, đợi cho đến khi ghi đầy hết một trang giấy liền sẽ đến trường thăm em. cứ như vậy, thói quen này cũng duy trì cho đến hiện tại.





tại bữa họp mặt, viên nhất kỳ đỡ trương hân đang say rượu vào phòng vệ sinh để nôn, tự dưng từ trong lồng ngực lôi ra cuốn sổ nhỏ, bắt lấy trương hân vì say mà đôi mắt trở nên lờ đờ , đưa cô xem mấy trang giấy với những dòng chữ chằng chịt kia. trương hân kiên nhẫn nghe từng lời một, một bên nghe một bên gật đầu. cái gì mà liên tiếp hơn bốn lần đi xe lại để em ngồi hàng ghế đầu, lúc ăn cơm thì mở đồ hộp cho uyên ương trước mà không gắp đồ ăn cho em. chờ em đã lên án hết toàn bộ tội lỗi xong, trương hân mới chậm rãi mở miệng:

"dương dương vừa đến kỳ kinh nguyệt, em muốn qua thì phải vào tuần sau."



ngay khi viên nhất kỳ định mở miệng, trương quỳnh dư bỗng nhiên từ buồng vệ sinh bước ra rồi cười lớn, nói rằng nàng đã ghi âm và chỉ cần 500 tệ, nàng sẽ phát hết cho những người quen trong nhóm, viên nhất kỳ làm động tác lao tới tóm lấy nàng, nàng một bên cười rồi trốn đi, một bên tiếp tục nói ra những lời sát thương em, dư quang lại thoáng nhìn đến sắc mặt của trương hân không được tốt cho lắm, vì thế buột miệng thốt ra:

"viên nhất kỳ em hiểu chuyện một chút đi, tuần sau còn không phải là ngày kỳ cấm dục của tỷ phu em kết thúc sao, em đi để xem việc gì náo nhiệt chứ! quỷ hẹp hòi!" vừa mới hết câu nàng đã bị viên nhất kỳ đá ra ngoài rồi.



"lần sau cẩn thận hơn nhé, suýt chút nữa đã..."

"đã cái gì? đã bị phát hiện sao?" viên nhất kỳ xoay người cũng thật tự nhiên mà dán lại gần trương hân. em có chút ghét bỏ ngửi ngửi mùi rượu trong miệng đối phương, đột nhiên vươn ra đầu lưỡi nhỏ liếm nhẹ môi dưới người kia, bất mãn thấp giọng mở lời:

"người khác rót cho chị chị liền uống à, vẫn là vị cà phê thân thuộc hơn."





trong lòng mỗi người đều có bí mật, không muốn phải nói ra, cũng như muốn che giấu nó đi. viên nhất kỳ tạm thời chuyển đến nhà, hành lý của em rất ít, có thể mang quần áo của trương hân, cũng chẳng cần phải đem theo đồ ăn gì cả. nói trắng ra là có thể đi tay không tới, nhưng em cực kỳ không thích sử dụng mấy cái bàn chải đánh răng, hay khăn lông dùng một lần để đãi khách, vậy nên đã cố ý chuẩn bị cho chính mình một bộ vật dụng cần thiết trong nhà có kiểu dáng và màu sắc tương đồng với cặp tình lữ kia.



thời điểm viên nhất kỳ đến nơi, trương hân và hứa dương ngọc trác vẫn còn chưa rời giường. nghênh đón em là uyên ương đang nhốn nháo trong chuồng. em thay miếng lót vệ sinh và thêm thức ăn cho uyên ương, rửa tay sạch sẽ xong liền nhẹ nhàng mở cửa phòng ngủ bước vào, ngồi xổm ở mép giường hứa dương ngọc trác, nhìn người ngủ say rồi chọc chọc gương mặt của nàng, kêu một tiếng tỷ. hứa dương ngọc trác không thức dậy, nhưng thật ra trương hân đã vươn vai tiếp đón viên nhất kỳ đang thay đồ ngủ. em cởi sạch hết ra, cũng chẳng kiêng dè người phía sau lưng, tròng vào bộ quần áo to rộng của tỷ phu rồi lách lên giường bị ôm vào trong lòng ngực.



"hôm qua dương dương đi ngủ muộn, phỏng chừng còn lâu mới tỉnh, sao lại đến sớm như vậy, có buồn ngủ không?"

viên nhất kỳ thả lỏng dựa vào vòng tay của người kia, ngoài miệng chẳng có chút nào để ý mà nói, "muốn đến thì đến thôi." em thoáng nhìn thấy dấu hôn trên cổ trương hân "khó trách phàn nàn em đến sớm, mới có đại chiến không lâu trước đó mà." vừa cất lời xong liền cắn lên, hàm răng che đi dấu vết ban đầu trên da thịt, mút cắn thành một vệt đỏ lớn hơn.



trương hân đã quen với tính khí trẻ con của viên nhất kỳ cũng chẳng thèm ngăn cản, còn vỗ nhẹ vào lưng em xoa dịu, "mệt rồi thì ngủ thêm một lát đi, hay là muốn ăn sáng?"

"không muốn ăn bánh mì nướng."

"vậy chị làm cho em sandwich."

trương hân đưa tay vuốt ve phần xương nhô ra trên lưng của viên nhất kỳ, sau đó ghé xuống bờ mông xoa nắn: "có phải đã gầy đi rồi đúng không, cho em thêm một quả trứng."

viên nhất kỳ bắt lấy cái tay kia lôi kéo nó lên đến khoản mềm mại ở trên: "sờ rồi thì có phải là thêm được hai quả hay không."



ngón giữa di chuyển quanh trung tâm đồi tuyết trắng mềm một vài lần, hạt sữa mẫn cảm kia lập tức đứng thẳng dậy dưới sự áp bách của lòng bàn tay. trương hân cảm nhận được thân thể của người trong lòng đang dần trở nên căng thẳng, tùy ý mà ấn hạt đậu đỏ giữa đỉnh đồi như có như không mà khảy nó: "có thể cho em thêm ba quả."



viên nhất kỳ rất mẫn cảm, mẫn cảm như tỷ của em vậy.



"a hân." hứa dương ngọc trác tỉnh dậy, ngủ còn chưa ngon đã nhíu mày nhắm chặt mắt, xoay người ôm chầm lấy bạn người yêu:

"...hôn hôn."

"tỷ, vẫn còn ngủ sao, thái dương chiếu hơn mông chị từ rất lâu rồi đó."

"im miệng, thảo nào lại ồn ào như vậy."



trương hân chống tay, nghiêng người hôn hứa dương ngọc trác. chú cừu nhỏ mềm mại vừa mới tỉnh dậy, được trương hân hôn lên liền rầm rì mà làm nũng. trương hân một bên hôn một bên bị mất tập trung vì viên nhất kỳ đang tiến lại gần, cho nên áp nửa người lên thân thể ái nhân, lại vươn tay ra kia để vuốt ve tiểu hài tử đang dùng đôi mắt trông mong nhìn mình. cô điều chỉnh lại tư thế một chút, triền miên câu lấy đầu lưỡi của nàng rồi đưa ngón trỏ vào miệng của em để bắt lấy chiếc lưỡi mềm mại khác.



một bên là hứa dương ngọc trác tựa mèo con mà ngâm nga, một bên là báo con với hàm răng nhỏ khẽ cắn. trương hân thường xuyên âm thầm cảm thán rằng đôi tỷ đệ này như học được tính nhẹ nhàng của loài mèo vậy, sẽ câu dẫn người như thói quen. bất quá cô vẫn muốn ăn bữa sáng, kịp thời thu mình lại, cả trái lẫn phải đều hôn lên trán một cái rồi xuống giường.



cho đến khi bữa sáng đến đầu giường, viên nhất kỳ đã chen vào giữa hai chân hứa dương ngọc trác, đầu nhấp nhô phập phồng theo vòng eo của nàng. trương hân không nhanh không chậm mà ngồi vào mép giường đem nửa thân trên của người yêu mình ôm vào lòng, cánh tay chạy dọc từ cặp thỏ ngọc đến giữa hai chân hứa dương ngọc trác, dùng ngón tay hé mở hai cánh môi đã trở nên ướt nóng, lớn mật mà để lộ ra hoàn toàn từng nếp gấp hồng bên trong, cho viên nhất kỳ thuận tiện kích thích tiểu hạch mẫn cảm kia.



"đến giờ ăn sáng rồi."



hứa dương ngọc trác bị đệ đệ của mình liếm mút đến chịu không nổi, bắt lấy khuỷu tay trương hân ngẩng đầu nhìn về phía cô mà nức nở, lại bị trương hân chạm vào đồi tuyết trắng xoa nắn khiêu khích, ngón tay thon dài không nặng không nhẹ mân mê khiến hạt đậu đỏ dựng thẳng, trêu chọc nàng đến nỗi âm điệu rên rỉ lập tức cao vút, sự khẩn trương vì sắp cao trào làm nàng đang nằm trên đùi trương hân nhịn không được muốn trốn sau lưng cô, nhưng em đã giữ chặt chân đem nàng kéo về lại:

"tỷ...trốn cái gì."



lưỡi của viên nhất kỳ cứ đưa đẩy qua lại tiểu hạch của nàng, cố ý hay vô tình gì cũng sẽ liếm đến ngón tay đang ra vào nơi cánh hoa, em đem biểu tình hứa dương ngọc trác đạt được cao trào đều ghi vào trong đầu óc, hơi đắc ý mà lúc đứng dậy cắn vào đầu ngón tay của trương hân, nhưng bị trả đũa bằng cách đôi bàn tay ấy đã bóp mặt em. viên nhất kỳ lập tức căm giận bất bình bò dậy áp lên lưng trương hân, thổi từng đợt khí nóng bỏng vào tai cô, người kia ngứa ngáy trốn tránh một hồi lâu, đành phải kiềm chế lật người áp lại đối phương lên giường. khi hai người nhìn nhau, viên nhất kỳ giơ tay, vươn đầu lưỡi hư hỏng kia ra đầy khiêu khích:

"mùi vị của tiểu miên dương nhà chị, có muốn không?"



trương hân quay đầu lại nhìn hứa dương ngọc trác, sau khi tiêu hóa hết dư vị người kia xong thì mắt đưa đến sandwich thạnh đạm trên tủ đầu giường, lười biếng nằm nghiêng rồi vươn ra một ngón tay đối với hai người họ:

"một bữa sukiyaki."

"còn có bít tết nữa." viên nhất kỳ bổ sung.



nhìn thấy đối phương bất lực, hai tỷ đệ lập tức mười phần ăn ý đồng thanh làm bộ ủy khuất, dùng ánh mắt lấp lánh hướng về cô mà làm nũng:

"ưm ~ làm ơn làm ơn đi mà."

"làm ơn làm ơn.."



sự thay đổi sắc mặt nhanh chóng làm trương hân không nhịn được mà bật cười, cưng sủng gật đầu đồng ý, lời nói vừa mới thốt ra đã bị viên nhất kỳ kéo lại xoay người hôn lên.



trò chơi của ba người, cũng có quy tắc riêng của nó. viên nhất kỳ sẽ không hôn hứa dương ngọc trác, cũng sẽ không dùng tay tiến vào thân thể trương hân. cái này chẳng phải ước định gì, chỉ là khi đã tuân thủ, liền sẽ giống như còn có điểm dừng.



trương hân được bao quanh giữa hai con mèo nguy hiểm và gợi cảm, cô nếm lấy mùi vị người mình yêu từ miệng của viên nhất kỳ. bị bao bọc và tan chảy trong khoang miệng em, thấm đẫm hương vị nàng. giống như trong phương diện hôn môi vậy, trương hân luôn yếu thế hơn hai vị tỷ đệ này, bất đắc dĩ để lộ ra một tia bị động. viên nhất kỳ vòng tay quấn quanh qua cổ cô, nhiệt liệt cường thế mà hôn lấy. tiểu hài tử có tính tình nóng nảy cũng không mặn mà gì với màn dạo đầu tinh tế, em thích tấn công, dùng hết tất thảy thân thể này cho đối phương cảm thụ, vì vậy em đè trương hân rất chắc, cơ hồ hôn đến hít thở không thông, thời điểm người dưới thân đã nghẹn đến đỏ mặt mà cựa quậy, em sẽ dùng đầu gối đẩy mạnh vào giữa hai chân đối phương mà chẳng sợ bị cắn lưỡi, chỉ biết càng thêm hưng phấn hung hăng nghiền áp qua lớp quần. dễ dàng bức người kia sinh ra một chút khoái cảm về thể xác, trêu đùa một người nguyên bản không tính là quá nhạy cảm này nhanh chóng mềm nhũn.



"tiểu tử điên này, nhẹ lại, đừng làm cậu ấy đau."

hứa dương ngọc trác không thể nhìn hốc mắt đỏ hồng của trương hân được nữa, cho dù có tính là thoải mái cũng không được. nàng đang nằm ở bên cạnh nhìn hai người họ hôn nhau, vì thế đưa ngón tay vào giữa cánh môi của bọn họ, được tranh nhau mà liếm mút. một bên là đại kim mao có chút thút thít mềm mại liếm láp như đang van xin lòng thương xót, một bên là báo con hung dữ yêu thích dùng hàm răng nhọn cắn người. ngón tay của nàng bị liếm từ trên xuống dưới đến mức nóng ẩm, hai đầu lưỡi quấn lấy nhau lẫn ngón tay như bị nữ chủ nhân câu dẫn lại gần.



nếu phải hỏi về kỹ thuật, hứa dương ngọc trác thực sự không thể so sánh được, nàng thích thế tấn công kịch liệt hung mãnh không biết mệt nhọc của đệ đệ nhà mình, cũng thích cách làm hài lòng từng tấc da thịt và để nàng cảm nhận từng chút một của trương hân. cho nên khi bị hai người này đè ép, thân thể của nàng tựa như đang đắm chìm vào biển sắc lẫn tình, mỗi một lỗ chân lông, mỗi một lần hô hấp đều bị khoái cảm lấp đầy, bất đồng cảm giác mà lại sinh ra những chấn động giống nhau. rõ ràng là ngày thường chẳng so đo gì mấy, nhưng đến thời điểm thao hứa dương ngọc trác, trương hân cũng có tính trẻ con, ấu trĩ mà cùng viên nhất kỳ tranh nhau. lòng bàn tay của hai người đều chạm vào mỗi bên nơi mềm như bông kia mà trêu chọc, trương hân thích hoàn toàn bao bọc lấy sự mềm mại của người yêu, vừa ôn nhu lại chầm chậm che chở, hạt sữa lọt thỏm giữa những ngón tay đung đưa theo từng chuyển động vuốt ve của người. mà viên nhất kỳ yêu thích việc dùng tay kéo xoa hạt đậu đỏ, từng chút một kích thích khiến nàng phải hút lấy vật thể lạ xâm nhập nơi bụng dưới, đồng thời di chuyển nửa người trên để đáp ứng đối phương. nếu một người ngậm lấy trái đào mềm bên này trước, người kia nhất định cũng xông lên chiếm chỗ, khó tránh khỏi sẽ có một chút va chạm. dựa vào việc ăn ý giữa bọn họ, việc đập đầu thật sự là một hành vi cố ý rõ ràng, hứa dương ngọc trác nhiều khi đều phải nhịn xuống vẻ xem thường bất lực mà lộ ra tình mẫu tử, chính mình ôm hai cái đầu hai bên vừa dỗ vừa xoa.



viên nhất kỳ luôn là người đưa tay vào váy ngủ tỷ của em trước, đường đi ướt dính đến nỗi chẳng cần tốn quá nhiều sức vẫn đưa vào được, trương hân vẫn còn đang ôm người yêu mình hỏi có thoải mái hay không, ngón tay em đã cong lên nơi tiểu huyệt của nàng rồi. em dường như quá quen thuộc với thân thể của tỷ tỷ, vì quá quen thuộc nên sẽ luôn có một sức hút chết người. em yêu chết đi được cái cảm giác sống động khi hứa dương ngọc trác co rút quấn quanh những ngón tay của em, nữ nhân chỉ cần giơ tay nhấc chân thôi cũng đều là phong tình này đã mang lại cho em sự kiều diễm vào xao động của cả tuổi thanh xuân, em đã nghĩ rằng mình sẽ mãi trung thành dưới thân váy của nàng, cho đến khi trương hân xuất hiện. nghĩ đến đây, ánh mắt viên nhất kỳ lại chuyển hướng về phía trương hân.



làm gì vậy chứ, lại còn nắm tay, có phải còn cần ở bên tai hứa dương ngọc trác nói vài câu cố lên nữa không vậy? viên nhất kỳ trườn lên, dễ dàng kéo quần ngủ ra khỏi rồi tùy biến ném nó đi nơi khác, đầu em dán vào đùi trương hân, nhấm nháp đôi chân thon dài xinh đẹp kia. ở một khía cạnh nào đó mà nói, trương hân dĩ nhiên rất gợi cảm, nhưng cô đã quen giấu kín chính mình, đã quen ẩn mình trong những bộ y phục rộng thùng thình kia, làm ra một bộ dáng kiềm chế không thú vị gì cả, bất quá tiểu hài tử luôn sống vô kỉ luật này đã đủ tồi tệ mà từng chút một phá vỡ lớp vỏ ngụy trang.



"kỳ kỳ, tập..tập trung một tí đi, dương dương còn khó chịu mà." trương hân nhịn không được cất tiếng nhắc nhở, chân cô rất dễ nhột, đây tựa như là một nhược điểm khác của thân thể cô. mà viên nhất kỳ lại rất thông minh và giỏi tận dụng những nhược điểm của mình, ở địa phương nào đó cao triều như dâng lên đã tạo ra một hồ nước mùa xuân.



"chị đến đi." viên nhất kỳ theo tiếng thở hổn hển của hứa dương ngọc trác mà rút tay ra. trương hân nhẹ nhàng tiến lại gần, hai người quấn lấy nhau như thể bị năm châm hút vậy, và họ lại hôn nhau, như thể họ sẽ không bao giờ chán nó cả, vừa hôn vừa thì thầm những câu từ trìu mến. ở giữa những lời nói mang theo tình yêu ngọt ngào. bây giờ tựa hồ chẳng còn cái gì mà thất niên chi dương giữa nàng và cô nữa, chỉ còn tình yêu êm dịu và sâu lắng được bồi đắp trong những ngày bình đạm an yên mà thôi.



ý nghĩ ước ao thành đôi uyên ương của viên nhất kỳ sớm đã tiêu tan, đương nhiên điều đó chẳng ảnh hưởng gì đế khẩu vị của em. leo xuống giường, lấy món đồ chơi ở trong tủ ra, đeo vào eo sau đó nghênh ngang đi qua lại. trương hân bị ám ảnh bởi sự sạch sẽ, cho nên làm thế nào cũng phải rửa sạch trước mặt cô thì mới có thể dùng, nói là như vậy, nhưng khi trương hân vừa quay đầu đã nhìn thấy viên nhất kỳ điều chỉnh vị trí cho món đồ chơi bằng silicon dựng đứng kia, liền chôn đầu vào trong khuôn ngực mềm mại của hứa dương ngọc trác giả chết.



cô không phải là không tình nguyện, nhưng cũng không phải nhiều tình nguyện đến như vậy. hai vành tai ửng đỏ được người yêu bắt lấy xoa xoa, xấu hổ đến mức làm chậm cả động tác tay. cô cảm nhận thấy viên nhất kỳ vỗ vỗ mình, vừa nhấc đầu, món đồ to dài liền đung đưa trước mặt trương hân.



"muốn liếm trước hay không, vì bây giờ còn chẳng có đồ bôi trơn." viên nhất kỳ cố ý trêu ghẹo cô.

"đừng nháo...chờ dương dương thoải mái rồi nói tiếp." toàn thân trương hân đỏ bừng, muốn che giấu cũng không được. cô nghe thấy viên nhất kỳ càu nhàu vài câu nhưng không thành vấn đề gì cả, quỳ xuống đầu giường đem món đồ chơi tiến đến cạnh mặt hứa dương ngọc trác.



hứa dương ngọc trác vươn đầu lưỡi hồng đảo quanh trên đỉnh một vòng sau đó mở miệng ngậm nó, còn giữ thân người kia lại để tạo điều kiện tốt hơn cho việc nuốt vào nhả ra, nàng biết mấy cái mưu đồ tính toán trong lòng tiểu hài tử này, tại thời điểm làm tình sẽ luôn cố gắng phối hợp với viên nhất kỳ nhiều nhất có thể, đó không phải là thiên vị, mà là sự che chở và cưng chiều đến từ việc cùng huyết thống. cho nên nàng càng nỗ lực ăn sâu món đồ chơi đó vào, khi giương mắt nhìn viên nhất kỳ thì em vì thỏa mãn mà lộ ra dáng vẻ hưởng thụ. viên nhất kỳ trở nên nghịch ngợm, đưa đẩy vòng eo của mình, khiến món đồ kia di chuyển trong miệng nàng một cách mạo phạm hơn, nàng thậm chí còn đưa lưỡi ra, quấn nó quanh cây cột đang khuấy động trong miệng của nàng hết lần này đến lần khác. viên nhất kỳ đã chơi đủ, vớ lấy món đồ dính đầy nước bọt vỗ vỗ vào mặt hứa dương ngọc trác như có ý khinh nhục. sau đó hứa dương ngọc trác lại biến về trạng thái mèo con nhu nhược đáng thương, quay đầu buồn bã liếc nhìn trương hân.



"này, chị không phải sẽ cho rằng em cũng nhẹ tay đó chứ?" viên nhất kỳ mỉm cười. trương hân lại không phải là kẻ ngốc, cô biết mình đã bị sụt giảm nên cũng không tính đáp lại, làm cho ngón tay của bản thân đang lặng im tại tiểu huyệt của hứa dương ngọc trác bắt đầu tăng tốc.

"phải dùng lực hơn, đâm đến gốc ngón tay, tỷ của em chính là thích như vậy đấy."



hứa dương ngọc trác bị món đồ chơi đùa giỡn quanh khoang miệng, lại cảm nhận được bỗng nhiên có sự tấn công dữ dội ở hạ thân, nàng không ngừng rên rỉ và chẳng có thời gian để đi bận tâm sự hiếu thắng không thể hiểu được của hai người này, chỉ có thể oán trách mà dùng ánh mắt cào xé viên nhất kỳ, vươn một tay sờ lên đầu đại kim mao trấn an.



thân thể run lên, cả người hứa dương ngọc trác bây giờ như một chiếc thuyền nhỏ trôi giữa ao hồ, mang theo sức nặng của hai người chèo trên mặt nước nên liên tiếp tạo ra hàng loạt sóng gợn. nàng bị ép chặt trong vô vọng, khoái cảm nhân đôi vì những lần cực khoái liên tục xâm chiếm cơ thể, thân thể run rẩy phập phồng lúc nóng rồi lại lạnh. nàng trong lúc mơ hồ nhìn thấy viên nhất kỳ đang đi về phía sau lưng của trương hân, sau đó cả người ái nhân lại một lần nữa đổ rạp lên người mình, hai cánh tay tìm đến nhau mười ngón tương khấu. tay còn lại của trương hân đưa về phía sau dùng hết sức lực muốn đẩy viên nhất kỳ ra, cũng đã bị hứa dương ngọc trác kéo qua giữ lại.



quần nhỏ của cô bị viên nhất kỳ cởi ra, bị đồ chơi tại hạ thân của em đưa đến cánh hoa cọ xát, từng chút một tiến vào trong thân thể cô, tất cả biểu cảm phóng túng của cô đều bị hứa dương ngọc trác đang đối mặt nhìn thấy. trương hân lộ ra vô số bộ dáng thẹn thùng, cúi đầu xuống thì lại bị gọi lên, đành phải dùng đôi mắt ướt át nhìn chăm chú vào bạn người yêu.



"khó chịu...dương tỷ...khó chịu quá." cô gọi cơ thể căng cứng vì kích thích như này là khó chịu, giống một chú chó con bị thương mà run bần bật.

"không phải khó chịu, là thoải mái, giống cái loại thoải mái mà cậu làm cho mình vậy, thả lỏng một chút nào trương hân."

hứa dương ngọc trác ngẩng đầu bắt gặp ánh mắt của viên nhất kỳ, em đã kết thúc những cú đẩy nhỏ để thích ứng của mình, đỡ eo của trương hân không chút khách khí mà đưa vào đẩy ra. trương hân bị chơi đến mức nắm chặt tay hứa dương ngọc trác, nước trực sẵn từ trong hốc mắt trào ra, cô nguyên bản đúng là một ngưỡi rất dễ rơi lệ.



hứa dương ngọc trác áp vào vầng trán nóng hổi của trương hân:

"đừng kìm nén...mình thích nghe tiếng thở dốc nỉ non của cậu, mình cũng sẽ có cảm giác, rên đi nào, ngoan ngoan."



vì thế những thanh âm chịu đựng rên rỉ rất nhỏ mới chậm rãi phát ra, cô vẫn như cũ không có kêu quá to, nhưng người dưới thân đều có thể nghe thấy. cô được dẫn đường vùi đầu vào đồi tuyết trắng mà mình yêu thích nhất, một bên ngậm lấy mút mát, một bên bắt lấy xoa nắn, giữa mềm mại và ấm áp mà vui sướng kêu lên. trương hân dường như đang rất khát, cô bị viên nhất kỳ chơi càng mạnh, thì càng giống như một đứa trẻ cần sữa mẹ, thèm khát hứa dương ngọc trác.



bọn họ thay đổi tư thế, trương hân khó khăn nằm ở mép giường, đôi chân thon dài kẹp lấy thắt lưng viên nhất kỳ giao triền. dù lấy tay che mặt, nhưng vẫn không thể che giấu được chút nước thánh vì bị thao mà tiết ra kia. lực nơi eo của tiểu hài tử thật tốt, cứ đưa đẩy liên tiếp chẳng biết mệt mỏi. em vừa định cúi xuống ôm trương hân, hứa dương ngọc trác đã tiến đến ngồi trên mặt bạn người yêu. chiêu này tựa hồ rất hữu dụng, nhưng sau khi cọ động cây đồ chơi vài lần vào nơi ướt nóng giữa hai chân của trương hân, người dưới thân đã sắp có dấu hiệu đạt được cao trào. trương hân vẫn thích hợp với vai trò của một người phục vụ hơn, thích ẩn mình làm loạn trong thân thể hứa dương ngọc trác. hương vị quen thuộc của ái nhân cùng bộ phận gợi cảm, dâm mĩ, ướt đẫm dán sát vào mặt cũng đã mang đến đủ cảm giác an toàn cho cô. cô không cần phải rối rắm che đậy nữa, chỉ cần liếm láp phục tùng người mình yêu là đủ rồi, nghe nàng nỉ non vì mình mút lấy thịt môi, đầu lưỡi lả lướt nơi âm vật run rẩy, lại trượt xuống khe hở mang đến sung sướng đến tận cùng xác thịt.



trương hân đỡ mông hứa dương ngọc trác, muốn nỗ lực lấy lòng nàng, nghe nàng thõa mãn thở ra, thì thân thể của bản thân giống như mới có thể yên tâm thoải mái tiếp nhận khoái cảm viên nhất kỳ mang đến được. như vậy, cao trào tâm lý đến cực khoái từ thân thể ngày càng mãnh liệt, đã vậy còn kéo dài liên miên không dứt. hai chân trương hân cật lực bám trên eo viên nhất kỳ một hồi lâu mới dần mềm ra. người bị liếm đến nỗi không ổn như hứa dương ngọc trác cũng mệt mỏi ngã sang một bên thở dốc. chỉ có tiểu hài tử vẫn còn đang hưng phấn bừng bừng, em phát hiện cả người trương hân vào lúc này đang ở trong trạng thái cực kỳ mẫn cảm, chỉ cần thêm vài lần đưa đẩy nữa thôi cũng khiến cô lại lên đến thiên đường. viên nhất kỳ cúi xuống được tỷ phu vô lực mà ôm lấy. giống như một trò chơi khăm vậy, một bên liếm sạch dịch thể còn sót lại trên mặt trương hân, một bên nghỉ mấy hơi liền tiếp tục kịch liệt rút vào đẩy ra, thao đến mức làm người rơi lệ, cũng liếm sạch chỗ nước mắt đó.



khi vào phòng tắm tháo món đồ chơi ra, viên nhất kỳ mới phát hiện nguyên bản đũng quần của mình đã thấm đẫm ướt thành một mảng, tùy biến vừa tắm rửa vừa hét lên vì lạnh, sau đó trần truồng chạy nhanh ra ngoài. em nhìn về hướng "lão phu lão thê" hôn nhau đến mê mệt mà chẳng chú ý đến mình tại đây, mặt lập tức xịu xuống, ngày càng đến gần chen vào nằm giữa hai người. em được trương hân ôm vào lòng, xoa xoa hai bàn tay để làm ấm cơ thể.



"tỷ của em hôn giỏi đến vậy hả? không sợ, đem đôi môi này phá đi sao." viên nhất kỳ lầm bầm cắn môi trương hân, cô cười thật thà:

"đương nhiên là hôn giỏi rồi."

"chưa lau khô người mà đã lên giường rồi.", hứa dương ngọc trác quay lại lấy vài tờ giấy đầu giường lau sạch bọt nước trên lưng đệ đệ nhà mình.

"vậy chị rốt cuộc là thích hôn em, hay thích hôn tỷ của em." tròng mắt viên nhất kỳ chuyển động một chút rồi bĩu môi, "quên đi, hỏi những câu như thế này đều cảm thấy giống tự rước nhục cho bản thân vậy."



tiểu hài tử khi không vui chính là chẳng thể giấu được, trương hân không trả lời, chỉ nâng cằm viên nhất kỳ lên rồi tiến lại thật gần, ngậm lấy cánh môi chậm rãi mút vào.

"em còn không biết sao, tỷ phu của em da mặt mỏng vậy thì còn đòi gì nữa."

viên nhất kỳ được dỗ dành bằng nụ hôn đến cả người trở nên mơ màng, cư nhiên phá lệ tự làu bàu với bản thân:

"tỷ của em yêu em, em cũng yêu tỷ của em, chị cũng yêu tỷ của em....chỉ là cũng không biết chị có yêu em hay không..."

trương hân siết chặt cơ thể gầy gò của em, giống như đã từng làm với hứa dương ngọc trác, rất có kiên nhẫn mà khơi dậy dục vọng từ em. hai người ở dưới chăn bông, chẳng biết ai đã bao trọn lấy bộ ngực nhỏ nhắn của viên nhất kỳ, cũng không biết ai cọ xát vào giữa hai chân em, bàn tay mơn trớn bờ mông lại men theo một đường trượt xuống. viên nhất kỳ gắt gao bám lấy người trương hân, chân cũng thật tự nhiên mở ra. em thậm chí còn không biết là ai đã chạm vào người cả hai trước tiên, hoặc là theo thứ tự, hoặc là đã cùng nhau.



...



hứa dương ngọc trác lại ghen rồi, chính tai nàng đã nghe được thời điểm viên nhất kỳ sắp đạt cao trào, trương hân đã nói "chị yêu em". khỉ thật, rõ ràng là chính nàng hiếm khi có cơ hội nghe thấy những lời yêu thương thẳng thắn như vậy mà. nàng tức giận đến nỗi ngay cả miếng bít tết được người yêu cắt xong xuôi cũng chua đến mức ăn không vô nữa. nhưng thật ra, hai vị ca đệ đã khôi phục trạng thái bking kia liếc nhìn lẫn nhau, làm bộ làm tịch cúi đầu cố ý tiếp tục ăn một cách ngon lành.



trương hân thật xấu hổ khi thừa nhận mình đã nói những lời như vậy, về phần viên nhất kỳ, em thậm chí còn không muốn thừa nhận việc mình đã đạt cực khoái nữa cơ.









end.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store