ZingTruyen.Store

Slug

"thực tập sinh kang minhee, xin chúc mừng."

"hạng chín, woollim cha junho, xin chúc mừng."

"mbk nam dohyon, xin chúc mừng."

"hạng bảy, thực tập sinh lee
hangyul, chúc mừng bạn."

"thực tập sinh dsp son dongpyo, xin chúc mừng."

"yuehua cho seungyoun, chúc mừng bạn."

"hạng bốn, thực tập sinh starship song hyeongjun."

"han seungwoo, xin chúc mừng."

"thực tập sinh hạng nhất, center của nhóm, kim yohan. chúc mừng bạn."

"top media kim wooseok đã dừng chân ở hạng hai, xin chúc mừng bạn."

"thực tập sinh cuối cùng, thực tập sinh hạng X, xin chúc mừng, brandnew music lee eunsang."

'nghiêm, các nhà sản xuất quốc dân xin hãy chiếu cố chúng tôi.'

đây là mơ à? dohyon đưa mắt sang phía anh hangyul, nét mặt anh rạng rỡ. những người khác cũng vậy. dohyon bước xuống từng bậc thang, kí ức ùa về nơi tâm trí em. những nụ cười ngọt ngào, những giọt nước mắt hạnh phúc cũng như những giọt nước mắt tiếc nuối, em như được sinh ra một lần nữa vậy. anh minhee tiến tới chỗ em, ôm em nhưng anh không nói câu chúc mừng.

- dohyon à, hãy tận hưởng điều hạnh phúc này trước khi chúng ta phải trở về thực tại.

anh yohan bước tới và vỗ vai em.

- dohyon à, chúc mừng em một lần nữa, chúng ta chỉ còn vài phút thôi nên hãy thật vui vẻ nhé.

rồi dần dần, những người còn lại đều tiến đến chỗ em. không ai nói với ai câu nào, các anh chỉ nhìn nhau cười và...

bùm.

mọi thứ trước mắt dohyon vụt tắt, xung quanh tối đen và em như đang lơ lửng trong khoảng không.

==

"dohyon à, dohyon."

"anh hangyul?"

"ừ anh đây."

"em vừa mơ thấy một giấc mơ rất kì lạ."

"anh biết."

"anh cũng vậy?"

"ừ, yohan, minhee và những người khác cũng thế."

"kì diệu quá anh nhỉ?"

"đúng vậy, nhưng cũng vui mà nhỉ. mỗi năm được một ngày để cười trong nước mắt hạnh phúc thế tuyệt thật."

"đúng vậy."

"thôi trễ rồi đấy, dậy chuẩn bị đi hôm nay chúng ta sẽ đi chơi cả ngày."

"chúng ta?"

"ừ, mười một người chúng ta."

"vâng."




















tớ biết, câu từ của tớ nghe khá thô và sơ sài, nhưng đây là tấm lòng và sự chân thành của tớ. chúng ta đi với nhau một năm, không dài cũng không ngắn, nó còn chẳng đủ để chúng ta hiểu nhau quá nhiều hay thực sự cảm nhận được hai từ "hạnh phúc" cùng với nhau. thế nên, tớ xây dựng một thứ hạnh phúc mà một năm có một lần, một thứ hạnh phúc thật sự đối với tớ. tớ cảm ơn, những người rời đi hay những người ở lại hay những người không còn trọn vẹn, cảm ơn rất nhiều vì đã khiến mùa hè năm ấy của tớ trở nên rực rỡ hơn.

timideness
#19/07/2020

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store