SIÊU CẤP CƯNG CHIỀU - MẠN TÂY [4] (900- 1100)
Chương 902.2: Thái độ tối qua của em không như vậy
Bên kia, phòng dành cho khách trong biệt thự tối mờ yên ắng.
Doãn Mạt ôm gối ngồi đầu giường, nhìn bóng đêm ngoài cửa sổ, không biết đang nghĩ gì.
Máy tính đặt ở mép giường vẫn đang tỏa ánh sáng yếu ớt.
Ngay khi phát sinh tai nạn xe, cô ta mới hiểu vì sao Lê Tiếu yêu cầu mình không được mếm lòng.
Vì cô ta đã "chết", hơn nữa... sáng mai ba sẽ đến Nam Dương nhận xác.
Tai nạn xe đó giống thật đến mức khi cô xem đoạn camera cũng không nhịn được mất hồn mất vía.
Chi tiết cụ thể thì nhóc Bảy vẫn không tiết lộ, chỉ bảo sắp tới cô ta đừng lộ mặt, càng không nên rời khỏi biệt thự.
Tâm trạng Doãn Mạt rất nặng nề, mãi không buồn ngủ đành ngồi ngẩn người.
Không lâu sau, đêm khuya muôn vật lặng im, cô ta mơ hồ nghe được một loạt tiếng bước chân.
Cứ tưởng người giúp việc hay vệ sĩ tuần đêm, đến khi có người dùng chìa khóa mở cửa,
Doãn Mạt mới giật mình, hoài nghi nghiêng đầu nhìn sang.
Cửa mở, ánh đèn hành lang ấm áp chiếu rọi, bóng người ngược sáng bước vào.
Hạ Sâm không ngờ Doãn Mạt vẫn chưa ngủ.
Hai bên nhìn nhau ngẩn người.
Doãn Mạt nhìn chằm chằm chìa khóa trong tay hắn, chợt cau mày.
Hạ Sâm nhìn thấy bóng người Doãn Mạt qua ánh sáng lờ mờ, yết hầu chuyển động: "Em vẫn chưa ngủ sao?"
Doãn Mạt cảnh giác nhìn hắn: "Sao anh có chìa khóa phòng tôi?"
Chỉ một thoáng lúng túng, Hạ Sâm lẳng lặng cất chìa khóa, rảo bước đến trước mặt Doãn Mạt, vô cùng tự nhiên cúi người muốn hôn cô ta.!"
Doãn Mạt cẩm gối đập lên mặt hắn: "Cút!"
Hạ Sâm nghiêng người tránh được công kích.
Ngay sau đó, hắn nhanh tay ôm eo Doãn Mạt, bế đối phương ngồi trong lòng mình, cười thích ý: "Babe, thái độ tối hôm qua của em không như vậy."
Doãn Mạt ở trong ngực hắn không thể nhúc nhích, cứng ngắc cả người.
Nhắc đến tối qua, một số hình ảnh bỗng hiện lên trong đầu.
Gò má Doãn Mạt ửng đỏ, đáy mắt hiện rõ vẻ ngượng ngùng.
Rõ ràng tối qua chẳng phát sinh chuyện gì, nhưng cô ta lại không thể nhìn thẳng Hạ Sâm.
Vì... tự dưng khăn tắm của cô ta rơi xuống.
Ngay khi Hạ Sâm khen vóc dáng cô ta rất đẹp, khăn tắm lại tự nhiên rơi.
Bao nhiêu sự lúng túng trong đời của cô ta đều trải nghiệm trước mặt Hạ Sâm.
Lòng bàn tay Hạ Sâm xoa nhẹ eo cô ta, cố ý trêu chọc: "Bé cưng, nói gì đi."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store