Shinka No Mi
—-Tại chính giữa căn phòng tối tăm, một gã đàn ông đang nói chuyện với viên tinh thể."Nhinnhinnhi... Kế hoạch có tiến triển gì không?"Một giọng nói vọng ra từ trong viên tinh thể, đáp lại lời gã đàn ông kia với một điệu cười rùng rợn.『Bên này vẫn theo như kế hoạch đã đề ra. Mà quan trọng hơn, phía của ngươi thế nào rồi?』Giọng nói phát ra từ viên tinh thể nghe như thể của một lão già.Gã đàn ông hét lên, khuôn mặt đỏ tía tái khi nghe thấy câu hỏi của lão già kia."Không ra gì, phải chứ! Bởi cái con bé đó cứ làm những điều không cần thiết, cho nên cần phải có sự thay đổi lớn trong kế hoạch!"『......Ah, là chuyện Liên Minh với Vương Quốc Winberg hử......』"Đúng rồi đấy! Cứ thế này thì tâm nguyện của ta sẽ..."『Đừng có nhầm lẫn. Không phải chỉ là tâm nguyện của riêng ngươi đâu, mà là của cả CHÚNG TA.』 "Nfuu... Lỗi của ta."Đáp lời lão già, gã đàn ông kia ngoan ngoãn xin lỗi.Sau đó, như thể không để tâm tới chuyện vừa rồi, lão già đổi chủ đề.『Tốt lắm. Vậy thì bên người chuẩn bị mọi chuyện thế nào rồi? Còn bên ta thì tất cả đã sẵn sàng.』"Nhinnhinhi! Bên này cũng vậy. Kế hoạch có lẽ phải thay đổi, nhưng mục tiêu đã đặt ra thì không... Dù thảm họa có xảy ra thì chúng ta vẫn sẽ đạt được mục tiêu của mình!"『Đúng đấy. Có vẻ như để đề phòng thì triệu tập những quái vật trong vùng là nước đi đúng đắn......』"Thật vậy... Nói mới nhớ, thứ thuốc đó đã hoàn tất chưa?"Trước câu hỏi của gã đàn ông kia, lão già cười vui vẻ và tự tin trả lời.『Kukuku......Đã xong rồi. Tác phẩm tinh tế nhất của ta.』"Cuối cùng thì...!【Tăng Trưởng Dược Phẩm】giúp thăng cấp vùn vụn đã có rồi sao!"『Ừ. Ta có thể cam đoan về những tác dụng của nó. Vậy thì ngươi sẽ làm gì đây? Kế hoạch lần này... ngươi có muốn dùng thử lên lũ quái vật không?』Trước lời nói của lão già, gã đàn ông kia nghĩ một lúc và rồi nở một nụ cười tà độc."... Không, chưa đâu. Ta sẽ chưa sử dụng trong kế hoạch lần này vội. Nếu mà chúng ta dùng chúng thì... sẽ vào khi xóa sổ con bé đó."『Hiểu rồi......nhưng mà nó vẫn là con gái của Ma Vương đấy, liệu có ổn không?』"Ta cũng như ông, phục vụ một đấng chí tôn Ma Vương, mà nếu so sánh với người thì chúng chẳng là gì cả. Sinh vật nhãi nhép như bọn chúng biến mất thì chỉ là lẽ tự nhiên mà thôi... Chà, cho tới khi chúng còn có giá trị thì ta vẫn sẽ tiếp tục sử dụng."Nói xong, gã đàn ông cười một điệu ghê tởm.『Hừm, ta sẽ không nói gì với ngươi. ......Thế thì, chúng ta sẽ sớm bắt đầu thúc tiến kế hoạch chứ?』"Được, bắt đầu thôi—-"—-Tất cả vì MA VƯƠNG—-"Tốt lắm... Cứ như vậy... Như thế...""Gugugugugu..."Ngày sau cuộc thi nghệ thuật Kyarasuti diễn ra, tôi tới Cung Điện Hoàng gia để tập luyện, việc nay đã trở thành một thói quen.... Giờ nghĩ về chuyện đó, để một gã mặc choàng bào không rõ nguồn gốc xuất thân, tự do lượn lờ trong cung điện thì khá là nguy hiểm nhỉ... Mà không, thậm chí trước cả việc ấy nữa thì chẳng phái vào cái cung điện này đã dễ dàng quá mức rồi sao...?Khi tôi bất giác nghiêng đầu, nghĩ ngợi về những câu hỏi lặt vặt tự dưng hiện lên trong tâm trí thì Florio-san gọi tôi."Thôi nào Seiichi-kun. Cậu lại bị phân tâm bởi những suy nghĩ vô nghĩa rồi. Chú thuật sắp hỏng mất rồi kìa.""À, xin lỗi."Ngay lúc này, tôi đang được Florio-san dạy cách kiểm soát phép thuật.Nội dung của buổi huấn luyện này gồm có ở an toàn trong sử dụng ma thuật, luyện thủy thuật sơ cấp... Như kiểu duy trì một『Thủy Cầu』có kích cỡ bằng quả bóng rổ.Trước tiên, bởi tôi không làm chủ được nên đã tạo ra một Thủy Cầu với kích cỡ to nực cười mà có thể khiến làm ngập toàn bộ Terveil này. Nhưng giờ nếu tôi tập trung thì có thể giữ được nó ở mức quả bóng rổ... Thực sự tôi đã hoang mang vào lần đầu tiên. Ý tôi là, đó là một phép thuật sơ cấp nhưng lại có thể làm thiệt hại cả một thủ đô, bạn biết không? Ngay cả đến ma thuật sơ cấp có nghĩa lý gì tôi cũng không biết nữa. May mắn thay, nhờ có『Sảnh Thuật』được kích hoạt ngay tức khắc nên phép thuật đó đã bị vô hiệu, cho nên không có thiệt hại nào, cơ mà...... Bạn biết đấy, tôi nghĩ những khoảnh khắc quý giá như thế này là lúc để mà cái gọi là Tiến Hóa được tỏa sáng.Tuy nhiên... chẳng hề có phản ứng gì, yên lặng đến khó chịu. Liệu đây có phải là lời đồn về Người Lai (Giống) hay không?... Nà.Mặc dù nó đã từng thông báo những cái kỹ năng gian lận mà tôi đã nhận được rất nhiều lần rồi, nhưng giờ thì lại lặng thinh như tờ. Đây là cái thể loại bắt nạt mới à?Nhưng mà không biết vì sao mà tôi lại lường trước được điều đó.Dù chỉ là suy đoán nhưng tôi nghĩ rằng cái kỹ năng『Tiến Hóa』chỉ để bạn phát triển theo lối mạnh mẽ hơn, mà không bao giờ khiến bạn yếu đi.Nhưng mà tôi được nghe từ Florio-san rằng nếu mình cứ tiếp tục tấp luyện kiểu này thì cuối cùng cũng sẽ học được kỹ năng『Tiết Chế』thôi, vậy nên tôi không chán nản với tiến độ không mấy khả quan của mình mà vẫn sẽ tiếp tục với những bài tập cơ bản."Được, thế là đủ rồi. Giờ cậu dừng chú thuật là được rồi đấy.""Haaaaa! Mệttt Quáááá!"Nhận được sự cho phép từ Florio-san, tôi dừng chú thuật lại vả thả nó xuống sàn.Kỹ thuật này cho phép tôi dừng ma thuật của mình lại và cũng là chiêu tôi mới biết được từ khóa học này.Thể chất thì không mệt lắm nhưng tinh thần thì ảnh hưởng khá nhiều bởi tôi đã phải tập trung liên tục.Thông thường thì giờ này là tan học rồi nhưng hôm nay bài tập có hơi khác. Và đó là—-"Seiichi! Nhìn kìa, nhìn kìa~!"Saria đang chơi với một quả cầu lửa như thể là một cái ghế lười.Phía bên kia là Al đang thao túng một con chim cao 5 mét được tạo từ băng nhờ ảo thuật.Gần Al và Saria, tôi có thể thấy được bóng dáng Rurune đang thích thú nhìn không rời mắt khỏi hai người kia.Phải rồi, buổi tập hôm nay còn có cả Saria và những người khác tới cùng nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store