Shadows Of Blood The Abyssal Saga
**Arwen**Trái tim tôi đập loạn nhịp khi đỡ Lucian nằm lại an toàn trong một ngôi làng bị bỏ hoang, tôi biết mình không có nhiều thời gian. Cơn nguyền rủa từ đòn tấn công của Zarkon đang từ từ chiếm lấy cơ thể anh, biến nó thành một cơn ác mộng mà không một phép thuật nào của tôi có thể đẩy lùi. Cùng với Lucian, con gái của thủ lĩnh tộc Elf cũng đang trong tình trạng hiểm nghèo, đợi tôi mang về thứ duy nhất có thể cứu họ: nhựa cây của Everlore Tree.Everlore Tree, cây cổ thụ thần thoại, nằm sâu trong cung điện Caelum đổ nát, từng là biểu tượng của sự màu nhiệm và sức mạnh chữa lành của vương quốc này. Nhưng cùng với sự tha hóa của con người, tội lỗi và tham lam đã biến vương quốc thành một vùng đất tăm tối, dẫn đến sự trở lại của các con quỷ từ Abyss. Chính vì thế, hành trình này không chỉ đơn thuần là một cuộc đua với thời gian mà còn là đối mặt với những thực thể nguy hiểm nhất: *Those Cursed by Angels*, những kẻ bị đày đọa bởi quyền năng của các thiên thần, giờ đây canh giữ tàn tích nơi Everlore tồn tại.Tôi hít một hơi thật sâu, tay siết chặt thanh kiếm trong tay, sẵn sàng cho hành trình gian nan này. Tôi biết rằng ngay cả khi có thể đến được chỗ Everlore Tree, những thử thách còn lại sẽ vô cùng khắc nghiệt.---Con đường dẫn đến cung điện Caelum như một mê cung bị lãng quên, các lối đi đã bị che lấp bởi thời gian và những rễ cây đen thẫm từ lâu đã bao phủ mặt đất. Tôi tiến bước, từng bước một, cẩn thận dò đường qua những tàn tích hoang phế. Mỗi tiếng động nhỏ vang lên từ bóng tối xung quanh khiến tôi cảm thấy như mọi thứ đang theo dõi mình. Không khí nặng nề, tĩnh mịch, như thể thế giới này đã bị bỏ hoang từ hàng thế kỷ trước, nhưng có điều gì đó không ổn – tôi cảm nhận được nó.Rồi tôi nhìn thấy chúng – những sinh vật đầu tiên. Những hình thù cao lớn, vặn vẹo như bóng đen giữa màn sương. Đó là *Those Cursed by Angels*. Đôi mắt của chúng không còn ánh sáng, trống rỗng và u tối như vực thẳm. Những chiếc cánh thiên thần xơ xác lủng lẳng trên lưng chúng, từng là biểu tượng của hy vọng và ánh sáng, giờ đây chỉ còn lại như một lời nguyền không thể thoát khỏi.Tôi biết rõ về chúng từ truyền thuyết. *Those Cursed by Angels* không chỉ đơn thuần là quái vật; chúng từng là những chiến binh vĩ đại, đã thề trung thành với các thiên thần nhưng sau đó bị phản bội. Bị nguyền rủa và đày xuống Caelum để canh giữ, họ đã trở thành những sinh vật không còn gì ngoài sự hận thù và khát khao hủy diệt.Một trong số chúng lao tới trước, nhanh hơn tôi tưởng. Tôi né sang một bên, thanh kiếm của tôi vừa kịp chém vào cánh tay của nó, nhưng chỉ khiến nó khựng lại trong giây lát. Những sinh vật này rất mạnh, từng cú đánh của chúng có thể xé toạc cơ thể tôi nếu không cẩn thận. Mồ hôi túa ra trên trán khi tôi cố gắng duy trì khoảng cách, dùng tốc độ để tránh đòn tấn công của chúng.Một tiếng rít sắc lạnh vang lên từ phía sau. Tôi xoay người, thấy một con quái vật khác lao tới. Đôi cánh của nó phất mạnh, tạo ra luồng gió đẩy tôi lùi lại. Nó tấn công với cơn thịnh nộ chưa từng thấy, nhưng tôi giữ vững tâm trí, dùng phép thuật của mình để tạo ra một lá chắn trong khoảnh khắc cuối cùng. Lực va chạm khiến cả cơ thể tôi rung chuyển, nhưng tôi không để bị lấn át. Tôi đáp trả bằng một đòn phép mạnh mẽ, khiến quái vật lùi lại.Tôi không thể chiến đấu mãi với chúng. Tôi cần tìm cách vượt qua.Trong lúc hỗn loạn, tôi nhận ra một khe hở nhỏ giữa những bức tường đá mục nát, một lối thoát. Không có thời gian để cân nhắc, tôi lao thẳng vào lối đó, bỏ lại đám quái vật đằng sau. Những tiếng gầm rú của chúng vang vọng, nhưng chúng không thể theo kịp tốc độ của tôi trong không gian hẹp.Tôi thở hổn hển khi thoát khỏi lũ sinh vật đó, nhưng thử thách vẫn chưa kết thúc. Trước mắt tôi, cung điện Caelum hiện ra, tàn tích của một vương quốc từng huy hoàng, giờ đây chỉ còn lại bóng ma của quá khứ. Ở trung tâm của tất cả, ẩn mình trong một khu vườn hoang tàn, là Everlore Tree.---Cây cổ thụ huyền thoại đứng vững giữa đống đổ nát, nhưng sự rực rỡ từng được ca ngợi đã phai nhạt. Những tán lá của nó bị nhuốm màu đen tối, nhựa cây chảy ra từ thân cây như máu. Dường như chính sự tha hóa của con người và sự thống trị của Abyss đã khiến nó bị ảnh hưởng. Nhưng tôi không còn lựa chọn nào khác – nhựa cây của Everlore là hy vọng duy nhất của tôi.Tôi tiến đến gần, nhưng ngay khi tôi chạm vào thân cây, một sức mạnh khủng khiếp bùng phát. Đất dưới chân tôi rung chuyển, và tôi nhìn thấy một bóng đen khổng lồ xuất hiện trước mắt. Đó là kẻ cuối cùng, thủ lĩnh của *Those Cursed by Angels*, một thực thể khổng lồ với đôi cánh bị rách nát, đôi mắt như những viên ngọc đen sâu thẳm. Nó không chỉ là một con quái vật, mà là hiện thân của tất cả nỗi hận thù và đau khổ mà Everlore đã phải chịu đựng.“Ngươi không xứng đáng với sự cứu rỗi,” giọng nói trầm đục của nó vang lên, như thể cả đất trời đang đáp lại. “Ngươi sẽ không lấy được nhựa cây này.”Tôi không còn đường lui. Tôi phải chiến đấu để bảo vệ người tôi yêu và cứu họ khỏi cái chết đang đến gần. Tôi siết chặt thanh kiếm trong tay, chuẩn bị cho cuộc đối đầu cuối cùng.---Cuộc chiến với sinh vật khổng lồ này là thử thách lớn nhất tôi từng đối mặt. Những đòn đánh của nó mạnh mẽ và nhanh chóng, nhưng tôi biết mình phải tận dụng sự nhanh nhẹn và phép thuật để chống lại. Sau một loạt đòn tấn công dồn dập, tôi nhận ra điểm yếu duy nhất của nó: trái tim đen tối ẩn sau lớp giáp cứng rắn.Với một đòn phép mạnh mẽ nhất, tôi đã phá vỡ lớp giáp và đâm sâu vào trái tim của quái vật. Nó gầm lên trong đau đớn, ánh sáng từ trái tim biến mất, và cơ thể khổng lồ của nó sụp đổ xuống đất, tan biến như một làn khói đen.Tôi đứng giữa tàn tích của trận chiến, hơi thở dồn dập, nhưng tôi đã thành công. Tôi tiến đến cây Everlore, lấy nhựa cây quý giá và cẩn thận đựng nó trong một lọ nhỏ. Cuộc hành trình gian khổ đã kết thúc, nhưng tôi biết rằng đây chỉ là bước đầu. Tôi phải quay lại cứu Lucian và con gái của thủ lĩnh tộc Elf, và rồi… cuộc chiến chống lại Abyss sẽ tiếp tục.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store