ZingTruyen.Store

Series Drabble 2shin Shin Ryujin Va Shin Yuna

Thêm nửa tiếng nữa từ sau cuộc điện thoại của Hanguk, tổng là đã gần một tiếng rưỡi rồi nhưng Yuna vẫn chưa về dorm. Ryujin thấp thỏm không yên, không biết con bé này lại chạy đi đâu rồi. Có gọi cho em mấy lần nhưng đợi hết cả hồi chuông dài em vẫn không chịu bắt máy. Hay là cố tình né chị? Nghĩ lại thì, đúng là chị có hơi quá đáng thật, do tâm tình không tốt nên gắt gỏng với em. Nhưng mà, gọi điện mãi không bắt máy cũng là em quá đáng, khiến người ta phải lo lắng.

Ryujin hậm hực bỏ vào trong phòng nằm, không ở phòng khách đợi em ấy nữa, muốn bao giờ về thì về. 

Nằm mãi nên cũng sinh ra buồn ngủ, Ryujin trong cơn mơ màng chuẩn bị đi vào giấc ngủ thì liền vì tiếng mở cửa phòng rồi đóng lại mà mở to mắt, sau đó là thấy một em bé nhưng cao to ngồi chiếm hết nửa phần giường của mình.

- Em vào đây làm gì?

- Em có chuyện tìm chị - Yuna đáp lại chị, sau đó cởi bỏ áo khoác to sụ trên người đặt xuống bên cạnh, cũng cẩn thận lấy bọc giấy ôm cẩn thận nãy giờ ra. Lúc về khẩn trương quá nên quên mất việc cởi áo treo ở ngoài phòng khách.

- Tìm tôi làm gì? Mà lang thang ở đâu giờ này mới chịu về, gọi điện thoại thì không chịu bắt máy?

Ryujin bật dậy chưa kịp mắng mỏ em người yêu vì tội về trễ thì đã thấy Yuna đầu tóc hỗn loạn, thậm chí là còn dính rất nhiều tuyết ở trên tóc. Nhìn sang áo khoác bên cạnh vẫn còn tuyết lưu lại kín hết vai áo. Vừa nãy có tuyết rơi sao? Mà cái con bé ngốc này, tuyết rơi cũng không biết trú tạm đâu đó rồi về, không biết đường kéo mũ áo lên để tuyết rơi đầy đầu thế này, sẽ bị cảm lạnh mất.

Ryujin xót người yêu, nhích người ngồi gần Yuna rồi lấy hai tay phủi nhẹ hết tuyết trên đầu em xuống, Yuna cũng thuận theo mà cúi đầu để Ryujin dễ gạt tuyết giúp em hơn.

- Làm cái gì mà để người dính tuyết thế này? Nhỡ mai ốm ra đấy thì phải làm sao? 

- Chị hết giận em rồi ạ? - Yuna nhỏ giọng, mắt len lén nhìn chị.

- Không có! - Ryujin tay vẫn không ngừng động tác, vốn dĩ đã hết giận em từ lúc nghe điện thoại của người bạn kia rồi, mà chị cứ thích nói như vậy đấy, xem em giải thích ra sao.

Yuna gỡ hai tay chị khỏi đầu mình, rồi ngồi thẳng nghiêm túc nhìn chị, hít một hơi sâu rồi nói:

- Lúc đầu em cũng không biết mình đã làm gì sai khiến chị giận nữa. Em nói thật đó, em không biết. Rồi mãi em mới nhớ ra, hôm qua em hứa mua bánh bao nhân đậu đỏ cho Ryujin mà em không mua về được nên Ryujin giận em vì cái đó đúng không? Thật sự thì hôm qua lúc em ra bác ấy đã đóng quán mất rồi nên...nên em mới không mua được cho Ryujin. Nhưng hôm nay thì em mua được rồi này. Chị xem, vẫn còn ấm lắm, giờ chị ăn luôn đi không nguội mất. Cho em xin lỗi Ryujin vì đã làm chị lo, vì em mải chạy nhanh để bánh không bị nguội nên không để ý tới tiếng điện thoại reo.

Ryujin nhận bọc giấy từ Yuna, mở ra thì thấy ngay hai cái bánh bao nhân đậu đỏ. Từ chỗ kí túc xá đến cửa hàng cũng đâu phải là gần gì đâu, không biết em ấy phải chạy nhanh cỡ nào thì bánh mới còn ấm được như vậy, bảo sao trên người dính đầy tuyết. Ryujin nhìn bọc giấy trong tay mãi, Yuna thật giỏi làm người ta cảm động mà. Bánh bao rõ ràng có thể mang đi hâm nóng lại chứ đâu nhất thiết phải chạy nhanh như thế đâu, để rồi cả người dính tuyết thế này, Yuna ngố quá đi mất. Tuy có hơi ngố ngố một tí nhưng bé tiểu công này của Ryujin chân thành lắm, nhất định không thể để mất được.

- Chị không ăn sao ạ? - Thấy Ryujin mãi không chịu ăn bánh, Yuna mặt buồn thiu, xem ra chị ấy vẫn còn giận rồi - Rõ là chị chưa hết giận em.

- Không có đâu - Ryujin để bọc giấy  lên chiếc bàn ở đầu giường - Chị phải xin lỗi em mới đúng, tại chị nổi giận vô lí với em. Xin lỗi em, Yuna.

Đúng ra trong chuyện này, Ryujin là người có lỗi, tự chị cũng thấy như thế. Ghen tuông vô cớ, tự mình cho mình ăn dấm chua rồi nổi cáu với em, là tự bản thân mình vô lí. Mong là em ấy sẽ đừng hỏi thêm về cái vụ giận dỗi này nữa.

- Vậy bây giờ chị nói em nghe lí do chị giận em đi nha?

Đấy biết ngay mà, vừa mới nghĩ xong thôi em ấy đã hỏi rồi. Mà cái này khó nói chết đi được ấy. Shin Ryujin đời buồn 2019.

- Nói đi mà chị, nha?!

Ryujin không thể chịu nổi ánh mắt cún con của em nhỏ nữa đành phải thở dài, xấu hổ cũng phải chịu thôi.

- Là chị ghen tuông vô cớ mới trút giận lên em.

Yuna lúc đầu còn lơ ngơ không hiểu chị người yêu đang nói gì. Nhưng sau khi nghe Ryujin với giọng nói không thể bé hơn được nữa kể hết mọi chuyện kèm theo đó là hai bên má chị bắt đầu ửng hồng, Yuna đã hiểu rồi không kìm được mà cười to. Người yêu của em ngốc nghếch quá đi!

- Em cười cái gì chứ? Chị cũng đã kể hết rồi đấy, em ra ngoài đi.

Ryujin thẹn quá hóa giận đòi đuổi người. Và dĩ nhiên là Yuna đâu chịu đi, trái lại còn ôm Ryujin, cằm tựa lên đỉnh đầu chị.

- Sao chị lại nghĩ em là người dễ thay lòng đổi dạ như thế chứ? Chúng ta quen biết lâu vậy rồi mà chị còn không biết tính cách em sao. Chị nghĩ như vậy em thấy tổn thương lắm đó.

- Chị xin lỗi, đừng giận chị nha - Ryujin lí nhí trong lòng em nhỏ, hai tay cũng ôm nhẹ lưng của em ấy.

- Ngốc, em không có giận chị.

Yuna nói rồi tách khỏi cái ôm, hôn lên môi Ryujin một cái thật kêu rồi rời ra. Ryujin không kịp phản ứng mở to mắt nhìn, rõ ràng lúc hai cánh môi chạm nhau chị có thấy Yuna cười.

- Nghe này, em chỉ yêu chị thôi, ai thích em em cũng không quan tâm. Trong lòng em chỉ có mình Ryujin, người em hôn cũng chỉ có Ryujin. Lần sau không có ghen tuông như vậy nữa nha, nếu không em sẽ giận chị thật đấy.

Nói xong còn không quên cốc nhẹ vào đầu Ryujin một cái, cái chị này bên ngoài thì tỏ vẻ girlcrush ngầu lòi nhưng khi ở với Yuna thì có khác gì em bé hay thẹn thùng đâu chứ.

- Ummm...Lần sau cũng không được tự tiện hôn chị - Ryujin nói đến chữ cuối cùng nhỏ hơn tiếng muỗi kêu, làm Yuna may mà ngồi gần mới nghe thấy được. Hai má chị ấy lại đỏ ửng lên rồi kìa.

Chụt

- Chị sao cấm được em chứ! - Yuna hôn thêm cái nữa lên bên má đỏ vì ngại của Ryujin rồi bật dậy - Giờ em đi tắm đây, bánh bao chị nhớ ăn nha.

Nói xong lại còn cười rồi nháy mắt, hết sức là lưu manh!

Chaeryeong đứng ngoài thấy Yuna mặt hớn hở đi ra, biết là em nhỏ đã thành công dỗ được bà bạn thân khó chiều của mình thì liền thấy uất ức. Lúc Chaeryeong giận dỗi thậm chí còn không có ai trong cái nhà này quan tâm đến, cùng lắm là bé con Yuna ngoan ngoãn chạy ra hỏi han còn ba người kia là bỏ mặc! Vô lí, bất công, không coi ai ra gì! Mấy cái người có bồ thật là đáng ghét và khó ưa, còn cả hai bà chị cứ thả thính nhau qua lại kia nữa, ai cũng đáng ăn đòn hết!

- Yeji unnie chị làm sinh tố cho em uống, lần trước crush chị ăn hết cả bịch bánh của em đó em không chịu đâu!

Yeji ngồi gần đó dĩ nhiên là nghe thấy rồi, còn chịu làm hay không thì đó là chuyện khác.

_________________________________________________________________________

Xin lỗi cả nhà xin lỗi cả nhà xin lỗi cả nhà nhiềuuuuuuu Tớ có hứa là đầu tháng sáu thi xong tớ sẽ up chap nhưng mà tới giờ mới ngoi lên được thật sự là có lỗi quá mong cả nhà đừng giận TvT Tớ thi xong rồi nhưng cùng lúc đó là lap tớ hỏng, cái máy sida đấy nó cứ thất thường như thời tiết ấy đành ra tớ phải mang đi sửa, sửa chán chê cuối cùng vẫn là mua lap mới nên giờ mới ngoi lên được đây TvT Chân thành sâu sắc xin lỗi cả nhà nhiều lắmmmmmm

Mong mọi người vẫn chưa quên cái chốn bé xíu xàm xí này, yêu cả nhà.

#Shin




Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store