ZingTruyen.Store

Sau Khi Xuyên Thành Giả Thiếu Gia Ta bạo Hồng

Chương 33

jen150527

Edit Jen

Beta Miriam

Lần này, thời gian luyện tập của mỗi đội đều rất nhiều, hơn nữa Lâm Yên Nhiên làm việc rất hiệu quả, anh đã hoàn thành tất cả việc như sắp xếp hát, nhảy và rap trong ba ngày.

Nhìn thấy thực tập sinh đang luyện tập một cách có trật tự dưới sự dẫn dắt của Kiều Dã, Lâm Yên Nhiên mới yên tâm đi tham gia chương trình tạp kỹ do Tống Anh Minh giới thuật cho anh.

Chương trình tạp kỹ này gọi là 《Chuyến du lịch đáng kinh ngạc》, là một chương trình thực tế về du lịch.

Chương trình này được phát sóng dưới hình thức trực tiếp phổ biến nhất trên thị trường hiện nay.

Trong quá trình quay chương trình, đầu tiên tổ chương trình sẽ mở phòng phát sóng trực tiếp chính cho chương trình và các phòng trực tiếp riêng lẻ cho một số khác mời trên nền tảng phát sóng trực tiếp của trang web đã mua bản quyền.

Đến lúc đó tổ chương trình sẽ đăng một số cảnh quay trong quá trình quay theo thời gian thực.

Nhưng mà, chương trình này có chút khác biệt ở chỗ sẽ không phát sóng trực tiếp toàn bộ nội dung, chỉ cho phát sóng một nửa buổi ghi hình vào ngày cuối, phần hồi hợp còn lại sẽ giữ lại để kích thích sự thèm ăn của khán giả, sau khi biên tập xong sẽ xuất hiện trong bản chính thức của chương trình.

Tổ chương trình đã hẹn Lâm Yên Nhiên sẽ bắt đầu quay vào 6 giờ sáng.

Sau khi tắm rửa sạch sẽ, anh lại kiểm tra đồ trong vali một lần nữa, thấy tổ chương trình còn chưa tới, anh lấy điện thoại di động ra, mở nền tảng phát sóng trực tiếp của tổ chương trình lên.

Bây giờ phòng phát sóng trực tiếp chính và phòng phát sóng trực tiếp của năm khách mời đã được mở ra, mặc dù trời vẫn còn tối đen như mực, nhưng trên đó đã đánh dấu tên của từng khách mời, thỉnh thoảng còn thổi qua mấy làn đạn.

[ Không phải sáu MC cố định sao? Sao phòng của Lộ Duy lại không mở? ]

[ Hai ngày trước anh ấy bị thương, hiện tại còn nằm ở bệnh viện, nên không có cách nào quay tập này.]

[ Tổ chương trình đã tìm khách mời tới thay, tôi vừa thấy bọn họ đổi phòng phát sóng trực tiếp của Lộ Duy thành khách mời ]

[ Khách mời tập này là ai? ]

[ Không biết, tổ chương trình chưa công bố, Weibo cũng thần thần bí bí, mong chờ ghê! ]

Lâm Yên Nhiên nhìn lướt qua nội dung trò chuyện trên làn đạn, sau đó thoát ra kéo đến cuối.

Quả nhiên, phòng phát sóng trực tiếp vốn thuộc về Lộ Duy, giờ đã được gắn mác"khách mời".

Tổ chương trình định giữ bí mật, cũng không tiết lộ trước cho mọi người biết ai sẽ đến.

Vì nguyên nhân này, trong phòng phát sóng trực tiếp không ngừng hiện lên[ Mau nói cho tôi khách mời là ai ].

Vẫn còn sáng tinh mơ, mức độ phổ biến của phòng phát sóng trực tiếp chỉ hơn 200.000 người.

Sau khi xem xong, Lâm Yên Nhiên lặng lẽ giơ ngón tay cái cho đạo diễn.

Không hổ danh là bạn tốt của Tống đạo, bất kể chương trình phát sóng trực tiếp không được chiếu trọn vẹn hay danh sách khách mời được giữ bí mật, hai người họ thực sự rất giỏi trong việc kích thích sự thèm ăn của khán giả và giữ được mọi thứ trong tầm kiểm soát.

Các nhân viên của tổ chương trình đã có mặt tại trạm xe buýt đã hẹn lúc 6h10.

Nhưng mà bọn họ nhìn xung quanh, lại không thấy bóng dáng Lâm Yên Nhiên.

Tài xế: "Sao anh ấy còn chưa tới?"

Nhân viên công tác: "Minh tinh không được mấy người đúng giờ, hôm nay thời gian ghi hình lại sớm, chờ một chút đi."

Vì thế bọn họ đứng đợi mười lăm phút nữa.

Tài xế nhìn đồng hồ, thúc giục: "Nếu không tới thì không kịp lên máy bay, nhanh lên."

Nhân viên công tác cũng cau mày, bắt đầu phàn nàn trong lòng.

Yên Nhiên này thật ra cũng không nổi tiếng, nhưng danh tiếng khá lớn.
(这个烟然倒是不红,可牌却挺大)

Mới vừa nổi tiếng được có mấy ngày đâu, lập tức học theo những người khác ra vẻ siêu sao.

Với phẩm chất và tầm nhìn này, trách không được trước kia nhiều tin xấu còn flop như vậy.

Nhân viên công tác vừa mới nghĩ như vậy, điện thoại lại vang lên.

"Xin chào." Giọng nam trong trẻo nghe đặc biệt dễ chịu trong buổi sáng sớm yên tĩnh.

"Xin chào..." Nhân viên công tác cũng đáp lại.

Dễ nghe thì dễ nghe, nhưng nhìn hai chữ "Yên Nhiên" phía trên, hắn có chút không vui nhíu mày.

"Xin hỏi còn bao lâu nữa anh mới tới?"

Nhân viên công tác thấy Lâm Yên Nhiên dò hỏi thời gian, tưởng là anh muốn hoãn lại, liền có chút không vui nói:"Chúng tôi đã tới được mười lăm phút rồi."

Ẩn ý là, chúng tôi đã đợi cậu mười lăm phút, đại ca!

Đối phương nghe xong lời âm dương quái khí của anh ta, cũng không nói gì, mấy giây sao vẫn nhẹ nhàng nói:" Được rồi, là chiếc xe thứ ba từ dưới lên phải không? Tôi đến ngay."

Nhân viên công tác nghe vậy, lập tức kinh ngạc mở cửa sổ nhìn ra ngoài.

Đếm đếm, xe mình quả thật là chiếc thứ ba từ dưới lên.

Mà khi anh ta quay lại, nhìn thấy một bóng người màu xám ở phía đối diện đang kéo vali đi về phía bọn họ.

Lúc này trời còn chưa sáng, tầm nhìn không được tốt lắm.

Chờ đến khi Lâm Yên Nhiên đến gần hơn, anh ta mới thấy rõ trang phục của đối phương.

Lâm Yên Nhiên được bọc một chiếc áo khoác dài màu xám nhạt, và một chiếc khăn lớn che kín toàn bộ khuôn mặt, chỉ để lại một đôi mắt xinh đẹp.

Anh một tay kéo vali, tay còn lại cầm một bình giữ nhiệt vẽ phong cảnh......

Các nhân viên đột nhiên nghĩ rằng quả thực họ đã nhìn thấy người này dưới bến xe buýt đối diện khi họ đến.

Nhưng cách ăn mặc của anh thật sự là quá mức bình thường, lúc ấy cũng không thấy rõ, hắn cứ tưởng đây là một nhân viên văn phòng đang đợi xe buýt đi làm...

Vì thế cũng không cảm thấy anh chính là minh tinh mình muốn tiếp...

Nhân viên công tác càng xem càng cảm thấy khó tin.

Đều là nam minh tinh ở độ tuổi đôi mươi, dù nhiệt độ âm mười độ, cũng là nên mặc đồ hiệu hợp thời trang, mặc một bộ denim rách vừa kiểu cách lại không ấm áp....

Tại sao Yên Nhiên lại quấn mình dày đặc như vậy!

Hiện tại nhìn qua đôi lông mày đẹp đẽ duy nhất của đối phương lộ ra ưu việt hơn người thường, cuối cùng anh ta cũng xác định, người đem chính mình quấn như con gấu thật sự là Lâm Yên Nhiên.

"Thầy Yên Nhiên?"

Lâm Yên Nhiên gật đầu, kéo khăn quàng cổ và khẩu trang xuống, mỉm cười với nhân viên công tác,"Xin lỗi đã để mọi người đợi lâu."

Nhân viên công tác cảm thấy vô cùng có lỗi khi nghe câu này.

Vừa rồi anh ta còn âm dương quái khí, hóa ra người ta đã đến từ sớm, còn chờ bọn họ.

Hơn nữa người ta còn không nổi giận, cũng không trách cứ gì...

Đúng vậy, Yên Nhiên không ra vẻ siêu sao, tính tình còn rất tốt.

Sau khi nhận ra vấn đề của mình, nhân viên cảm thấy vừa xấu hổ vừa áy náy, vội vàng xin lỗi: "Không, không, thầy Yên Nhiên, tôi xin lỗi vì vừa rồi không nhìn thấy anh..."

Lâm Yên Nhiên cũng không trách cứ, ngược lại hiểu ý gật đầu, "Là tôi quấn quá dày đi, nhưng mà bên ngoài thật sự rất lạnh."

Lâm Yên Nhiên vừa nói xong, một cơn gió lạnh thổi vào từ cửa sổ đang mở.

Nhân viên công tác chỉ mặc một chiếc áo khoác đã hiểu rõ và nhanh chóng đóng cửa sổ lại.

Sau khi Lâm Yên Nhiên lên xe nhìn thấy màn ảnh đối diện "Đã bắt đầu phát sóng trực tiếp rồi sao?"

PD đi theo lắc đầu, "Vẫn chưa, nhưng bây giờ chúng ta cần lo hậu quay một đoạn mở đầu, sau đó sẽ biên tập vào bản chính thức."

Sau khi nói xong, anh ta hỏi Lâm Yên Nhiên mấy câu.

Một tiếng sau, xe đưa Lâm Yên Nhiên đến sân bay, cả đoàn người vội vàng lên máy bay bay ra nước ngoài.

Bên kia, năm MC thường trú của《 Chuyến du lịch đáng kinh ngạc》 cũng đã đến đủ.

Bọn họ được tổ chương trình sắp xếp đến sớm hơn một tiếng.

Sau khi cả năm người cùng nhau đến chỗ ghi hình cho tập này của chương trình, liền bắt đầu trò chuyện với nhau.

Trước đây bọn họ đã cùng ghi hình một tập với nhau, bây giờ gặp lại đều quen thuộc không ít.

Đương nhiên loại quen thuộc này cũng chỉ là so với lần đầu tiên, cũng không quen thuộc lắm.

Thế là mọi người gặp nhau nói chuyện vài câu, thấy không có gì để nói, nên đem chủ đề khách mời hôm nay là ai, ra thảo luận.

Tổ chương trình cũng không tiết lộ người đến là ai, nên mỗi người đều đi đoán mò.

Đạo diễn đợi cho đến khi bọn họ gần đoán được, mới nói cho bọn họ.

"Khách mời rất đẹp trai, gần đây đang nổi tiếng và cũng có tài nữa."

Phòng phát sóng trực tiếp chính thức được mở khi 5 thường trú tập hợp lại.

Sau khi nghe đạo diễn miêu tả, giá trị chờ mong của khán giả xem phát sóng trực tiếp nháy mắt bị lấp đầy.

[ Anh chàng đẹp trai nổi tiếng gần đây! Thạch Trang? ]

[ Đạo diễn còn nói anh ấy rất có tài, hẳn là không phải idol như Thạch Trang mà là ca sĩ?]

[ Ô ô ô có thể nào Cố Tư Nghiệp không?]

[ Tỉnh tỉnh, Cố Tư Nghiệp cũng không phải là đang nổi tiếng, anh ấy từ khi xuất đạo đến nay luôn là trần nhà giới giải trí đó.]

Người xem ríu rít thảo luận trên làn đạn, mức độ phổ biến của phòng phát sóng trực tiếp liên quan đến khách mời nháy mắt vượt qua một triệu.

Một số thường trú có mặt cũng có tâm trạng giống như làn đạn, vô cùng mong đợi.

Rốt cuộc, trong số năm người bọn họ, một người là nữ thần quốc dân nổi tiếng khắp cả nước vào thế hệ trước, một người là nghệ thuật gia cực kì có danh tiếng, một người là gương mặt đại diện cho một nhóm nhạc nữ nổi tiếng, người còn lại là anh trai quốc dân vừa có bộ phim truyền hình ăn khách.

Ngay cả ca sĩ kiêm nhạc sĩ mới ít nổi tiếng nhà nước cũng là một ngôi sao thế hệ thứ hai  sinh ra đã ngậm thìa vàng.

Đội hình này tương đối cao cấp hơn các chương trình tạp kỹ khác.

Vì vậy, sau khi nghe đạo diễn khoe khoang dữ dội như vậy, tất cả đều đồng ý rằng vị khách mời sẽ không kém hơn Lộ Duy.

Vừa nghĩ tới đây, Phó An Kỳ, gương mặt đại diện của nhóm nhạc nữ, chỉ về phía bên ngoài biệt thự, vui vẻ nói với mọi người: "Tới rồi tới rồi!! Khách mời của chúng ta tới rồi!!"

Cổng biệt thự vẫn còn cách phòng khách ở tầng trệt một khoảng.

Mọi người chỉ có thể xuyên qua một cánh cửa mở nhìn thấy khách mời từ trên xe xuống.

Nhìn thân hình cao ráo chân dài từ xa, mọi người đều cảm thấy đây là một người đẹp trai, nhưng vì đối phương mặc thật sự quá dày còn mang khẩu trang, nên bọn họ căn bản không rõ người đó trông như thế nào.

Mấy người trẻ tuổi nhanh chân chạy ra ngoài, nhưng sau khi nhìn thấy trang phục của người tới, có chút ngơ ngác.

Không kể đến mấy nhân viên, ngay cả những người nổi tiếng như họ đã lâu rồi không thấy một người nổi tiếng nào quấn mình chặt đến cỡ đó.

[ Hahaha ai mà mặc nhiều như vậy thế? ]

[ Bên kia lạnh như vậy sao? Có chút khoa trương.]

[So với anh ta, quần áo của con trai tôi rất ngầu]

[ Tại sao mấy người lại chú ý đến mặc nhiều hay ít vậy? Quan trọng người này là ai?]

[@ các fan mau ra đây nhận người. ]

Phó An Kỳ tính cách vui vẻ, sau khi hơi ngạc nhiên, cô lập tức giơ tay chào đối phương một cách ngọt ngào.

"Chào." Ánh mắt linh động của cô tràn đầy mong đợi, "Anh là khách mời à?"

Lâm Yên Nhiên dừng bước, bỏ khẩu trang trên mặt xuống, sau đó cũng mỉm cười đáp lại đối phương, "Đúng vậy."

Nói xong, anh khẽ gật đầu với Phó An Kỳ, "Xin chào, An Kỳ, tôi là Yên Nhiên."

Khoảnh khắc danh tính của Lâm Yên Nhiên được tiết lót, một số người nước ra chào đón anh đều có chút thất vọng trong mắt.

Đặc biệt là ngôi sao thế hệ thứ hai Cao Tử Tài, càng hận không thể lập tức quay lại không ra chào đón.

Đương nhiên, những khách mời khác thất vọng với Lâm Yên Nhiên vì họ cảm thấy sự nổi tiếng và địa vị của anh không đáp ứng được kỳ vọng của họ.

Nhưng cảm tình cậu ta đối với Lâm Yên Nhiên, lại phức tạp hơn những người khác nhiều.

Mọi người đều biết Hạ Tinh Tinh thích Lâm Yên Nhiên 6 năm, từ khi đối phương tham gia 《Giọng nam tốt nhất 》 đã bắt đầu thích.

Cao Tử Tài thật ra cũng giống Hạ Tinh Tinh, kể từ sau 《 Giọng nam tốt nhất 》 liền thích Bạch Thiên Vũ.

Hạ Tinh Tinh bình chọn cho thần tượng Lâm Yên Nhiên của mình, cậu ta năm đó cũng bình chọn không ít.

Hạ Tinh Tinh theo đuổi ước mơ 《 Siêu cấp thần tượng 》vì thần tượng, cậu ta cũng vậy vì thần tượng Bạch Thiên Vũ theo đuổi ước mơ mà vào giới giải trí!

Cho đến nay, cậu ta không bỏ lỡ bất kỳ album hay concert nào của Bạch Thiên Vũ, thậm chí tài khoản cũng là người đứng đầu trong vòng fan.

Bởi vậy, với tư cách là một fan cứng của Bạch Thiên Vũ, tất nhiên cậu ta ghét thấu xương Lâm Yên Nhiên, kẻ đã từng mắng thần tượng mình là rác rưởi!

Nhưng ai có thể ngờ rằng chính mình chỉ tùy tiện đến tham gia một chương trình tạp kỹ, trước khi đồng ý tham gia, cũng đã đọc danh sách khách mời rõ ràng, nhưng tổ chương trình lại mời kẻ thù của mình ngay từ tập đầu tiên!

Cao Tử Tài ngay lập tức rút cánh tay phải đang định bắt tay với Lâm Yên Nhiên ở giữa không trung, quay người và đi về phía biệt thự mà không quay đầu lại.

Mà lúc này, làn đạn cũng nổ tung.

[ Đạo diễn, đang nổi tiếng trong mắt ngài cùng đang nổi tiếng trong mắt mọi người hình như không giống nhau á ]

[ Người theo dõi trên Weibo Yên Nhiên còn không đến năm triệu, cái này gọi là trở nên, không gọi đang nổi.]

[ Đạo diễn, Yên Nhiên này flop muốn chết nổi tiếng ở đâu? Anh ta ở đâu ra vậy? Ông già này, lừa đảo sao? ]

[ Tâm trạng hiện tại của tui là trả tiền đây! ]

[??? Các người làm gì tức giận như vậy? Người này ai? Sao tui không biết gì hết?]

Mặc dù Lâm Yên Nhiên gần đây đã gây được tiếng vang lớn nhưng vẫn kém xa những người nổi tiếng thường xuất hiện trước công chúng, hơn nữa có độ nhận diện cao.

Không chỉ có người xem hỏi trong làn đạn, ngay cả khách mời cũng có người không nhận ra.

Đặc biệt là nữ thần quốc dân Tôn Nguyệt Đồng và nghệ thuật gia Tào Chính Bằng người đã lui về sau nhiều năm, hai người trên cơ bản đều không chú ý nhiều đến giới giải trí, nên đến khi Lâm Yên Nhiên đứng trước mặt bọn họ, hai người họ chỉ có thể mỉm cười.

Làn đạn lập tức lí giải biểu cảm thật của họ.

[ Nữ thần không biết Yên Nhiên, phải không?]

[ Thầy Tào cũng có vẻ muốn nói lại thôi ]

[ Làm sao bây giờ, thấy bọn họ đều không biết Yên Nhiên, tôi thay người này xấu hổ trước.]

Lâm Yên Nhiên nhận thức rõ về mức độ nổi tiếng và mức độ nhận diện của mình, đương nhiên biết rằng hai nghệ sĩ gạo cội không biết anh, nên anh chủ động giới thiệu bản thân với họ.

Đầu tiên anh lễ phép cúi đầu, chủ động duỗi tay bắt tay Tôn Nguyệt Đồng, "Xin chào nữ thần tôi là Yên Nhiên."

Nói xong, anh lại bắt tay Tào Chính Bằng và nói, "Chào thầy Tào, trước kia may mắn đã nghe qua buổi biểu diễn của ngài, 《 Gió lửa 》 thật sự khiến người ta chấn động."

《 Gió lửa 》 là một tác phẩm do Tào Chính Bằng biểu diễn dưới hình thức hợp tác xuyên biên giới giữa piano và đàn tranh trong một buổi hòa nhạc ở nước ngoài trước khi ông trở nên nổi tiếng.

Vào thời điểm đó, rất ít người biết đến buổi hòa nhạc và không có thông cáo báo chí liên quan nào đề cập đến nó trên mạng.

Vì vậy, nếu không phải là fan cứng của ông, hoặc là người rất quan tâm đến piano và nhạc cổ điển, họ sẽ không biết nội dung cụ thể của buổi hòa nhạc này.

Bây giờ Tào Chính Bằng nghe được Lâm Yên Nhiên lại mở miệng nói với ông về màn trình diễn mà ông cảm thấy hài lòng nhất, trong lòng có thêm vài phần hảo cảm với anh.

Cậu nhóc này khác với những người trẻ khác nói là fan của ông nhưng cũng chỉ biết ông là giỏi chơi piano.

Nhưng cậu nhóc này thật sự đã nghe qua tác phẩm của ông.

Vì thế, Tào Chính Bằng trên mặt vẫn luôn không có biểu tình gì, cũng không khỏi lộ ra nụ cười hiền lành với Lâm Yên Nhiên, "Cậu thật sự đã nghe qua? Thật là hiếm, đã gần bảy tám năm rồi, lúc ấy cậu cũng chỉ mới mười mấy tuổi."

Vừa nói, Tào Chính Bằng vừa đưa tay ra so cái thân hình chỉ cao tới tai mình.

Làn đạn trong phòng phát sóng vốn đang trào phúng Lâm Yên Nhiên quá rác rưởi, khi giới thiệu chỉ có thể nói tên của mình, thậm chí không có tác phẩm tiêu biểu.

Kết quả đột nhiên nhìn thấy Tào Chính Bằng trên mặt mang theo nụ cười vô cùng từ ái, cùng Lâm Yên Nhiên nói chuyện....

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store