ZingTruyen.Store

Sau Khi Xuyên Thành Giả Thiếu Gia Ta bạo Hồng

Chương 16.2

jen150527

Edit: Jen
Beta: Miriam

Kết thúc màn biểu diễn, Bùi Lạc dẫn đầu đứng dậy vỗ tay.

Sau đó, khán giả theo hắn vỗ tay cuồng nhiệt cho các thực tập sinh trên sân khấu.

"Lúc trước khi xem VCR, mọi người có thể đã hiểu sai về mối quan hệ của tổ chúng tôi, cũng hoài nghi chúng tôi có thể biểu diễn trên sân khấu đủ tiêu chuẩn hay không. Nhưng xem xong màn trình diễn của tổ chúng tôi, tôi tin rằng tôi không cần phải nói thêm gì nữa, mọi người đều có thể cảm nhận được sự gắn kết của tổ chúng tôi."

Chỉ bằng một câu, Bùi Lạc đã làm tròn nội dung của VCR trước đó.

Dứt lời Bùi Lạc còn nhìn về phía khán giả "Mọi người cảm thấy như thế nào?"

Khán giả reo hò ầm ĩ nói đồng ý.

Mặc dù phần trình diễn của hai nhóm trước cũng rất xuất sắc nhưng so với nhóm Bùi Lạc thì phần dàn dựng và vũ đạo của nhóm Đường Đường còn kém một chút.

Hơn nữa, vũ đạo của nhóm Hàn Triết không quá bùng nổ và chỉnh tề như vậy.

Mà tổ cuối cùng còn chưa lên, nghĩ cũng biết sẽ không mang đến bất ngờ gì.

Vì sự đối lập như vậy, hầu như không có gì hồi hộp cho trận đấu đêm nay.

Rõ ràng Bùi Lạc cũng nghĩ như vậy, thoạt nhìn dáng vẻ như đã nắm chắc phần thắng.

Sau khi biểu diễn kết thúc, hai huấn luyện viên pk có thể chọn một thực tập sinh mà chính mình cho rằng tốt nhất, thực tập sinh có được đề cử sẽ có thêm 10 phiếu của khán giả.

Với tư cách là huấn luyện viên, người dẫn chương trình cue Lâm Yên Nhiên trước, muốn anh công bố người mình cho rằng là tốt nhất.

Lâm Yên Nhiên cầm lấy micro, rất có phong độ khen ngợi đối thủ trước.

"Ba ngày qua mỗi tổ chúng ta đều đã tập luyện riêng biệt. Cả hai chúng ta đều không biết đối phương cuối cùng sẽ thể hiện như thế nào, vì vậy tôi rất mong chờ sân khấu của các bạn. Sau khi xem xong tối nay, tôi chỉ muốn nói tổ các cậu không hổ là [ Đại ma vương ], biểu hiện rất tuyệt."

Sau khi khen ngợi tất cả các thực tập sinh, Lâm Yên Nhiên mới đưa tên người mà mình cảm thấy tốt nhất lên.

Tên Kiều Dã xuất hiện trước ống kính.

"Khả năng biểu diễn trên sân khấu của Kiều Dã khiến tôi chú ý hơn." Lâm Yên Nhiên nhìn về phía Kiều Dã người đang bị đặt ra rìa, khẳng định,"Cho nên tôi muốn bầu cho Kiều Dã là người tốt nhất."

Lâm Yên Nhiên vừa dứt lời, lần đầu tiên có người trên khán đài vì anh vỗ tay cùng với thét chói tai.

Những người này là fan của Kiều Dã.

Kiều Dã trên sân khấu rõ ràng là rất ngạc nhiên, hắn có chút kinh ngạc nhìn về phía Lâm Yên Nhiên, ngay sau đó ở trong tiếng thét chói tai của fan, cảm kích cúi đầu cảm ơn đối phương.

Bùi Lạc không hề ngạc nhiên chút nào trước lá phiếu này của Lâm Yên Nhiên. Bởi vì trong hiểu biết của hắn, mọi việc Lâm Yên Nhiên làm đều là nhắm vào Tuyên Diệc Hàm.

Đặc biệt là cắt nối biên tập vừa rồi còn thả cái mâu thuẫn giữa Kiều Dã và Tuyên Diệc Hàm, lại ngay lúc này điểm tên Kiều Dã.

Hắn thấy chính là đối phương đang cố ý, đúng là tâm địa ác độc.

Vì thế khi đến lượt hắn chọn, trực tiếp vì người trong lòng chống lưng.

"Tuyên Diệc Hàm, lúc trước cậu bởi vì không có kinh nghiệm làm thực tập sinh cho nên vẫn luôn hoài nghi năng lực của mình, cảm thấy không xứng với vị trí center. Nhưng mà hôm nay, tôi nghĩ cậu đã dùng biểu hiện hoàn mỹ của mình cho phần thi này, không cần để ý người khác nói cái gì, bởi vì khi cậu đứng trên sân khấu, toàn bộ sân khấu này tôi cũng chỉ có thể nhìn thấy cậu."

Những lời nhận xét của Bùi Lạc quá đẹp trai và điên loạn, trực tiếp khiến khán giả phải hét lên.

Trong các chương trình tìm kiếm tài năng, rất nhiều khán giả rất thích ăn loại kịch bản nghịch tập này, cho nên thông qua lời nói của Bùi Lạc, Tuyên Diệc Hàm ở trong lòng mọi người đã trở thành một thực tập sinh yên lặng nỗ lực mang theo thiên phú, nhưng lại cần sự cỗ vũ của mọi người vì thiếu tự tin.

Bởi vì có một số người vốn không hài lòng với việc cậu ta đứng ở vị trí center, bây giờ sẽ không nói thêm gì nữa.

[ Lúc trước không có kinh nghiệm á? Sao có thể luyện tập tốt nhanh như vậy đã rất tuyệt phải không?]

[ Hàm Hàm thật sự rất nỗ lực, iu iu ]

[ Đừng thiếu tự tin, bạn rất mạnh mẽ, xứng với vị trí center.]

Tuyên Diệc Hàm nhìn Bùi Lạc với vẻ mặt kinh ngạc lại cảm động, không ngừng xua tay, nhỏ giọng nói không có không có.

Bây giờ ánh mắt của mọi người đều tập trung vào cậu ta, cho nên cậu ta phải cố gắng duy trì biểu cảm của mình, cố gắng thể hiện tốt hơn, thu hút thật nhiều fan.

Bầu không khí đến đây quả thật là đã đủ rồi.

Nhưng mà Bùi Lạc lại không thỏa mãn, trực tiếp nhìn về phía Lâm Yên Nhiên, mang theo vài phần kiêu ngạo cùng khoe hỏi anh "Yên Nhiên lão sư, cậu cảm thấy sao?"

Bùi Lạc vừa nói những lời này, khán giả đã chờ đợi cả đêm để xem xé nhau đều vui mừng!

[ Tới tui đang tới đây!! Rốt cuộc cũng tới! Không phụ công tôi chờ xé nhau cả đêm!! ]

[ Bùi Lạc làm tốt lắm! ]

[ Đây mới là hương vị tôi quen thuộc, phía trước đều quá hoà bình, như vậy mới quen nè.]

[ Đánh rồi đánh nhau rồi, ngồi chờ Yên Nhiên đánh giá Tuyên Diệc Hàm như thế nào? ]

[ Yên Nhiên: Màn trình diễn này chỉ có thể cho B không thể hơn. ]

[ Ha ha ha ha ha phía trước có mùi vị rồi đó.]

Lâm Yên Nhiên hôm nay hoàn toàn không muốn phản ứng Tuyên Diệc Hàm, nhưng cũng không nghĩ tới Bùi Lạc sẽ trắng trợn làm khó dễ anh như vậy.

Suy cho cùng, điều đối phương hỏi giống như là một câu hỏi bình thường nhưng thực chất lại chứa đầy cạm bẫy.

Nếu anh đánh giá tốt màn trình diễn của Tuyên Diệc Hàm.

Khi đó nó sẽ được người ta hiểu là hèn nhát, hành động không cho A trước đó đều là vì có mục đích.

Nếu anh đánh giá không tốt.

Thì sẽ giống như anh đang cố ý nhằm vào Tuyên Diệc Hàm, antifan đều đã sẵn sàng. Quay đầu Tuyên Diệc Hàm bên kia đi mua hot search, anh sẽ bị đối phương ngược cho một đợt.

Đúng là một tay đào hố giỏi.

Lâm Yên Nhiên quay đầu nhìn về phía Bùi Lạc, trực tiếp từ trong mắt đối phương thấy được vài phần khiêu khích.

Hắn dùng cách riêng của mình để trút giận cho người trong lòng.

Lâm Yên Nhiên không trả lời ngay mà chỉ mỉm cười nhẹ nhàng hỏi Bùi Lạc.

"Anh thật sự muốn tôi nói ngay bây giờ sao?"

Bùi Lạc cho rằng Lâm Yên Nhiên muốn trốn tránh, lập tức gật đầu "Đương nhiên, tôi biết cậu vẫn luôn đặt kỳ vọng rất cao vào Tuyên Diệc Hàm, cho nên rất muốn biết tập này cậu ấy biểu hiện phù hợp ý cậu không?"

Bùi Lạc nói những lời âm dương quái khí này đã có chút hùng hổ doạ người.

Đường Đường ở một bên vốn đang mỉm cười  cũng cảm giác được có gì đó không ổn, đồng thời nhận ra Bùi Lạc đang cố tình khiến Yên Nhiên không xuống đài được trước mặt mấy chục triệu người xem.

Cô muốn bước tới để giải quyết chuyện xấu hổ này nhưng lại không biết nên làm thế nào.

Sau đó cô quay người lại, thấy được Cố Tư Nghiệp bên cạnh vẫn luôn không nói chuyện đang giơ micro lên.

Nhưng ngay khi cô cho rằng Cố Tư Nghiệp sẽ ra mặt giúp Lâm Yên Nhiên thì đối phương lại thả micro xuống.

Đường Đường nghi hoặc nhìn về phía Cố Tư Nghiệp.

Phát hiện đối phương lúc này đang nhìn Lâm Yên Nhiên.

Lâm Yên Nhiên tự nhiên cũng chú ý tới hành động của Cố Tư Nghiệp, nhưng anh mỉm cười và ánh mắt biểu thị mình có thể xử lý được.

Cố Tư Nghiệp khẽ gật đầu, không nhúng tay.

Mùi thuốc súng như ẩn như hiện giữa các lão sư, khán giả đều phát hiện.

Nhưng bởi vì cái hành động nhằm vào Tuyên Diệc Hàm lúc trước của Yên Nhiên khiến người ta chán ghét, mọi người đều yên lặng ở trong lòng cho Bùi Lạc một cái vỗ tay, cảm thấy hắn làm rất đẹp.

Mọi người đều chuyển sự chú ý sang Lâm Yên Nhiên, muốn xem anh sẽ trả lời như thế nào tiếp theo.

"Không phải là tôi đặt kỳ vọng cao. Tôi là đặt ra tiêu chuẩn cho cậu ấy."

Lâm Yên Nhiên vừa mở miệng, mọi người liền đem lỗ tai dựng lên.

Bùi Lạc nghiền ngẫm à một tiếng, vẻ mặt như muốn nói để tôi xem cậu tiếp tục như thế nào.

Lâm Yên Nhiên không có bị hành động của hắn ảnh hưởng, mà nhìn về phía Tuyên Diệc Hàm, sau đó mới không nhanh không chậm tiếp tục nói.

"Tôi nhớ lần đầu tiên khi cậu hát 《will》trên sân khấu chia lớp, âm sắc rất tốt, hát không dùng quá nhiều kỹ năng, nó giản dị."

Mọi người đều sửng sốt khi nghe những lời của Lâm Yên Nhiên.

Lúc ấy một câu không nói, hiện tại lại đi khen!!Đây có phải là trượt và quỳ gối trên mạng không??

Trước khi gõ được câu [Yên Nhiên, anh thật hèn nhát.] còn chưa đánh xong của antifan trên làn đạn, đã nghe Lâm Yên Nhiên nói một câu khác.

"Nhưng lúc ấy cậu có ba điểm lỗi, trượt nốt hai lần, có một câu hát không lấy hơi được và chỉ hát được nửa chừng, âm rung cuối cùng cũng không đều."

Lâm Yên Nhiên rất bình tĩnh chỉ ra vấn đề của Tuyên Diệc Hàm, thấy đối phương há hốc mồm, sau đó mới cong cong khóe môi từ từ nói: "Nhưng lần này tốt hơn một chút, đã nắm vững chút kỹ năng, khống chế âm thanh, biến hóa mạnh yếu cũng tốt."

Lâm Yên Nhiên vừa nói những lời này, vẻ mặt Bùi Lạc lập tức thay đổi.

Vốn dĩ hắn muốn làm khó dễ Lâm Yên Nhiên, kết quả đối phương đảo khách thành chủ, còn đào lại chuyện lúc trước ra.

Hắn muốn làm gì? Mượn cơ hội làm sáng tỏ??

Lâm Yên Nhiên này, thực sự khiến khán giả choáng váng.

Nhưng mà Lâm Yên Nhiên không cho bạn họ nhiều thời gian để suy nghĩ rốt cuộc tại sao lại phát triển thành như vậy, lại trực tiếp mở miệng.

"Lần đánh giá ban đầu thời gian mà cậu học vũ đạo cũng rất ngắn, cho nên chân không theo kịp nhịp trống cũng không sao, nhưng sức bật không đủ động tác vũ đạo cũng không đủ gọn gàng dứt khoát. Có thể lần này cậu có chú ý tới điểm này, vừa rồi biểu diễn sức bật cũng rất đủ, nhưng... Về mặt khống chế vẫn còn hơi thiếu sót."

Lâm Yên Nhiên hơi nheo mắt, đưa ra một số lời khuyên hữu ích cho Tuyên Diệc Hàm, "Về sau trong tình huống này, nhớ rõ thả ra bao nhiêu phần lực thì phải thu trở về bấy nhiêu. Muốn vũ đạo lên một tầm cao hơn, thì không thể chỉ dừng lại ở những bài đơn giản đuổi kịp kiến thức cơ bản, phải học cách hòa hợp với cảm xúc của vũ đạo và âm nhạc."

Nói xong anh nhìn về phía Bùi Lạc và trả lời thẳng câu hỏi của hắn, "Cho nên biểu hiện hôm nay...cũng coi như có tiến bộ."

Lâm Yên Nhiên nói xong, toàn bộ lặng ngắt như tờ.

Rất nhiều người mong đợi mọi chuyện sẽ bắt đầu nhưng là không ngờ nó lại phát triển như thế này.

[ Không hiểu cái gì hết.]

[Sao mà tôi cảm thấy rất chuyên nghiệp?]

[ Tôi học nhảy ba năm, cảm giác anh ấy nói rất đúng. ]

[ Phần thanh nhạc tôi cũng tán đồng. Nói đơn giản là không có kỹ năng. Thực tế thì cái gì cũng không biết trình độ giống như hát ở KTV. Yên Nhiên nói rất uyển chuyển ]

[ Ha ha ha ha thì ra là thế sao? ]

[ Lúc trước nhìn thấy mấy đoạn video được cut, còn tưởng rằng Yên Nhiên thật sự cố ý nhằm vào Tuyên Diệc Hàm, hóa ra là biểu hiện của cậu ta kém.Cho nên cho B không phải rất bình thường sao? ]

Fan Tuyên Diệc Hàm lập tức trở nên lo lắng khi thấy Lâm Yên Nhiên nhân cơ hội này để tẩy trắng cho mình.

[ Anh rất mạnh sao? Nói như mình rất lợi hại ấy.] 

[ Biến đi, Hàm Hàm biểu diễn rất tốt ]

[ Cục tức này nghẹn trong bụng đã lâu, anh thật là vất vả. ]

[ Thiệt tình cơ, qua lâu như vậy lại đánh giá, tôi cũng có thể nghĩ ra một số thủ thuật để tẩy.]

[ Yên Nhiên chắc là cố ý chờ đến lần phát sóng trực tiếp này tẩy trắng cho chính mình, tạo kịch bản hay thật.]

Người qua đường sau khi nhìn thấy đều khó hiểu: [ Nhưng không phải là Bùi Lạc hỏi, nên người ta mới nói sao? ]

Fan Tuyên Diệc Hàm ngừng nói.

Bùi Lạc chưa bao giờ tưởng tượng rằng cái hố mà mình đào cho Lâm Yên Nhiên, bên kia chẳng những không nhảy, trực tiếp đào hố đem Tuyên Diệc Hàm vào.

Ý thức được lời này sẽ làm rất nhiều người hoài nghi thực lực Tuyên Diệc Hàm, thậm chí đem phần biểu diễn trước đó của cậu ta xem nhẹ, liền vội vàng mở miệng "Nhưng mà cậu ấy không phải thực tập sinh, lúc trước cũng không có kinh nghiệm gì, có thể tiến bộ như này chẳng lẽ không đáng để thưởng thức?"

Ý của Bùi Lạc là Lâm Yên Nhiên đã quá hà khắc với Tuyên Diệc Hàm.

Lâm Yên Nhiên không có lập tức phản bác, đầu tiên là cúi đầu nhẹ nhàng cười, sau đó mới nói "Làm người xem, tôi tán đồng quan điểm của Bùi Lạc lão sư, cũng như đánh giá cao sự nỗ lực cùng tiến bộ đó. Nhưng mà..."

Tầm mắt anh nhẹ nhàng quét qua các thực tập sinh trên sân khấu.

"Là một lão sư, nếu tôi không thể đối xử bình đẳng với các thực tập sinh, vậy bọn họ làm thực tập sinh mấy năm nay, nên tính như thế nào?"

Giọng của Lâm Yên Nhiên vẫn nhẹ nhàng và thoải mái, nhưng nhiều thực tập sinh không khỏi 
đỏ mắt sau khi biết anh đang nói đến điều gì.

Lâm Yên Nhiên đã nói ra những lời mà bọn họ muốn nói nhưng không dám nói.

Nếu Huấn luyện viên không thể đối xử bình đẳng, vậy bọn họ làm thực tập sinh mấy năm nay, nên tính như thế nào...

Người mà mọi người đang cổ vũ hóa ra chưa từng có kinh nghiệm làm thực tập sinh? Có thể làm được như vậy đã đặc biệt tốt, trong khi bọn họ dùng thời gian và tuổi trẻ để luyện tập nâng cao trình độ bản thân lại phải chịu quá nhiều bất công.

Còn những người không phải thực tập sinh, dường như chỉ cần chăm chỉ hơn một chút, tốt hơn lần trước một ít, là có thể dễ dàng nhận được sự đồng cảm và yêu mến của mọi người.

Bọn họ không cần bởi vì luyện nhảy mà thức suốt đêm, không cần phải trải qua vô số lúc khóc vì bị thương khi luyện tập một số kỹ năng cơ bản, cũng không cần trải qua cảm giác không thể đoàn tụ với gia đình để ăn bữa cơm đoàn viên ngày tết chỉ có thể nén nước mắt gọi điện cho người nói mình rất tốt, qua một thời gian nữa sẽ được ra mắt. Không cần phải bị giật mình thức giấc nhiều lần trong đêm mờ mịt chấp nhận một tương lai không hề có hy vọng...

Nhưng mặt khác, nếu bạn là thực tập sinh, vì đã tập luyện nhiều năm hơn người khác nên việc gì cũng phải nhường cho người chưa có kinh nghiệm làm.

Bởi vì họ là thực tập sinh, họ có nền tảng, cho nên ngày thường có làm tốt đến mấy cũng sẽ không có ai khen ngợi bạn.

Giống như Tuyên Diệc Hàm có vị trí center.

Thực tế, VCR cũng không được cắt ghép hoàn toàn, vị trí center của Tuyên Diệc Hàm không phải do nhóm nhỏ của cậu ta bình chọn, mà là Bùi Lạc trực tiếp chỉ định.

Lúc đó phiếu Kiều Dã bằng phiếu cậu ta, Bùi Lạc liền nói với mọi người trước đây Tuyên Diệc Hàm không có kinh nghiệm gì, cậu ta cần vị trí center này để chứng minh bản thân, bọn họ có kinh nghiệm hơn cậu ta nên phải nhường cho cậu ta.

Vì thế mười bốn người bọn họ, liền trở thành vũ công phụ họa cho cậu ta trong sự bàng hoàng, nhìn cậu ta tỏa sáng với vị trí center.

Nhưng với tư cách là vũ công phụ họa, chưa có từng có ai coi trọng họ, rất nhiều người trong số họ thậm chí còn không nổi tiếng bằng Tuyên Diệc Hàm, rất có thể họ sẽ bị loại trực tiếp trong vấn đề này, họ cũng cần cơ hội này để thể hiện mình...

Huấn luyện viên, khán giả, tổ tiết mục thậm chí cả thực tập sinh cũng cho rằng nhường cho thực tập sinh không có kinh nghiệm mới là đúng, bọn họ không nên có suy nghĩ khác.

Nhưng hóa ra không phải như vậy.

Hóa ra huấn luyện viên Yên Nhiên vẫn luôn giữ vững điểm mấu chốt là đối xử bình đẳng với tất cả những thực tập sinh, âm thầm giữ sự công bằng mà bọn họ muốn theo cách của riêng mình.

Nhưng trước đây bọn họ luôn hiểu lầm.

Rất nhiều người thậm chí còn bị tẩy não, cũng cảm thấy anh kiên trì cho Tuyên Diệc Hàm B là cố ý.

Trên sân khấu có mấy thực tập sinh đột nhiên bừng tỉnh, không khỏi bật khóc.

Vì cảm thấy có lỗi vì đã hiểu lầm Yên Nhiên, mà cũng là vì cảm thấy có lỗi với chính bản thân.

Nhìn thấy mấy thực tập sinh trên sân khấu ôm nhau khóc rống, khán giả cuối cùng cũng hiểu được ý nghĩa đằng sau những lời này.

[Đúng vậy,huấn luyện viên thì nên đối xử bình đẳng, tại sao phải ưu ái cho kẻ yếu ]

[ Cho nên bởi vì cậu là người có kinh nghiệm nên sẽ biểu hiện tốt? Trước đây tôi không có kinh nghiệm, có tiến bộ một chút thì nên được khen? Dựa vào cái gì! ]

[ Đừng nói Bùi Lạc đang muốn nói tôi là người yếu đuối nên tôi có lý phải không? ]

[ Tại sao Tuyên Diệc Hàm lại được ưu ái chỉ vì cậu ta không phải thực tập sinh??? ]

[ Lúc trước tôi còn cảm thấy lời nói Bùi Lạc có hơi kỳ, hóa ra chính là bắt cóc đạo đức trong truyền thuyết?]

Tuyên Diệc Hàm trên sân khấu không ngờ rằng mỗi câu của tên ngu ngốc Bùi Lạc này sẽ tự đẩy mình xuống vực thẳm.

Vốn dĩ cậu ta nên trở thành người tỏa sáng nhất trường quay này nhưng giờ đây lại trở thành mục tiêu chỉ trích của dư luận.

Nụ cười trên mặt cậu ta rốt cuộc cũng không giữ được, trực tiếp im lặng liếc Bùi Lạc một cái.

Bùi Lạc cũng nhận ra được vừa rồi mình quá ngu ngốc, không ngờ Lâm Yên Nhiên lại nói như vậy nên muốn nhanh chóng kết thúc chủ đề này.

Hắn có chút bực bội cầm lấy micro, đem nan đề ném tới trên người Lâm Yên Nhiên.

"Tôi chỉ muốn nói rằng mỗi người đều có tiêu chuẩn nhìn nhận sự việc khác nhau. Nếu thầy Yên Nhiên có yêu cầu cao như vậy, vậy không bằng chúng ta xem biểu hiện của tổ cậu như thế nào đi."

Bùi Lạc cố ý cue phần biểu diễn của tổ Lâm Yên Nhiên, muốn cho tổ bọn họ nhanh chóng ra bị xấu mặt để hóa giải xấu hổ bên này của bọn họ.

Lâm Yên Nhiên đối diện với ánh mắt ác ý của Bùi Lạc, không một chút do dự, trực tiếp hào phóng đáp ứng.

"Được."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store