Sau khi kết hôn những người từng phụ tôi đều trọng sinh
Chương 6
Lời nói mà công tước Alston vừa mới nói ra, còn chưa truyền đến tai của những người khác đã khiến Hoàng Hậu thấy vô cùng sợ hãi.Thái Tử mà bà ta dốc lòng bồi dưỡng đã không còn, bản thân lại không còn khả năng sinh sản, bây giờ người duy nhất có thể trông cậy vào chỉ có Alston – người có thể sinh con nối dõi.Bây giờ thanh danh của Alston đã cực kỳ kém rồi, Hoàng Hậu nhất định sẽ không thể ngồi yên nhìn y thật sự giết chết bạn đời của mình, tạo thêm tai tiếng, những lời gièm pha, sỉ nhục cho thế lực của mình và cháu trai tương lai.Vì vậy, vào trước đêm tân hôn của Nguyễn Đường và Alston, Hoàng Hậu đã cố ý triệu Nguyễn Đường vào hoàng cung để nói chuyện.Cũng tặng cho Nguyễn Đường một chiếc đồng hồ quý, để cậu luôn mang theo bên người, sau khi kết hôn cho dù là ngày hay đêm thì cũng không được để nó rời khỏi người.Vật này nói là đồng hồ, nhưng trên thực tế nó chính là một vật phòng thân được nghiên cứu phát minh ra từ những kỹ thuật hiện đại, tân tiến nhất, bên trong có trang bị một dòng điện lưu đặc biệt, có thể phát hiện ra được khi tính mạng của chủ nhân đang gặp nguy hiểm, đừng nói là một Alpha, ngay cả chín con trâu cũng bị choáng váng bởi dòng điện.
Nguyễn Đường nhìn thoáng qua chiếc đồng hồ mà Hoàng Hậu tặng, lập tức hiểu được ý của Hoàng Hậu, trong lòng hiểu rõ nhưng không hề nói ra, chỉ mỉm cười nhìn về phía Hoàng Hậu, cũng rất vui lòng nhận lấy phần quà này: "Cảm ơn Ngài, Hoàng Hậu, thần vô cùng thích món quà này, sau này nhất định sẽ không bao giờ rời xa, luôn mang theo bên người..."Tuy rằng cậu sắp kết hôn cùng với công tước Alston có danh tiếng xấu lan khắp Đế Quốc, nhưng trên thực tế, bản thân Nguyễn Đường lại không hề cảm thấy lo lắng một chút nào.Bởi vì cậu biết rõ cuộc liên hôn này của cậu đại diện cho sự liên minh gia tộc giữa Nguyễn gia và thế lực của Hoàng Hậu, cậu sắp trở thành bạn đời hợp pháp, danh chính ngôn thuận của Alston. Trừ khi cậu tự tìm đường chết, nếu không cho dù tính cách của Alston hung tàn cáu kỉnh thế nào thì thế lực sau lưng của Hoàng Hậu và Alston sẽ không để cho cậu phải chết.Cho nên, cậu có thể yên tâm làm một con cá mặn.Hoàng Hậu không ngờ rằng Nguyễn Đường vậy mà lại có thể bình tĩnh như thế, lập tức thân thiết kéo tay Nguyễn Đường, mỉm cười: "Đứa bé ngoan, gọi xa cách như vậy làm gì chứ? Sau này con kết hôn cùng với Alston, chúng ta chính là người một nhà, con cũng không khác gì với con ruột của ta, con nên gọi ta một tiếng mẫu hậu mới đúng."Omega này có phong thái ung dung, nhìn qua lại ôn nhu, hiền lành, không hề có dáng vẻ của một người bị cuốn vào trong vòng xoáy quyền lực chính trị."Dạ được, mẫu hậu". Nguyễn Đường nghe được lời này thì lập tức nghe theo sắp xếp của Hoàng Hậu, cung kính sửa lại lời nói.Hoàng Hậu vỗ vào tay của Nguyễn Đường, cười càng thêm hiền lành: " Như vậy mới đúng chứ, con về sau cùng Alston kết hôn cần phải mau chóng nghĩ cách có thai, chờ con có con rồi, sau này muốn dọn ra sống một mình ta cũng sẽ không ngăn cản. Ta biết, hôn sự này đã khiến con chịu nhiều thiệt thòi rồi."" Ta sẽ không yêu cầu con phải thích hắn, con ta tính tình không tốt, vì để có thai, con hãy chịu đựng nó một chút. Cứ coi nó như trẻ con mà đối xử, đừng so đo với nó."" Tuy rằng Alston... nhưng, chỉ cần con sinh con, đứa bé đó liền trở thành người thừa kế tương lai, đến lúc đó con sẽ được hưởng rất nhiều quyền lợi. Ta cùng gia tộc của mình sẽ luôn hỗ trợ con ở đằng sau."Hoàng Hậu nhẹ nhàng vỗ tay cậu, vẽ cho cậu một chiếc bánh lớn, không hề coi cậu như người ngoài mà nói: " Đến lúc đó cả ta và con cùng cháu ta sẽ trở thành người tôn quý nhất ở Đế Quốc này."" Đến lúc đó con muốn gì, ta cũng sẽ không ngăn cản con." Lời nói của Hoàng Hậu mang đậm ý nghĩ thúc giục Nguyễn Đường mau sinh con sau khi kết hôn. Ngay cả một chút tình cảm với đứa con trai của mình cũng không quan tâm. Thậm chí còn ngầm đồng ý cho cậu ngoại tình sau khi sinh con.Bà là Hoàng Hậu cũng là một Omega, bà hiểu rất rõ tình hình của con trai mình hiện tại, đến chính bản thân mình còn có chút ghét bỏ, có Omega nào có thể yêu thích hắn.Nguyễn Đường sở dĩ đáp ứng cùng Alston kết hôn, ngoài mặt lại diễn ra bộ dạng vui mừng đó, chẳng qua là muốn lợi ích sau chuyện này mà thôi. Bởi vậy bà ta không chút nghi ngại vẽ cho Nguyễn Đường một viễn cảnh tốt đẹp về sau.Bà ta trước nay không để ý đến đứa con trai này, chỉ là muốn có huyết mạch của bà cùng hoàng thất mà thôi.Chỉ cần Nguyễn Đường có thể cho bà ta một đứa cháu, bà ta cũng không quan tâm việc con trai mình còn chết hay đã sống, sau này Nguyễn Đường muốn Alston biến mất thì bà ta cũng không để bụng.Nguyễn Đường nghe Hoàng Hậu hứa những lời hứa sáo rỗng, diễn ra vẻ chờ mong, thuận theo ý bà ta, liên tục nghe theo ý của Hoàng Hậu giống hệt như một coi rối mặc bà ta điều khiển.Cho đến khi Hoàng Hậu nói hết những gì cần nói mới cho Nguyễn Đường rời đi.Thời điểm Nguyễn Đường rời khỏi Hoàng cung, liếc mắt nhìn bức tường sừng sững ở phía xa xa, nghĩ về dáng vẻ ôn nhu, hiền lành của Hoàng Hậu, trong lòng chợt cảm thấy lạnh lẽo. Ngay cả những lời đó mà người đó cũng có thể nói được, lời hứa hẹn của Hoàng Hậu không chữ nào có thể tin tưởng được.Trong lòng lại âm thầm cảm thấy thương cảm một chút cho người chồng tương lai của mình. Nhưng mà bản thân cậu cũng chẳng khá hơn, sau khi thương cảm qua đi, cậu liền bình tĩnh trở lại. Cậu ngay cả bản thân còn không lo nổi, sao mà có thể rảnh rỗi đi quản người khác được chứ.----------Ngày kết hôn của Alston và Nguyễn Đường đã đến. Tuy rằng Alston là con trai cả của Hoàng Hậu nhưng bởi vì tiếng xấu đã lan xa, bệnh điên của hắn ở Đế Quốc này không ai là không biết. Đối với mối hôn nhân này, Hoàng thất không thể làm mạnh tay.Không phải không nghĩ tới, mà là sợ Alston sẽ ở trước mặt mọi người nổi điên lên, khiến cho cả Hoàng thất mất mặt.Nguyễn Đường đối với việc này thì không có ý kiến gì. Vì vậy Hoàng thất công bố tin tức Alston công tước và Nguyễn Đường sẽ kết hôn, rồi trực tiếp đem hai người đến cục quản lý làm giấy tờ kết hôn, ký tên rồi tiến hành công chứng.Nguyễn Đường giờ đã cùng công tước kết hôn, chính thức trở thành bạn đời của công tước Alston rồi.Hoàng thất rốt cuộc vẫn là Hoàng thất, tuy muốn tránh cho Alston nổi điên mà phá bỏ hôn lễ, đã làm đơn giản hóa hết mức những trình tự. Nhưng vì nể mặt mũi của Nguyễn Minh nguyên soái cũng muốn công bố thân phận của Nguyễn Đường với những quý tộc ở Đế Quốc, Hoàng Hậu vẫn lựa chọn tổ chức một buổi hôn lễ long trọng.Mời toàn bộ những gia tộc thân cận và một số gia tộc nổi tiếng ở đây tham dự hôn lễ. Toàn bộ buổi lễ được tổ chức long trọng, liên tục từ bốn giờ chiều đến mười giờ tối.Với tư cách là nhân vật chính của bữa tiệc cũng là bạn đời tương lai của Nguyễn Đường, Alston công tước lại chưa từng xuất hiện, nhưng Hoàng Đế bệ hạ đầy tôn kính lại ra mặt, thể hiện rằng ông ta đối với hôn sự của Nguyễn Đường và Alston rất tán thành cũng chúc mừng cho hai người. Rồi lại ở trước mặt mọi người, cùng Hoàng Hậu diễn ra một mà tình cảm vợ chồng sâu đậm rồi mớ rời khỏi bữa tiệc.Hoàng Hậu vẫn luôn mang theo Nguyễn Đường ở bên cạnh, giới thiệu thân phận mới của cậu với các quý tộc.Cả nam lẫn nữ tuy bề ngoài đoan trang, hoa lệ, mỉm cười chức mừng ngày cưới của cậu nhưng thật ra Nguyễn Đường nhìn được tất cả bọn họ đều đang cười cợt cậu ở trong lòng.Nguyễn Đường cũng không để ý đến việc đó, đối mặt với tình huống như vậy cậu đối xử vẫn rất hợp lý. Chỉ cần yên tĩnh ở bên cạnh Hoàng Hậu, lấy thân phận con dâu của Người mà chăm sóc, hầu hạ là được rồi.Cậu không phải vì tình yêu mà kết hôn, người mà cậu lấy cũng không phải người bình thường. Vì vậy, với tình huống trước mắt, cậu không cảm thấy khó xử hay mất mát gì cả mà vô cùng bình tĩnh.Cho đến khi bữa tiệc kết thúc, Nguyễn Đường bị người của Hoàng Hậu phái đến dẫn cậu về dinh thự của công tước Alston. Mọi người mới giải tán, trở về nhà, từ bỏ khuôn mặt giả dối, tươi cười chúc mừng Nguyễn Đường mà thản nhiên bàn luận về cuộc hôn nhân này.Nguyễn Đường không thèm để ý, nhưng hôn lễ này chỉ có một người xuất hiện, người còn lại thì không ai dám chỉ trích hắn sao lại vắng mặt. Tất cả đều miễn cưỡng tỏ ra vui vẻ, chúc mừng. Vừa rời khỏi Hoàng cung đã len lén tụ tập bàn luận về hôn sự hoang đường này.Có người cảm thấy việc bán đứng hôn nhân của chính mình cho quyền thế, địa vị chính là do cậu gieo gió gặt bão. Có người cảm thấy một mỹ nhân như vậy, tuy rằng có tiếng xấu nhưng bị gả cho kẻ hỷ nộ vô thường thì thật sự đáng tiếc." Thật đáng sợ, Nguyễn Đường này vì lợi ích mà cả thân này cũng không cần, cùng tên công tước biến thái đó kết hôn, Omega chết trong tay hắn không phải phạm nhân thì cũng mấy chục người... Này vẫn là do Hoàng thất cố ý đè tin tức này xuống, trên thực tế ai mà biết được hắn ta đã giết chính xác bao nhiêu người chứ, chính là một kẻ vô cùng tàn bạo... Alpha như vậy mà cũng dám gả..."" Hay thật, tên công tước Alston này tuy là kẻ điên, nhưng hắn ta có vẻ cũng không thích chuyện này lắm, nếu không sao lại bỏ mặc bạn đời của mình xuất hiện một mình, cho người ta tự diễn kịch thế này."" Ta cũng chưa thấy một hôn lễ nào khó coi như này, thật mất mặt ..."" Hôn lễ này khó coi, còn ở trong tay của kẻ đó, không biết có sống nổi một tháng không nữa."" Như thế cũng là do cậu ta xứng đáng."Nghe những người xung quanh thì thầm bàn tán, Thẩm Mặc Chi hai mày không tự giác nhíu lại, nghĩ về dáng vẻ của Nguyễn Đường, người từng cùng đính hôn với anh, không hiểu sao trong lòng lại có chút chua xót, khó chịu.Anh không thích Nguyễn Đường, càng chán ghét dáng vẻ cậu giả mạo thành ân nhân cứu mạng của anh, đâm lao thì phải theo lao, đối với hôn ước của mình nói thật giả lẫn lộn. Nhưng anh ta không muốn thấy cậu chết.----------Nhưng Nguyễn Đường tự mình lựa chọn lấy công tước biến thái đó, tuy rằng không thể lý giải lý do cậu lại làm như vậy, Thẩm Mặc Chi đều cảm thấy phải gả cho một Alpha như thế chỉ sợ sau này cuộc sống của Nguyễn Đường không thể nào tốt được." Mặc Chi, cái đó, vị công tước Alston đó thật sự đáng sợ như lời đồn sao? Đều là lỗi của em, nếu lúc đó em khuyển nhủ anh trai, nỗ lực hòa giải mâu thuẫn của anh ấy với anh Chu thì tốt rồi..." Trong lúc Thẩm Mặc Chi đang ngơ ngẩn, âm thanh nhu nhược, đáng thương liền vang lên, ngôn ngữ tràn đầy sự lo lắng đối với Nguyễn Đường: " Như vậy thì anh ấy cũng không đến mức phải kết hôn cùng vị công tước đó, nếu em nỗ lực một chút..."Là người trong lòng cũng là bạch nguyệt quang của anh – Nguyễn Tích.Thanh âm của Nguyễn Tích lập tức đem Thẩm Mặc Chi trở lại hiện thực, làm anh ta nhớ về quá khứ của Nguyễn Đường, là người luôn ác độc, suốt ngày hãm hại Nguyễn Tích.Nhìn người trước mắt ngây thơ, vô tội, chẳng sợ bị Nguyễn Đường tổn thương, luôn luôn đối xử tốt bụng như vậy, Thẩm Mặc Chi liền thanh tỉnh chính mình." Tích Tích à, chuyện này không liên quan đến em, em quá tốt bụng rồi." Thẩm Mặc Chi mạnh mẽ đè nén cảm xúc kỳ lạ trong lòng mình xuống, ôm chặt người trong lòng, trấn an nói: " Cùng Alston công tước kết hôn là do Nguyễn Đường tự mình lựa chọn, nếu về sau kết cục không tốt, cũng là do cậu ta gieo gió gặt bão, cùng em không liên quan."Nguyễn Tích mới là người chân chính, đáng giá để anh ta trân quý. Nguyễn Đường lòng dạ đen tối như vậy, căn bản không xứng. Cho dù cậu ta có chết, cũng là do cậu ta đáng đời, anh ta không nên cảm thông với người như vậy.Thẩm Mặc Chi không người thôi miên bản thân như vậy, nhưng không biết vì sao, trong lòng anh lại sinh ra cảm giác buồn bã, mất mát. Giống như trực giác của anh ta đang mách bảo rằng, anh đã đánh mất vĩnh viễn một cái gì đó vô cùng trân quý, một đồ vật rất quan trọng.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store