Sự điên cuồng dâng cao
BÙM!
Một tiếng nổ lớn làm rung chuyển con tàu. Lửa bùng lên, khói bốc cao, ánh sáng đỏ rực nhuộm đẫm màn đêm.
Trên boong tàu, hai bóng người lao vào nhau.
Kyouya—một con quái vật cơ bắp, nắm đấm sắt mạnh đến mức có thể nghiền nát cả hộp sọ.
Kuroha—một con quỷ khoái lạc trong máu, càng bị thương càng mạnh mẽ hơn.
Hai kẻ điên chiến đấu không khoan nhượng.
MÁU NHUỘM SÀN TÀU
"HAAA!!"
BỐP!
Cú đấm của Kyouya đập thẳng vào mặt Kuroha, khiến cơ thể cô bị hất văng ra xa.
Cô lăn lộn trên boong tàu, máu từ mũi và miệng trào ra.
Nhưng—
Cô bật cười.
"Khà... khà... ha ha ha!"
Kyouya nhìn cô đầy khó chịu.
"Mày điên rồi sao, con ranh?"
Kuroha đứng dậy.
Lưng cô còng xuống một chút, tóc rối bù, mặt dính đầy máu, nhưng đôi mắt sáng rực lên.
Một nụ cười méo mó.
"Sao? Chưa từng gặp ai càng bị đánh càng phê à?"
RẮC!
Kyouya siết chặt nắm đấm, từng khớp xương nổ răng rắc.
"Tao sẽ nghiền nát mày, con nhãi."
QUỶ ĐỐI QUÁI VẬT
ẦM!
Hai bóng người lại lao vào nhau.
Kyouya vung nắm đấm, nhưng Kuroha tránh sang một bên nhanh như cắt.
"Quá chậm."
XOẸT!
Lưỡi dao mổ cắt một đường dài trên bắp tay Kyouya, máu bắn ra như suối.
Nhưng hắn không lùi lại.
"Chết tiệt—"
BỐP!
Hắn vung tay, đánh mạnh vào vai Kuroha, khiến cô khụy xuống trong giây lát.
Cô nắm lấy vết thương hở trên bụng mình.
"Khà..."
Và rồi—cô ấn mạnh vào nó.
Máu rỉ ra nhiều hơn.
Cơ thể cô căng lên, cảm giác tê dại lan khắp người.
Và cô cười.
"Hay quá, đau hơn đi nào..."
Kyouya nghiến răng.
Cảm giác này...
Cô ta không phải con người.
Cô ta là một thứ gì đó tệ hơn.
Một con quỷ.
DƯỚI BOONG TÀU
Trong khi cuộc chiến trên boong tàu tiếp diễn, Reina đứng nhìn Renji hấp hối dưới chân mình.
Hắn thở hổn hển, máu loang lổ trên nền gỗ.
"Hộc... hộc... mày nghĩ... có thể giết bọn tao dễ vậy sao?"
Reina nheo mắt.
"Không."
"Nhưng tao chẳng cần giết tất cả bọn mày."
Cô cúi xuống, thì thầm vào tai Renji.
"Tao chỉ cần Kuroha thắng."
Và khi đó... toàn bộ lũ bọn mày sẽ chỉ còn là xác chết."
Renji mắt mở to, tràn ngập kinh hãi.
Reina cười nhạt, rồi quay đi.
TRỞ LẠI BOONG TÀU
Kyouya cảm thấy áp lực trong không khí thay đổi.
Kuroha cười, nhưng lần này, đôi mắt cô không còn giống con người nữa.
"Lâu rồi tao mới thấy hưng phấn như vậy."
Cô liếm đi vệt máu trên má.
"Tiếp tục nào, Kyouya."
"Đánh đến khi một trong hai ta chết đi."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store