Sasusaku Loi Thinh Cau Tu Dai Duong
Sasuke ngồi trầm ngâm trên ngai vàng, đôi mắt trĩu nặng như cả đại dương đang đè xuống vai. Từng hồi ức vừa qua cứ cuộn trào trong tâm trí hắn, những lời Sakura nói, ánh nhìn đau đớn của cô, và sự im lặng ngu ngốc mà hắn đã chọn thay vì ôm lấy cô.Hắn siết chặt tay vịn ngai, cảm giác lạnh lẽo của san hô và vảy ngọc khiến lòng càng thêm buốt.Cô ấy đã nói rằng mình đau, câu nói đó cứ vang vọng không dứt trong đầu hắn. Hắn đã tự tin đến mức cho rằng mình đủ tỉnh táo, đủ kiềm chế để không bao giờ khiến Sakura tổn thương. Nhưng giờ đây, chính niềm kiêu hãnh ấy lại trở thành con dao cứa ngược vào tim.Trong cơn hỗn loạn của tâm trí, Sasuke lại nghĩ đến Itachi. Hắn muốn nói chuyện, muốn nghe lời khuyên từ người anh trai vốn luôn sáng suốt. Nhưng làm sao để mở lời đây? Từ khi ngồi trên ngai vàng này, hắn đã quen ra lệnh hơn là cầu xin. Giờ đây, chính chiếc ngai, biểu tượng của quyền lực lại trở thành xiềng xích giam giữ sự yếu đuối mà hắn từng giấu kín.Một tiếng động lớn vang lên ngoài cửa cung, kéo Sasuke ra khỏi dòng suy nghĩ. Một sinh vật khổng lồ hiện ra trong làn nước tối, những xúc tu dài uốn lượn như muốn xuyên qua màn san hô. Là con bạch tuộc hộ vệ của Itachi, sinh vật chỉ rời khỏi vực sâu khi có chuyện khẩn cấp.Trái tim Sasuke đập mạnh. Một dự cảm chẳng lành trào dâng. Hắn lập tức bơi ra khỏi cung điện, và thật bất ngờ, Itachi đã có mặt ở đó, ánh mắt nghiêm nghị. Con bạch tuộc cúi đầu, giọng trầm vang lên như tiếng trống từ đáy biển:- Thần cùng một số loài khác đã nhìn thấy hoàng hậu đến chỗ của tên Orochimaru.Itachi thoáng khựng lại. Nhưng trước khi kịp nói gì, Sasuke đã tiến đến, đôi mắt hắn lóe lên ánh lạnh như lưỡi gươm. Tim hắn nhói lên, Sakura, người chẳng hề biết đến sự tồn tại của Orochimaru, sao lại có thể tìm đến hắn? Việc tạo ra mắt ngọc Sharingan chỉ có ba người biết, hắn, Itachi và Izumi. Rốt cuộc thì một trong hai người, ai đó nói cho Sakura biết?Sasuke đặt tay lên vai anh trai, giọng trầm khàn, lạnh buốt như băng:- Chuyện này là sao?Cùng lúc ấy, từ xa vang lên tiếng bơi gấp gáp. Izumi xuất hiện, hơi thở dồn dập, mái tóc nâu rối bời theo dòng nước.- Không tìm thấy Sakura ở đâu nữa, thưa bệ hạ.Không gian lặng đi. Cả đại dương như chìm trong một nhịp ngừng thở. Con bạch tuộc nghiêng mình, giọng trầm khàn vang vọng trong làn nước sâu:- Tên Orochimaru đó vô cùng nguy hiểm. Phải nhanh chóng đến đó, nếu không... e rằng sẽ không kịp nữa.Sasuke im lặng trong thoáng chốc. Ánh mắt hắn sắc như lưỡi gươm, nhưng ẩn sâu trong đó là một tia lo lắng không thể che giấu.- Sakura không phải kiểu phụ nữ yếu đuối đâu.Giọng hắn trầm thấp, dứt khoát, song chính lúc nói ra, trái tim hắn lại thắt lại như bị dòng nước siết chặt.Từ lòng bàn tay Sasuke, một luồng sét xanh lóe lên, tạo thành một thanh kiếm dài tựa tia chớp giáng xuống lòng biển. Ánh sáng từ thanh kiếm rạch đôi bóng tối, soi rõ gương mặt vị vua trẻ đang cố kìm nén cảm xúc.Hắn biết rõ sức mạnh tiềm ẩn trong Sakura, dòng năng lượng ấy mang dáng dấp của Tsunade huyền thoại. Nếu được khai phá trọn vẹn, nó có thể bảo vệ cô khỏi mọi hiểm nguy. Nhưng Sakura vẫn chưa thành thạo, và Orochimaru không chỉ là một phù thủy, mà là một con rắn độc tinh ranh, giỏi nhất trong việc giăng bẫy và thao túng kẻ khác. Sasuke siết chặt chuôi kiếm, giọng hắn lạnh lùng, từng chữ nặng như đá rơi:- Khi mọi chuyện kết thúc, ta cần một lời giải thích thỏa đáng từ anh, Itachi.Nói rồi, hắn vung tay ra hiệu. Ngay lập tức, đội quân tinh nhuệ của Selunaris xuất hiện, hàng ngũ nghiêm chỉnh giữa màn nước đục ngầu. Tiếng vũ khí va chạm hòa cùng tiếng sấm vang rền từ nơi xa xăm, báo hiệu một cơn bão đang nổi lên giữa lòng đại dương.Vị vua của Selunaris với thanh kiếm sấm trong tay dẫn đầu đoàn quân, lao thẳng về hướng hang ổ của phù thủy rắn.…Sakura dồn toàn bộ sức mạnh vào lòng bàn tay. Dòng năng lượng trong cô trào dâng như một cơn lốc xoáy, cuộn tròn dữ dội đến mức khiến cơ thể cô run lên vì áp lực. Làn nước quanh cô sôi sục, phát ra những tiếng rít sắc lạnh. Cô siết chặt nắm đấm, rồi dốc hết sức giáng mạnh lên đỉnh hang, tạo nên một chấn động rung chuyển cả lòng biển. Giọng Sakura vang lên rắn rỏi, mang theo uy lực của cơn thịnh nộ bị kìm nén quá lâu:- Ta không quan tâm đến trò đổi chác của ngươi… Điều ta muốn biết là mắt của Sasuke đang ở đâu!?Cú đánh của Sakura khiến toàn bộ hang động rung chuyển, những mảng đá vụn rơi lả tả như mưa. Orochimaru phải lùi lại một bước, đôi mắt vàng mảnh như lưỡi dao khẽ nheo lại. Sức mạnh đó thật khó tin. Trong khoảnh khắc, lão như thấy lại bóng dáng của một người bạn cũ, kẻ từng khiến hắn vừa khâm phục, vừa dè chừng.Một nụ cười nham hiểm thoáng hiện trên môi Orochimaru. Dù ấn tượng trước sức mạnh ấy, lão vẫn nhanh chóng nhận ra điều bất thường, những lớp vảy ngọc hồng trên người Sakura đang dần tan biến, còn cô thì bắt đầu thở gấp, hơi nước thoát ra từng đợt trong làn nước biển lạnh.- Có vẻ như đại dương đã chấp nhận ngươi… _ hắn nói, giọng kéo dài, mỉa mai _ Nhưng nếu không có mắt ngọc Sharingan, ngươi vẫn chỉ là một con người yếu đuối mà thôi. Không bao lâu nữa… nước biển này sẽ tự tay nhấn chìm ngươi.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store