Sabata Saga Zero Soul
[Tính tới ngày hôm nay, số người bị mất tích quanh khu vực Shinjuku đã lên tới 20. Vì sự an toàn của bản thân, xin mọi người lưu ý đừng đi ra ngoài một mình và nên ở nhà khi trời tối.]"Dạo này đường phố nguy hiểm thật đấy...""Phải, hai cha con luôn đi làm về trễ nhớ cẩn thận đấy.""Đừng lo, con luôn có đồng nghiệp đi cùng mà."Một gia đình với cặp vợ chồng độ tuổi trung niên cùng với người phụ nữ trẻ đang dùng bữa sáng trong khi nghe tin tức từ TV. Dù tin tức nghe rất đáng lo ngại nhưng cô gái trẻ với bộ đồng phục cảnh sát thì nói với sự lạc quan. Người phụ nữ trung niên ấy dặn dò cô gái trẻ như người mẹ dặn dò con cái."Dù sao con phải cẩn thận đấy Ruri-chan. Công việc của con đặc biệt luôn phải đối mặt mấy thứ nguy hiểm như thế này đấy!""Không sao đâu mẹ, ngược lại nếu có chuyện thì xin đừng chần chừ gọi con."Cô gái trẻ đó mỉm cười trấn an cho người nhà mình. Người đàn ông trung niên với bộ đồ công sở mỉm cười ưng ý."Đúng là đứa con trai của samurai (Hidemi), kiên cường không khác gì ông nội con vậy.""Con là con gái mà bố.""Hahahah."Người đàn ông đó cười một cách đầy tự hào trước cô con gái mình dẫu lời khen có vẻ không phù hợp lắm. Sau một lúc dùng bữa, cả cô gái đó và người cha rời nhà, người thì nồi trên chiếc xe đạp, người thì xách túi đồ.
"Đứng im, anh bị bắt vì tội tấn công người thi hành công vụ-""Galdr."Gã đàn ông đó chỉ tay về Ruri và niệm lên thần chú biết rộng rãi trong thời Bắc Âu cổ. Ngay sau khi gã đàn ông đó lẩm bẩm thứ gì đó, nữ cảnh sát liền choáng vàng rồi gục ngã, mất ý thức hoàn toàn. --- ---"Uuu...""Tỉnh rồi đấy à?""Huh!?"Ruri mơ màng mở mắt ra khi thấy xung quanh mình không còn là con đường phố Shinjuku nữa. Trước mặt cô giờ là một căn phòng gỗ rất lớn tựa như nhà kho, giữa phòng chỉ có một bóng đèn vàng đang sáng lên. Tiếng nói của một người đàn ông, trước mặt Ruri là một người đàn ông không phải người Nhật với dáng người to cao, trên người vận lớp giáp mắt xích bọc dưới lớp áo da thú. Với cái cách ăn mặc trông cổ xưa cùng thanh kiếm giắt bên hông, nữ cảnh sát ấy cảm nhận được phần nào sự bất thường từ hắn! Thêm vào đó, gương mặt hắn mỉm cười vừa ý khi thấy Ruri tỉnh dậy!"Ông là ai và đây là đâu!?""Ả đó tỉnh rồi à Siggeir?""Ja (phải)."Ruri giật mình khi nghe giọng nói đàn ông thứ hai. Cô liếc nhìn sang phía sau người đàn ông kỳ lạ chắn tầm nhìn thì thấy gã đàn ông bận đồ vest trắng khi nãy! Không chỉ dừng lại ở đó, dưới sàn là một hình vẽ vòng tròn kỳ lạ màu đỏ và giữa vòng tròn lại chính là một Amano đang đầy vết thương khắp người! Người cảnh sát đó đang trong tình trạng nằm thở thoi thóp với máu chảy lan khắp sàn! Ở phía cuối gốc tường cô thấy những xác người khô khóc như chỉ còn da bọc xương!"AMANO-SAN!""Thứ lỗi cho ta nếu hắn là người tình của ngươi. Thế nhưng giờ đồng nghiệp của ta đang cần gã đó cho công việc rồi. Nếu cần ta sẽ giúp ngươi bù đấp lại chút thiệt hại tinh thần đó ~."Người đàn ông được Siggeir đó nói giọng hời hợt với Ruri. Nữ cảnh sát ấy toát mồ hôi lạnh khi nhận ra cái tên và giọng nói người đàn ông đáng sợ này y hệt con sói khổng lồ lúc nãy!"Ô-ông tính làm gì!"Ruri tính di chuyển hòng bỏ trốn, thế nhưng bàn tay đang bị khóa lại bởi chính còng sắt của cảnh sát và cột với dây lên trần nhà! Hai tay của thiếu nữ ấy đã bị cố định không cách chi di chuyển được!"Hahahah, không cần phải lo sợ thế đâu."Siggeir tiến lại gần Ruri và ung dung gỡ nút áo nữ cảnh sát!"KHÔNG!"*Bốp*Ruri kháng cự bằng một cú đạp cực mạnh khiến người đàn ông đang có ý định hãm hiếp cô bị ngã ra. Thế nhưng, thay vì đau đớn hay tức giận, gã đàn ông đó lại cười lớn."Hahaha, hay lắm, phản ứng đó ta rất thích! Ta thích phụ nữ mạnh mẽ như thế!""Uuu..."Ruri cắn răng khó chịu đan xen lo sợ tột độ. Cú đá toàn lực của cô chẳng mảy may làm gì được Siggeir mà còn khiến hắn thích thú hơn."Hi...demi...""Amano-san!"Ruri bất ngờ khi nghe được tiếng nói từ người đồng nghiệp của mình, một dấu hiệu đáng mừng trong tình cảnh hiện tại song không thể cải thiện được gì. Hai gã đàn ông trước mặt cô đều chẳng may may quan tâm cho một sinh mạng đang chết dần đi."Tại sao... các người lại làm thế!?"Ruri nhìn họ bằng đôi mắt uất ức, phẫn nộ. Người đàn ông trong bộ đồ lông thú đó cười nhăn răng trong khi tay vẫn ung dung gỡ hết nút áo nữ cảnh sát đáng thương ấy. Siggeir ngắm nhìn thích tấm thân của cô gái trẻ ấy hiện giờ không được che chắn gì ngoài một tấm áo lót."Đồng nghiệp ta chỉ đang hiến tế vài mạng để kêu gọi một linh hồn mạnh mẽ hơn làm tôi tớ thôi. Nếu cô ngoan ngoãn thì có khi ta sẽ nói hắn bỏ qua cho cô đấy.""...Vậy ra các người là thủ phạm mấy vụ mất tích gần đây!""Phải, cô hiểu chuyện nhanh đấy ~."Ruri nhìn thẳng vào Siggeir bằng sự uất hận khi sinh mệnh của nhiều người vô tội lại bị xem thường đến mức ấy. Ruri cũng cảm thấy tủi nhục không kém khi bị gã đàn ông đó dùng kiếm cắt rời tấm áo lót của mình để lộ bộ ngực trần."Ta khuyên cô nên tận hưởng đi, được hưởng khoái lạc cùng vị vủa của Gautland là niềm vinh dự đấy. Còn không thì cô sẽ lại phải thành nguyên liệu cho tay đồng nghiệp đấy, nó sẽ rất là lãng phí với một kẻ ưa nhìn như cô đấy.""Ugh..."Siggeir mỉm cười trong khi đe dọa cô gái đáng thương trong khi bàn tay hắn vẫn đang mân mê, sờ nắn ngực cô gái ấy. Ruri biết dù cô phản kháng cũng không thể làm gì được tên vua tự nhận có thể biến thành sói, hay gã phù thủy dễ dàng bắt giữ và giết hại mọi người. Cô cắn răng kìm nén tình cảnh đau đớn, đầy sợ hãi và tủi nhục này. Tất cả những gì thiếu nữ Hidemi Ruri bất hạnh này có thể làm là ráng chịu đựng, tìm cách sống sót và cơ hội trốn thoát. Sau cùng, đã rất nhiều người bỏ mạng vì kẻ này, việc cô chưa chết là cơ hội cuối cùng của cô."Giờ chúng ta nên bắt đầu thôi nhỉ."Siggeir nói và rồi cởi đồ mình ra để tiến hành thú vui của hắn.
"Đứng im, anh bị bắt vì tội tấn công người thi hành công vụ-""Galdr."Gã đàn ông đó chỉ tay về Ruri và niệm lên thần chú biết rộng rãi trong thời Bắc Âu cổ. Ngay sau khi gã đàn ông đó lẩm bẩm thứ gì đó, nữ cảnh sát liền choáng vàng rồi gục ngã, mất ý thức hoàn toàn. --- ---"Uuu...""Tỉnh rồi đấy à?""Huh!?"Ruri mơ màng mở mắt ra khi thấy xung quanh mình không còn là con đường phố Shinjuku nữa. Trước mặt cô giờ là một căn phòng gỗ rất lớn tựa như nhà kho, giữa phòng chỉ có một bóng đèn vàng đang sáng lên. Tiếng nói của một người đàn ông, trước mặt Ruri là một người đàn ông không phải người Nhật với dáng người to cao, trên người vận lớp giáp mắt xích bọc dưới lớp áo da thú. Với cái cách ăn mặc trông cổ xưa cùng thanh kiếm giắt bên hông, nữ cảnh sát ấy cảm nhận được phần nào sự bất thường từ hắn! Thêm vào đó, gương mặt hắn mỉm cười vừa ý khi thấy Ruri tỉnh dậy!"Ông là ai và đây là đâu!?""Ả đó tỉnh rồi à Siggeir?""Ja (phải)."Ruri giật mình khi nghe giọng nói đàn ông thứ hai. Cô liếc nhìn sang phía sau người đàn ông kỳ lạ chắn tầm nhìn thì thấy gã đàn ông bận đồ vest trắng khi nãy! Không chỉ dừng lại ở đó, dưới sàn là một hình vẽ vòng tròn kỳ lạ màu đỏ và giữa vòng tròn lại chính là một Amano đang đầy vết thương khắp người! Người cảnh sát đó đang trong tình trạng nằm thở thoi thóp với máu chảy lan khắp sàn! Ở phía cuối gốc tường cô thấy những xác người khô khóc như chỉ còn da bọc xương!"AMANO-SAN!""Thứ lỗi cho ta nếu hắn là người tình của ngươi. Thế nhưng giờ đồng nghiệp của ta đang cần gã đó cho công việc rồi. Nếu cần ta sẽ giúp ngươi bù đấp lại chút thiệt hại tinh thần đó ~."Người đàn ông được Siggeir đó nói giọng hời hợt với Ruri. Nữ cảnh sát ấy toát mồ hôi lạnh khi nhận ra cái tên và giọng nói người đàn ông đáng sợ này y hệt con sói khổng lồ lúc nãy!"Ô-ông tính làm gì!"Ruri tính di chuyển hòng bỏ trốn, thế nhưng bàn tay đang bị khóa lại bởi chính còng sắt của cảnh sát và cột với dây lên trần nhà! Hai tay của thiếu nữ ấy đã bị cố định không cách chi di chuyển được!"Hahahah, không cần phải lo sợ thế đâu."Siggeir tiến lại gần Ruri và ung dung gỡ nút áo nữ cảnh sát!"KHÔNG!"*Bốp*Ruri kháng cự bằng một cú đạp cực mạnh khiến người đàn ông đang có ý định hãm hiếp cô bị ngã ra. Thế nhưng, thay vì đau đớn hay tức giận, gã đàn ông đó lại cười lớn."Hahaha, hay lắm, phản ứng đó ta rất thích! Ta thích phụ nữ mạnh mẽ như thế!""Uuu..."Ruri cắn răng khó chịu đan xen lo sợ tột độ. Cú đá toàn lực của cô chẳng mảy may làm gì được Siggeir mà còn khiến hắn thích thú hơn."Hi...demi...""Amano-san!"Ruri bất ngờ khi nghe được tiếng nói từ người đồng nghiệp của mình, một dấu hiệu đáng mừng trong tình cảnh hiện tại song không thể cải thiện được gì. Hai gã đàn ông trước mặt cô đều chẳng may may quan tâm cho một sinh mạng đang chết dần đi."Tại sao... các người lại làm thế!?"Ruri nhìn họ bằng đôi mắt uất ức, phẫn nộ. Người đàn ông trong bộ đồ lông thú đó cười nhăn răng trong khi tay vẫn ung dung gỡ hết nút áo nữ cảnh sát đáng thương ấy. Siggeir ngắm nhìn thích tấm thân của cô gái trẻ ấy hiện giờ không được che chắn gì ngoài một tấm áo lót."Đồng nghiệp ta chỉ đang hiến tế vài mạng để kêu gọi một linh hồn mạnh mẽ hơn làm tôi tớ thôi. Nếu cô ngoan ngoãn thì có khi ta sẽ nói hắn bỏ qua cho cô đấy.""...Vậy ra các người là thủ phạm mấy vụ mất tích gần đây!""Phải, cô hiểu chuyện nhanh đấy ~."Ruri nhìn thẳng vào Siggeir bằng sự uất hận khi sinh mệnh của nhiều người vô tội lại bị xem thường đến mức ấy. Ruri cũng cảm thấy tủi nhục không kém khi bị gã đàn ông đó dùng kiếm cắt rời tấm áo lót của mình để lộ bộ ngực trần."Ta khuyên cô nên tận hưởng đi, được hưởng khoái lạc cùng vị vủa của Gautland là niềm vinh dự đấy. Còn không thì cô sẽ lại phải thành nguyên liệu cho tay đồng nghiệp đấy, nó sẽ rất là lãng phí với một kẻ ưa nhìn như cô đấy.""Ugh..."Siggeir mỉm cười trong khi đe dọa cô gái đáng thương trong khi bàn tay hắn vẫn đang mân mê, sờ nắn ngực cô gái ấy. Ruri biết dù cô phản kháng cũng không thể làm gì được tên vua tự nhận có thể biến thành sói, hay gã phù thủy dễ dàng bắt giữ và giết hại mọi người. Cô cắn răng kìm nén tình cảnh đau đớn, đầy sợ hãi và tủi nhục này. Tất cả những gì thiếu nữ Hidemi Ruri bất hạnh này có thể làm là ráng chịu đựng, tìm cách sống sót và cơ hội trốn thoát. Sau cùng, đã rất nhiều người bỏ mạng vì kẻ này, việc cô chưa chết là cơ hội cuối cùng của cô."Giờ chúng ta nên bắt đầu thôi nhỉ."Siggeir nói và rồi cởi đồ mình ra để tiến hành thú vui của hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store