Running Man Fanfiction Suspect Yoo Jae Suk
Jae Suk không thực sự nhớ hết những gì đã xảy ra sau đó.Khi hoàn toàn tỉnh táo lại, anh đã thấy mình nằm ở băng ghế sau của một chiếc xe hơi, còn nó thì đang chạy vù vù trên đường cao tốc. Dựa vào những mùi hương còn bám trên xe, Jae Suk nhận ra chiếc xe này thuộc về anh trai của anh, Ji Suk Jin. Nhưng, bóng của người lái xe lại quá lớn để là Suk Jin. Nó giống với bóng của..._ Kook Jong ah. _ Jae Suk cất tiếng gọi._ Anh dậy rồi ạ? _ Jong Kook trả lời mà không quay lại nhìn. Anh ta lấy từ ghế phụ lái ra một chai nước, đưa ra sau cho Jae Suk. Anh cầm lấy nhưng không uống, cũng không ngồi dậy. Không phải vì anh không khát, cổ họng anh đang khô tới cháy bỏng, chỉ là anh không còn sức để mà cử động nữa._ Tại sao cậu lại lái xe của Suk Jin - hyung? _ Jae Suk hỏi._ Anh ấy cho em mượn xe. Xe của em đang bị giữ ở đồn. Xe của Gary ở Incheon. Xe của Dong Hoon thì... _ Jong Kook ngừng lại một chút. Ánh đèn đường rọi vào qua cửa kính ô tô khiến làn da màu đồng khỏe khoắn trên hai cánh tay của anh ta như phát sáng. _ Nói chung là chỉ còn xe của Suk Jin - hyung là dùng được thôi, nên em hỏi mượn anh ấy. Và anh ấy đồng ý.Jae Suk gác tay lên trán, thở hắt ra một tiếng dài thườn thượt. Bàn tay trái của anh đang rất đau, đau vô cùng, đau khủng khiếp. Nhờ có nó, anh mới biết rằng...đó không phải một giấc mơ._ Jong Kook ah, Kwang Soo-_ Nó chết rồi. _ Jong Kook đáp lại trước khi Jae Suk kịp đặt câu hỏi. _ Bị bắn sáu phát đạn vào người, chết từ 5 tiếng trước rồi._ Cậu đừng phũ thế có được không? Jae Suk nói bằng giọng uể oải, không còn một chút gì của sự phẫn nộ hồi nãy. Anh không nghe được cả nhịp thở lẫn nhịp đập của trái tim mình nữa. Lồng ngực anh bây giờ, chỉ còn lại sự trống rỗng._ Em chỉ nói sự thật thôi. _ Jong Kook nói. _ Mà anh không định đánh em như lúc nãy ạ?_ Không. _ Jae Suk lắc nhẹ đầu. _ Hồi nãy anh có hơi cảm xúc quá. Xin lỗi cậu. _ Không sao, anh đấm cũng chẳng đau lắm.Jae Suk quyết định giữ câu Tại vì là cậu nên anh mới không đánh hết sức được lại trong họng. Thay vào đó, anh hỏi địa điểm nơi chiếc xe này hướng tới.Câu trả lời của Jong Kook đã khiến anh vô cùng bất ngờ._ Anyang. _ Anh ta nói. _ Chúng ta đang đi tới nhà em.
Xích hả? Anh ta đã xích anh lại rồi đấy thôi?Hơn nữa, còn xích bằng một cái còng rất vững chắc. Một cái còng mà dù có muốn đến đâu, anh cũng không thể phá hủy được.Bởi lẽ, nó không xích lấy thân xác anh như cái còng kia.Thứ nó xích, là trái tim của anh.Để xem, anh sẽ thoát ra khỏi cái còng này như thế nào đây.
(Cái kiss scene là do thanh niên ZackyFellow viết nhé. Tại nhân lực nhiều mà ăn hại quá, ơn giời là còn có nó. :) )
___________
Xích hả? Anh ta đã xích anh lại rồi đấy thôi?Hơn nữa, còn xích bằng một cái còng rất vững chắc. Một cái còng mà dù có muốn đến đâu, anh cũng không thể phá hủy được.Bởi lẽ, nó không xích lấy thân xác anh như cái còng kia.Thứ nó xích, là trái tim của anh.Để xem, anh sẽ thoát ra khỏi cái còng này như thế nào đây.
(Cái kiss scene là do thanh niên ZackyFellow viết nhé. Tại nhân lực nhiều mà ăn hại quá, ơn giời là còn có nó. :) )
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store