Romabby Loi Nguyen
Abby đã bị nguyền rủa bởi quỷ vương Gwi-ma.Không phải do hắn phạm tội gì sai. Khi Gwi-ma tức giận, tiếng gào của chúa quỷ vang như sấm rền, khiến không khí bỗng chốc sôi sục giữa địa ngục tăm tối. Từ trên ngai, những đốm lửa tím lập lòe tựa những con quái thú nhỏ xộc xệch lao vút qua không trung. Cháy rực và kêu lách tách, chúng chạm vào cột đá rồi vỡ tung thành bụi tím mờ.Abby đứng gần bậc thềm, chưa kịp nghĩ tới tránh né thì một tia lửa sượt qua vai hắn như đao cắt. Da thịt hắn ta râm ran, đau xót tự như bị cả chùm gai nhọn cắm vào. Nóng buốt dần lan xuống sống lưng, Abby hít vào một hơi lạnh. Lũ quỷ đứng gần nháo nhào tránh xa, chỉ còn lại Abby khuỵu gối quỳ xuống, nhịp tim hắn đập dồn dập bên tai. Da thịt bên bả vai hắn như nứt ra, mùi khét nhẹ bốc ra như cỏ cháy.Không ai trong địa ngục này là không biết trong cơn giận của quỷ vương, kẻ nào vô tình dính phải lửa thì chỉ còn biết tự trách mình xui xẻo. Lời nguyền tàn ác trong những đốm lửa đó là muôn hình vạn trạng, mỗi người một vẻ, vô phương cứu chữa. ---Giữa trưa, cả tòa nhà cao cấp im lìm trong thứ ánh sáng trắng nhạt hắt qua những khung cửa kính. Hành lang dài lát đá nhẵn bóng không chút bụi bặm, chỉ nghe văng vẳng nhịp tích tắc khe khẽ của chiếc đồng hồ treo tường. Jinu khoanh tay nhìn kim đồng hồ lóe lên dưới nắng chiều hai giờ. "Ai đó phải vào xem tình hình của Abby." Baby bước đến cạnh Jinu, nhìn đồng hồ. Abby đã tự nhốt mình trong phòng hắn hơn một ngày trời rồi.Romance tựa vào quầy bếp, nói với ra: "Để tôi vào xem chooo."Anh chạy thoắt vào bếp, bưng ra một tô cháo với đĩa kim chi nhỏ sau một hồi loay hoay cùng với Mystery, "Tôi hỏi Mystery cách làm cháo nè," tay Romance vẫn còn lấm tấm nước, "chắc là ăn được thôi." Qủy không cần ăn uống, nhưng nhóm Saja Boys vẫn có thói quen nhấm nháp đồ ăn con người, phần vì vui, phần khác vì cảm giác "như người thật", song điều đó không có nghĩa là cả bọn đều biết nấu ăn. Jinu liếc nhìn Mystery giơ ngón cái ra hiệu mới yên tâm gật đầu.Dù gì đi nữa, trong cả nhóm, Romance và Abby vẫn là thân nhau nhất, để Romance vào xem tình hình hiện tại của Abby là phương án ổn nhất. "Romance, nếu có bất trắc thì gọi bọn tôi nhé." Jinu nói với chàng trai tóc hồng. "Còn lại thì theo tôi xuống phòng tập, lịch diễn vẫn chưa được dời đâu."Romance mỉm cười, khẽ nghiêng đầu chào tạm biệt bọn họ. Anh đứng yên tại chỗ một lúc, lặng lẽ dõi theo ba người kia bước vào thang máy, mãi đến khi cánh cửa kim loại khép lại mới xoay người, chậm rãi bước về phía phòng Abby.Trước cánh cửa đóng kín, Romance dừng lại. Anh đặt tay lên tay nắm cửa, ngón cái khẽ miết qua bề mặt kim loại lạnh. Một chút do dự thoáng qua trong ánh mắt, rồi anh vặn nhẹ.Tiếng kim loại bật khẽ vang lên trong khoảng im lặng. Cửa mở ra. Có vẻ Abby mệt tới mức không thể duy trì ma lực khóa căn phòng lại, mà nếu có, thì ma lực ấy cũng không đề phòng Romance. Dẫu là trường hợp nào, thì rõ ràng Abby vẫn dành cho anh một lối vào cuối cùng.Trong phòng tối đen như mực, rèm che tối màu bị kéo lại, chặn hết tất nguồn sáng từ bức tường kính sát đất dắt ra ban công. Qua ánh đèn điện lờ mờ trong hành lang, Romance thấy một dáng người đang nằm nghiêng, cuộn lại gọn một góc trên cái giường lớn. Tiếng thở hổn hển nặng nề dừng bặt khi chủ nhân của nó nhận ra có sự hiện diện khác trong căn phòng.Abby dường như ngừng thở mãi cho tới khi nhận ra người tới là Romance. Hắn chớp mắt vì chói bởi bóng đèn điện trên hàng lang, nhìn Romance vào phòng, đặt khay thức ăn trên tủ đầu giường. Cánh cửa đóng lại, căn phòng lại tối mịt như cũ. Bước chân nhẹ như gió của Romance tiến gần tới Abby. Mùi quen thuộc dần bao trùm lấy hắn. Tay Romance sờ lên gò má nóng bừng của Abby, mát lạnh như da rắn."Abby, cậu bị sao vậy?" Abby chỉ thở ra một hơi run rẩy đáp lại.Người hắn ta nóng bừng, tựa dung nham đang chảy trong động mạch thay vì máu, bị ngón tay Romance chạm vào như phải phỏng. Tay Romance lần mò tới xương quai xanh hắn, bị Abby nắm chặt lại, giọng hắn hào hển, khàn khàn như người ốm, "Cậu làm gì?"Romance ghé sát lại gần ngửi mùi Abby, tóc mái anh lòa xòa cọ mũi người đang nằm lên giường, anh thì thầm, "Tôi xem vết thương trên vai của cậu.""Lành rồi, cậu ra ngoài đi."Abby làm bạn với Romance bấy lâu nay, sớm đã ngửi quen mùi hương của anh. Thứ mùi tuyệt diệu như hoa hồng nở mà không thức nước hoa hay sữa tắm nào của con người có thể bắt chước được. Ít ra cũng nên ăn cháo tôi nấu chứ, Romance nói. Abby cảm nhận vùng nệm quanh thân lún xuống, rồi cái mùi hoa hồng trong mưa kia lại lần nữa bao phủ trí óc vốn đã không còn minh mẫn của hắn.Cơn nóng râm ran vừa hạ xuống lại mon men vùng lên, Abby đờ đẫn đáp lại tiếng Romance gọi, đùi vô thức kẹp chặt lại muốn giấu đi bí mật. Romance nhận thấy chuyển động của hắn."Abby." Romance gọi hắn. "Lời nguyền của Gwi-ma rất đau khổ, chúng ta sẽ nghĩ cách, nếu cậu đau thì đừng giấu –" Ngửi mùi lẫn nhau là cách bọn họ nhận định xem người kia có bị thương ở đâu không, Romance cúi xuống gần thắt lưng Abby, mũi khụt khịt vừa hít vào vừa nói, rồi đột nhiên im bặt.Sự yên lặng lan tỏa trong bóng tối như mực loang trong giấy ướt. Không biết là do kinh ngạc hay bối rối mà Romance chẳng thốt lên được lời nào. Mũi anh sà vào hạ bộ Abby để xác nhận những suy đoán lung tung lóe lên trong đầu, mùi giống cái xộc lên làm tâm trí Romance choáng váng.Abby rên lên khi tay anh rà xuống quần lót hắn. Trong bóng tối, Romance vẫn mường tượng ra được Abby nằm đó và hớ hênh, quần lót dính dớp ướt mèm và ẩn giấu một bí mật khó cưỡng như chiếc bình của Pandora. Ngón tay anh chạm phải mép bờ môi lập lờ trốn sau lớp vải co giãn, bạo gan mút lấy bụng ngón tay rồi lại ngượng ngùng nhả ra. Bản năng nguyên thủy sôi trào, Romance hít vào rồi run rẩy thở ra cái hương đặc trưng của Abby xen lẫn mùi tình dục.Người Romance mát lạnh mà hơi thở lại nóng ran, nhiệt lượng sôi sục xuyên qua lớp vải đâm thẳng vào bộ phân non nớt vừa mới xuất hiện trên cơ thể Abby, cơn rung động khuấy đảo từng tế bào còn sống trên cơ thể hắn. Hắn gọi tên Romance mà giọng nhão ra như bùn, với cái vẻ cam chịu và hứng tình.Phần đàn ông của Romance phản ứng bằng cách cương cứng lên. Cả hai đều biết rằng nếu không dập tắt ngọn lửa tình này thì bọn họ đều sẽ phải chịu đau khổ, bởi lời nguyền quái gở hay bởi tiếng lòng gào thét thứ cảm xúc không tên. Vậy nên Romance vồn vã nhào vào môi lưỡi đang khẽ hé ra mời gọi một nụ hôn. Abby nhanh nhanh nương theo nhịp điệu quấy đảo của lưỡi anh trong khoang miệng đến khi hết hơi. Hắn ngả đầu xuống nệm, thở hào hển trong khi để mặc Romance tháo thắt lưng. Tiếng da thuộc và kim loại leng keng lên rồi mất hút, rồi Romance cởi quần lót hắn, rồi vứt tấm vải ướt nhẹp ấy sang một bên, cùng với dây lưng của anh. Abby nhìn thấy quy đầu phấn khởi bừng bừng của Romance, bụng dưới không khỏi nóng lên lên, âm hộ non mềm mấp máy, ngay cả bắp đùi cũng cầm lòng không đậu muốn khép lại. Romance khăng khăng tách đùi hắn ra, chóp mũi anh quẹt phải lồn Abby đầm đìa nước."Ướt quá Abby." Romance thủ thỉ, hơi thở nặng nhọc phả vào nóng hầm hập khiến môi lồn run bần bật, ộc ra nước dâm tanh nồng mùi động dục. Anh kìm lòng chẳng đặng hôn lên, đầu lưỡi chui vào trong đùa bỡn. Bựa lưỡi thô ráp chà xát khiến eo Abby lập tức bủn rủn, rên lên vài tiếng a a vô nghĩa. Tiếng liếm mút vang lên chùn chụt trong phòng. Cái lưỡi tham lam cuộn lấy hột le vừa hé đầu ra, day đi day lại đến khi sưng lên, nặng trĩu tuột khỏi hai môi dưới như quả nho đỏ chín. Romance cứ hôn chúng, rồi âu yếm liếm mút, hồ hởi nuốt hết nước trào ra. Tay Romance sờ soạng vừa ôm vừa nâng eo hắn lên, ngón cái vần vò xoa nắn xương mu Abby. Abby nắm lấy ga giường nhàu nhĩ, cố vươn người dậy nhìn Romance. Trong bóng đen đặc sệt, đôi mắt quỷ của Romance sáng rực màu vàng chảy, đồng tử co lại như lưỡi đao mỏng vì kích động. Tóc anh lòa xòa cọ đùi Abby, Romance nghiêng đầu vén tóc mái, gò má anh ịn vào đùi trong như khi anh dụi má vào gối ngủ, lưỡi vẫn trườn vào trong, nhấm nháp chỗ này chỗ kia không dứt. Abby biết da anh trắng như tuyết, tưởng tượng làn da đó giờ đây đang phiếm hồng như màu tóc, và môi Romance cũng đang hồng nhuận lên vì hôn mút hạ bộ hắn, còn mày anh thì chau lại tham lam muốn nhiều hơn khiến Abby nổ tung. Chỉ tưởng tượng bộ dáng đó của Romance thôi cũng khiến hắn đạt cực khoái, lồn hắn nhão nhoẹt lênh láng mỗi khi nghĩ tới chỉ duy nhất một người.Hai chân Abby kẹp đầu Romance, ngón chân cuộn lại vì cơn sướng như điện giật tê tê. Hắn thở rồi lên đỉnh rồi thở rồi lên đỉnh, dịch dâm cuộn trào khiến bụng dưới tê mỏi kéo eo sụp xuống mà đầu lưỡi của Romance vẫn quái ác cuốn lấy cái lồn non nớt. Abby giãy dụa muốn thoát khỏi môi lưỡi Romance, mà cái mong muốn được thân mật với anh lại quá to lớn khiến Abby bối rối. Mắt hắn mờ đi như sương phủ, cổ họng hô hấp gấp gáp như thút thít khóc, ngực to mọng nhấp nhô lên xuống.Nghe thấy động tĩnh, Romance vội nhả âm vật tội nghiệp ra để bò lên an ủi hắn. Anh hôn má Abby, liếm đi giọt nước mắt nóng hổi vừa xuất hiện, rầm rì nói vài câu lấy lòng. Tiếng nức nở vừa chớm mất hút vì môi Romance vội tìm đến môi Abby. Trán hai người thân mật tựa vào nhau, hai màu tóc hồng đậm hồng nhạt cũng quấn quýt lại tựa môi lưỡi cuốn lấy triền miên.Xộc xệch và quyến rũ, Abby ngửa đầu rời đi trước, lưỡi hắn thè ra kéo theo sợi chỉ bạc, Romance đuổi theo đòi nút lưỡi tiếp. Lưỡi anh liếm qua nanh Abby khiến hắn ngứa răng cắn phập xuống, Romance tránh đi chậm chút thôi là to chuyện. Anh nịnh nọt xoa nắn vú người đang giận dỗi, chút dỗi hờn vô cớ này Romance đã quen rồi, và có vô vàn phương pháp hóa giải. Miệng anh ngoài nói lời tán tỉnh còn có thể hôn, không hôn môi thì hôn mũi hắn, má hắn, hầu kết và xương quai xanh, cho tới vầng ngực no đủ. Romance mút đầu vú bên phải rồi cắn thịt vú bên trái, rồi dùng tay bóp lấy. Ngực và mông Abby đầy đặn biết bao, chỉ khi Romance nhào nặn mới biết chúng cong cớn thế nào.Mông Abby khẽ dẩu lên đón đường dương vật anh như tiếp đãi một vị khách quý. Nước sốt ào ạt trào ra từ hai môi lồn béo mập thấm ướt dương vật đang cứng lên như cái dùi sắt. Đầu dương vật cọ xát cửa vào bí ẩn, khiến Abby cảm thấy nó phấn chấn muốn tiến vào mà cũng như đang dò xét rời đi, thái độ hời hợt khóa chặt Abby ngay giữa ranh giới địa ngục và thiên đường. Tiếng tặc lưỡi giữa khe vú của Romance kéo Abby xuống cái đầm lầy mất lý trí. Hắn tê dại lè lưỡi đáp lại khi Romance tìm về bờ môi hắn để mà đè nghiến. Ngón tay Romance xoa lồn hắn rồi lập tức tọc vào. Hai ngón tay banh môi lồn hơi sưng lên, nhân lúc Abby vừa lên đỉnh lại cho vào hai ngón nữa, thọc vào rút ra cho tới khi âm hộ không thể khép lại được, chỉ có thể rỉ ra vài giọt mật ngọt lấy lòng. Romance hơi ấn mạnh một chút, hơi thở của Abby lập tức loạn lên. Hắn gọi tên anh như điên, xương sườn, vú, bụng phập phồng như van lơn.Chẳng sao cả, nếu phải mang thai con của Romance thì hắn cũng vừa lòng. "Romance, tôi muốn cậu," giọng hắn khàn khàn, run rẩy van cầu như sắp tan chảy, rót vào tai Romance lời mật ngọt như quả táo cấm trong địa đàng, "nhanh lên!"Cậu còn chần chừ gì nữa?Romance giữ chặt eo Abby, thúc mạnh dương vật vào. Lớp màng trinh bị xé toạc, anh kịp nuốt hết tiếng la thất thanh của Abby vào, chỉ để thoát ra vài tiếng hức hức ấm ức từ cổ họng hắn. Mới vừa rồi còn nứng điên nứng dại mà nay hắn đâm ra sợ hãi. "Chậm... chậm một chút... To quá, to quá... Romance haa a --!" Abby vô thức ưỡn mình, bám víu lấy anh như người chết đuối bám lấy cọc gỗ khi Romance đâm lút cán. Dâm khủng khiếp, Romance nghĩ khi vắt hai chân Abby đang cọ eo anh lên vai. Hóa ra Abby cũng có thể dâm như vậy, tựa như con cái đang gọi chờ con đực tới thống trị. Con cu dưới háng Romance lại càng lớn, tàn nhẫn đè ép từng nếp uốn trong âm đạo. Lồn nhỏ ngây thơ bị dương vật tếu táo chèn ép, hai môi bào ngư bị đè căng ra như sắp rách. Anh nghe Abby hớp khí như cá mắc cạn, quy đầu rút ra lại đâm vào như máy đóng cọc. "Hức – sâu quá... đừng – a!" Abby nảy lên như điện giật khi Romance chạm vào một điểm. Thanh âm hắn nghẹn ngào không ngăn được dòng nước dâm ọc ra mất kiểm soát. Lồn hắn vô thức se lại ôm sít lấy Romance khiến anh gầm nhẹ. Mắt anh sáng lên như mèo, anh thẳng lưng giã vào cái điểm nhạy cảm vừa rồi, kéo ra một chuỗi rên rỉ dài từ miệng Abby. Cả hai vật vã vì cơn sướng. Khung giường kẽo kẹt theo từng nhịp nắc. Hơi thở và mùi hương hai người nhuộm đặc không khí căn phòng tối một mùi nhục dục và điên tình. Bọn họ phát điên vì yêu nhau mà cũng phát điên vì thèm muốn được yêu, được đáp lại. Abby tưởng chừng mình sẽ chết một lần nữa vì Romance. Mọi xúc cảm được phóng đại gấp trăm gấp ngàn lần trong bóng tối dày đặc, rồi bị đè nén và thu hẹp lại chỉ còn Romance. Tiếng thở gấp dập dìu bên tai Abby, răng nanh anh cạ vào vành tai hắn, tay anh bóp nhéo đầu vú sưng lên, còn dương vật thì liên tục dập vào. Đầu lưỡi đỏ tươi nhấp nhả những lời rên rỉ khêu gợi, tất cả là vô nghĩa, tất cả là vô nghĩa khi giờ đây bọn họ đang quấn lấy nhau, cơn cực khoái là nấc thang lên thiên đường.Romance đưa hắn lên thiên đường bằng cú thúc dài, dìm hắn xuống địa ngục bằng cái trượt ngắn. Cứ thế lấp đầy rồi lạnh nhạt ruồng bỏ rồi tha thiết lấp đầy, cảm nhận thớ cơ âm đạo nhạy cảm co bóp làm quen với dương vật anh, chực chờ luồn lách vào tử cung. Romance để Abby sờ gáy anh và nắm đuôi tóc dài ngang vai. Ngàn lời tỉ tê sẽ chỉ là giày vò nếu anh không thể hôn Abby. "Lẽ ra em nên nói cho tôi sớm hơn, Abby ạ. Hay thực chất em chẳng hề yêu tôi," Romance hôn Abby, như tỏ tình mà như căm hờn, "tôi yêu em đến chết mà em chỉ ngó lơ, còn em chỉ khi đau khổ mới đòi tôi yêu chiều." Abby lắc đầu, nhưng lời đính chính bên môi vội run lên vì Romance cố tình dập vào trúng cửa tử cung. Người hắn bị húc đi rồi bị kéo ngược lại, bắt phải ôm trọn hết ái tình méo mó của Romance. Anh ghé lại nuốt hết những âm rên gợi tình. Romance sờ bụng Abby, quy đầu anh gồ lên qua lớp cơ bụng hắn, rồi anh ấn vào. Tử cung bị đâm thọc tàn nhẫn ở mọi góc độ, dương vật nhấp vào không ngừng, đánh cho Abby nhừ cả người, đè ép cả lên bàng quang. Bộ phận sinh dục nữ này mới xuất hiện trên cơ thể Abby, hắn chưa từng bài tiết bằng bộ phận này bao giờ, cảm giác khủng hoảng và thẹn thùng bùng nổ, lồn non sợ hãi thít lại. Tiếng khóc của hắn nghe càng ấm ức, gần như nức nở.Ngón tay Romance xoa tròn hột le sưng đỏ trong khi vẫn liên tục nhấp mạnh vào tử cung. Thấy người bên dưới giãy dụa thì càng mạnh tay, quệt nước dâm nhơ nhớp xoa mạnh vào lỗ tiểu. Abby ngửa đầu hớp khí vì sốc, nước tiểu tung tóe phun ra quyện lại với nước dâm, tạo thành cái đầm thu nhỏ lầy lội nước. Mùi tanh tưởi lõa lồ khiến Abby thấy mình thật lẳng lơ, lồn non lại cao trào thêm lần nữa. Romance sảng khoái, nheo mắt bắn ra tinh dịch tanh nồng. Abby nấc lên khi luồng tinh ấm nóng ồ ạt đánh vào tử cung.Abby xụi lơ trên giường, để mặc cho Romance ve vuốt, bóp mông xoa đùi. Lỗ tiểu bé xinh kia rốt cuộc vẫn chỉ mới vào đời, phun được một chút là rung rung khép lại, chỉ rỉ ra xíu xiu. Romance thấy vậy bèn dùng tay moi vào, ép nó tiếp tục phun ra. "A, a – không... đừng..." Abby bị nắc đến mềm người, một câu hoàn chỉnh cũng không nói nên lời, chỉ có thể bất lực dán vào người Romance. Nước phun ra tràn trề, càng làm chỗ giao hợp thêm lênh láng. Hai bắp đùi bủn rủn được Romance thả ra, phỏng chừng bây giờ cũng không khép lại nổi. Ấy vậy mà Romance vẫn chưa chịu rút dương vật ra, nóng hôi hổi chôn vào lồn hắn. Hột le vẫn đang lòi ra, béo mập vì làm tình, dính bết toàn là nước lồn dâm. Abby không hiểu lắm, hắn đã bị đụ ác tới mức tè cả ra giường rồi mà sao Romance vẫn chưa thỏa mãn. Abby lè lưỡi đón nụ hôn của Romance. Họ ôm nhau rất chặt, ước gì có thể hòa làm một. Căn phòng tối ngột ngạt kéo dài sự tình tứ sau thăng hoa, dài như nước bọt trên nối trên môi lưỡi, dài như âm rên bám dính gợi dục. "Cậu là điều tôi muốn." Abby thì thầm. Má hắn vẫn nóng bừng khi áp vào cạnh Romance.Bọn họ ôm hôn và làm tình, không còn biết mình đang ở đâu. Romance cứ nhằm vào tử cung mà đâm. Những va chạm và chèn ép không ngừng khiến Abby chỉ có thể rền rĩ những câu xấu hổ, thừa nhận mình đã bị nghiền nát hoàn toàn bởi cảm giác sung sướng tê dại. Lồn hắn tràn trề nước và tử cung háo hức đón lấy không biết là bao nhiêu đợt bắn tinh. Giữa lúc mơ màng và dâm loạn, Abby đã nghĩ hắn và Romance sẽ ở bên nhau như vậy mãi mãi. Lời nguyền là lời chúc phúc.Căn phòng tối tách biệt nhận thức về thời gian, tưởng chừng như Romance đã đè hắn ra, chiếm lấy hắn cả một thế kỷ. Bụng Abby quặn lại vì lên đỉnh và nặng trĩu vì chứa tinh, thất thần thủ thỉ tâm sự với Romance cho tới khi ngủ thiếp đi.---Romance dọn dẹp lại căn phòng, kéo rèm ra mới biết đã là sáng hôm sau. Anh bê bát cháo còn nguyên, nguội ngắt rời khỏi phòng Abby.Các thành viên khác trong nhóm đang tập trung ăn sáng. Dưới ánh nhìn của họ, Romance đặt bát cháo nguội lên bệ bếp."Cậu ấy ngủ rồi nha." Jinu và Baby liếc nhìn nhau (không biết Mystery có tham gia vào cuộc trao đổi bằng mắt này không) rồi sau đó cũng im lặng, không hỏi hay bày tỏ gì thêm.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store