[RED SEAL] TẬN THẾ LẠNH GIÁ ❄️ Xuyên Không & Dị Năng Tích Trữ: Sinh Tồn Trong RV
Chương 6: Khám Phá Dị Năng Và Lần Sống Sót Đầu Tiên
Sự im lặng bao trùm chiếc RV không phải là sự yên tĩnh thường thấy. Đó là sự vắng lặng tuyệt đối, nặng nề của một thế giới đã chết.
Mười phút trôi qua. Leo đã kiểm tra các cảm biến: nhiệt độ bên ngoài ổn định ở mức âm 51 độ C. Cả hệ thống sưởi phụ và chính đang hoạt động hết công suất, duy trì nhiệt độ bên trong ở mức 20 độ C—một sự đối lập lạnh lùng giữa sự sống và cái chết.
Chúng tôi ngồi đối diện nhau trên chiếc ghế sofa cũ kỹ, chiếc bàn gỗ nhỏ nằm giữa. Nabi đang nằm trên đùi tôi, hơi ấm của nó là bằng chứng duy nhất cho thấy cuộc sống vẫn tiếp diễn.
“Anh biết em có dị năng,” Leo nói, giọng anh chắc chắn, không phải câu hỏi.
Tôi nhìn anh, kinh ngạc. “Anh biết?”
“Không phải là biết rõ, nhưng anh có lý thuyết,” Leo mỉm cười, một nụ cười mệt mỏi nhưng chân thật. “Một sự kiện 'Tận thế Xuyên không' như **Hơi Lạnh Tím** này thường đi kèm với việc kích hoạt tiềm năng siêu nhiên ở một số cá nhân. Nabi… con mèo của chúng ta là radar. Nó cảm nhận được năng lượng của em, đó là lý do nó hoảng sợ lúc đầu và giờ thì bình tĩnh.”
Leo kéo cuốn sách tiên tri cũ kỹ lại gần. “Vết Rách Ngân Hà không chỉ mang đến cái lạnh, Yui. Nó mang đến sự thay đổi vật lý. Em là người thay đổi.”
“Nó gọi là **Không gian Tích trữ**,” tôi nói, giọng tôi run rẩy. “Em có thể thấy mọi thứ bên trong tủ bếp bị khóa.”
“Hãy thử lại đi. Tập trung vào một vật phẩm đơn giản,” Leo thúc giục. “Cứu mạng anh là Dịch chuyển Tức thời, nhưng **lõi** của dị năng này là lưu trữ.”
Tôi nhắm mắt lại. Tôi tập trung ý chí vào chiếc ấm cà phê kim loại rỗng trên bếp.
Tôi thấy chiếc ấm xuất hiện trong **Không gian Tích trữ** của tôi—một không gian vô tận, màu trắng sữa, nơi mọi thứ lơ lửng, không có trọng lực.
Tôi nghĩ: **"Di chuyển vào Không gian."**
Tôi mở mắt ra. Chiếc ấm cà phê đã biến mất. Bếp từ kim loại trống rỗng.
“Nó ở đâu?” Leo hỏi, mắt anh ấy sáng lên vì hứng thú khoa học.
“Bên trong em,” tôi thì thầm, cảm thấy một sự kết nối kỳ lạ với chiếc ấm.
Tôi nghĩ: **"Trở lại."**
Chiếc ấm cà phê kim loại xuất hiện trở lại trên bếp, phát ra tiếng **thump** nhỏ và khô ráo khi chạm vào kim loại.
“Thật kinh ngạc,” Leo thì thầm. “Thử một vật nặng hơn. Cái ba lô khẩn cấp màu xám của anh.”
Tôi tập trung vào chiếc ba lô. Chiếc ba lô chứa đầy đồ hộp và khẩu súng hơi nén, nặng khoảng mười lăm ký. Tôi nghĩ: **"Vào Không gian."**
Chiếc ba lô biến mất. Không gian Tích trữ của tôi không hề khó khăn khi tiếp nhận vật nặng đó.
“Không gian Tích trữ này dường như không bị ảnh hưởng bởi trọng lượng. Nó là một chiều không gian bỏ túi,” Leo nói, anh ấy bắt đầu ghi chép vào một cuốn sổ tay nhỏ. “Bây giờ, hãy thử mở rộng phạm vi. Em có thể thấy gì ngoài chiếc RV này không?”
Tôi nhắm mắt lại. Tôi cố gắng đẩy ý thức của mình ra khỏi chiếc RV, ra ngoài cánh cửa.
Tôi thấy băng tím dày đặc. Tôi thấy những cây thông bị đóng băng. Tôi thấy... một **cửa hàng tiện lợi nhỏ** bị đóng băng hoàn toàn, cách chúng tôi khoảng năm mươi mét.
“Em thấy một cửa hàng tiện lợi,” tôi thì thầm. “Mọi thứ bị đóng băng.”
“Tuyệt vời! Chúng ta cần xăng và đồ sưởi ấm,” Leo nói. “Nhưng chúng ta không thể ra ngoài. Thử lấy thứ gì đó từ cửa hàng đó.”
**Mục tiêu: Một thùng xăng dự trữ.**
Tôi tập trung. Tôi tìm thấy một thùng xăng kim loại màu đỏ, nằm bên cạnh cánh cửa đóng băng của cửa hàng tiện lợi. Tôi nghĩ: **"Mang nó vào Không gian Tích trữ."**
Tôi cảm thấy một sự kháng cự mạnh mẽ. Không phải do trọng lượng, mà là do **khoảng cách và sự che chắn vật lý**. Không gian Tích trữ của tôi chỉ hoạt động hiệu quả trong phạm vi gần.
“Em không thể,” tôi nói. “Nó quá xa. Giống như nó bị một bức tường lạnh lẽo chặn lại.”
Leo gật đầu. “Vậy thì, giới hạn phạm vi là vấn đề vật lý. Khoảng năm mét xung quanh RV là an toàn nhất. Chúng ta cần mang mọi thứ lại gần. Anh sẽ cần bộ đồ bảo hộ đặc biệt của anh.”
Đúng lúc đó, chúng tôi nghe thấy một tiếng **thình thịch** lớn từ bên ngoài.
**THÌNH THỊCH—THÌNH THỊCH—THÌNH THỊCH**
Đó không phải là tiếng gió hay băng nứt. Đó là âm thanh của một thứ gì đó **rất lớn**, đang di chuyển bên ngoài chiếc RV.
Chúng tôi nhìn nhau. Sự hào hứng khám phá của Leo biến thành sự cảnh giác lạnh lùng.
Leo lập tức lấy khẩu súng hơi nén từ ba lô đã được tôi đưa trở lại Không gian Tích trữ.
“Chúng ta có khách,” Leo thì thầm. “Anh đã nghe về những **Sinh vật Lạnh Tím**… động vật đột biến do nhiệt độ. Chúng ta cần phải kiểm tra. Dị năng của em, Yui. Em phải sẵn sàng.”
Nabi, con mèo béo, lần đầu tiên sau cơn hoảng loạn, đứng thẳng dậy, lưng nó cong lên, râu nó rung bần bật. Nó nhìn chằm chằm vào cửa sổ phía trước.
Một tiếng cào xé kim loại vang lên. **CÀO—RẮC—RẮC**.
Một cái móng vuốt lớn, màu tím than, sắc nhọn, như được làm bằng băng, cào mạnh vào cửa sổ xe, nơi lớp băng tím đang bao phủ.
Chúng tôi biết, hành trình sinh tồn thực sự đã bắt đầu.
VIETNAMESE:
Chương 6: Yui đã xác nhận khả năng lưu trữ và Dịch chuyển Tức thời trong phạm vi gần của Dị năng Không gian Tích trữ! Nhưng mối đe dọa đầu tiên, một Sinh vật Lạnh Tím, đã xuất hiện!
❓ Leo sẽ dùng súng hơi nén để đối phó với Sinh vật Lạnh Tím? Cuộc chiến sinh tồn đầu tiên sẽ diễn ra như thế nào?
🔥 Đón đọc Chương 7: Cuộc Chiến Băng Giá và Ranh Giới Tích Trữ!
💖 Vote (🌟) và Comment để ủng hộ RED SEAL STUDIO nhé!
☕ Mời trà đá ủng hộ Studio: **Momo 0989317698** (Tên: Phạm Bảo An)
ENGLISH:
Chapter 6: Yui confirmed the storage and close-range Teleportation abilities of her Space Inventory Power! But the first threat, a Purple Chill Creature, has appeared!
❓ Will Leo use the compressed air gun against the Purple Chill Creature? How will the first survival battle unfold?
🔥 Read Chapter 7: The Ice War and the Inventory Limit!
💖 Vote (🌟) and Comment to support RED SEAL STUDIO!
☕ Buy the Studio a Coffee (Paypal): https://www.paypal.me/RedSealStudio
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store