[RED SEAL] TẬN THẾ LẠNH GIÁ ❄️ Xuyên Không & Dị Năng Tích Trữ: Sinh Tồn Trong RV
Chương 2: Món Mì Carbonara Dưới Cơn Mưa Rào Định Mệnh
Cơn mưa chiều trút xuống bất chợt, mang theo một làn không khí lạnh buốt và tiếng động dữ dội.
Sau bữa trưa, không khí trong chiếc RV trở nên nặng nề hơn. Dù Leo đã cố gắng làm mọi thứ trở nên bình thường, nhưng ánh mắt lo lắng của Nabi vẫn ám ảnh tôi. Nabi đã ngủ suốt cả buổi chiều, cuộn tròn thành một khối cầu màu vàng im lặng, như thể cố gắng thoát khỏi thế giới bên ngoài.
Giờ đây, trời đổ mưa lớn. Chiếc RV cũ kỹ của chúng tôi đang đậu ẩn mình dưới một tán cây lớn. Tiếng mưa rơi trên mái kim loại tạo ra một bức tường âm thanh trắng hoàn hảo, mạnh mẽ và dồn dập.
Tôi ngồi trên ghế, khẽ vuốt ve cửa kính bị hơi nước và mưa làm mờ. Cơn mưa này vốn nên là âm thanh thư giãn nhất, là bằng chứng cho thấy chúng tôi được bảo vệ. Nhưng hôm nay, tiếng mưa nghe như một lời đe dọa.
"Mưa lớn quá, Yui," Leo thì thầm, giọng anh ấy trầm ấm, dễ chịu hơn cả tiếng mưa. Anh ấy ngồi xuống cạnh tôi, kéo tôi tựa vào vai anh. "Em vẫn ổn chứ? Vụ Nabi sáng nay làm em lo lắng à?"
Tôi dựa đầu vào vai anh. "Em cũng không rõ. Chỉ là, em chưa bao giờ thấy Nabi hoảng sợ đến thế. Nó như ngửi thấy một mùi nguy hiểm không có thật..."
"Có thể là mùi của một con cáo đi lạc, hoặc một thứ gì đó," Leo nhẹ nhàng trấn an, nhưng tôi cảm nhận được sự căng thẳng nhỏ xíu trong cơ thể anh ấy.
"Anh đi chuẩn bị bữa tối nhé," Leo nói, đứng dậy. "Carbonara đơn giản, sẽ làm ấm chúng ta."
Tôi gật đầu. Chúng tôi bắt đầu nghi thức nấu ăn.
Leo mở ngăn kéo gỗ nhỏ dưới bồn rửa để lấy nguyên liệu. Tiếng mở ngăn kéo gỗ cũ kỹ và tiếng kim loại nhẹ vang lên.
Anh ấy lấy ra hành tây, tỏi, một gói mì ống khô và một lọ sốt cà chua thủy tinh. Anh ấy đặt chúng lên mặt bàn gỗ nhỏ một cách có trật tự.
Leo lấy dao và thớt gỗ nhỏ. Anh ấy bắt đầu cắt hành tây. Tôi quan sát anh, cách anh tập trung vào từng lát cắt, cố gắng tạo ra âm thanh nhẹ nhàng nhất có thể.
Tiếng dao đều đặn, nhịp nhàng trên thớt gỗ, xen kẽ với tiếng mưa lớn bên ngoài. Sự tương phản này lẽ ra phải thư giãn, nhưng tâm trí tôi vẫn đang bận rộn cố gắng tìm kiếm mối liên hệ giữa sự hoảng loạn của Nabi và hiện tượng kỳ lạ nào đó.
Tiếp theo là tỏi. Leo bóc vỏ tỏi khô. Tiếng giấy sột soạt, sau đó là tiếng dao băm nhỏ dứt khoát.
"Hôm nay chúng ta sẽ nấu món Carbonara đơn giản nhất có thể," Leo thì thầm. "Chiếc RV này tiện lợi như một căn hộ nhỏ vậy. Mọi thứ đều trong tầm tay."
Tôi dựa cằm vào vai anh ấy, ngắm nhìn công việc anh ấy làm. "Em thích cách anh sắp xếp mọi thứ, Leo. Cảm giác như mọi thứ đều được kiểm soát."
Sau khi chuẩn bị xong, Leo bật bếp ga mini. Sau tiếng 'click' và tiếng ga 'whoosh' nhỏ, chiếc ấm kim loại đã được đặt lên bếp.
Anh ấy đổ nước vào nồi. Khi nước bắt đầu sôi, anh ấy thả mì ống khô vào nồi. Tiếng mì ống khô được thả vào nồi nước sôi, sau đó là tiếng nước sôi ùng ục.
Leo đổ dầu ô liu lên chảo nóng. Tiếng dầu nóng ran vang lên, và anh ấy thả thịt xông khói vào.
Đây là khoảnh khắc ASMR tuyệt vời nhất của bữa tối: Tiếng thịt xông khói xèo xèo mãnh liệt trên chảo nóng, tiếng mỡ rít nhẹ. Mùi thơm của thịt xông khói và tỏi phi lập tức lan tỏa, lấn át mùi ẩm ướt của mưa và mùi nồng nặc của sương mù.
"Âm thanh xào nấu thật thư giãn, phải không?" Leo quay lại mỉm cười. "Nabi, con đừng ngửi nữa, mùi thơm này là của con người mà."
Nabi, thức giấc bởi mùi thơm, nhảy lên băng ghế cạnh bếp, khẽ cào nhẹ vào chân Leo. Nó đã trở lại với bản tính tham ăn thường ngày.
Leo nhanh chóng mở lọ sốt cà chua. Tiếng mở nắp lọ sốt cà chua thủy tinh vang lên một tiếng 'Pop' dứt khoát, khô ráo.
Anh ấy đổ sốt vào chảo, và tiếng xào nấu lại thay đổi, trở nên nặng hơn. Leo dùng thìa gỗ khuấy đều.
Món Pasta Carbonara đã hoàn thành.
Leo tắt bếp. Ngay lập tức, tiếng mưa lớn bên ngoài dịu xuống thành mưa phùn nhẹ. Giống như một công tắc âm thanh.
Chúng tôi dọn bữa tối ra bàn nhỏ. Hai chiếc đĩa sứ nhỏ được đặt nhẹ nhàng trên bàn gỗ.
Chúng tôi ngồi xuống, cùng nhau thưởng thức bữa tối. Nabi ngồi cạnh tôi, chờ đợi miếng thịt xông khói nhỏ mà tôi hứa sẽ cho nó.
"Em ước gì cuộc sống này cứ mãi thế này, Leo," tôi nói, giọng trầm xuống. "Không cần gì nhiều, chỉ cần một mái nhà ấm áp, bữa ăn ngon và có anh ở đây."
Sau khi ăn xong, tôi quyết định vứt vỏ hành tây và khăn giấy bẩn vào thùng rác bên ngoài xe.
Tôi mở cửa sau xe RV. Tiếng khóa cửa kim loại xoay và tiếng cửa gỗ mở nhẹ.
Trong khoảnh khắc cánh cửa hé mở, tôi cảm thấy một luồng gió lạnh buốt không tự nhiên ùa vào—một cơn lạnh buốt sắc như kim, không phải gió mưa. Tôi nghe thấy tiếng **gió rít kỳ lạ**, cao và mỏng manh, hoàn toàn không giống tiếng gió rừng.
Tôi ngước nhìn lên bầu trời tối đen. Và tôi thấy nó.
Một **vệt sáng mờ**, giống như một vết rách tạm thời trên màn đêm, xuất hiện và biến mất gần như ngay lập tức, ngay phía trên tán cây. Nó không phải là sét, mà là ánh sáng tĩnh, của một cái gì đó hoàn toàn không thuộc về thế giới vật lý này.
Một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng tôi. Tôi nhanh chóng đóng cửa lại. Tiếng cửa gỗ đóng 'Rầm' nhẹ, tiếng khóa cửa xoay dứt khoát.
Khi tôi quay lại, Leo đang đọc sách, hoàn toàn không hay biết gì.
"Có chuyện gì vậy, Yui?" Leo hỏi, không ngước mắt lên khỏi cuốn sách.
Tôi cố gắng cười. "Không có gì, chỉ là... gió lạnh thôi. Anh đang đọc gì vậy?"
"Anh đang đọc lại hướng dẫn sử dụng hệ thống sưởi. Chỉ để đề phòng," Leo trả lời, hoàn toàn bình thản.
Chỉ có Nabi, mèo béo màu vàng, đang nhìn tôi với đôi mắt mở to, căng thẳng. Nó đã ngửi thấy mùi sợ hãi. Nó đã thấy ánh sáng.
VIETNAMESE:
Chương 2: Sự ấm cúng bị phá vỡ bởi vết nứt ánh sáng! Sự bình thản của Leo càng làm nỗi sợ hãi của Yui và Nabi lớn hơn. Anh ấy biết gì? Đừng bỏ lỡ Chương 3 - Chương cuối cùng của sự yên bình trước khi Tận thế thực sự ập đến!
💖 Vote (🌟) và Comment để ủng hộ RED SEAL STUDIO nhé!
☕ Mời trà đá ủng hộ Studio: **Momo 0989317698** (Tên: Phạm Bảo An)
ENGLISH:
Chapter 2: Coziness shattered by the light crack! Leo's composure only amplifies Yui and Nabi's fear. What does he know? Don't miss Chapter 3 - The final chapter of tranquility before the Apocalypse truly strikes!
💖 Vote (🌟) and Comment to support RED SEAL STUDIO!
☕ Buy the Studio a Coffee (Paypal): https://www.paypal.me/RedSealStudio
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store