Quynhtu Minh Tu Cua Em
Chặng đường The Face đã bước vào nước rút, từng thí sinh đều nỗ lực hết sức mình để có thể chạm đến ngôi vị quán quân. Từng tập từng tập qua đi, cố gắng cố gắng mỗi ngày, người ra về, kẻ ở lại, tất cả thí sinh đều đã trưởng thành và tiến bộ lên rất nhiều. Tình cảm giữa các huấn luyện viên và thí sinh của mình càng thêm gắn bó khăng khít.
Cho đến ngày hôm nay, chia tay Thiên Nga, team Minh Tú trở thành team duy nhất còn một thí sinh, Đồng Ánh Quỳnh.
Sự mất mát đã trở thành một điều quen thuộc, và quán quân cũng chỉ có một. Vì thế, cả Minh Tú và Quỳnh tuy buồn, nhưng lại càng phải cứng rắn, mạnh mẽ hơn. Chỉ cần một chút sơ sẩy, Minh Tú sẽ phải ngậm ngùi nhìn team Hoàng Thuỳ và Lan Khuê chiến đấu mà chẳng còn một chiến binh nào trong team cả.
Đến giờ phút này, Minh Tú và Quỳnh đều đã có một sự ăn ý nhất định. Không còn khoảng cách, họ trở thành những người bạn, người chị em, cùng nhau làm tốt vai trò của mình trên chặng đường còn lại của cuộc thi, động viên giúp đỡ lẫn nhau vượt qua những áp lực tinh thần luôn đè nặng.
Và giữa họ, còn có một thứ tình cảm vô hình hơn như thế...
***
Chỉ còn một mình, nhìn hai team còn lại, Quỳnh bỗng cảm thấy lạc lõng và cô đơn.
Quỳnh lẳng lặng bỏ ra ngoài, tìm một chỗ yên tĩnh, vắng lặng ngồi xuống, mắt đưa về phía xa xăm vô định.
Cuối cùng thì Quỳnh cũng đã đi được đến chặng đường này. Top 5 The Face, một hành trình đầy gian truân, có mồ hôi, cả máu và nước mắt.
Quỳnh nhìn về ngày đầu tiên ấy, khi Quỳnh đi casting, đối thủ của Quỳnh là hàng trăm, hàng nghìn cô gái khác. Nhiều người có kinh nghiệm hơn Quỳnh, giỏi hơn Quỳnh, nhưng Quỳnh đã vượt qua tất cả để bước vào vòng chọn team. Để rồi hôm đó, Quỳnh bị ấn tượng mạnh bởi vị huấn luyện viên da nâu, mái tóc sóng dày, thân hình chuẩn mực gợi cảm, mạnh mẽ và cá tính. Để rồi hôm đó, Quỳnh trở thành một thành viên trong team Minh Tú - điều mà Quỳnh quá khứ, hiện tại, và cả tương lai, không bao giờ hối hận. Để rồi hôm đó, cái tên Đồng Ánh Quỳnh bắt đầu đi trên con đường The Face đầy chông gai gập ghềnh, từng bước từng bước toả sáng dưới sự dẫn dắt của Minh Tú.
Từng ngày trôi qua, áp lực càng lớn, thử thách càng khó khăn. Bước đi của Quỳnh ngày một vững chãi, ngày một mạnh mẽ. Quỳnh trưởng thành hơn. Và bên cạnh Quỳnh, có Minh Tú, có Khánh Linh, có Sarocha, có Thiên Nga. Nhưng giờ, chỉ còn Quỳnh. Và Minh Tú, vẫn luôn theo sát Quỳnh trong từng lần cất bước.
Giữ lại Quỳnh, chắc chắn Minh Tú đặt rất nhiều kỳ vọng. Quỳnh phải cố gắng hơn, nỗ lực hơn. Quỳnh phải mạnh mẽ. Vẫn luôn tự nhủ như vậy, nhưng sao hiện giờ, Quỳnh bỗng thấy sợ, bỗng thấy mệt mỏi, bỗng thấy bất lực khi chỉ còn duy nhất một mình?
Quỳnh không biết. Quỳnh không muốn những người yêu thương Quỳnh, ủng hộ Quỳnh, hi vọng vào Quỳnh phải thất vọng.
Đặt biệt là Minh Tú.
Minh Tú, em không muốn chị buồn.
Minh Tú, em không muốn chị khóc.
Minh Tú, em không muốn chị thất vọng.
Minh Tú...
Trong một khoảnh khắc, Quỳnh bỗng giật mình.
Từ bao giờ, Minh Tú luôn thường trực trong tâm trí Quỳnh như vậy?
Đó là vì Minh Tú là huấn luyện viên của Quỳnh? Không, kể cả là huấn luyện viên, cũng không ai có thể nghĩ về thầy của mình nhiều như vậy được.
Đó là vì đối với Quỳnh, Minh Tú đã trở thành người bạn, người chị thân thiết? Không, rất nhiều người Quỳnh thân thiết gắn bó lâu năm, như chị Tơ, Quỳnh cũng không bao giờ nghĩ về người đó nhiều đến thế.
Đó là vì...?
Quỳnh liên tục đặt ra những câu hỏi, nhưng đều tự mình trả lời, mà câu trả lời là bác bỏ.
Tim Quỳnh như chững lại một nhịp.
Hay, đó là vì... Quỳnh đã thích Minh Tú mất rồi?
Quỳnh đã từng yêu. Từng hạnh phúc, từng đổ vỡ. Quỳnh cũng đã từng nghĩ, Quỳnh mệt mỏi vì tình cảm rồi. Không nên rung động thêm vì ai nữa, tập trung cho sự nghiệp trước đã.
Nhưng...
Câu hỏi đó, Quỳnh nên trả lời sao đây? Khi trong đầu Quỳnh, toàn là hình ảnh cô gái cao ráo, da nâu, môi dày gợi cảm, ánh mắt toát lên một thần thái hút người nhìn? Khi trong tim Quỳnh, cô gái ấy vui, Quỳnh cũng vui, cô gái ấy buồn, Quỳnh sẽ đau lòng, cô gái ấy yếu đuối, Quỳnh muốn ôm vào lòng để cô gái ấy được nghỉ ngơi dù chỉ chốc lát khi luôn phải gồng mình chống chọi với những áp lực?
Dòng chảy suy nghĩ tiếp tục đưa Quỳnh về những những lần khó khăn khi luyện tập, những hạnh phúc khi chiến thắng, những bình dị đùa vui thường ngày. Tất cả, đều mang một bóng dáng, không ai khác, Minh Tú.
Nhịp đập trong Quỳnh đã mạnh hơn, nhanh hơn lúc nào không hay. Quỳnh bỗng quên mất những cô đơn lạc lõng, quên mất Quỳnh đang trong một cuộc thi, quên mất hiện thực, để đắm mình vào những khoảnh khắc Quỳnh đã lưu giữ tự bao giờ.
Một tiếng gọi quen thuộc giật ngược Quỳnh trở về thực tại.
- Ngồi đây làm gì thẫn thờ như con dở vậy mày?
Chưa kịp quay lại, Minh Tú đã ngồi phịch xuống ngay cạnh Quỳnh. Minh Tú mặc chiếc quần jeans và áo sơ mi trắng, trang điểm nhẹ nhàng, chỉ có thể nói một từ, đẹp.
- Chị! - Quỳnh cười, nhìn Minh Tú đầy trìu mến.
- Sao? Còn một mình buồn không ai chơi nên ra đây tự kỉ à?
- Đúng rồi, chị có chơi với em đâu, em chả ra đây ngồi một mình à!
- Rồi tao ra chơi với mày rồi đây chơi gì chơi đi!
Quỳnh lại nở một nụ cười, nhưng quay mặt ra phía trước. Quỳnh biết, Minh Tú đã nhìn thấu tâm tư của Quỳnh rồi, Quỳnh cũng không muốn giấu nữa.
- Nhỡ em thua xong bị loại thì sao chị?
- Bậy bạ không à! Cấm, cấm nói mấy cái đại loại như em thua thì sao này nọ nghen!
- Thì em đang bảo nhỡ!
- Thì tao bỏ về nhà luôn, còn một mình chơi với ai giờ? Đấy, nên mày không muốn chị đi về thì cố lên, nhỡ nhỡ cái gì mà nhỡ!
- Em sợ em không làm được...
Nói đến đây, giọng Quỳnh chùng xuống. Quỳnh chặn lại, không muốn nói ra nốt vế sau. "Em sợ, chị sẽ thất vọng về em."
Minh Tú hiểu. Minh Tú sao có thể không hiểu cho được. Tú vòng tay qua ôm lấy vai Quỳnh, xoa xoa, nói:
- Nói đùa vậy thôi chứ đừng áp lực quá, mình cứ cố gắng hết sức là được, chiến thắng được chính mình đã là thành công lớn rồi, ở The Face thắng thua đâu phải cứ có thực lực mà được? Nên nghĩ ít thôi nhé, Quỳnh tự tin của chị đâu rồi, cố lên. Chị còn mình mày thôi đó, mày cứ thế này chị biết làm sao giờ? Chị cũng sợ chứ sao không sợ, nhưng mình sợ là mình thua một lần rồi đó. Có chị đây rồi, không phải sợ, hai đứa mình cùng cố gắng!
Nghe câu cuối kia của Minh Tú, trái tim Quỳnh bỗng mềm nhũn. Phải, có Minh Tú cùng đồng hành, Quỳnh sợ cái gì? Quỳnh và Minh Tú, càng phải cố gắng nhiều hơn. Nhiều hơn nữa. Và sẽ làm được.
Quỳnh chỉ gật đầu, không nói gì. Minh Tú cũng không nói nữa, cần một khoảng lặng để họ bình tâm hơn.
"Minh Tú à, em sẽ không để chị thất vọng đâu.
Vì team mình. Vì bản thân em. Vì chị.
Và có lẽ, vì em thích chị mất rồi!"
***
Dù đã cố gắng hết sức, nhưng lần này, team Minh Tú lại thất bại.
Minh Tú buộc lòng phải đưa Quỳnh vào vòng loại. Ngoài mặt không nói ra, nhưng trong lòng Minh Tú như lửa đốt.
Nhìn theo bóng Quỳnh đi khuất, Minh Tú bắt đầu chìm vào dòng suy nghĩ của chính mình.
Phải làm gì, phải làm gì để bảo vệ Quỳnh đây?
Minh Tú cảm thấy bất lực. Vì phải nhìn học trò, người em thân thiết của mình đi như vậy. Mà không thể làm chút gì đó để bảo vệ, chỉ biết trông chờ vào Hoàng Thuỳ, vào số phận.
Rõ ràng hôm nay Quỳnh làm rất tốt. Rất rất tốt.
Là lỗi của Minh Tú.
Minh Tú bắt đầu tự dằn vặt mình, căng thẳng tột độ.
Một chặng đường dài đã qua, chia tay ba thí sinh trong team, mọi cung bậc cảm xúc đều đã nếm trải, nhưng lần này, hoàn toàn khác.
Với Khánh Linh, Minh Tú cảm thấy bất bình vì Linh bị loại vô lý, và đã nổi cơn tam bành với Lan Khuê. Với Sarocha, Minh Tú thấu hiểu mà để em ra về, vì gia đình của em. Với Thiên Nga, Minh Tú thương em, vì với những gì em đã thể hiện, em hoàn toàn xứng đáng có cơ hội đi tiếp. Minh Tú đã bình thản hơn sau mỗi sự ra về, vì đó là luật chơi, nhưng không hiểu sao đến lần này, ruột gan Minh Tú như đảo lộn hết cả.
Vì Quỳnh là thí sinh cuối cùng, vì Minh Tú chỉ còn duy nhất Quỳnh thôi ư?
Cũng đúng, mà lại không đúng.
Minh Tú không thiên vị ai, Minh Tú khẳng định, nhưng Minh Tú không thể không thừa nhận mình dành tình cảm đặc biệt hơn cho Đồng Ánh Quỳnh. Vì, Quỳnh là người hiểu Tú nhất, cũng là người hợp với Tú nhất. Minh Tú không thể hình dung nếu Quỳnh ra về, Minh Tú sẽ còn có thể tiếp tục chặng đường The Face tay trắng hay không. Vì như thế, Minh Tú sẽ cô đơn lắm
Mà Minh Tú, sợ nhất là cô đơn.
Còn Quỳnh, Quỳnh sợ làm Tú thất vọng, Quỳnh cũng sẽ buồn lắm. Sẽ tự trách móc bản thân. Sẽ suy nghĩ nhiều. Sẽ suy sụp. Sẽ bỏ bê bản thân. Mà Tú sẽ không thể ở bên Quỳnh khi đó được.
Minh Tú muốn ở cạnh Quỳnh để sẻ chia, chăm sóc. Vì Quỳnh trông mạnh mẽ vậy thôi, nhưng tâm trạng thất thường lắm. Tú cũng cần một người hiểu mình đủ để có thể tâm sự mỗi khi yếu lòng...
Suy nghĩ của Minh Tú đã vượt cả ra ngoài The Face mất rồi.
Một lát sau, Hoàng Thuỳ dắt Quỳnh quay trở lại.
Minh Tú hít sâu, lấy lại thần thái, trực tiếp đối diện với Hoàng Thuỳ.
Cái dáng vẻ tự tin, khẳng định Quỳnh làm rất tốt, có phần "bitchy" ấy, có vẻ làm Hoàng Thuỳ dè chừng phần nào.
Và khi Hoàng Thuỳ đưa trả Quỳnh lại cho Minh Tú, hòn đá đè nặng tim Minh Tú đã biến mất. Minh Tú ôm chặt lấy Quỳnh, không quên cử chỉ "bye bye" sau khi Hoàng Thuỳ quay lưng đi, trong lòng ngập tràn hạnh phúc.
Tốt rồi, tốt quá rồi.
Quỳnh ôm Minh Tú thật chặt, trong lòng thầm cảm ơn tất cả. Và trong vô thức, Quỳnh đã quay sang thơm nhẹ vào má Minh Tú, hít sâu cái mùi dừa thoang thoảng ở mái tóc óng ả kia.
Quỳnh và Minh Tú, lại cũng nhau bước tiếp.
Trên con đường The Face.
Và hơn cả như vậy.
-----------------------
Lời con tác giả bị điên: Xin lỗi xin lỗi các mẹ nhiều lắm, tuần rồi có chút biến cố đối với tôi nên tôi không tài nào ra chap được, các mẹ thông cảm cho tôi nhé. Tôi sẽ cố gắng bù lại cho các mẹ nhanh nhất có thể. Cảm ơn các mẹ vẫn kiên trì chịu đựng con thần kinh là tôi đây, cảm ơn các mẹ rất nhiều!!!!
Chồng nhận ra rồi, thừa nhận rồi nhé =)))))))))
Cho đến ngày hôm nay, chia tay Thiên Nga, team Minh Tú trở thành team duy nhất còn một thí sinh, Đồng Ánh Quỳnh.
Sự mất mát đã trở thành một điều quen thuộc, và quán quân cũng chỉ có một. Vì thế, cả Minh Tú và Quỳnh tuy buồn, nhưng lại càng phải cứng rắn, mạnh mẽ hơn. Chỉ cần một chút sơ sẩy, Minh Tú sẽ phải ngậm ngùi nhìn team Hoàng Thuỳ và Lan Khuê chiến đấu mà chẳng còn một chiến binh nào trong team cả.
Đến giờ phút này, Minh Tú và Quỳnh đều đã có một sự ăn ý nhất định. Không còn khoảng cách, họ trở thành những người bạn, người chị em, cùng nhau làm tốt vai trò của mình trên chặng đường còn lại của cuộc thi, động viên giúp đỡ lẫn nhau vượt qua những áp lực tinh thần luôn đè nặng.
Và giữa họ, còn có một thứ tình cảm vô hình hơn như thế...
***
Chỉ còn một mình, nhìn hai team còn lại, Quỳnh bỗng cảm thấy lạc lõng và cô đơn.
Quỳnh lẳng lặng bỏ ra ngoài, tìm một chỗ yên tĩnh, vắng lặng ngồi xuống, mắt đưa về phía xa xăm vô định.
Cuối cùng thì Quỳnh cũng đã đi được đến chặng đường này. Top 5 The Face, một hành trình đầy gian truân, có mồ hôi, cả máu và nước mắt.
Quỳnh nhìn về ngày đầu tiên ấy, khi Quỳnh đi casting, đối thủ của Quỳnh là hàng trăm, hàng nghìn cô gái khác. Nhiều người có kinh nghiệm hơn Quỳnh, giỏi hơn Quỳnh, nhưng Quỳnh đã vượt qua tất cả để bước vào vòng chọn team. Để rồi hôm đó, Quỳnh bị ấn tượng mạnh bởi vị huấn luyện viên da nâu, mái tóc sóng dày, thân hình chuẩn mực gợi cảm, mạnh mẽ và cá tính. Để rồi hôm đó, Quỳnh trở thành một thành viên trong team Minh Tú - điều mà Quỳnh quá khứ, hiện tại, và cả tương lai, không bao giờ hối hận. Để rồi hôm đó, cái tên Đồng Ánh Quỳnh bắt đầu đi trên con đường The Face đầy chông gai gập ghềnh, từng bước từng bước toả sáng dưới sự dẫn dắt của Minh Tú.
Từng ngày trôi qua, áp lực càng lớn, thử thách càng khó khăn. Bước đi của Quỳnh ngày một vững chãi, ngày một mạnh mẽ. Quỳnh trưởng thành hơn. Và bên cạnh Quỳnh, có Minh Tú, có Khánh Linh, có Sarocha, có Thiên Nga. Nhưng giờ, chỉ còn Quỳnh. Và Minh Tú, vẫn luôn theo sát Quỳnh trong từng lần cất bước.
Giữ lại Quỳnh, chắc chắn Minh Tú đặt rất nhiều kỳ vọng. Quỳnh phải cố gắng hơn, nỗ lực hơn. Quỳnh phải mạnh mẽ. Vẫn luôn tự nhủ như vậy, nhưng sao hiện giờ, Quỳnh bỗng thấy sợ, bỗng thấy mệt mỏi, bỗng thấy bất lực khi chỉ còn duy nhất một mình?
Quỳnh không biết. Quỳnh không muốn những người yêu thương Quỳnh, ủng hộ Quỳnh, hi vọng vào Quỳnh phải thất vọng.
Đặt biệt là Minh Tú.
Minh Tú, em không muốn chị buồn.
Minh Tú, em không muốn chị khóc.
Minh Tú, em không muốn chị thất vọng.
Minh Tú...
Trong một khoảnh khắc, Quỳnh bỗng giật mình.
Từ bao giờ, Minh Tú luôn thường trực trong tâm trí Quỳnh như vậy?
Đó là vì Minh Tú là huấn luyện viên của Quỳnh? Không, kể cả là huấn luyện viên, cũng không ai có thể nghĩ về thầy của mình nhiều như vậy được.
Đó là vì đối với Quỳnh, Minh Tú đã trở thành người bạn, người chị thân thiết? Không, rất nhiều người Quỳnh thân thiết gắn bó lâu năm, như chị Tơ, Quỳnh cũng không bao giờ nghĩ về người đó nhiều đến thế.
Đó là vì...?
Quỳnh liên tục đặt ra những câu hỏi, nhưng đều tự mình trả lời, mà câu trả lời là bác bỏ.
Tim Quỳnh như chững lại một nhịp.
Hay, đó là vì... Quỳnh đã thích Minh Tú mất rồi?
Quỳnh đã từng yêu. Từng hạnh phúc, từng đổ vỡ. Quỳnh cũng đã từng nghĩ, Quỳnh mệt mỏi vì tình cảm rồi. Không nên rung động thêm vì ai nữa, tập trung cho sự nghiệp trước đã.
Nhưng...
Câu hỏi đó, Quỳnh nên trả lời sao đây? Khi trong đầu Quỳnh, toàn là hình ảnh cô gái cao ráo, da nâu, môi dày gợi cảm, ánh mắt toát lên một thần thái hút người nhìn? Khi trong tim Quỳnh, cô gái ấy vui, Quỳnh cũng vui, cô gái ấy buồn, Quỳnh sẽ đau lòng, cô gái ấy yếu đuối, Quỳnh muốn ôm vào lòng để cô gái ấy được nghỉ ngơi dù chỉ chốc lát khi luôn phải gồng mình chống chọi với những áp lực?
Dòng chảy suy nghĩ tiếp tục đưa Quỳnh về những những lần khó khăn khi luyện tập, những hạnh phúc khi chiến thắng, những bình dị đùa vui thường ngày. Tất cả, đều mang một bóng dáng, không ai khác, Minh Tú.
Nhịp đập trong Quỳnh đã mạnh hơn, nhanh hơn lúc nào không hay. Quỳnh bỗng quên mất những cô đơn lạc lõng, quên mất Quỳnh đang trong một cuộc thi, quên mất hiện thực, để đắm mình vào những khoảnh khắc Quỳnh đã lưu giữ tự bao giờ.
Một tiếng gọi quen thuộc giật ngược Quỳnh trở về thực tại.
- Ngồi đây làm gì thẫn thờ như con dở vậy mày?
Chưa kịp quay lại, Minh Tú đã ngồi phịch xuống ngay cạnh Quỳnh. Minh Tú mặc chiếc quần jeans và áo sơ mi trắng, trang điểm nhẹ nhàng, chỉ có thể nói một từ, đẹp.
- Chị! - Quỳnh cười, nhìn Minh Tú đầy trìu mến.
- Sao? Còn một mình buồn không ai chơi nên ra đây tự kỉ à?
- Đúng rồi, chị có chơi với em đâu, em chả ra đây ngồi một mình à!
- Rồi tao ra chơi với mày rồi đây chơi gì chơi đi!
Quỳnh lại nở một nụ cười, nhưng quay mặt ra phía trước. Quỳnh biết, Minh Tú đã nhìn thấu tâm tư của Quỳnh rồi, Quỳnh cũng không muốn giấu nữa.
- Nhỡ em thua xong bị loại thì sao chị?
- Bậy bạ không à! Cấm, cấm nói mấy cái đại loại như em thua thì sao này nọ nghen!
- Thì em đang bảo nhỡ!
- Thì tao bỏ về nhà luôn, còn một mình chơi với ai giờ? Đấy, nên mày không muốn chị đi về thì cố lên, nhỡ nhỡ cái gì mà nhỡ!
- Em sợ em không làm được...
Nói đến đây, giọng Quỳnh chùng xuống. Quỳnh chặn lại, không muốn nói ra nốt vế sau. "Em sợ, chị sẽ thất vọng về em."
Minh Tú hiểu. Minh Tú sao có thể không hiểu cho được. Tú vòng tay qua ôm lấy vai Quỳnh, xoa xoa, nói:
- Nói đùa vậy thôi chứ đừng áp lực quá, mình cứ cố gắng hết sức là được, chiến thắng được chính mình đã là thành công lớn rồi, ở The Face thắng thua đâu phải cứ có thực lực mà được? Nên nghĩ ít thôi nhé, Quỳnh tự tin của chị đâu rồi, cố lên. Chị còn mình mày thôi đó, mày cứ thế này chị biết làm sao giờ? Chị cũng sợ chứ sao không sợ, nhưng mình sợ là mình thua một lần rồi đó. Có chị đây rồi, không phải sợ, hai đứa mình cùng cố gắng!
Nghe câu cuối kia của Minh Tú, trái tim Quỳnh bỗng mềm nhũn. Phải, có Minh Tú cùng đồng hành, Quỳnh sợ cái gì? Quỳnh và Minh Tú, càng phải cố gắng nhiều hơn. Nhiều hơn nữa. Và sẽ làm được.
Quỳnh chỉ gật đầu, không nói gì. Minh Tú cũng không nói nữa, cần một khoảng lặng để họ bình tâm hơn.
"Minh Tú à, em sẽ không để chị thất vọng đâu.
Vì team mình. Vì bản thân em. Vì chị.
Và có lẽ, vì em thích chị mất rồi!"
***
Dù đã cố gắng hết sức, nhưng lần này, team Minh Tú lại thất bại.
Minh Tú buộc lòng phải đưa Quỳnh vào vòng loại. Ngoài mặt không nói ra, nhưng trong lòng Minh Tú như lửa đốt.
Nhìn theo bóng Quỳnh đi khuất, Minh Tú bắt đầu chìm vào dòng suy nghĩ của chính mình.
Phải làm gì, phải làm gì để bảo vệ Quỳnh đây?
Minh Tú cảm thấy bất lực. Vì phải nhìn học trò, người em thân thiết của mình đi như vậy. Mà không thể làm chút gì đó để bảo vệ, chỉ biết trông chờ vào Hoàng Thuỳ, vào số phận.
Rõ ràng hôm nay Quỳnh làm rất tốt. Rất rất tốt.
Là lỗi của Minh Tú.
Minh Tú bắt đầu tự dằn vặt mình, căng thẳng tột độ.
Một chặng đường dài đã qua, chia tay ba thí sinh trong team, mọi cung bậc cảm xúc đều đã nếm trải, nhưng lần này, hoàn toàn khác.
Với Khánh Linh, Minh Tú cảm thấy bất bình vì Linh bị loại vô lý, và đã nổi cơn tam bành với Lan Khuê. Với Sarocha, Minh Tú thấu hiểu mà để em ra về, vì gia đình của em. Với Thiên Nga, Minh Tú thương em, vì với những gì em đã thể hiện, em hoàn toàn xứng đáng có cơ hội đi tiếp. Minh Tú đã bình thản hơn sau mỗi sự ra về, vì đó là luật chơi, nhưng không hiểu sao đến lần này, ruột gan Minh Tú như đảo lộn hết cả.
Vì Quỳnh là thí sinh cuối cùng, vì Minh Tú chỉ còn duy nhất Quỳnh thôi ư?
Cũng đúng, mà lại không đúng.
Minh Tú không thiên vị ai, Minh Tú khẳng định, nhưng Minh Tú không thể không thừa nhận mình dành tình cảm đặc biệt hơn cho Đồng Ánh Quỳnh. Vì, Quỳnh là người hiểu Tú nhất, cũng là người hợp với Tú nhất. Minh Tú không thể hình dung nếu Quỳnh ra về, Minh Tú sẽ còn có thể tiếp tục chặng đường The Face tay trắng hay không. Vì như thế, Minh Tú sẽ cô đơn lắm
Mà Minh Tú, sợ nhất là cô đơn.
Còn Quỳnh, Quỳnh sợ làm Tú thất vọng, Quỳnh cũng sẽ buồn lắm. Sẽ tự trách móc bản thân. Sẽ suy nghĩ nhiều. Sẽ suy sụp. Sẽ bỏ bê bản thân. Mà Tú sẽ không thể ở bên Quỳnh khi đó được.
Minh Tú muốn ở cạnh Quỳnh để sẻ chia, chăm sóc. Vì Quỳnh trông mạnh mẽ vậy thôi, nhưng tâm trạng thất thường lắm. Tú cũng cần một người hiểu mình đủ để có thể tâm sự mỗi khi yếu lòng...
Suy nghĩ của Minh Tú đã vượt cả ra ngoài The Face mất rồi.
Một lát sau, Hoàng Thuỳ dắt Quỳnh quay trở lại.
Minh Tú hít sâu, lấy lại thần thái, trực tiếp đối diện với Hoàng Thuỳ.
Cái dáng vẻ tự tin, khẳng định Quỳnh làm rất tốt, có phần "bitchy" ấy, có vẻ làm Hoàng Thuỳ dè chừng phần nào.
Và khi Hoàng Thuỳ đưa trả Quỳnh lại cho Minh Tú, hòn đá đè nặng tim Minh Tú đã biến mất. Minh Tú ôm chặt lấy Quỳnh, không quên cử chỉ "bye bye" sau khi Hoàng Thuỳ quay lưng đi, trong lòng ngập tràn hạnh phúc.
Tốt rồi, tốt quá rồi.
Quỳnh ôm Minh Tú thật chặt, trong lòng thầm cảm ơn tất cả. Và trong vô thức, Quỳnh đã quay sang thơm nhẹ vào má Minh Tú, hít sâu cái mùi dừa thoang thoảng ở mái tóc óng ả kia.
Quỳnh và Minh Tú, lại cũng nhau bước tiếp.
Trên con đường The Face.
Và hơn cả như vậy.
-----------------------
Lời con tác giả bị điên: Xin lỗi xin lỗi các mẹ nhiều lắm, tuần rồi có chút biến cố đối với tôi nên tôi không tài nào ra chap được, các mẹ thông cảm cho tôi nhé. Tôi sẽ cố gắng bù lại cho các mẹ nhanh nhất có thể. Cảm ơn các mẹ vẫn kiên trì chịu đựng con thần kinh là tôi đây, cảm ơn các mẹ rất nhiều!!!!
Chồng nhận ra rồi, thừa nhận rồi nhé =)))))))))
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store