ZingTruyen.Store

| QUYỂN II |KIẾP NÀY EM NGUYỆN YÊU ANH《PARK JIMIN》° HOÀN °

chương 12

Mitngotmaiyeunang

Oh Se Young còn chưa kịp nói gì, quản gia đã từ bên trong đi ra, nhìn cô ta, nói: "Cô Oh, thiếu gia của chúng tôi nói, mời cô rời khỏi nơi này, hơn nữa, cậu ấy nói không muốn thấy cô xuất hiện ở này nữa."

Oh Se Young cứng đờ, nhìn quản gia, trong lòng có chút không vui.

Nhưng mà hiện tại cô ta đang muốn lấy lòng để Park Jimin tha thứ cho cô ta, căn bản sẽ không đi đắc tội người trong nhà của anh.

Cô ta cười một tiếng, nói với quản gia: "Vậy tôi về trước"

Sau đó liền gọi Ye Ji Won cùng về.

...

Hye Sun ăn vài thứ linh tinh, nghe Jimin nói, "Oh Se Young muốn quay lại bên cạnh anh sao?"

Jimin lơ đi: "Ăn ngon không?"

Biết anh cố ý nói sang chuyện khác, Hye Sun không mắc lừa.

Chỉ nói: " trước kia cô ta quá đáng như thế, bây giờ muốn quay lại bên cạnh anh, sao cô ta có thể mở miệng được vậy?"

Park Jimin không nói ra chuyện vừa rồi Oh Se Young có ý định tách Go Hye Sun ra khỏi anh.

Nhưng Go Hye Sun vẫn cảm giác mình bị xem thường.

Cảm thấy Oh Se Young không coi thân phận Park phu nhân này của cô ra gì.

Jimin nghe xong Hye Sun nói, chỉ cười nhàn nhạt: "Trên đời này luôn có một số người như thế, rõ ràng làm sai, nhưng lại không nhận ra cái sai của mình ở đâu."

Ngược lại cảm thấy mình là người trong sạch thanh cao nhất trên đời này.

Hye Sun nghe xong, đáp một tiếng, "Ồ."

Park Jimin ngồi ở một bên, rót cho mình ly nước.

Bà Park từ bên ngoài đi tới.

Hye Sun thấy vội đứng lên, "Mẹ."

"Ngồi đi." Bà Park thân mật nhìn Go Hye Sun, thái độ rất là ôn nhu.

Nói thật, đừng nói Park Jimin sẽ không để cho Oh Se Young trở lại, coi như Park Jimin đồng ý, bà Park cũng sẽ không đồng ý.

Ở trong mắt bà, chỉ có Go Hye Sun là con dâu, những người phụ nữ khác mơ thôi cũng đừng có mơ.

Hye Sun ngồi xuống, tiếp tục ăn đồ ăn của mình.

Bà Park ngồi xuống hỏi vài câu về chuyến đi Mono vừa rồi.

...

Bọn họ ở Park gia cơm nước xong, mới trở về biệt thự Serendipity.

Ngày mai là thứ hai, Hye Sun phải đi học, cho nên, tối nay phải trở về.

Như vậy thì ngày mai cô mới có thể ngủ thêm một lát.

Mới vừa vào phòng khách, điện thoại của Park Jimin liền vang lên, anh ngồi ở trên ghế sa lon nghe điện thoại, Hye Sun đi rót nước cho anh.

Lúc quay lại nhìn thấy anh ngồi ở đó, hai nút áo sơ mi phía trên đã mở ra.

Hye Sun đặt nước trước mặt Jimin,anh vừa vặn nói chuyện điện thoại xong.

Thấy anh cúp điện thoại, cô mới tò mò hỏi một câu, "Điện thoại của ai vậy?"

"Min Yoongi." Tin tức Park Jimin đã bình phục cũng đã truyền ra ngoài.

Min gia bên kia tự nhiên cũng sẽ biết.

Bọn họ rất quan tâm tới Park Jimin, không hề thua kém người nhà họ Park một chút nào.

Hye Sun chỉ nghe qua tên của Min Yoongi, chưa từng gặp người kia, nên cũng không có ấn tượng.

Nhưng nhìn quan hệ của Park Jimin và người này khẳng định là rất thân thiết.

Cô hỏi: "Nhất định là biết anh bình phục, cho nên gọi điện thoại tới quan tâm anh phải không?"

Jimin nhìn Hye Sun, cười một tiếng, "Ừm."

Một khi anh đứng lên, những người này lại từ từ xuất hiện ở trong thế giới của anh.

Hye Sun ngồi ở bên cạnh nhìn Park Jimin, luôn cảm thấy anh càng ngày càng quyến rũ rồi.

Jimin bị cô nhìn chằm chằm, tiến tới ôm cô, "Không còn sớm nữa nên đi tắm một cái rồi ngủ thôi."

Âm thanh ôn nhu của anh, bên trong mang theo một tia triền miên mê hoặc.

Mặt của Hye Sun không tự chủ đỏ ửng, "Ừm."

Jimin ôm cô, Hye Sun vội giãy giụa, "Để em tự đi, chân anh còn chưa bình phục hẳn, hiện tại phải chú ý một chút."

Hôm nay mới bị Jang Hyuk dạy dỗ một trận, Hye Sun hiện tại đã giác ngộ.

Cũng biết đích xác mình suy nghĩ không chu toàn.

Jimin cười nói: "Lúc trước vẫn còn phải ngồi xe lăn chỉ muốn bản thân phải nhanh đứng lên, ôm vợ của anh. Cho nên bây giờ nhìn thấy em, liền không nhịn được."

Dù sao bây giờ anh chỉ hận mình không thể sủng đến cô lên tận trời.

Cô từ nhỏ chịu khổ không ít, anh hiện tại chỉ muốn cho cô trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên đời.

Hye Sun nghe xong những lời này của anh, không nhịn được cười một tiếng, biết anh thật sự rất với cô.

Cô dắt tay anh, "Chờ sau này anh hoàn toàn bình phục, thì có thể ôm em mà, không cần vội."

Trở về phòng, Hye Sun đi tắm rửa, mới vừa pha nước, Jimin đi vào.

Cô nhìn thấy anh, hơi giật mình, "Sao anh lại vào đây? Nếu không anh tắm trước đi?"

Anh vòng tay ôm lấy hông của cô, cúi đầu xuống, hôn lên môi của cô một cái, "Cùng tắm."

"Như vậy không hay lắm đâu?"

"Làm sao không được chứ?" Park Jimin ôm chặt cô không có ý định buông ra, nói: "Giúp anh cởi quần áo."

"Ồ." Hye Sun cũng rất nghe lời, đưa tay cởi cúc áo sơ xuống, lộ ra vòm ngực mê người, thân thể rắn chắc càng thêm câu hồn.

Trên thân thể của anh còn có thể nhìn thấy những vết sẹo mang đầy dấu vết của năm tháng quân ngũ.

Tay cô không tự chủ vuốt lên vết sẹo, mang theo mấy phần đau lòng hỏi: "Có đau không?"

Ngoài mặt anh phong quang vô hạn, nhưng những vết thương trên người này, đại khái không có mấy người gặp qua chưa.

Park Jimin nhìn ngón tay trắng nõn đang vuốt ve vết sẹo ở ngực của anh, cười một tiếng, "Đương nhiên không đau, vết sẹo này đã lâu lắm rồi."

"Tên lừa đảo, khẳng định rất đau." Có thể để lại vết sẹo sâu như vậy, khẳng định bị thương không hề nhẹ.

Jimin không lên tiếng, tay vươn vào trong quần áo của cô, cách lớp áo còn có thể cảm giác được hơi ấm bàn tay anh.

Anh đặt cô lên bệ rửa tay, một bên hôn cô, tay lưu loát cởi quần áo của cô ra.

Sau lưng dán bồn rửa tay lên lạnh như băng, thân thể của Hye Sun co rúm lại một chỗ.

Anh đưa tay ra, đỡ sau lưng cô, để lưng cô không bị lạnh.

Bàn tay của anh ấm nóng như vậy, làm cho từng chỗ trên da thịt cô đều nóng lên theo.

Hye Sun bị anh hôn, cũng không chịu thua kéo áo sơ mi trên người anh ra.

Hành động này của cô làm cho Park Jimin dương khóe miệng lên.

Jimin nâng chân cô lên quấn vào thắt lưng anh, thuận thế hôn cô.

Sau lưng của cô chính là tấm gương, tấm lưng trần của cô dán lên tấm gương lạnh lẽo, môi của anh lại nóng như vậy, cơ hồ hôn khắp cơ thể của cô...

Bị anh ôm vào bồn tắm, nước trong bồn tắm đột nhiên tràn đầy ra, ướt sàn nhà.

Nước nóng làm từng lỗ chân lông trên người cô mở ra, một loại cảm giác không an toàn trào lên ngực, làm cho cô theo bản năng mà ôm chặt lấy anh.

Động tác nhỏ này, làm cho Jimin càng được khích lệ.

Anh không thể khắc chế bản thân, có chút cường thế mà xông vào...

-

Từ phòng tắm đi ra, anh đặt cô lên giường lớn, trên người còn chưa kịp lau khô nước, thấm ướt ga trải giường, lưu lại một mảnh nước đọng.

Hai người lại tiếp tục triền miên, lên xuống không ngừng, tạo ra cảnh tượng giao hoà tuyệt mỹ giữa nam và nữ một cách nguyên thủy và sơ khai nhất!

Hai người có một đêm triền miên,.anh muốn cô bao nhiêu lần cũng cảm thấy không đủ, anh chỉ muốn ăn sạch cô vào trong bụng, để cô hoà làm một bộ ảnh, không bao giờ tách rời.

...

Anh đi lấy quần áo ngủ cho cô mặc tạm vào.

Đây là lần đầu tiên hai người "làm yêu" kể từ khi anh bình phục đến giờ.

Chiếm được thế chủ động làm anh Park của chúng ta có một loại cảm giác sảng khoái cực kì, điển hình của kiểu vừa được ăn uống no nê.

Anh ôm Hye Sun đã mặc quần áo vào, cúi đầu xuống hôn lên đôi môi mềm mại của cô, cảm giác như phía dưới lại muốn rục rịch.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store