ZingTruyen.Store

[Quyển 6/Xong/Chưa Beta] Túc Mệnh Chi Hoàn/Vòng Tròn Định Mệnh

Chương 945: Sóng Gió Nhỏ + Chương 946: Câu Chuyện Mới Bịa + Chương 947

langyennhu

Chương 945: Sóng Gió Nhỏ

Thần Tử... Đây là cảm ứng được huyết mạch Omebella trên người mình sao? Không hổ danh là giấc mơ của Tồn Tại Vĩ Đại, ngay cả chi tiết cũng chân thực đến vậy... Lumian đã hiểu ra, khẽ gật đầu, đáp lại lời chào của Green.

Hắn quay người, bước vài bước, rồi nói với Green:

"Thưa Tổng giám đốc, tôi ra ngoài trước."

Chức danh đầy đủ của Green là "Tổng giám đốc an ninh Tập đoàn Intis".

Trên mặt Green lộ nụ cười hài lòng, khẽ gật đầu một cái khó thấy:

"Trình độ võ thuật của cậu tôi rất hài lòng, cậu cứ theo Đội trưởng Từ làm quen với các vị trí và quy trình khác nhau của bộ phận an ninh trước đi."

Hắn ta đang ám chỉ với Từ Tân Dương - đội trưởng đội an ninh số 2, cấp trên trực tiếp của Lý Minh, hiện cũng đang có mặt trong văn phòng - rằng mình khá coi trọng người trẻ tuổi này, đừng có gây khó dễ cho cậu ta.

"Vâng, thưa Tổng giám đốc." Lumian đáp lại Green với vẻ hơi kích động.

Khi theo Từ Tân Dương ra khỏi văn phòng, biểu cảm của hắn dần trầm xuống, trong đầu lướt qua những thông tin còn lại về Green:

Là một trong Tứ Kỵ Sĩ Khải Huyền của Đại Đế Roselle, Green chết trên một hòn đảo nguyên thủy ở Biển Sương Mù, nhưng sau đó dường như bị sức mạnh của "Mẫu Thân Vĩ Đại" ô nhiễm, xác chết sống lại, có được cuộc đời mới trong trạng thái quỷ dị...

"Huyết mạch Omebella trên người mình chỉ có những sinh vật do 'Mẫu Thân Vĩ Đại' trực tiếp tạo ra, hoặc trực tiếp nhận được ân huệ của Ngài mới có thể cảm ứng được. Hơn nữa, trong số những sinh vật này, phải là loại không có trí tuệ cần thiết mới nhầm lẫn mình là Thần Tử...

"Green của đô thị mộng cảnh được xây dựng dựa trên nhận thức tiềm thức của ngài 'Kẻ Khờ', ẩn chứa sự ô nhiễm của 'Mẫu Thân Vĩ Đại' là điều dễ hiểu, nhưng tại sao ông ta lại coi mình là Thần Tử?

"Là một hình tượng trong mơ, về bản chất là không có trí tuệ cần thiết?

"Cũng không biết 'Mẫu Thân Vĩ Đại' có mượn mối liên hệ này để thực sự, ngấm ngầm ô nhiễm Green trong mơ, khống chế ông ta làm việc cho mình hay không..."

Suy nghĩ miên man, Lumian bỗng cảm thấy hơi buồn cười.

Hắn quả thực giống như cái máy kích nổ tai họa, mới đến đây mấy ngày đã kích hoạt một số vấn đề mà các lá Ẩn Chính chưa tìm ra.

Sau khi thay bộ đồng phục bảo vệ màu xanh đậm, Lumian được đội trưởng đội an ninh số 2 Từ Tân Dương sắp xếp trực cổng chính. Nhiệm vụ chủ yếu là duy trì trật tự sảnh lớn, ngăn chặn những kẻ khả nghi vào tòa nhà, ngăn nhân viên giao đồ ăn đi thang máy, yêu cầu họ đặt đồ vào tủ đồ ăn.

Lumian và hai đồng nghiệp thay thế những bảo vệ trước đó phụ trách công việc này, đứng ở cửa, lưng thẳng tắp.

Lúc này chưa đến giờ làm việc, vẫn còn lác đác nhân viên các công ty khác nhau đi vào tòa nhà.

Một số người trong đó cảm thấy ngạc nhiên:

Bảo vệ ở cửa trông đẹp trai thật đấy...

Mới đến à?

Trông thế này mà làm bảo vệ cái gì, đi livestream đi, đi thi tuyển chọn tài năng đi, đi trường quay đóng vai quần chúng chờ thời đi!

Không lâu sau, một người đàn ông làm việc tại công ty MCN ở tầng 7 và một nữ nhân viên của công ty con thuộc Tập đoàn Intis lần lượt đi hết bậc thang, hướng về phía cửa.

Mắt cô gái bỗng sáng lên:

Bảo vệ ở cửa đẹp trai quá...

Cô lấy điện thoại ra, định lén chụp một tấm ảnh để chia sẻ cho hội chị em.

Người đàn ông kia thì lập tức hưng phấn:

Bảo vệ đẹp trai, không hề dầu mỡ chút nào... Đẹp trai... Bảo vệ... Đề tài hay đấy! Biết đâu có thể lăng xê thành hot search, tạo ra một kỳ tích lưu lượng nữa!

Vẻ đẹp trai ở mức độ này nếu đặt trên người bình thường có lẽ chỉ thuộc hàng trung bình khá, không tạo ra được sóng gió gì trên mạng. Nhưng nếu được liên kết với những thân phận thuộc tầng lớp dưới của xã hội như bảo vệ, ăn mày, nông dân, người chăn nuôi, nhân viên giao hàng, phu hồ, có được sự tương phản, sẽ sở hữu tiềm năng nổi tiếng.

Nhân viên công ty MCN này nhanh chóng lấy điện thoại ra, định quay một đoạn video.

Lumian nhận ra hành động của hai người, bước lên một bước, đưa tay che điện thoại của họ, vẻ mặt nghiêm túc nói:

"Xin đừng chụp lén tôi.

"Xin hãy tôn trọng quyền riêng tư của người khác!"

Cả nam lẫn nữ đều sững sờ, không ngờ bị ngăn cản.

Người đàn ông buột miệng nói:

"Tôi thấy anh có tiềm năng nổi tiếng, muốn quay đoạn video đăng lên mạng."

"Không cần." Lumian ngăn cản họ chính là vì không muốn trở thành hiện tượng mạng.

Nhân viên công ty MCN ngẩn người:

Thời buổi này còn có người không muốn nổi tiếng?

Lumian nghiêm túc nói:

"Vừa rồi các vị có chụp hay quay gì không? Nếu có, xin hãy xóa đi."

Nghe thấy những lời này, cảm thấy nhân viên đi làm xung quanh đều nhìn về phía mình, mặt đôi nam nữ đỏ bừng, đều có chút thẹn quá hóa giận.

"Dựa vào đâu mà bắt tôi cho anh xem điện thoại? Có giỏi thì báo cảnh sát đi!" Cô gái tức giận đáp trả.

Nhân viên nam công ty MCN suy nghĩ xoay chuyển, bỗng nhiên hét lớn:

"Bảo vệ đánh người! Bảo vệ cướp điện thoại!"

Tôi cho anh nổi tiếng theo cách khác!

Lumian như bị họ chọc cười, trên mặt nở nụ cười.

Nụ cười này của hắn lập tức khiến đôi nam nữ bình tĩnh lại, nảy sinh cảm giác tội lỗi: đối phương tốt đẹp như vậy, sao mình có thể to tiếng với anh ấy, sao có thể vu oan cho anh ấy.

Lumian vẫn giữ trạng thái "Mê Hoặc", chân thành nói:

"Tôi rất cảm ơn các vị muốn giúp tôi nổi tiếng, nhưng thực sự không cần đâu, làm ơn xóa ảnh hoặc video đi được không?"

Đôi nam nữ quên hết mọi người và sự việc xung quanh, mơ mơ màng màng đưa điện thoại cho Lumian xem, xóa ảnh và video ngay trước mặt hắn.

"Cảm ơn." Lumian vẫn giữ nụ cười.

Đôi nam nữ luyến tiếc đi về phía thang máy, đi ba bước lại quay đầu nhìn một lần.

Đợi khi vào công ty mình, họ dần bình tĩnh lại. Một người cảm thấy anh bảo vệ kia vừa đẹp trai vừa ngầu, lại còn lịch sự; người kia thì nghi ngờ không biết mình có thức tỉnh xu hướng gì đó ghê gớm không.

Ở cửa tầng một, chịu ảnh hưởng của khúc nhạc đệm vừa rồi, không ít nhân viên văn phòng nhìn về phía Lumian.

Lumian liếc mắt nhìn, phát hiện Chu Minh Thụy đã thay áo polo sẫm màu, đeo túi công vụ màu đen.

Chu Minh Thụy dường như cũng nhận ra hắn, vẻ mặt có chút ngạc nhiên.

Lumian mỉm cười với anh, chỉ chỉ vào bộ đồng phục bảo vệ trên người.

Chu Minh Thụy thu lại biểu cảm, gật đầu chào theo phép lịch sự.

Dưới vẻ ngoài bình thản, trong lòng anh vừa kinh ngạc vừa nghi ngờ:

Sao lại là cậu ta, người đàn ông trẻ tuổi yêu sớm sinh con sớm kia?

Sao cậu lại đến công ty mình làm bảo vệ?

Mình mới gặp cậu ta chưa được hai ngày, cậu đã đến làm bảo vệ rồi... Có phải trùng hợp quá không?

Chẳng lẽ là vì chuyện máy bán hàng tự động mà đến?

Sau khi mình trở thành "Sát Thủ", quả thực cảm thấy xung quanh dường như có người đang âm thầm quan sát mình...

Người này muốn điều tra sự bất thường trên người mình?

Chu Minh Thụy giữ vẻ mặt bình thường đi vào sảnh thang máy, chờ thang máy.

Anh bắt đầu cảm thấy mình có nên nghỉ việc, chuyển khỏi chỗ ở hiện tại, hoàn toàn thoát khỏi những kẻ ẩn nấp trong bóng tối hay không...

Lý do trước đây anh không làm vậy là vì chuyện mình có được sức mạnh siêu phàm chưa bị ai phát hiện, hơn nữa lương bổng của Tập đoàn Intis khá là hậu hĩnh, thuộc loại top đầu ở Dương Đô. Nếu thật sự từ chức, muốn tìm lại một công việc tốt tương tự sẽ rất khó.

"Quan sát thêm một thời gian nữa, nếu thực sự có vấn đề thì đành phải nghỉ việc chuyển nhà, cùng lắm thì đến Đế Đô, Ma Đô tìm việc...

"Liệu có liên lụy đến gia đình và bạn bè không..."

Nghĩ đến đây, Chu Minh Thụy rùng mình một cái, không dám tưởng tượng diễn biến tồi tệ nhất sẽ như thế nào.

Anh có thể trốn, nhưng gia đình và bạn bè anh không thể trốn!

Hơn nữa, hiện tại không có bằng chứng, báo cảnh sát dường như cũng chẳng có tác dụng gì.

Đến tầng 10, Chu Minh Thụy đeo túi công vụ màu đen không vào ngay phòng kỹ thuật, mà rẽ sang phòng hành chính đối diện.

Anh muốn tìm La San, người thân nhất với mình trong phòng hành chính, hỏi thăm tình hình của người bảo vệ mới.

La San không có ở chỗ ngồi, dường như đã đi vệ sinh. Chu Minh Thụy chào hỏi vài nhân viên phòng hành chính gần đó, tìm một cái cớ, đứng đợi trước bàn làm việc.

Ánh mắt anh quét qua bàn của La San, phát hiện trong sự quen thuộc toát ra vài phần xa lạ.

Ngoài những món đồ trang trí dễ thương có sẵn từ trước, trên vách ngăn, bề mặt cốc nước, vỏ túi đồ ăn vặt còn dán thêm những bức tranh kỳ quái.

Cạnh màn hình máy tính có một chai nước đã uống hết, dường như vì vỏ chai thiết kế rất đẹp nên được giữ lại làm đồ trang trí.

Ánh mắt Chu Minh Thụy dừng lại ở vỏ chai nước đó, bỏ qua bao bì trừu tượng màu sắc rực rỡ đa dạng, nhìn vào hai chữ khá nổi bật:

"Họa Sĩ".

"Họa Sĩ"... Mắt Chu Minh Thụy hơi nheo lại.

"Anh đang nhìn gì thế?" Giọng La San bỗng vang lên sau lưng anh.

Là một "Sát Thủ", anh vậy mà không phát hiện ra đối phương đến gần từ trước.

Trên mặt Chu Minh Thụy nhanh chóng hiện lên nụ cười, nghiêng người, nói với La San như bình thường:

"Có việc tìm cô.

"Vừa rồi tôi thấy ở tầng một có thêm một bảo vệ mới, cậu ta đang tranh cãi với hai người, nói là họ chụp lén cậu ta..."

Chu Minh Thụy kể lại tình huống mình chứng kiến, không thêm thắt bất kỳ suy đoán nào.

Cuối cùng anh hỏi:

"Là bảo vệ của công ty à?"

"Đúng vậy, mới vào làm hôm nay." La San lộ vẻ chợt hiểu, "Tôi nghe Phỉ Phỉ bên nhân sự nói, tuyển được một anh bảo vệ rất đẹp trai, còn đang tính tìm cớ xuống phòng an ninh xem thử."

Nói đến đây, La San hạ thấp giọng:

"Tôi kể cho anh nghe nè, đừng nói với người khác nhé, anh bảo vệ đó mới hai mươi hai tuổi đã có con rồi..."

Cái này tôi biết, cậu ta trông trẻ hơn tuổi thật mà... Chu Minh Thụy thầm nhủ trong lòng.

La San tiếp tục nói:

"Anh đoán xem đứa bé mấy tuổi? 7 tuổi!"

"Mấy tuổi?" Chu Minh Thụy nghi ngờ mình nghe nhầm.

"7 tuổi, học lớp 9 đã có con rồi." La San tặc lưỡi.

"15 tuổi có con, 14 tuổi đã phải làm chuyện ấy... Đây là mấp mé ranh giới phạm pháp rồi... Không biết mẹ đứa bé bao nhiêu tuổi..." Chu Minh Thụy đột nhiên cảm thấy người bảo vệ mới chưa chắc đã nhắm vào mình.

Nếu cậu ta thực sự có mưu đồ, tại sao lại để lộ cái lý lịch kinh thiên động địa, thu hút sự chú ý như vậy?

Thế thì hành động bí mật kiểu gì?

Chuyện này không hợp logic!

La San nói một tràng, cuối cùng chốt lại:

"Nhưng mà, cậu ta có một cái tên cực kỳ bình thường, chẳng có gì đặc biệt, Lý Minh."

"Lý Minh... Sao không gọi là Lý Hoa..." Chu Minh Thụy lầm bầm rời khỏi chỗ ngồi của La San, đi về phía cửa phòng hành chính.*

李华 (Lǐ Huà): Lý Hoa. Đây là một cái tên cực kỳ phổ biến trong các đề thi tiếng Anh của Trung Quốc, tương tự Jack với Mai bên mình á=))))))

Anh không quay đầu lại, bởi vì anh cảm thấy La San có thể cũng có vấn đề.

Cô ấy có lẽ đã là "Họa Sĩ".

Chu Minh Thụy nhớ lại chuyện La San trước đó ôm một đống đồ uống đến cho bọn họ bốc thăm. Lúc đó, anh bốc trúng "Kẻ Xúi Giục", cho nấm khô ăn, còn La San uống "Phóng Viên".

Khi đó, Chu Minh Thụy không phát hiện trên người La San có gì bất thường, những đồng nghiệp khác trong văn phòng uống loại nước tương tự cũng rất bình thường.

Bây giờ, nước uống "Họa Sĩ" và những bức tranh xuất hiện thêm trên chỗ ngồi của La San khiến anh nảy sinh nghi ngờ.

Chương 946: Câu Chuyện Mới Bịa

4 giờ 30 chiều, Lumian thu dọn đồ đạc cá nhân, thay bộ đồng phục bảo vệ, chuẩn bị tan làm.

Công việc này vậy mà lại làm theo chế độ tám tiếng, chỉ là cần luân phiên ca trực, sau này chắc chắn sẽ phải trực đêm.

Phải nói rằng, Sếp Hoàng, Hoàng Đào, đối xử với nhân viên không hề hà khắc chút nào, trả lương rất hào phóng. Ngay cả khi một số bộ phận thực sự cần tăng ca thường xuyên, không thể nương tay, Sếp Hoàng cũng trả tiền tăng ca sòng phẳng, hơn nữa mức trả còn không thấp. Nếu tăng ca quá muộn, còn có trợ cấp ăn khuya và tiền taxi.

Cho nên, mặc dù Sếp Hoàng nổi tiếng háo sắc, một số quy định của công ty không mấy thân thiện và thiếu tôn trọng đối với một bộ phận nhân viên nữ, nhưng vẫn có không ít người tranh nhau muốn vào làm ở Tập đoàn Intis.

Lumian hôm nay chỉ trực ở cổng chính, chưa được phân công tuần tra các tầng hay quan sát camera giám sát. Hắn chỉ gặp Chu Minh Thụy một lần vào buổi sáng, sau đó không gặp lại nữa.

Về chuyện này, hắn không hề tiếc nuối, cũng không nôn nóng, tiến độ này là vừa vặn.

Đội nắng gay gắt đi về phía trạm xe buýt, Lumian lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn thoại cho Franca:

"Hôm nay tôi hẳn là đã để lại ấn tượng khá sâu sắc cho Chu Minh Thụy. Tuy tôi không thấy anh ta có biểu cảm thay đổi quá rõ rệt, nhưng nếu là tôi gặp phải chuyện này, chắc chắn cũng sẽ nghi ngờ đây không phải trùng hợp. Nghi ngờ tôi vừa gặp anh ta ở Lớp Bồi Dưỡng Giấc Mơ, ngay lập tức đã vào làm ở Tập đoàn Intis, là đang theo dõi anh ta, có mục đích không thể nói cho ai biết.

"Với sự cẩn trọng và dè dặt của Chu Minh Thụy, xác suất lớn anh ta sẽ nghĩ như vậy.

"Đã để lại ấn tượng sâu sắc như thế, tối nay tôi sẽ không về khu chung cư Tín Hồng, tìm một nhà nghỉ giá rẻ nào đó ở tạm, xem khi màn đêm buông xuống có xảy ra chuyện gì không, có khiến tôi bị đá ra khỏi giấc mơ hay không.

"Ludwig để Anthony chăm sóc."

Rất nhanh, "Chân Tụ Kiếm" trả lời:

"Liệu có khiến Chu Minh Thụy nghỉ việc không? Đây là phương án dự phòng mà một người cẩn trọng chắc chắn sẽ có.

"Tôi còn chưa đi làm đâu đấy! Quần áo mua mấy bộ rồi, tốn không ít tiền!"

Nhận ra Franca đang xót tiền có thể bị lãng phí, Lumian cười một tiếng đáp:

Thấy Franca đang xót tiền có thể bị tiêu oan, Lumian cười một tiếng nói: "Tạm thời chắc sẽ không đâu. Trước khi phỏng vấn tôi đã cố ý không đi sửa đổi thông tin lý lịch, nghĩ cách làm giả thân phận lai lịch, chính là để cho cuộc sống riêng tư của tôi đủ hoang đường, không giống như là đến để ẩn nấp điều tra.

"Đôi khi, phô trương một chút sẽ làm giảm sự nghi ngờ của người khác đối với mình.

"Hơn nữa, cho dù Chu Minh Thụy thực sự nghỉ việc, cô vẫn có thể đi làm bình thường. Đâu ai quy định nhân viên Tập đoàn Intis tan làm không được đi điều tra hành tung của Chu Minh Thụy. Vả lại, Tập đoàn Intis ẩn chứa không ít vấn đề, ví dụ như La San, ví dụ như Green. Nếu có thể làm rõ những chuyện này, biết đâu sẽ cho chúng ta cảm hứng, tìm ra cách đánh thức ngài 'Kẻ Khờ' hiệu quả."

Hắn đã thông báo vấn đề của Green cho nhóm Franca vào buổi trưa.

Cuối cùng, Lumian bổ sung thêm một câu:

"Nhớ dùng 'Hộp nghiền thông tin' xóa lịch sử trò chuyện đấy."

Hắn đi đến dưới biển báo trạm xe buýt, hoàn thành thao tác xóa bỏ mối nguy tiềm ẩn.

Không lâu sau, xe buýt đến. Vì chưa đến giờ tan tầm thông thường nên trên xe không nhiều hành khách.

Lumian thấy vậy, thả lỏng hơn một chút.

Lần trước đi tàu điện ngầm, trong môi trường chen chúc vậy mà có gã đàn ông định sàm sỡ hắn, suýt chút nữa bị hắn bẻ gãy cổ tay.

Hắn không sợ mấy chuyện này, chỉ thấy phiền, thấy lãng phí thời gian và sức lực.

Bây giờ mang hình hài đàn ông mà đã thế này, chuyển sang trạng thái "Ma Nữ" thì còn thế nào nữa?

...

Vườn Đức Sáng.

Franca mở loa ngoài tin nhắn thoại của Lumian để Jenna cùng nghe.

Trong khi cô dùng "Hộp nghiền thông tin" xóa lịch sử trò chuyện, Jenna đang gấp từng bộ quần áo mới trải trên giường, hoặc treo thẳng vào tủ quần áo.

Sáng nay họ lại đi chợ đầu mối quần áo, nhưng chọn những loại chất lượng tốt hơn và giá cũng đắt hơn, tốn gần hai ngàn.

Sau khi giặt, "sấy khô" và là phẳng, những bộ quần áo này giờ đã có thể mặc được.

"Tôi đã xin đi làm từ ngày mai rồi." Franca vừa giúp gấp quần áo vừa cảm thán.

Kiếp trước cô chưa tốt nghiệp đại học, không có cơ hội trải nghiệm đi làm. Sau khi xuyên không, dựa vào tiền tiết kiệm của nguyên chủ sống qua ngày một thời gian, rồi tình cờ trở thành "Sát Thủ", từ đó chia tay với những công việc đàng hoàng.

Jenna cười nói:

"Cô chỉ cần nhớ mình đến để điều tra vấn đề, tiếp xúc với hình tượng trong mơ của ngài 'Kẻ Khờ', chứ không phải thực sự muốn có công việc này, thì cô sẽ không quan tâm người khác đánh giá thế nào về biểu hiện trong công việc của mình."

"Ừm, Chu Minh Thụy không biết lúc nào sẽ nghỉ việc." Franca bật cười, "Hy vọng tôi ít nhất cũng nhận được một tháng lương!"

Thu dọn quần áo xong, hai vị "Ma Nữ" mỗi người dựa vào một cái gối, ngồi trên giường chơi điện thoại.

Lướt một lúc, Franca tặc lưỡi nói:

"Sếp Hoàng nhiều tin đồn tình ái thật đấy..."

Bản thân Hoàng Đào rất ít khi đăng trạng thái lên mạng xã hội, nhưng khổ nỗi bạn gái cũ của hắn ta quá nhiều, lên đến hàng trăm, đủ mọi thể loại. Trong đó không thiếu diễn viên, ca sĩ, hot girl mạng vốn đã nổi tiếng, cũng không thiếu những kẻ muốn dựa hơi chuyện tình cảm với chủ tịch tập đoàn lớn để nổi tiếng, thậm chí còn có kẻ tự biên tự diễn để lăng xê bản thân, thực ra chẳng có quan hệ gì với Hoàng Đào.

Thế là, bất kể nhóm Franca lướt cái gì, cứ dăm ba bữa lại thấy câu chuyện về Sếp Hoàng và những người phụ nữ của hắn ta, làm sâu sắc thêm ấn tượng rập khuôn bắt nguồn từ Nhật ký Roselle và những truyền thuyết tương ứng.

Tuy nhiên, Franca vẫn muốn nói rằng, Sếp Hoàng trả tiền thật sự rất hào phóng, hơn nữa sẽ không gài bẫy hãm hại, dùng vũ khí pháp luật để đòi lại những thứ đã tặng, tiện thể tống nhà gái vào tù.

Chính vì có bằng chứng cho thấy mấy cô nhân tình của Sếp Hoàng xuất thân từ phòng hành chính Tập đoàn Intis, nên hôm phỏng vấn Franca mới phát hiện chẳng mấy ai đến ứng tuyển vì bản thân cái chức vụ đó.

Tất nhiên, cô cũng không phải vì chức vụ đó mà đến ứng tuyển, cô đến vì hình tượng trong mơ của ngài "Kẻ Khờ".

Không đợi Jenna phản hồi, Franca lại cảm thán:

"Tôi không dám tưởng tượng phòng hành chính Tập đoàn Intis là cái trạng thái gì nữa. Mà có thể điều hành được một phòng hành chính như vậy, khiến công ty ngày càng phát triển, Sếp Hoàng cũng lợi hại thật..."

Jenna cũng chia sẻ những tin đồn tình ái khác của Sếp Hoàng mà mình lướt được. Đến 11 giờ đêm, hai vị "Ma Nữ" đặt điện thoại xuống, tắt đèn, chìm vào giấc ngủ.

Họ lại một lần nữa đến không gian kỳ lạ bị bao phủ bởi bão táp ngưng tụ, nhìn thấy La San đã thay bộ quần áo ở nhà, đang lơ lửng bên rìa màng chắn bán trong suốt, vừa đánh đuổi sinh vật kỳ dị xâm nhập về bóng tối sâu thẳm, nghiêng người nhìn về phía họ.

Trong phương án dự phòng của Franca và Jenna có tình huống này, nên họ không ra tay ngay, mà nhìn lại La San.

Ánh mắt chạm nhau, La San cất giọng trầm thấp hỏi:

"Các người cũng là người sở hữu năng lực siêu phàm?

"Các người đến để điều tra tôi?"

Vẻ mặt cô tràn đầy sự đề phòng.

"Phải, cũng không phải." Franca trả lời bằng câu nói lập lờ nước đôi.

Jenna dùng một chút "Mê Hoặc", mỉm cười nói với thái độ thân thiện:

"Cô vậy mà không rời đi, còn sẵn lòng gặp mặt chúng tôi."

La San im lặng vài giây rồi nói:

"Đêm qua, tôi đã trốn đi, phát hiện cô vậy mà thay tôi canh giữ bên cạnh màng chắn, đối phó với lũ quái vật đó.

"Tôi cảm thấy, tôi cảm thấy, cô hẳn là người tốt. Có lẽ, chúng ta có thể nói chuyện."

Không đợi Jenna đáp lời, La San truy hỏi:

"Cái gì gọi là phải, cũng không phải?"

Franca sắp xếp từ ngữ, nghiêm túc nói:

"Chúng tôi muốn tiếp xúc với cô, làm rõ vấn đề trên người cô, loại bỏ mối nguy tiềm ẩn, nhưng không phải để đối phó cô. Mục tiêu thực sự không phải là cô."

La San nghe mà mơ hồ.

Franca nói thêm:

"Chúng tôi đến từ tương lai, sử dụng cỗ máy thời gian quay trở lại thời đại hiện nay, là để tìm kiếm vị Đấng Cứu Thế kia."

"Đấng Cứu Thế?" La San ngơ ngác.

Cái quái gì thế này...

Franca trịnh trọng gật đầu:

"Trong tương lai không xa, nhân loại chịu sự tấn công của thế lực tà ác, rơi vào tình trạng sắp diệt vong. Lúc này, một vị Đấng Cứu Thế bỗng nhiên xuất hiện, cứu vớt chúng tôi, khiến cục diện trở nên bớt tồi tệ hơn.

"Thế lực tà ác không biết dùng thủ đoạn gì chế tạo ra một cỗ máy thời gian, đưa một số quái vật có khả năng ngụy trang thành con người đến đô thị hiện tại, mưu toan bóp chết Đấng Cứu Thế khi ngài ấy còn yếu ớt.

"May mắn là, Đấng Cứu Thế tương lai đã phát hiện ra điều này, nghĩ cách khiến cỗ máy thời gian đó cũng có thể được chúng tôi sử dụng.

"Ngài ấy đã dùng hết năng lượng cuối cùng của cỗ máy thời gian, đưa chúng tôi đến đây, để chúng tôi tìm ra lũ quái vật đó, tiêu diệt chúng, và giúp ngài ấy khi còn yếu ớt thoát khỏi sự quấy nhiễu và cản trở, thực sự thức tỉnh.

"Chúng tôi tiếp xúc với cô thực ra là để tiếp cận Đấng Cứu Thế khi còn yếu ớt."

Jenna nghe Franca kể xong, nhất thời hơi ngẩn người.

Mặc dù ý tưởng câu chuyện họ đã thảo luận sơ qua trước đó, nhưng cô hoàn toàn không ngờ Franca có thể kể thành như thế này.

Nghe thì có vẻ gần giống với tình hình thực tế, nhưng lại có sự khác biệt về bản chất.

Biểu cảm La San thay đổi liên tục, cảm thấy câu chuyện của Franca quá hoang đường, giống như đồ giả, nhưng lại quen tai một cách kỳ lạ.

Suy nghĩ xoay chuyển, cô chợt nhớ ra một chuyện, buột miệng hỏi:

"Vị Đấng Cứu Thế tương lai đó là Chu Minh Thụy?"

Franca không hề giật mình, cô bịa ra câu chuyện này chính là để thăm dò xem La San trong mơ biết được bao nhiêu, nắm được những tình hình gì.

Điều cô không ngờ là, La San dường như chấp nhận cốt truyện hoang đường cô bịa ra, nhưng lại đoán chính xác nhân vật mục tiêu là Chu Minh Thụy.

Biết là phải đối phó với hình tượng trong mơ của ngài "Kẻ Khờ", nhưng không biết tại sao? Trong lúc Jenna đăm chiêu gật đầu, Franca hỏi ngược lại:

"Tại sao cô lại cho là như vậy?"

Khuôn mặt La San đột nhiên vặn vẹo:

"Giọng nói đó, giọng nói đó bảo tôi đưa cho Chu Minh Thụy chai nước uống 'Kẻ Xúi Giục' thật.

"Đó là lần đầu tiên nó đưa ra yêu cầu rõ ràng, còn hứa hẹn sau khi xong việc sẽ thưởng cho tôi nước uống 'Họa Sĩ'.

"Tôi cảm thấy, lúc đó tôi cảm thấy có được sức mạnh siêu phàm cũng rất tuyệt, nghĩ rằng nếu Chu Minh Thụy cũng có được thì có vẻ cũng không tồi..."

Nói đến đây, giọng La San bỗng nghẹn ngào:

"Tôi, tôi không định hại anh ấy, thực sự không định hại anh ấy..."

Tinh thần Franca căng thẳng:

"Chu Minh Thụy đã uống ma dược, ờm, nước uống 'Kẻ Xúi Giục' chưa?"

Tài liệu các lá Ẩn Chính cung cấp không hề đề cập đến chuyện La San đưa nước uống "Kẻ Xúi Giục".

"Không biết." La San lắc đầu, "Nhưng hôm đó công ty bên cạnh hình như xảy ra chút sự cố, tôi không chắc có liên quan đến chuyện này hay không, không chắc..."

Thấy trạng thái tinh thần của La San trở nên bất ổn, Jenna chuyển chủ đề:

"Cô đã uống loại nước đó mấy lần rồi?"

Chương 947: "Shaman"

Khi Jenna đặt câu hỏi, cô liếc nhìn Franca.

Franca khẽ gật đầu.

La San hồi tưởng lại quá khứ, cảm xúc cũng đã bình ổn đôi chút:

"Ba lần."

"Lần đầu tiên là khi nào, ở đâu?" Jenna hỏi với thái độ thân thiện.

La San đưa mắt nhìn những tòa nhà hơi mờ ảo xung quanh, thấy cửa sổ kính của từng hộ gia đình đều lấp lánh dưới ánh sáng yếu ớt của cơn bão ngưng tụ:

"Ngay tại sảnh lớn khu chung cư, ở đó đột nhiên xuất hiện một máy bán hàng tự động, các loại nước uống bên trong đều có thiết kế rất đẹp. Tôi bốc một hộp mù, bốc trúng..."

Thấy La San đột nhiên ngừng lại, Franca đang lơ lửng trước một tòa nhà tiến lên một bước, vẻ mặt nôn nóng muốn hỏi dồn.

Bên cạnh cô có nhiều linh thể tương ứng với cư dân khu chung cư đang lang thang, người đeo kính, người đeo đồng hồ đẹp, người thì quần áo đính phụ kiện lấp lánh.

Jenna nắm lấy cánh tay Franca, ra hiệu cho cô đừng vội, rồi nhẹ nhàng hỏi:

"Bốc trúng cái gì?"

"'Shaman'." La San nói tên chai nước uống đó.

"'Shaman'... Nó mang lại cho cô năng lực gì?" Jenna hỏi như đang tán gẫu.

Cảm xúc của La San phấn chấn hơn một chút:

"Nó cho phép tôi chọn một khu vực, thông qua việc thiết lập vật tổ và cử hành nghi thức để cố định lại. Sau đó tôi có thể giao tiếp với bầu trời, mặt đất, dòng nước, cây cối và sinh vật ở nơi này, mượn sức mạnh từ linh tính của chúng để thi triển các phép thuật khác nhau."

Nghe có vẻ rất mạnh... Còn lợi hại hơn tất cả Danh sách 9 mà mình biết, cảm giác có thể tương đương với Danh sách 7 của một số con đường rồi... Jenna nghe mà kinh ngạc.

Cô tò mò hỏi:

"'Shaman' chỉ có thể chiến đấu trong khu vực cố định, không thể đổi lãnh địa sao?"

"Có thể đổi, nhưng cần quy trình phức tạp và thời gian rất dài, khoảng ba ngày." La San rất muốn chia sẻ nên giới thiệu, "Ra khỏi lãnh địa, sức mạnh của 'Shaman' sẽ suy giảm nhanh chóng, càng xa lãnh địa thì sức mạnh càng yếu."

Vẫn có hạn chế rất lớn... Lãnh địa của bản thân cũng có thể coi là một sự thể hiện của quyền bính không gian? Jenna hỏi thêm:

"Cô bảo vệ màng chắn, không cho lũ quái vật đó xâm nhập, là vì chúng sẽ phá hoại lãnh địa của cô?"

"Đó là một mặt." La San thở dài nói, "Mặt khác là, sức mạnh của 'Shaman' cho phép tôi cảm nhận được những không gian khác nhau, thế giới cao hơn, khiến tinh thần tôi bước đầu tiếp xúc với những thứ này. Điều đó dẫn đến việc linh hồn tôi bị lũ quái vật chú ý, trở thành mục tiêu xâm nhập của chúng.

"Nơi các cô đang đứng đây tương đương với không gian độc đáo được dung hợp giữa thế giới tinh thần của tôi, khái niệm lãnh địa của 'Shaman' và Linh Giới tương ứng với Vườn Đức Sáng. Lũ quái vật kia vừa muốn dùng nơi này làm bàn đạp xâm nhập hiện thực, vừa đang xâm chiếm tinh thần và tâm linh tôi. Một khi màng chắn bị phá vỡ, linh hồn tôi sẽ bị chúng kiểm soát, thậm chí thay thế."

Danh sách 9 mà rủi ro cao thế sao? Chẳng trách "Shaman" nghe có vẻ rất lợi hại... Khu chung cư Tín Hồng không có chuyện này mà Vườn Đức Sáng lại có, là vì ở đây có một "Shaman" sinh sống... "Shaman" theo một ý nghĩa nào đó chính là ngọn hải đăng cho lũ quái vật xâm nhập hiện thực? Jenna đại khái đã hiểu tình hình cơ bản của danh sách "Shaman" này.

La San cười tự giễu bổ sung:

"Tôi đã không chỉ là 'Shaman' nữa rồi, bây giờ có để màng chắn này bị phá vỡ cũng chẳng ảnh hưởng gì đến tôi.

"Vấn đề duy nhất là những người sống ở Vườn Đức Sáng đều sẽ bị giết trong mơ, bị xé toạc bụng, móc nội tạng..."

Nói đến đây, La San im lặng.

Mấy giây sau, cô mới thì thầm:

"Chuyện này do tôi mang đến, tôi phải chịu trách nhiệm..."

"Nếu đây không phải là vấn đề do cô mang lại, gặp phải tình huống này, liệu cô có chọn thay thế Người Phi Phàm đã đào ngũ trước đó để bảo vệ màng chắn không?" Jenna cố ý dùng câu hỏi để làm sâu sắc thêm sự đồng tình của La San đối với việc bảo vệ.

Môi La San mấp máy:

"Tôi không biết... có lẽ sẽ... chắc là sẽ..."

Jenna không ép La San đưa ra câu trả lời chắc chắn, quan tâm hỏi:

"Cô mỗi tối đều phải bảo vệ màng chắn, ban ngày còn phải đi làm, có vất vả quá không?"

"Không đâu, cô có thể coi nơi này là thế giới tâm linh hoặc giấc mơ của tôi. Tôi bận rộn trong mơ không ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi của cơ thể, ban ngày ngủ bù một giấc trưa là được." La San nở nụ cười.

Trạng thái như vậy khiến cô cảm thấy mình như nhân vật chính trong tiểu thuyết và truyện tranh, tối cứu thế giới trong thế giới ngầm, ngày tiếp tục làm nhân viên văn phòng quèn.

Jenna và Franca nhìn nhau một cái rồi nói:

"Chai nước thứ hai cô uống tên là gì, cũng bốc từ máy bán hàng tự động sao?"

"Chai thứ hai tôi uống là 'Phóng Viên'." La San hồi tưởng lại, "Có lần tôi bị thương khi bảo vệ màng chắn, tỉnh dậy thì như bị cảm nặng, ho rất dữ dội. Sau đó tôi xin nghỉ đến bệnh viện Mục Thự, bác sĩ rõ ràng kê cho tôi siro ho, nhưng người ở quầy thuốc lại đưa cho tôi nước uống 'Phóng Viên'. Lúc đó tôi chợt cảm thấy đây có lẽ là nước uống tiếp theo của 'Shaman', nên không nhắc nhở dược sĩ đưa nhầm thuốc...

"Sau đó tôi còn uống 'Phóng Viên' một lần nữa, nhưng đó là đồ giả. Trong đống nước uống đó, chỉ có chai 'Kẻ Xúi Giục' đưa cho Chu Minh Thụy là thật... Tôi không nên nghe theo giọng nói đó..."

Nhắc đến chuyện này, biểu cảm của La San vặn vẹo, dường như rất hối hận.

Jenna không hỏi ngay về nguồn gốc của giọng nói đó, chuyển sang nói về chuyện ít nhạy cảm hơn:

"Năng lực của 'Phóng Viên' là gì?"

"Quan sát, điều tra và khai quật sự thật của thế giới, đồng thời có tốc độ cực hạn." Cảm xúc của La San lại trầm xuống, nói mơ hồ, không đưa ra ví dụ cụ thể.

Cô chậm rãi đưa hai tay lên bịt tai, như đang nói mê sảng:

"Uống xong nước uống 'Phóng Viên', thỉnh thoảng tôi cảm thấy mình thay đổi. Tôi bắt đầu căm ghét thế giới này, căm ghét những chi tiết không phù hợp với tưởng tượng của tôi, căm ghét những người và việc khiến tôi không hài lòng. Tôi muốn cho chúng nổ tung hết, muốn cải tạo chúng, để tất cả mọi thứ ở đây đều phù hợp với ảo tưởng của tôi.

"Mà muốn cải tạo những thứ này, chỉ có cầu xin sự giúp đỡ từ sự thật của thế giới, từ thế giới chân thực ở cao hơn...

"Sau đó, tôi nghe thấy giọng nói đó..."

Jenna mím môi, lại một lần nữa chuyển chủ đề:

"Sau 'Phóng Viên' là 'Họa Sĩ', sau 'Họa Sĩ' là gì?"

"Sau 'Họa Sĩ' hẳn là 'Người Đam Mê Văn Học', là người giỏi ảo tưởng, tôi vẫn chưa bốc được..." La San trả lời đơn giản câu hỏi của Jenna, sau đó hai tay di chuyển lên trên, túm lấy tóc mình, "Giọng nói đó khiến tôi trở nên độc ác, hung dữ, tàn nhẫn..."

Vừa nói, La San đột nhiên bùng nổ, gào lên xé gan xé phổi:

"Tôi không muốn như vậy! Tôi không phải người như vậy!"

Trong mắt cô đã lăn dài từng giọt nước mắt trong suốt.

Jenna thấy vậy, bay đến gần, giọng nhẹ nhàng nói:

"Tôi biết cô không phải người như vậy.

"Người như vậy sẽ không tiếp tục canh giữ bên cạnh màng chắn, không cho quái vật xâm nhập Vườn Đức Sáng, giết chết người lớn và trẻ em ở đây..."

"Không, rất nhiều quái vật trong số này là do tôi vẽ ra, vốn dĩ chúng không lợi hại đến thế..." La San vẫn đang đau khổ tự trách.

Cô xé cổ áo sơ mi của mình, dường như không thở nổi.

Jenna đi đến trước mặt cô, tiếp tục nói:

"Ai cũng sẽ phạm sai lầm, sự khác biệt giữa người tốt và người xấu là người tốt biết sửa chữa..."

Đột nhiên, La San ngẩng đầu lên.

Hai cúc áo trên cùng của cô đã bị cởi ra, để lộ rõ hình vẽ từ cổ xuống ngực.

Hình vẽ đó như hình xăm, là một đóa hoa rực rỡ, sặc sỡ sắc màu.

Đóa hoa bỗng nhiên phình to, dưới dạng hư ảnh xòe cánh hoa ra, bên trong đầy răng nhọn và mủ dịch.

Mùi hương vô hình mà nó tỏa ra trước đó kết hợp với sự hiện hình của bản thể khiến Jenna sững sờ, chóng mặt đến mức không thể kiểm soát cơ thể.

Đóa hoa khổng lồ đột ngột bao trùm lấy cơ thể Jenna.

Thấy cảnh này, trên mặt La San lộ ra nụ cười âm lãnh, thầm nhủ:

"Cái con ngốc đó rất thích hợp để làm cho loại người như các cô mất cảnh giác..."

Đúng lúc này, tiếng "rắc" vang lên, nghe như tiếng gương vỡ.

Biểu cảm La San khẽ biến đổi, đang định thuận thế tấn công Franca và tìm ra Jenna thật đang ở đâu, cơ thể bỗng nhiên cứng đờ, dường như bị đóng băng.

Trong khoảnh khắc khựng lại từng nhịp, tinh linh thể của cô nhanh chóng nhạt dần, thoát khỏi không gian này.

Trong hiện thực, phòng 1502.

Franca đứng bên giường La San, đâm "Lưỡi Dao Lạnh Lẽo" vào vai La San đang ngủ say.

Cô đã sớm chủ động thoát khỏi không gian giống Linh Giới kia ngay khi La San trả lời về ba lần uống loại nước đó.

Franca của vài giây trước và sau đó đều là do Jenna sử dụng phép thuật gương, mượn các vật phẩm tráng gương như cửa sổ kính và mắt kính xung quanh để tạo ra và điều khiển diễn xuất!

Sau khi phát hiện trạng thái tinh thần của La San thực sự không ổn định và từng ra tay với Chu Minh Thụy, Franca và Jenna quyết định khởi động phương án dự phòng: một người tạo ảo ảnh cầm chân La San, một người trở về thế giới thực, tìm cơ thể La San, khống chế cô ta từ gốc rễ!

Và việc này còn có thể loại bỏ mối nguy tiềm ẩn khiến các cô bị đá ra khỏi giấc mơ.

Sau khi đâm trúng La San bằng "Lưỡi Dao Lạnh Lẽo", Franca lập tức lấy điện thoại ra, gọi cho Anthony:

"Đến ngay phòng 1502 tòa nhà số 5 Vườn Đức Sáng, cần anh điều trị cho một người bị nhân cách dị hóa do ô nhiễm.

"Nhớ mang theo Ludwig."

Mặc dù kế hoạch hiện tại là nhóm Jenna, Franca và nhóm Lumian, Anthony hành động riêng rẽ, hạn chế tiếp xúc, lịch sử trò chuyện và cuộc gọi phải dùng "Hộp nghiền thông tin" xóa bất cứ lúc nào, nhưng tình thế cấp bách phải tùy cơ ứng biến. Hiện tại người có thể điều trị cho La San mà lại đáng tin cậy chỉ có một mình Anthony.

Tất nhiên, Franca hoặc Jenna có thể thông qua việc "Mê Hoặc" lặp đi lặp lại để khiến La San yêu mình trong một khoảng thời gian, tuân theo ý muốn của mình, khiến nhân cách dị hóa kia cũng như vậy, qua đó kiểm soát mức độ ổn định tinh thần của đối phương. Nhưng trong trường hợp có lựa chọn khác, không cần thiết phải làm chuyện vặn vẹo như vậy, biết đâu lại dẫn đến kết cục "bệnh thì chữa khỏi nhưng bệnh nhân đã 'chết'".

Đợi Anthony trả lời "Rõ", Franca thở phào nhẹ nhõm, dùng tơ nhện vô hình trói chặt La San đang cố gắng tỉnh lại từng lớp một.

Tiếp đó, cô tháo dây buộc tóc, để mái tóc dài xõa xuống như thác nước và dài ra một cách kỳ dị, chạm vào cơ thể La San.

Điều này khiến phần tiếp xúc trở nên cứng đờ như bị hóa đá.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store