Lụy Hiền Mai ver tiểu thư , lụy Lyhan sơ mi hồng , lụy cách họ luôn hỗ trợ nhau ; yêu cái couple taxi này qué ^^///Cũng đã ngót nghét được gần 4 năm sau cái ngày đó , em cũng đã dặt chân tới một thành phố mới để bắt đầu sự nghiệp của mình đó là Thành Phố Hồ Chí Minh và bây giờ em đang đứng trước cửa căn nhà em đã thuê với mấy cái vali của mình và bà chủ nhà : " Đây là chìa khóa của cháu , cứ như hợp đồng mà làm , có gì thì cứ bảo cô . Với lại trong nhà còn có một người ở cùng cháu đấy , hình như cô bé đó là nhạc sĩ thì phải ! hai đứa cứ từ từ làm quen nhau ha "Biểu cảm của em từ nãy đến giờ vẫn không có chút thay đổi gì chỉ lạnh tanh , bất cần . Sau khi bà chủ nhà đi em bước vào căn nhà rồi đi đến căn phòng của mình ,khi đi ngang qua phòng của người bạn bạn cùng nhà thì em để ý tới cái bảng ghi chú bên ngoài " vui lòng không làm phiền, có gì cứ viết vào khoảng trống bên dưới " , em thầm nghĩ :Nhạc sĩ ư ? Trông chị ta sẽ như nào nhỉ , làm nghề này chắc sẽ khó mà gặp nhau đây ! mà thôi không gặp cũng càng tốt dù gì cũng không liên quan đến mình cho lắm , việc bây giờ mình cần làm là phải sống thật tốt và sớm tìm ra bằng chứng trốn thuế của ông già khốn khiếp đó .Rồi em nhanh chóng kéo vali vào căn phòng đối diện . Trong phòng của cô nhạc sĩ khiến em tò mò ấy là bóng dáng của chị - người mà em tưởng đã chẳng còn ở trên thế gian này nữa , chị đang ngồi trước chiếc máy tính , tay cầm chiếc đàn guirta, chị ngâm vài khúc hát rồi dừng lại , đôi tay trắng trẻo thon thả của chị vơ lấy tấm ảnh được dặt ngay ngắn ở góc bàn được đóng khung ngỗ cẩn thận . Chị ngắm nghía khuân mặt của người con gái trong bức ảnh . Bên trong tấm hình là chân dung một người con gái xinh đẹp , miệng nở nụ cười ,đôi mắt trong veo như màu nền trời vào mùa hạ , phía sau cô là bãi cát trắng và người ấy chính là em - người con gái mà chị luôn nhung nhớ , luôn yêu thương trong suất gần bốn năm qua . Ngắm bức ảnh , chị thầm nhủ : Linh , đợi chị để qua thời gian này chị sẽ về với em , thế giới nhỏ của chị .Chị đang chìm vào suy tư thì có tiếng điện thoại rung lên , chị nhấc máy , đầu dây bên kia truyền đến giọng nói của một cô bé : " Chị Mai , chị đang nghe ạ ? " Chị đáp : " Đúng rồi , Muộii có gì không em ? "" à chuyện là hôm nay em đang bán cơm hộ mẹ thì có mấy người vào ăn rồi bàn tán gì về chị á , nếu em đoán không lầm thì tụi nó đánh hơi ra được chị còn sống rồi nên gọi để cảnh báo , chị hớ chú ý an toàn nhé ! còn giờ em cúp đây , mẹ gọi em rồi " Nói xong bé nó tắt máy để lại một sự hoang mang , chị nghĩ : đã 4 năm rồi mà ông già đó vẫn không từ bỏ , mình phải làm gì tiếp đây , mình đã bắt em ấy chờ quá lâu rồi ! Tóm lại câu chuyện của chị là vào ngày hôm ấy chị chỉ dàn dựng ra một màn kịch lừa ông bố tệ bạc của chị để chị không bị ép cưới cái tên già cọm lớn hơn chị tận 20 tuổi do lão chọn . Mà muốn lừa được ông ta thì chị cũng phải lừa em bởi chỉ có như vậy chị mới nắm được chiến thắng trong tay và bảo vệ được em bé của chị nhưng đã trôi qua gần 4 năm trời , lão ấy vẫn không ngừng tìm kiếm tung tích của chị cứ như hồn ma đeo bám người ta vậy .