ZingTruyen.Store

Quen Roi

Hôm nay cô livestream một chút nói về fmt của mình, trùng hợp là nàng và Misthy đang xem nên mấy bạn fan nói rủ hai người live chung.

Cô cũng mời, đang nói chuyện trêu nhau thì nàng cất lời.

"fmt của mày tao sẽ..." - Nàng.

Cô có chút mất bình tĩnh.

Người ta nói có tật giật mình mà.

Cô chỉ đáp lại là "tao đâu có mời mày."

Cô định cho nàng xuất hiện là secret, nàng đừng công khai vậy chứ mặc dù cô chưa có ngỏ lời mời nàng, cô ngại.

Trên màn hình ipad phía trước mặt là hình ảnh sân khấu, cả tiết mục và trang phục cô chuẩn bị sẵn.

Người bình thường.

Khi nghe nàng nói cô giật mình, buộc miệng nói vậy cho các bạn bất ngờ sau.

Misthy thấy vậy lảng sang chuyện khác, nàng cũng nói là muốn đi ngủ sớm.

Cô không nghĩ nhiều, định chiều mai sang nhà nói với nàng nhưng tất cả đã muộn màng.

Nàng đã rời đi không để lại một dấu vết gì cả.

Lúc cô thức dậy đã là đầu giờ chiều.

Cầm điện thoại lên xem, nhìn thấy Han, trợ lý nàng nhắn tin.

Cô bật người dậy.

"Chị ơi, chị Yến nhắn em là off một thời gian, em mới đến công ty gặp giám đốc, giám đốc nói đã duyệt cho chị ấy, chị ấy nói em với mọi người đừng tìm, khi nào chị ấy ổn định thì chị ấy quay về, em lo quá, em điện hay nhắn tin đều không được."

Cô cũng nhắn tin cho nàng.

donganhquynh to hoangyenchibi812.

donganhquynh
Ủa? (!)
Mày đi đâu vậy? (!)
Có chuyện gì à? (!)

Kết quả là nhắn không được, cô bị nàng block rồi, điện thoại thì đổ chuông nhưng không ai bắt máy.

Cô cau mày, nhắn tin hay điện gì cũng không được, sang nhà thì chẳng thấy ai.

Mang theo cái tâm trạng như cọng bún thiu đến phòng tập cho fmt.

"Nó sao vậy?" - Tóc Tiên.

Tóc Tiên hỏi khi thấy cô ngồi một góc trong phòng chăm chăm vào cái điện thoại, bỏ mặc chị em khách mời ngồi phía bên đây.

Cara lắc đầu.

"Chắc con Yến giận nó." - Misthy.

"Sao giận?" - Minh Hằng.

"Thì tối hôm qua livestream .... Là vậy đó chị." - Misthy.

"Cái con đó. Tao qua chửi nó." - Tóc Tiên.

"Thôi chị ơi, hôm bữa em cãi nhau với nó rồi, rồi sau đó thì sao? Như chị thấy đó, cứng đầu, ngoài lạnh trong nóng, trong lòng thì khác mà mở miệng thì khác, cho nó biết mùi đi chị." - Cara.

"Ủa Yến đến rồi hả?" - Minh Hằng.

Cô nghe thấy Yến thì ngẩng đầu lên nhìn, gương mặt chờ đợi nhưng đổi lại chẳng thấy Nguyễn Hoàng Yến đâu cả chỉ thấy một Dương Hoàng Yến đến thăm chị bồ mà thôi.

Ừ sao cô không để ý vậy, vì tránh nhầm hai Yến với nhau mọi người quyết định gọi nàng là Chè Bè mà.

Đến giờ tập mà cô cứ lơ ngơ, tập thì sai, người thì không có hồn.

"Này cái con kia, mày có tập cho đàng hoàng không hả? Ý là mày có tôn trọng tụi tao không?" - Tóc Tiên.

"Em xin lỗi." - Cô.

"Xin lỗi thì được cái gì? Mày mang chuyện cá nhân vào công việc? Mày kính nghiệp kiểu đó hả? Tất cả là do mày mà ra, hồi đó tao đã muốn nói rồi, thấy đợt concert khả quan nên tao cũng nghĩ là xong, nhưng giờ thì thế nào? Xem mày giải quyết chuyện của mày ra sao? Mày lúc nào cũng vậy, cái tính của mày như vậy mày hỏi nó phải chịu mày bao lâu nữa hả? Trong lòng thì ấm nóng mà thốt ra lời nào với nó tao cũng muốn đấm cho vỡ mồm mày hết á, mày cũng thương nó mà Quỳnh? Sao mày có thể nặng lời với người mày thương như vậy? Mày vô tư hay mày vô tâm thì mày tự biết đi. Còn lại là fmt, mày đã muốn làm cho fan, thì mày làm cho đàng hoàng, không thì dẹp đi." - Tóc Tiên.

"Tiên ơi Tiên bình tĩnh lại đi ạ." - Dương Hoàng Yến.

"Mấy đứa ơi, bà tư mới nhắn chị, bé Yến nó xin off không xác định thời gian, có thể là rút khỏi showbiz luôn, bả mới được giám đốc gọi để xử lý truyền thông." - Minh Hằng.

"Cái gì?" - Cô.

"Chị nói gì vậy?" - Misthy.

"Chị nhắn hỏi con bé nhưng nhắn không được, off chín tiếng rồi." - Minh Hằng.

"Vậy giờ sao? Không ai liên lạc gì với nó được hả?" - Misthy.

"Không." -Minh Hằng.

Mọi người cầm điện thoại nhắn tin cho nàng hoặc điện luôn nhưng chẳng được.

"Yến, em..." - Cô.

"Vừa lòng mày rồi chứ hả?" - Cara.

"Tao...lúc đó tao ngại trước mọi người, tao nói vậy thôi, chứ định hôm nay sang nói nó cho secret của tao, tao...tao chuẩn bị sẵn bài luôn rồi." - Cô.

"Muộn rồi." - Misthy.

"Tao...phải làm sao?" - Cô.

"Không biết, liên lạc không được thì tính cái gì?" - Minh Hằng.

"Thôi hôm nay đến đây." - Minh Hằng.

"Về." - Tóc Tiên.

"Cá em chở Quỳnh về đi, giờ này cho em ấy lái xe chắc tai nạn í." - Dương Hoàng Yến.

"Dạ." - Cara.

"Chìa khoá?" - Cara.

"Đây." - Cô.

Cara đi lấy xe rồi chở cô và Misthy về.

"Tao..." - Cô.

Cô ngồi ở ghế sau, nhìn vào đoạn hội thoại với nàng, chỉ là những dòng tin đã gửi nhưng chẳng được.

"Đến rồi, xuống đi. Tao bắt taxi về." - Cara.

"Cảm ơn mày." - Cô.

Cô vào trong nhà.

Thức giấc đâu còn em bên anh nữa
Nếu quay lại anh sẽ sửa chữa
Những sai lầm đã khiến ta xa rời nhau.

Đêm đó cô chẳng thể nào ngủ được. Đến sáng hôm sau thì đến phòng tập sớm.

Cô thì đã chuẩn bị xong fmt, tối nay sẽ tổ chức, cô vẫn bình thường, vẫn vui cười giao lưu với các bạn fan nhưng bên trong chẳng còn tâm trạng nào cả.

Xong fmt cô đã đặt vé trở về Hà Nội, trở về để nói rõ ràng với mẹ của mình.

"Sao con về mà không báo trước?" - Mẹ cô.

"Bố đâu rồi ạ?" - Cô.

"Sang nhà bác Thanh rồi. Có chuyện gì à?" - Mẹ cô.

"Con về không ở lâu, cũng chỉ muốn hỏi, bốn năm trước là mẹ đến gặp Yến?" - Cô.

"Sao con biết? Con bé đó nói với con à?" - Mẹ cô.

"Yến không nói, làm sao con biết không quan trọng, cho con đáp án." - Cô.

"Mẹ cũng chỉ muốn tốt cho con thôi." - Mẹ cô.

"Muốn tốt cho con hay là muốn đẹp cho cái thể diện nhà này?" - Cô.

Chát.

"Con nói gì vậy hả?" - Mẹ cô.

"Con nói không đúng sao? Mẹ là người biết con và Yến quen nhau, và cũng là người biết con với Yến chia tay. Khi ấy mẹ ở cạnh an ủi con, nhìn còn đau, nhìn con khóc. Con thật chẳng ngờ, mẹ lại là nguyên nhân khiến con tổn thương rồi còn quay lại ở cạnh như thể mẹ chẳng phải là người gây ra. Mẹ thấy con bây giờ thì phải nên có biểu hiện gì đây?" - Cô.

"Chuyện sau này của con, không cần hai người lo lắng cho nữa ạ, lo lắng như vậy con cũng chẳng muốn. Con ba mươi rồi, chuyện gì con làm thì con tự chịu." - Cô.

"Con hy vọng, sau này không còn lần thứ hai nữa, con xin phép đi." - Cô.

Cô nói rồi rời khỏi nhà, lang thang tìm quá cà phê nào đó ghé tạm, đợi đến giờ cho chuyến bay khứ hồi trong ngày.

Ngồi trong quán cà phê, nhìn ly cà phê đang dần tan hết đá, chỉ cứ nhìn như vậy mãi, xung quanh có người nhìn thấy cô như vậy cũng chỉ bảo nhỏ với nhau cái gì đấy.

Cô không nghe được gì, nhưng biết họ chắc là đang nói mình.

Em nói chẳng còn một cơ hội cuối
Giữ nhau lại con tim đau nhói
Nỗi đau này dành riêng anh thôi, quá đủ rồi.

Trong tim anh, như ngàn vết cắt
Lời từ biệt của em, anh giấu đi không thành...

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store