Que Em Dat Doc Sylar Gabriel
Bẵng đi một thời gian, kể từ dạo đấy cái Linh không còn bị ma hành nữa. Nó được cái - không để ý chuyện gì lâu, thế nên dần lấy lại cân bằng. Sau cái đợt con Linh (bạn em) theo nó mò về Ngọc Thụy, bà em đâm ra đăm chiêu và cau có nhiều hơn. Sáng sớm! bà ra bờ sông, cầm theo cái bị, đến gần trưa lại về. Thỉnh thoảng cậu Cường ngó sang, thấy lúc về cái bị bà xách nặng trịch, nhưng chẳng dám hỏi hoặc cậu cũng không quan tâm. Cứ thế đến ngày thứ 10 thì bà không ra đằng đấy nữa.Cái cửa sổ trong phòng con Linh vẫn bị đóng đinh chặt, trước cửa phòng nó lại được biện thêm 1 lá bùa, cậu em xin trong chùa. Thế nhưng, khoảnh vườn dưới chân cửa sổ, bà em cấm tuyệt đối người nhà ko được lai vãng. Có thờ có thiêng, có kiêng có lành, nên nhà em cũng chẳng ai dám cãi lời. Cái chuồng gà được cậu Duy kéo lại sát cửa vườn, cách chuồng chó một đoạn. Lại đem dây buộc thành hàng rào, ngăn cách với góc vườn sau. Ở góc vườn đấy! thấy bà đặt 1 con chó đá không có hốc mắt.
•••
Em kể thêm một chút về cái vườn nhà cậu Duy. Nhà cậu em xây 2 tầng, cầu thang và hành lang đặt ở ngoài. Dưới gầm cầu thang là 1 khoảng sân bê tông nhỏ, có cái giếng và bể nước mưa. Cuối chỗ đấy là đường ra vườn. Vườn nhà cậu ngăn cách với đường ra sông bằng một cái tường gạch cũ, chẳng biết xây từ bao giờ?. Trong vườn chủ yếu trồng khế và 3 cây chuối ở góc tường. Chỗ nhìn lên cửa sổ phòng con Linh, đặt con chó đá ở đấy một thời gian thì cái đường nhỏ đi ra sông (sát tường nhà cậu em) bị bịt lại. Chẳng biết phường xã làm gì? mà lại đem đất đá đến bịt kín cuối ngõ (đoạn nhà em) thành ra người làng chẳng còn qua lại được nữa. Con Linh vẫn sinh hoạt bình thường, cái cửa sổ vẫn đóng im ỉm và cũng không còn nghe thấy tiếng gọi như hồi trước nữa. Hôm đấy nhà em làm giỗ...(Còn tiếp)
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store