Quan Hon Keo Dai Co Thieu Sung The Vo Do Phan 3
Hoắc Vi Vũ gật đầu, rất bình tĩnh nói:"Ở chỗ này, Vi Vũ chúc tư lệnh tâm tưởng sự thành, không ai địch nổi, vượt qua tất cả khó khăn, đạt được tất cả những gì mình muốn."Cố Cảo Đình thâm trầm nhìn Hoắc Vi Vũ.Tổng thống cũng không vui nhìn về phía cô.Ông cảm thấy, Hoắc Vi Vũ quá nhiều lời, câu nói này, liền đã bao hàm quá nhiều ám chỉ.Cố Cảo Đình quay người, đôi mắt sắc bén như chim ưng, cũng không quay đầu lại bỏ lại câu nói tiếp theo:"Cô có thể cút."Chân Hoắc Vi Vũ mềm nhũn, tựa vào trên tường, trơ mắt nhìn anh bước ra ngoài, biến mất trong tầm mắt của cô.Tổng thống đi tới trước mặt của cô, hơi hơi nhếch miệng, ý vị thâm trường nói ra:"Chim khôn biết chọn cây mà đậu, câu này nói rất hay.""Tình cảm có thể bồi dưỡng, người đã chết không thể sống dậy, danh dự bị hủy, không thể cứu vãn. Cô là một phụ nữ thông minh, biết có nhiều thứ không thể nghịch chuyển. An tâm, toàn tâm, hài lòng, mới có thể làm cuộc sống của mình thoải mái, trong lòng cũng dễ chịu hơn.""Tôi biết, có một số người không cho tôi an tâm, thoải mái, tôi cũng sẽ khiến hắn không an lòng, chỉ là chưa bắt đầu thôi." Hoắc Vi Vũ nổi nóng nói, nhìn ông." Thật sao? Cứ việc thử chút." Ông nói xong, liếc Duật Nghị, phân phó nói:"Giải tán những người dưới lầu đi, kịch cũng xem đủ rồi.""A." Duật Nghị nhìn thoáng qua Hoắc Vi Vũ, hô:"Các người ai về nhà nấy. Cho các người ba phút, biến mất trong tầm mắt của tôi.""Cô đi theo tôi." Tổng thống nhìn Hoắc Vi Vũ nói.Ông đi đến gian phòng cách vách.Hoắc Vi Vũ nhíu mày, đứng đấy không hề động, âm lãnh nói:"Tại sao không nói trước mặt Duật Nghị? Để anh ta cảm thụ một chút, ba của mình là hạng người gì.""Tôi là vì quốc gia, vì nhân dân, mới làm như vậy, đừng ép tôi, đi theo tôi." Duật Cẩn nghiêm nghị nói, đẩy cửa vào phòng.Duật Nghị không hiểu, giữ chặt cánh tay Hoắc Vi Vũ:"Các người sao vậy? Tại sao nói gì tôi cũng không hiểu?"Hoắc Vi Vũ liếc Duật Nghị:"Tôi hi vọng anh có thể yêu một cô gái đơn thuần như anh, đồng thời cả đời không đổi."Duật Nghị mờ mịt.Hoắc Vi Vũ đẩy cửa đi vào."Nhìn xem." Tổng thống ném một túi hồ sơ trước mặt cô.Hoắc Vi Vũ mở ra, bên trong đều là ảnh chụp của cô.Trong lòng hơi hồi hộp một chút, chìm vào đáy cốc.Hành tung của cô, tổng thống đã rõ như lòng bàn tay rồi.Tổng thống bình tĩnh nói:"Cô vào phòng của Diêu Linh Mễ, một mực không ra, lại bị chụp ở cửa V thị, điều này chứng minh, V thị có thông đạo đến phòng trọ của Diêu Linh Mễ, cô còn vươn vấn không dứt với Cố Cảo Đình."Hoắc Vi Vũ, sự khoan dung của tôi là có hạn, hiện tại Cố Cảo Đình tổ chức một đội điều tra tôi, không thu hoạch được gì, nếu như cô làm tôi phát bực, như vậy, tôi chỉ có thể hủy anh ta đi, tôi không hi vọng có một ngày như vậy."Hoắc Vi Vũ không nghĩ Duật Cẩn cáo già đến trình độ này. Đạm mạc nói:"Tôi sẽ không ra ngoài, cũng sẽ không liên hệ gì với anh ta.""Chuyển vào phủ thái tử." Tổng thống yêu cầu nói." Này ở kinh thành, không tiện làm việc, tôi không muốn rời đi Tứ Xuyên." Hoắc Vi Vũ trực tiếp từ chối."Không phải do cô quyết định, tôi sẽ an bài việc cho cô. Tôi cho cô hai ngày, xử lý tốt quan hệ với Cố Cảo Đình, thứ bảy phải xuất hiện ở tiệc ăn mừng, tốt, ra ngoài đi." Tổng thống nghiêm khắc nói. Chương trướcChương tiếp Báo lỗi chương Bình luận"ngài cho rằng vì cái gì mà không phải tôi không thể được!" Hoắc Vi Vũ khó hiểu."Tôi không cần giải thích với cô, Nghị, vào đi." Tổng thống gọi.Duật Nghị khó hiểu đẩy cửa ra.Hoắc Vi Vũ cắn răng, đi ra ngoài, dựa vào trên tường.Trong đầu nhớ tới bộ dáng Cố Cảo Đình.khẳng định anh rất tức giận.Bất quá, cô tin tưởng việc cô làm là chính xác.Trong phòng"Nghị nhi, muốn làm tổng thống sao?" Duật Cẩn hỏi vào vấn đề."Lý tưởng là tốt đẹp, hiện thực rất tàn nhẫn, ba, con không muốn đả kích ba, kỳ thật, con cảm thấy có ba làm tổng thống rất quang vinh, con không có ý làm tổng thống." Duật Nghị nhẹ giọng nói."Nghị nhi, lòng dạ con nhân hậu, không có tâm cơ, nếu quan hệ đến sinh tử tồn vong, con có thể học không?" Duật Cẩn hỏi lời thấm thía."Sinh tử tồn vong, nếu con không làm tổng thống, có người muốn giết chết con sao?" Duật Nghị không hiểu ra sao."làm sao ngăn một hai người muốn hai cha con chúng ta chết, chỉ có đứng ở địa vị thống trị tối cao, mới có thể ở thế bất bại.""Ba." Duật Nghị đánh giá sắc mặt Duật Cẩn, "Ý tứ của ba, là làm con không cần cưới Hoắc Vi Vũ sao?""ba muốn con cưới cô ta, hơn nữa cần thiết cưới, nghe rõ không?" Duật Cẩn lạnh lùng nói."Không cưới cô ta, sẽ chết sao? con cảm giác cô ta cũng không giống như là quá thích con." Duật Nghị mất mát nói."Sẽ có, có cưới Hoắc Vi Vũ hay không, là mấu chốt sinh tử tồn vong." Duật Nghị xác định."Vì sao? Cô ta không phải bình dân sao?" Duật Nghị khó hiểu."Trên tay cô ta có đồ vật trợ giúp con củng cố quyền lợi, nếu con không cưới cô ta, Cố Cảo Đình liền cưới, lấy quan hệ hiện tại của ba và Cố Cảo Đình, anh ta sẽ không bỏ qua cho cha con chúng ta, lần tiệc chúc mừng vào thứ Bảy này, cần phải tuyên bố Hoắc Vi Vũ là vị hôn thê của con, chiêu cáo thiên hạ, Cố Cảo Đình đến tranh đoạt với con, chính là đại nghịch bất đạo, hiểu chưa?" Tổng thống nói lời thấm thía."vâng, còn muốn con đi theo Cố Cảo Đình tham gia quân ngũ sao?""Không cần, hiện tại sự tình có chuyển biến, con dựa theo thiết kế bước đi của dì Thanh cho con, đi bộ ngoại giao trước, ba sẽ đem thái tử phi an bài tiến vào bộ tài vụ, tốt nhất con có thể làm cho cô ta mau chóng có con, cưỡng ép cũng phải cưỡng đến mang thai.""vâng." Duật Nghị lên tiếng.khẳng định Hoắc Vi Vũ sẽ không đồng ý."Đi ra ngoài đi." Duật Nghị quay đầu đi ra ngoài.Anh nhìn Hoắc Vi Vũ "Cái kia, hôm nay cô có thể đi rồi, ba tôi nói, tôi cần phải cưới cô làm thái tử phi.""anh nghĩ muốn lật lọng sao?" Hoắc Vi Vũ chất vấn."Thực xin lỗi, hiện tại còn chưa tới 7 giờ sáng ngày mai, yêu cầu của cô tôi không thể đáp ứng.""anh là người nhu nhược." Hoắc Vi Vũ thực tức giận nói."Co được dãn được mới là đại trượng phu, tôi cho người đưa cô trở về, cô cũng có thể tự mình đi." Duật Nghị chợt tiến vào phòng, ngồi ở trên sô pha.màn ảnh trong TV còn mở, anh lại không có tâm tư nhìn.lần đầu tiên anh cảm giác được nguy cơ sinh tử tồn vong.Vốn dĩ chỉ là đơn thuần thích Hoắc Vi Vũ, nhưng mà, biến thành cưỡng bách, anh liền bắt đầu phản cảm.*Hoắc Vi Vũ bị người tổng thống đuổi về chỗ Diêu Linh Mễ ở, trong đầu lộn xộn, vô cùng đau.Cô đẩy cửa ra đi vào, còn chưa có phản ứng, cánh tay đã bị người kiềm chế, cả người đều bị đè ở trên tường.Cố Cảo Đình đỏ hồng con mắt, đôi mắt sắc bén nhìn kỹ cô, cằm căng chặt, chất vấn nói: "Hiện tại không có tổng thống, cô ở dưới tình huống an toàn, tôi hỏi cô, vì sao muốn chạy theo ở bên cạnh Duật Nghị, hôm nay ở nơi anh ta nói lời đó là có ý tứ gì, có phải có người uy hiếp cô hay không?" Chương trướcChương tiếp Báo lỗi chương Bình luận
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store