Pjs X Ksn Khu Rung Cam Lang
(8)
/
Sáng hôm sau, Sunoo ngạc nhiên phát hiện bài thuốc "bí truyền" của Park Jongseong thực sự có hiệu quả. Những vết mẩn đỏ gần như biến mất, chỉ còn vài vệt mờ nhạt trên da.Cậu làm ra vẻ mặt ngạc nhiên quá mức, kêu lên: "Không thể tin được, đúng là thần dược!"Jongseong lại bật cười, đẩy cậu xuống phòng khách chờ ăn trưa. Vì hai người ngủ dậy muộn nên bữa sáng đã trực tiếp bị bỏ qua.Sunoo không giấu được vẻ tò mò khi thấy Jongseong tự tay xuống bếp nấu ăn."Anh biết nấu ăn sao?"Jongseong vừa cầm gói thịt xông khói vừa cười: "Có muốn thử không?"Sunoo lập tức lắc đầu: "Em ngồi đây cổ vũ anh là được rồi!"Thịt xông khói vừa vào chảo đã phát ra tiếng xèo xèo. Mùi thơm nhanh chóng lan tỏa trong không khí. Sunoo chống cằm nhìn về phía bếp, tưởng tượng cảnh những lát thịt vàng giòn trên chảo nóng, bụng cũng bắt đầu kêu ùng ục.Nhưng đúng lúc này, tiếng gõ cửa vang lên dồn dập.Sunoo vội đi mở, nhưng do bất cẩn nên cậu đã làm một chiếc dép bị đá vào gầm ghế sô pha. Tiếng gõ cửa vẫn tiếp tục, nghe có vẻ gấp gáp. Cậu cũng không kịp nhặt dép mà để chân trần chạy ra mở cửa luôn.Trước mặt cậu là một người đàn ông trẻ xách theo một túi đồ ăn lớn. Người đó hơi sững sờ khi nhìn thấy người mở cửa là Sunoo, ánh mắt dừng lại ở vết đỏ mờ trên cổ rồi lướt xuống đôi chân trần của cậu."Tôi... tôi là quản lý của Park Jongseong...""Tôi là Lim Jinho."Sunoo "ồ" một tiếng, vừa định quay đầu gọi Jongseong thì thấy anh đã bước ra khỏi bếp với chiếc tạp dề trên người và chiếc xẻng gỗ trên tay. Anh thoáng ngạc nhiên khi thấy Lim Jinho, gật đầu chào hắn rồi chỉ vào chân Sunoo:"Đừng đi chân trần, dép của em đâu rồi?""Mất rồi ạ." Sunoo nhẹ nhàng đáp, sau đó nghiêng người cho Jinho vào nhà, còn mình thì kiễng chân đi về phía ghế sô pha.
Jongseong khẽ ra hiệu cho Jinho điều chỉnh lại nét mặt, nhận lấy túi đồ ăn rồi quay lại bếp. Vài phút sau, anh bày món ăn lên bàn, vừa lau tay bằng khăn vừa bảo Sunoo qua ăn trưa. Sunoo cũng nhận ra hai người có chuyện cần bàn, nên ngoan ngoãn đi qua bàn ăn, không làm phiền họ."Chuyện gì đây? Tại sao Kim Sunoo lại ở đây? Hai người thật sự đang..." Lim Jinho hạ thấp giọng, chỉ vào vết đỏ trên cổ Sunoo:"Chuyện này là sao?"Jongseong phớt lờ, chỉ hỏi: "Anh ăn sáng chưa?""Đừng đánh trống lảng." Jinho hơi lớn tiếng, nhưng nhanh chóng kìm lại. Nhìn thoáng qua Sunoo bên kia, y tiếp tục hỏi: "Rốt cuộc là thật sao?""Bố mẹ cậu biết chuyện chưa?"Jongseong cau mày, đáp:"Chuyện riêng của tôi, bố mẹ tôi cũng cần phải đồng ý sao? Đây là chuyện giữa tôi và em ấy, không ai có thể can thiệp hết, hiểu chưa?"Jinho không còn gì để nói. Y đã làm quản lý của Jongseong tám năm. Trong suốt thời gian đó, Jongseong luôn không dính vào bất cứ tin đồn tình cảm nào, vì bản thân anh cũng không hứng thú với chuyện yêu đương. Nhưng giờ đây, đây có lẽ là lần đầu tiên y thấy Jongseong bày tỏ mong muốn và tình cảm của mình một cách rõ ràng như vậy.Y nói với đối phương rằng mình đã đặt vé máy bay rồi, hỏi có cần đặt thêm một tấm không, và Park Jongseong gật đầu đồng ý.Trước khi rời đi, Lim Jinho quay đầu lại nhìn Kim Sunoo một lần nữa. Người đó dường như cảm nhận được ánh nhìn của y nên đã ngẩng đầu lên, lịch sự mỉm cười với y.
"Cười cái gì đấy?" Park Jongseong đóng cửa lại, đi về phía bàn ăn thì phát hiện đĩa thịt xông khói của mình gần như chẳng còn lại bao nhiêu. "Em ăn hết rồi?""Vì là do anh tự tay làm mà." Kim Sunoo cười híp mắt nói: "Phải ăn hết mới được.""Chiều nay muốn đi đâu chơi?"
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store