ZingTruyen.Store

Phia Sau Anh Hao Quang

Cô đặt chân tại nơi trụ sở công ty cô theo, cũng đã 2 năm rồi cô chưa trở lại, giờ đây nó vẫn như xưa, cô bước chân vào công ty, điều đầu tiên cô đến chính là văn phòng của sếp tổng, cô gõ cửa

- ai đấy? Vào đi?

- em đây mà chị P!!

- ủa, em đáp chuyến khi nào vậy bé?

- dạ hôm qua thôi, nhân dịp về nước thì em có quà gửi chị!

- thôi về là được rồi mà, sao, sẵn sàng đứng lên lấy lại hào quang chưa?

- dạ em sẵn lòng rồi!

- trước chị nghe tin em qua đời là sao bé?

- haizz, là vậy nè, lần đó em lên cơn suy tim nên thôi em bên đó quyết định bỏ tiền ra mổ tim, em nghĩ không có ai hiến tặng nên em nghĩ em ra đi luôn, nhưng cuối cùng cũng có người hiến tặng cho em nên giờ này em ở đây!

- à chị hiểu rồi, mốt có sự kiện đó coi..

- rồi rồi em biết rồi, em đi, nhưng mà có ai đi nhiều không ạ?

- cũng có vài anh trai được mời có luôn cả mấy em, có thêm H nữa!!

- thôi kệ, đi thì đi thôi chứ sao giờ!!

- Đọc đúng dresscode mà mang nha cô, chứ không nhầm à!!

- rồi dresscode là đen hoặc bee ạ, thôi em đi đây, tuần sau lại được vtv mời nữa!!

- có cơ hội lên cứ lên đi em, không sao cả?

- dạ!!

Cô vừa bước ra cửa phòng sếp tổng, đã gặp ngay anh Đ.D

- dạ em chào anh!!

- ơ em là...

- em đây, người thật

- à em mới về nước sao?

- dạ đúng rồi, anh rảnh không đi cf chút được không ạ?

- ừ anh cũng đang rảnh!!

* Tại một quán coffee nọ*

- rồi sao! Bên đó 2 năm nay sao rồi, ổn không?

- dạ ổn anh ạ!

- trước anh nghe bảo em mở tiệm hoa bên pháp sao?

- Dạ đúng rồi, mà giờ em ngưng bán rồi, chắc sẽ rời về việt nam!!

- à, trước anh nghe bảo em mất rồi, là sao em!!

- giờ anh biết rồi anh đừng nói H biết nhé, được không?

- ừ!! Nói đi!

- thật ra cái hôm gặp anh về là em bị suy tim, xong em quyết định đi mổ, em nghĩ chẳng ai hiến tặng đâu nên sẽ phải ra đi thôi, nhưng cuối cùng em được hiến tặng!

- à, nếu vậy tốt quá rồi!

- dạ, nhưng mà sau khi anh về nước anh có nói cho ai biết về em không ạ?

- haizz, anh nghe em nói vậy anh không kiểm soát đc tới đấm cho H cái, xong H bảo em mất rồi!!

- thôi vậy!

* Anh lúc này đang đi thoáng qua cô, vì quán coffee đó khá gần với công ty cô làm việc nên đi lại là điều không tránh khỏi, chỉ là đi ngang qua không nhìn thấy cô đang ngồi nơi ấy*

Cô đến quán coffee cô đã tâm huyết với nó, hôm nay cô đến quán có mang theo quà cô đi du học về tặng cho nhân viên, cô đặt chân vào quán

- dạ lover in bear xin chào, quý khách dùng j ạ?

- hửm, làm việc tốt vậy sao?

- ủa chị, chị về khi nào vậy ạ?

- ừm chị mới về thôi, này quà cho hai đứa!

- aa, em xin!!

Cô nhìn qua thấy có loại bánh cookies mới và cả macaron, cô cầm que macaron lên rồi ngắm nhìn quay sang hỏi trưởng pha chế

- em?

- dạ em đây, sao vậy chị?

- cái này mình nhập từ ai hay sao?

- dạ để xíu chị quỳnh lên rồi chị hỏi í chứ em không biết ạ!

- ừm!!

Quỳnh mới bước vào quán, cô cầm que bánh macaron màu xanh hỏi nhỏ

- quỳnh, này em nhập hả?

- à đây em kể chị nghe * quỳnh liền kể cô nghe về ngày anh ghé quán cô và anh VT cũng ghé, VT chính là người muốn hợp tác với quán cô sỉ lẻ bánh*

- oh hiểu rồi * cô nhìn đồng hồ điểm 12h trưa nên nói với 2 đứa nhân viên, là một cô chủ dễ tính nên cô chỉ để hai đứa nó ăn uống ngủ trưa*

- 2 đứa, trưa rồi đi ăn trưa rồi ngủ xíu đi!

- dạ thôi, chưa đến giờ mà chị?

- chưa đến cái gì? Đi ăn r ngủ trưa xíu đi! Đưa đây chị làm cho!

- dạ phiền chị quá, tụi em xin phép đi ăn trưa ạ!

- ừm, 2 đứa đưa mũ đây chị làm hộ cho!

- dạ chị!

- ủa là em với chị làm hả?

- chứ sao, nay rảnh mà!

Trong lúc 2 nhỏ nhân viên quán cô say giấc cô và trợ lý ngồi đó tính toán cô nhìn thấy khách bước vào

- dạ lover in bear xin chào! Quý khách dùng j ạ?

- cho mình một trà đào và một trà sữa nhé!

* Ý anh thịnh-chủ quán của cuk* nhỏ quỳnh

- ủa anh! Anh nay ghé mình hả?

- ừm em! Mới về nước sao hanzy?

- à dạ, anh uống đây hay mang về?

- à anh uống đây, xíu bạn anh ghé á, nên em làm cho anh trước đi!

- à dạ!

Cô nghe xong dường như biết ai sẽ ghé đến, nên thôi nhiệm vụ cô ngồi tính doanh thu quán của tháng này, trước khi rời đi cô dặn quỳnh

- nào hai đứa nhỏ dậy em về nha, còn bàn anh thịnh khi nào bạn ảnh tới thì khỏi orde, tại ảnh orde sẵn rồi!

- dạ chị!

Cô cầm túi xách đi thẳng ra quán ngang qua anh, sau khi anh nghe mùi hương ấy anh tự hỏi " sao mùi này trông quen, thôi chắc mình nghĩ nhiều rồi" anh bước vào quán đến bàn anh thịnh, quỳnh cũng bê nước ra, anh nhìn một lượt lâu đến mức anh thịnh phải vẫy hắn

- êii H, H!

- dạ?

- có gì bất ổn sao?

- à em thấy có cái que bánh kia lạ lạ!

- à quán này cô chủ chỉ bán bánh tiramisu hoặc mosseer thôi, còn này là trước anh có hợp tác thêm!

- oh!

Anh nhìn sang có chú gấu brow để ngay nơi đó có lẽ để khách check-in anh chợt nhớ ra là con gấu từng tặng cô mà, sao nó nơi đây? Anh quay sang hỏi nhân viên quán cô

- em? Cô chủ quán này là ai vậy?

- dạ, cô chủ em mới rời đi rồi, sao vậy anh?

- à chỉ là anh thấy desing nơi này dễ thương quá mức!

- à dạ!

Anh VT " nghe đâu cô chủ là du học sinh, năm nay cổ về đó"

- vậy sao ạ?

- ừm!

Tối hôm đó cô đã chuẩn bị rất kĩ để anh không nhận ra, cô đi đúng dresscode màu bee, hôm ấy tại landmark 81 có diễn ra chương trình mới mời cô và những người khác, anh nhìn thấy cô rồi bỏ mặc người bạn của mình tiến tới cô

- ơ G đi đâu đấy!

- anh có việc tí, thông cảm!

Anh cầm ly rượu tiến tới cô, nhưng tâm thế nào đó có người đến trước anh

- chào em! Lâu quá có vẻ không gặp em rồi nhỉ?

- a dạ chào anh! Cũng lâu thật!

- 2 năm qua em đi đâu thế? Anh không thấy em đâu nữa?

- à em có chút việc nên tạm xa nơi đây thôi!

- ồ

Anh chậm đi một nhịp đứng lại nơi đó nhìn cô, chị P thấy vậy chợt đẩy nhẹ anh

- sao đấy?

- ủa chị, gã đó là ai vậy?

- em không biết hửm? Trước gã đó cũng muốn Hanzy về công ty gã làm đó, mà sau hanzy chọn về chung công ty mình làm, mà em nhận ra nó sao?

- cô ấy mà sao em không nhận ra ạ?

- haizz, 2 năm rồi ít gì? Được thì tới nói chuyện với con bé đi!!

- à dạ!!

Anh đứng chết chân nơi ấy quan sát cô, chợt có ai đó đến khoác vai anh

- sao đấy G ơi?

- à không có gì đâu!!

Chợt anh ngó nghiêng một lúc không thấy cô đâu, nghe đâu đó tiếng của cô hét lên " em về trước nhé anh Đ.D ơi!", Đ.D cũng đáp lại cô " ừ lần sau em gọi anh là D.DM được rồi" anh liền bỏ ly rượu và cái khoác vai của H.Đ ra chạy theo cô, cô đã vào thang máy thang máy gần động anh bấm nút đi vào cùng cô, nhìn thấy anh cô hơi e ngại nhưng anh bắt chuyện

- bộ không có gì để nói với anh sao?

- còn anh? Bộ anh không ở lại cùng mọi người sao?

- anh không! Ai đó rời đi không một lời nói vậy anh ở lại đó làm gì?

- ờ thì...

Thang máy vừa đáp đúng nơi cô muốn xuống, cô bước ra đi về chuẩn bị gọi trợ lý đến đón cô anh vội giật điện thoại cô cầm tay cô lôi đi

- anh làm gì đấy? Buông em ra đi?

- đi cùng anh!!

- nhà ai nấy về, buông em ra!

Anh đưa cô lên xe cùng anh kêu trợ lý lái về nhà, cô ngồi đó vùng vẫy, anh lại  đáp

- ngồi im đi!!

- bỏ em ra em tự khắc về được!!

Chợt chiếc điện thoại của cô rung lên anh nhấc máy nghe

- alo chị ơi về chưa ạ em đến đón?

- chị của em anh đưa về an toàn nha, em khỏi cần đến đón!! * Anh cúp máy cái rụp*

Về đến nhà cô định mở cửa xe chạy lên nhà, nhưng chưa kịp phản ứng anh đã bế cô lên tận nhà anh, anh đặt cô xuống ghì cô vào tường

- nói đi??

- nói gì cơ, em không hiểu??

- tại sao năm ấy rời đi không nói tiếng nào? Hửm?

- nhưng mà em rời đi anh cũng vui vẻ đó thôi, chẳng phải hồi nãy anh vẫn để ai kia khoác vai mình cơ mà?

- em nghĩ anh vui sao? Đã nói đó là đồng nghiệp và anh không hề muốn chút nào rồi mà!

- nhưng anh ơi? Anh có thể nói với chính mình và cả người kia là đồng nghiệp, còn trong mắt dư luận là gì đây, là cái nắm tay ngày đầu tiên cc1 diễn ra anh nắm tay chạy cùng người ta trên sân khấu? Là cách anh và anh ấy nằm cùng nhau trên đó sao? Hay là ngày cc2 anh chạy tới hôn cổ người ta cái rồi bỏ chạy? Đồng nghiệp sao?

- anh....

- thôi được rồi, anh không nói được chứ gì? Thôi ok chúng ta đã kết thúc rồi đừng dài dòng, để em đi!!

Cô rời khỏi nhà anh về lại nhà chính mình, anh ngồi đó suy ngẫm cô khi nghĩ lại điều ấy có vẻ nhói trong lòng, chỉ là con tim cô đã thay rồi!! Quỳnh nhìn thấy cô như vậy có vẻ không ổn nên đã nhắn cho anh

- anh ổn chứ?

- chị em về bên nhà rồi sao?

- vâng!!

- anh phải làm sao đây  hả quỳnh? Chuyện năm ấy anh không nghĩ là nó đi xa tới vậy?

- haizz, em không biết, chỉ là nếu có thể anh cứ việc lên tiếng điều ấy đi?

- ừm! Anh sẽ lên tiếng sớm!!

Cuối cùng anh cũng đã chịu lên tiếng về ngày đó, nhưng có vẻ cô không quan tâm vì vốn dĩ cô chưa từng để chuyện của anh vào mắt mình, cô muốn tôn trọng giây phút cuối này của anh mà thôi, hôm nay cô nhận được 1 chiếc thiệp event và anh cũng vậy, cô cùng anh dự event đó nhưng cô vẫn tránh né anh, thôi thì lần này có không muốn buộc cô phải quay về với anh thôi, kết thúc event cô định ra ngoài gọi điện cho trợ lý tới đón, anh vội vàng cầm tay cô đưa cô lên xe

- anh lại muốn gì nữa đây?

Vẻ mặt ấy của anh cau có nhắc cô " ngồi yên đi, đừng hỏi gì thêm?" Cô cũng ngồi yên thin thích nơi ấy còn anh cùng cô về nhà, anh đưa cô lên nhà anh ném cô lên giường mình, cô định bỏ chạy nhưng anh ghì cô xuống giường

- nói đi, tại sao không quan tâm gì đến bài viết của anh?

- có hả? Chắc em block anh rồi!

- vậy phải làm sao để em quay về bên anh đây? Đã nhiều lần rồi đấy!

- em bảo em không biết rồi mà!

- thôi được " anh ghì đôi môi mình xuống hôn cô, cô càng phản kháng anh càng mãnh liệt cô bất lực rồi nên đành để anh hành mình vậy"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store