ZingTruyen.Store

Phản xuyên tôi trở thành bạch nguyệt quang của tứ đại kẻ thù

Chương 68

Nguyenthianh19082009

Mùa xuân tới, lá liễu trước hết đâm chồi, liễu rủ mềm mại như sương như khói, gió vừa tới liền nhẹ nhàng lay động.

Triệu Tư Lễ bước ra khỏi nhà hàng, hắn lăn lộn nhiều năm trong giới kinh doanh, là người biết cách cư xử nhất, nếu là ngày thường, lúc này hắn hẳn là sẽ quay người lại, đối với đại lão đang ngồi bên trong hơi hơi cúi chào, phất tay cáo biệt.
Nhưng lần này hắn trực tiếp lên xe, đầu cũng không quay lại một chút.

Xe chậm rãi khởi động, hắn mới quay đầu đi, cách cửa sổ xe, nhìn thấy Kim Vĩ Nam đang ngồi trong nhà hàng gọi điện thoại, tư thái nhàn nhã, thong dong, hai người đàn ông dáng người đĩnh bạt mặc vest đen, đứng ở phía sau ông không xa, cả nhà hàng lại không còn những người khác.

"Là ta." Kim Vĩ Nam bắt chéo chân, một cánh tay đặt lên lưng ghế: "Giọng con là chuyện gì vậy, sao có vẻ hơi khàn?"

Kim Yến Liễu nói: "Còn đang ngủ mà."

Kim Vĩ Nam nói: "Ta mới vừa gọi điện thoại cho Bắc Dương, không gọi được. Con nói với nó một tiếng, chuyện Triệu Tư Lễ đều giải quyết rồi."

Kim Yến Liễu nhíu mày nhìn thoáng qua Chu Bắc Dương bên cạnh, Chu Bắc Dương thò lên muốn cùng Kim Vĩ Nam nói chuyện, Kim Yến Liễu duỗi tay bịt kín miệng hắn, hỏi: "Chuyện Triệu Tư Lễ gì?"

"Hắn không phải đang giở trò sau lưng
sao?" Kim Vĩ Nam nói: "Ta mới vừa nói chuyện với hắn một chút, người này rất thông minh, hắn hẳn là biết phải làm sao. Được rồi, con tiếp tục ngủ đi, ta cúp máy."

"Ba." Kim Yến Liễu nhanh chóng gọi ông lại.

Kim Vĩ Nam "Ừm" một tiếng, vẫn là ngữ khí không mặn không nhạt: "Còn có chuyện gì?"

"Cảm ơn ba." Kim Yến Liễu nói.

Hai cha con bọn họ chi gian thật đúng là ít có khách khí như vậy, thế cho nên lời này nói ra xong, hai người đều có chút không quen.

Kim Vĩ Nam nói: "Dù sao ta cũng quản không được con."

"Ba không phải vẫn luôn muốn Tiểu Dương làm con trai ba sao, hiện tại không phải được như ý nguyện rồi."

"Cút đi." Kim Vĩ Nam nói: "Cúp máy đây."

Kim Vĩ Nam ngay sau đó liền cúp điện thoại, ném điện thoại lên bàn, cười hai tiếng: "Thằng nhóc này......"

Kim Yến Liễu buông tay che miệng Chu Bắc Dương, đặt điện thoại lên giường, Chu Bắc Dương lấy qua đi, đặt lên tủ đầu giường.

"Vẫn là Kim thúc thúc nói chuyện hiệu quả hơn." Chu Bắc Dương nói: "Triệu Tư Lễ ngừng lại, chúng ta sau này cũng có thể nhẹ nhàng hơn."

Kim Yến Liễu liền hỏi: "Khoảng thời gian trước là Triệu Tư Lễ đang gây chuyện?"

Chu Bắc Dương "Ừm" một tiếng, nói: "Hắn kỳ thật cũng không che giấu gì mấy, đều là người trong giới, hơi tra một chút là có thể tra ra là account marketing trong tay công ty nhà ai đang dẫn dắt dư luận."

Kim Yến Liễu nghĩ đến lời Tiểu Ái lúc trước nhắc nhở hắn, liền nói: "Tôi đắc tội hắn không nhẹ đâu, ba tôi nói chuyện có hiệu quả không, hắn cũng không phải người dễ dàng từ bỏ."

"Triệu Tư Lễ là người có dã tâm, sẽ không hành động theo cảm tính, hắn nếu còn muốn lăn lộn trong giới kinh doanh, cũng không dám không nể mặt Kim thúc thúc, thật sự không được, còn có ông ngoại bọn họ. Được rồi, chuyện này tôi vẫn luôn không nói với anh, chính là không muốn làm anh phiền lòng, bên tôi trong lòng đều rõ ràng, anh quay phim cho tốt là được."

Kim Yến Liễu nghe xong, liền duỗi tay
đắp sau gáy hắn, nắm nắm tóc hắn: "Ngô gia có đứa con trai đã lớn rồi a."

Cũng đúng, bọn họ có người cha cứng cỏi nhất, Chu gia càng là thế gia luật học, thật sự muốn nháo đến mức kiện tụng, dựa vào thủ đoạn của Chu lão gia tử, có thể làm Triệu Tư Lễ phá sản tán gia bại sản.

Kỳ thật Triệu Tư Lễ chưa chắc không biết bọn họ không dễ chọc, đại khái vẫn là tính tình u ám, không cam lòng cứ thế mà bị lợi dụng.

Hắn tin tưởng cho dù là Kim Vĩ Nam tìm hắn nói chuyện, Triệu Tư Lễ sẽ tạm ngừng lại, nhưng cũng tuyệt đối sẽ không hoàn toàn từ bỏ, mọi người đều lăn lộn trong giới giải trí, Triệu Tư Lễ phỏng chừng ngầm vẫn sẽ ngáng chân.

Kim Yến Liễu khẳng định là không sợ.

Hắn từ nhỏ đến lớn thật đúng là chưa từng sợ ai.

《 Báo Trước 》 đóng máy xong, Kim Yến Liễu liền bắt tay vào công tác chuẩn bị cho 《 Nhập Ma 》 quý hai.

Hắn quay quý một là vì tiêu tiền đi ra ngoài, quý này liền hướng tới kiếm tiền mà đi. Dựa vào danh tiếng siêu cao của quý một, quý hai chưa quay đã hot, các loại bản quyền và quảng cáo liền bán sạch.

Bởi vì vẫn là đoàn đội chế tác quý một, quần áo hóa trang đạo cụ đều có sẵn, công tác chuẩn bị chủ yếu là chọn diễn viên.

Quý hai lại có rất nhiều nhân vật mới gia
nhập vào, mặc dù đều là vai phụ, cũng có một đống tân nhân tranh giành.

Bất quá tranh giành kịch liệt nhất, vẫn là vai nam chính của Chu Bắc Dương.
Nhân vật Úc Anh Trì này, tuyệt đối là một nhân vật nổi tiếng nhất trong các bộ phim điện ảnh sắp bắt đầu quay, đến tranh cử, tất cả đều là các tiểu sinh tuyến một hai.

Nhưng Kim Yến Liễu lại tính toán lăng xê tân nhân.

Danh tiếng 《 Nhập Ma 》 đã truyền ra, chú định là diễn viên được lợi từ phim, chứ không phải dựa vào diễn viên để nuôi phim, ai diễn cũng sẽ hot, diễn viên tân nhân ngược lại càng có cảm giác mới mẻ, thậm chí còn càng có sức hấp dẫn.
Hắn gần đây mỗi ngày đều ở phỏng vấn nam diễn viên, về đến nhà còn cầm một chồng tư liệu nhìn đến đêm khuya.

Chu Bắc Dương tắm rửa xong nằm lên giường, thấy Kim Yến Liễu một bên xem video trên máy tính bảng, một bên lộ ra nụ cười mê hoặc khó hiểu.

"Anh xem cái này," Kim Yến Liễu dời máy tính bảng qua: "Thằng nhóc này có phải rất giống anh không?"

Chu Bắc Dương xem xét liếc mắt một cái,
cũng không phát hiện chỗ nào giống.

"Nửa khuôn mặt dưới giống," Kim Yến Liễu nói che lại nửa khuôn mặt trên của hắn: "Anh xem độ cong môi, còn có đường cằm."

Chu Bắc Dương qua loa một tiếng, lấy gối đầu đặt sau lưng, cơ thể hướng Kim Yến Liễu xích lại gần một chút.

Hai người bọn họ đã lâu không làm tình, hắn hôm nay có chút nhịn không được, trên đường trở về liền vẫn luôn cương cứng.

Hắn một cánh tay từ sau gáy Kim Yến Liễu luồn qua, ôm lấy bờ vai hắn, có chút không có chút nào mà xoa tóc Kim Yến Liễu.

Kim Yến Liễu còn đang xem video soái ca nhỏ kia, tân nhân, phỏng vấn không có kinh nghiệm, lời nói trong video có chút buồn cười, Kim Yến Liễu nhịn không được cười thành tiếng: "Thật đáng yêu. Dáng người cũng không tồi, sáu múi cơ bụng."

Chu Bắc Dương liền nói: "Dáng người này giới giải trí một vốc một đống. Trên người tôi có tám múi, không tin anh sờ thử."

Hắn nói liền bắt lấy một bàn tay Kim Yến
Liễu, muốn hướng bụng mình sờ. Kim Yến Liễu rút tay về: "Đừng làm loạn."

Hắn muốn tham khảo ý kiến Chu Bắc Dương, liền thò người ra lấy một đống tư liệu trên tủ đầu giường, chọn mấy cái hắn thấy tương đối thuận mắt đưa cho Chu Bắc Dương xem: "Cái này, diện mạo có phải là không cần chọn không, nhưng cái đầu hơi lùn, còn thấp hơn Lục Diệu hai cm. Cái này thì đủ cao, nhưng lại lớn lên quá đẹp trai, có chút vẻ đẹp âm nhu, không hợp với nhân vật Úc Anh Trì. Còn có cái này, đầu tóc diện mạo đều không tồi, nhưng khí chất không được, vừa mở miệng nói chuyện liền quê mùa."

Mấy ngày nay hắn chọn lọc xong, nhận ra rõ nhất là, Chu Bắc Dương ưu tú đến
nhường nào.

Theo lý mà nói, Chu Bắc Dương ở giới giải trí cũng không tính đỉnh cấp soái ca, nhưng trình độ tổng hợp của hắn cao, muốn tìm một nam diễn viên dáng người cùng hắn giống nhau đẹp, tướng mạo cùng hắn giống nhau anh tuấn, lại cùng hắn giống nhau có khí chất, thật sự không dễ dàng.

Loại hình Chu Bắc Dương, là độc nhất vô
nhị trong giới giải trí.

Lưu Kỳ Xương gần đây vẫn luôn thuyết phục hắn, hy vọng hắn khuyên bảo Chu Bắc Dương có thể tiếp tục tham diễn quý hai, thậm chí nói có thể vì hắn xóa suất diễn thân mật.

Nhưng Chu Bắc Dương từ sau khi không diễn nữa thái độ càng ngày càng kiên định, hắn đã không tính toán lại diễn kịch.

《 Nhập Ma 》 đại khái sẽ là tác phẩm điện ảnh duy nhất của hắn.

Kim Yến Liễu đang phát sầu, liền cảm thấy tay Chu Bắc Dương đang sờ cổ mình, nhẹ nhàng vuốt ve, rất nhột.

Hắn co một chút vai, quay đầu nhìn về phía Chu Bắc Dương.

Chu Bắc Dương nói: "Đã trễ thế này rồi, ngủ đi, ngày mai lại xem."

Nói xong liền bò đến trên vai hắn, gương mặt muốn cọ không cọ mà dựa gần lỗ tai hắn.

"Oa, cái này đẹp trai quá a." Kim Yến Liễu tùy tiện rút một tấm ảnh chụp soái ca ra: "Mũi thật thẳng, hầu kết cũng lớn, ngón tay cũng rất thon dài."

Chu Bắc Dương: "......"

"Cảm giác hơi rung động là chuyện gì xảy ra." Kim Yến Liễu tiếp tục tìm đường chết.

Chu Bắc Dương: "......"

"Trương Mặc Phồn, tên cũng rất đặc
biệt."

Chu Bắc Dương nghe vậy trực tiếp túm
lấy tấm ảnh kia, ném xuống đất, xoay người liền đè Kim Yến Liễu dưới thân.

Kim Yến Liễu cười cuộn tròn hai chân lại, dùng đầu gối đỉnh bụng Chu Bắc Dương, quần ngủ trơn mềm tuột đến chỗ đầu gối, lộ ra cẳng chân trắng nõn gầy gò.

Chu Bắc Dương trực tiếp nắm lấy hai mắt cá chân hắn, dùng sức kéo ra hai bên: "Nguyên lai anh thích tư thế này a."

Kim Yến Liễu ngượng ngùng, nửa người trên muốn bật dậy, Chu Bắc Dương nắm mắt cá chân hắn, làm hai chân hắn dựa vào ngực mình: "Mũi thẳng, hầu kết lớn, ngón tay dài? Anh mỗi ngày đều xem thứ gì."

Kim Yến Liễu thấy giãy giụa không lại, đơn giản làm càn lên, đầu ngón chân cuộn tròn lại, túm ngực Chu Bắc Dương, Chu Bắc Dương cười một tiếng, liền áp xuống.

Bên ngoài ngân hà đầy trời, chiếu rọi cây cỏ trong đình viện, mùa xuân năm nay, hai người bọn họ đã trồng thêm hai cây trong đình viện.

Một cây dương, một cây liễu rủ.

Hiện giờ cuối xuân đầu hạ, hai cây đều đã xanh um tươi tốt. Cây dương còn chưa hoàn toàn lớn lên, đã bày ra tư thái thẳng tắp, cành đều là thẳng tắp, cây liễu lại rũ muôn vàn dải lụa, gió đêm thổi qua liền lay động, cành liễu trong lúc lay động cùng cành cây dương bên cạnh quấn quýt vào nhau, đây chính là dương liễu mềm mại chân chính.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store