Perthsaint Minh Yeu Nhau Di Hoan
Ở hai ngôi biệt thự hai chàng trai mang hai số phận, hai tính cách, hai cuộc sống khác nhau và hai vết thương khác nhau. Chỉ có một điểm giống nhau là cả hai từ khi sinh ra đã ngậm thìa vàng. Sống trong nhung lụa giàu sang đi đâu cũng có người đưa kẻ rước, cơm bưng nước rót. Nhưng nếu cứ như vậy thì có lẽ cuộc đời này đã quá ưu ái cho hai chàng trai ấy. Biến cố, cú sốc, nỗi đau, tổn thương đẩy đưa hai chàng trai đến ấy lựa chọn cho mình hai cách sống khác nhau!
.............Perth Tanapon con trai quý tử của tập đoàn Tanapon. Sinh ra trong gia đình giàu sang, mang trong mình giòng dõi quý tộc, ba thì làm chủ một tập đoàn lớn , mẹ là một nghệ sỹ nổi tiếng đã giải nghệ về chăm sóc gia đình. Nhìn vào vẻ ngoài bề thế, gia đình đầm ấm hạnh phúc là vậy nghiễm tưởng rằng Perth sẽ có cuộc sống vô cùng sung sướng và có được tình yêu thương từ ba mẹ và hạnh phúc lắm. Nhưng tất cả chỉ là vỏ bọc hào nhoáng, một lớp vỏ bọc mà bất cứ ai, kể cả trong họ hàng người thân, bạn bè ai cũng không hề hay biết. Perth không hề hạnh phúc, không hề được sự yêu thương từ ba mẹ, mọi điều đều nằm trong tầm kiểm soát của người ba độc tài và người mẹ vô tâm chỉ lo cho bản thân mình mà quên đi những đứa con thơ dại.
Thuở ấu thơ Perth đã nghĩ là mình hạnh phúc, nên rất hãnh diện khi đi đâu ai cũng ngưỡng mộ hắn có người ba tài giỏi, người mẹ xinh đẹp nổi tiếng. Cả gia đình lúc nào đi đâu trước mặt mọi người cũng hạnh phúc. Nhưng tất cả đã sụp đổ sự hãnh diện ấy trở thành nỗi mặc cảm trong hắn. Năm 10 tuổi Perth phát hiện ra ba mẹ mình chỉ thể hiện yêu thương nhau, khi trước mặt người khác nhưng sau lưng họ lại khác hoàn toàn. Hai người thường xuyên cãi nhau, ba hắn người đàn ông mang danh yêu vợ thương con thì lại có tình nhân bên ngoài, mẹ hắn người phụ nữ xinh đẹp mang danh vợ hiền mẹ đảm, cũng chẳng thua chồng mình, bà cũng cặp bồ với người này người kia, cả hai đều có niềm vui riêng của mình mà quên đi họ còn có hai đứa con thơ cần được quan tâm chăm sóc và yêu thương. Ba mẹ hắn sống như vậy nhưng cương quyết không ly dị, họ cứ bên nhau dằn vặt nhau bằng những trận cãi vã, bằng những đồ đạc trong nhà đều bị đập phá rồi lại mua mới. Lúc ấy Perth là cậu bé 10 tuổi chỉ biết TiCha đứa em gái kém mình 4 tuổi vào lòng mà nép vào góc phòng khóc thút thít.
Ba thì mải mê với công việc với tình nhân, mẹ thì mải với bao thú vui cùng chị em bạn dì và những chuyến đi chơi bên tình nhân. Bỏ mặc Perth với đứa em gái nhỏ cho người giúp việc chăm sóc. Chỉ khi có tiệc, hay hội nghị gì ba mẹ hắn mới để tâm tới hai anh em. Nỗi cô đơn thiếu vắng hơi ấm của ba mẹ kéo dài suốt những năm tháng tuổi thơ của hắn và em gái. Cứ vậy tuổi thơ của Perth sống trong ám ảnh của tình yêu, tình thương. Mang trong mình nỗi mặc cảm khi cứ phải giả vờ vui vẻ, giả vờ được yêu thương, được hạnh phúc dần dần hắn trở lên trai lỳ cảm xúc chẳng cần phải có ai xa lạ vẫn cứ mang trên mình lớp mặt lạ tươi cười. Nỗi ám ảnh khi thấy ba mẹ mình đối với nhau như vậy, nên Perth chẳng tin tưởng một ai chẳng mang trái tim trao cho ai, và cũng chẳng yêu ai thật lòng. Hắn không tin vào tình yêu, không tin trên đời này có tình yêu chân thành, tất cả tình yêu đều là lợi dụng, đều là sự trao đổi. Cho đến khi hắn gặp một người........Giờ đây Perth đã là chàng trai 17 tuổi với dáng người cao ráo, khuôn mặt ngũ quan tinh tế, góc cạnh cuốn hút mọi sự chú ý. Đã vậy Perth còn có đôi mắt đen láy biết cười. Mỗi lần hắn nở nụ cười là đôi mắt ấy lại cong cong như vầng trăng khuyết. Hắn vốn đẹp, đẹp kiểu nam tính quyến rũ chẳng cần cười cũng hạ gục trái tim bao cô gái, nếu hắn cười thì cả một bầu trời như tỏa sáng nơi hắn. Ngoài vẻ bề ngoài sáng giá, gia thế hiển hách, Perth còn có khiếu ăn nói cực kỳ tốt. Mới 17 tuổi đã làm MC một chương trình game show ăn khách. Hắn đam mê với truyền thông, với máy quay và ước mơ muốn làm đạo diễn một biên tập viên giỏi. Chỉ khi ấy Perth mới được là chính mình, được cười tươi thật sự chứ không phải nụ cười giả dối. Vì đam mê vì ước mơ nên hôm nay hắn mới cãi nhau với ba mình một trận tơi bời. Chỉ vì ba hắn muốn hắn học kinh tế để phụ giúp ông quản công ty còn hắn thì không muốn vậy nên nhất quyết cãi lời. Cứ cãi qua cãi lại với nhau khiến ba hắn tức giận gằn giọng mà quát.- Tao nói rồi nếu không học kinh tế thì mày bước ra khỏi cái nhà này rồi muốn học cái gì thì học, muốn làm gì thì làm. Còn bằng không thì đừng có mơ tưởng hão huyền nữa.Perth chán chường nhìn ba chẳng nặng cũng chẳng nhẹ chỉ nhàn nhạt thờ ơ mà lên tiếng.- Ba nghĩ sẽ không cần tới con nữa sao? Ba không sợ đuổi con đi ra khỏi nhà rồi lại mất danh gia đình hạnh phúc gia giáo sao? Nên con cho ba suy nghĩ kỹ lại trước khi quyết định. Nên nhớ nếu con mà đi ra khỏi nhà này thì con sẽ dắt theo Ticha đi. Giờ thì con đi cho ba khuất mắt.Nói xong mặc cho ba mình đang tức giận tới cao độ, Perth vẫn điềm nhiên đi ra khỏi nhà như không có gì. Vẫn khoác trên mình bộ đồng phục học sinh, đầu đội mũ lưỡi trai đen đeo khẩu trang đen, hắn lang thang chẳng biết đi đâu nên nhảy đại lên chiếc xe buýt đang dừng ngay trạm.
....................Saint Suppapong con trai thứ của nhà Suppapong, một chàng trai được sinh ra trong gia đình giàu có, ba là chủ một công ty thực phẩm lớn, mẹ là một người nội trợ bình thường, nhưng lại có học thức và vô cùng xinh đẹp. Không những sống đủ đầy về vật chất, Saint còn được hưởng hạnh phúc trọn vẹn từ ba và mẹ. Ba mẹ Saint sống với nhau rất tình cảm, họ luôn dành tình yêu cho đối phương một chân thành nhất, đi đâu làm gì cũng luôn có nhau, bữa cơm nào cũng ăn cùng nhau, không khí gia đình luôn hòa thuận vui vẻ. Từ nhỏ cậu luôn được cưng chiều, yêu thương đủ đầy. Luôn được ba mẹ cho đi chơi mỗi cuối tuần, luôn được tổ chức sinh nhật hoành tráng với vô số món quà từ bạn bè và người thân, luôn được làm những điều mình thích, học những gì mình muốn. Saint vốn được ba thương yêu hết mực vì cậu rất ngoan, nghe lời ông và còn cực kỳ thông minh. Nên cậu muốn gì ông cũng đáp ứng mọi nhu cầu của cậu. Chính vi thế Sun anh trai Saint luôn ghen tỵ, đố kỵ với cậu nhưng không làm được gì.Từ nhỏ Saint vốn rất đẹp lớn lên không những vẻ mặt không thay đổi là bao mà còn có phần xinh đẹp hơn. Cậu có nước da trắng ngần như tuyết, khuôn mặt thanh tú hài hòa với đôi mắt nâu phảng phất chút u buồn, đôi môi căng mọng đỏ tươi, sống mũi cao và đặc biệt là chiếc má tròn ỉnh mỗi lần cười cứ nhô lên như hai cái bánh bao nhỏ trông vô cùng đáng yêu, đã vậy cậu còn có dáng người thon gầy, với chiều cao ngưỡng mộ. Mang vẻ ngoài xinh đẹp, gia thế giàu có, tính cách hòa đồng, thân thiện với mọi người nên Saint được lòng rất nhiều bạn bè. Cuộc sống của Saint cứ êm đềm trôi một cách nhẹ nhàng bình lặng, nên cậu nghĩ nó là một nàu hồng hạnh phúc đâu có nghĩ đâu rồi đến lúc cuộc sống ấy biến thành màu đen u tối chỉ vì tính hướng, giới tính của bản thân.
Vốn sống trong tình thương của gia đình người thân, của bạn bè, thầy cô nên cậu nào nghĩ gì. Cứ đơn giản nghĩ rằng họ yêu thương mình thì dù mình có ra làm sao thì họ vẫn yêu thương mình thôi sẽ không kỳ thị hay bỏ mặc mình đâu.
Tuổi 20 cậu là một sinh viên đại học khoa báo trí tuyên truyền với chuyên ngành Biên tập viên. Mang trong mình đam mê hoài bão sẽ làm một Phát thanh viên một biên tập vuên giỏi cậu nỗ lực học tập. Dành thời gian đi làm thêm cho một chương trình phát thanh nhỏ, mỗi tuần làm mấy buổi với số lương ít ỏi nhưng cậu rất vui và luôn để dành gom góp số tiền ấy lại không hề động vào một đồng. Và 20 tuổi cậu cũng bắt đầu biết yêu, biết cảm mến một bạn trai cùng lớp đại học với mình, cậu hạnh phúc với những rung động đầu đời. Nên ngây thơ đem lời yêu ấp ủ bao lâu trong lòng đi tỏ tình chàng trai ấy nào ngờ mọi thứ từ cuộc sống gia đình cho tới trường học đều bị thay đổi hoàn toàn. Không những lời yêu ấy của cậu bị từ chối mà còn bị cười nhạo phỉ báng bởi chính người con trai cậu đem lòng yêu. Ngày tháng đen tối của Saint cũng bắt đầu từ ngày ấy mà ra. Người con trai kia đem lời tỏ tình của Saint đi kể khắp nơi trong trường. Từ chàng trai được bạn bè thầy cô quý mến Saint trở thành đối tượng bị bạn bè cười nhạo chế giễu, đi tới đâu trong trường cậu cũng nhận được ánh mắt đầy khinh bỉ của bạn học, rồi còn phải nghe những lời khó nghe."" Con nhà giàu, đẹp trai, học giỏi là vậy mà lại là Gay, chắc sống trong sung sướng quá nên hóa khùng""
"" Nhìn kìa, thằng đồng tính đang đi tới kìa""
"" Nó đẹp rồi còn giàu nữa sao mày không đồng ý cho nó vui lòng rồi kiếm ít tiền sài""
"" Cái thứ đồng tính đáng ghê tởm""
"" Vì nó giàu rồi học giỏi mọi người mới chới với nó chứ không ai thèm chới với loại người bệnh hoạn như nó chứ""Muôn vàn lời nói được thốt ra từ những người được gọi là bạn tốt của cậu, khiến cậu như chìm trong tuyệt vọng, chìm trong đau đớn và tổn thương. Mọi lời đồn thổi trong trường rồi cũng tới tai những người thân trong gia đình. Nghiễm tưởng rằng sẽ nhận được sự cảm thông thấu hiểu của gia đình. Nhưng tất cả chỉ là sự kỳ vọng, ảo tưởng do cậu suy diễn ra mà thôi. Chứ ai lại đi yêu thương, thấu hiểu một người như cậu, một người con trai mà lại mang trái tim đi yêu con trai cơ chứ.
Ba cậu tức giận tát cậu một cái, cả khuôn mặt ông trau lại đầy căm hận, giọng đanh thép mà quát cậu.- Mày không phải con tao, tao không sinh ra đứa con biến thái như mày. Sun được đà khi thấy ba mình quát thằng em trai được cả nhà cưng như trứng nước. Y hồ hởi nói hùa vào cho ông càng tức giận hơn.- Ba thấy chưa, cũng tại ba mẹ chiều nó quá nên bây giờ nó mới sinh tật bệnh hoạn như vậy. Giờ cả trường đều biết nó là thằng đông tính thì thử hỏi mặt mũi gia đình để đâu nữa.Mẹ cậu người phụ nữ nhân từ không thể chịu nổi khi đứa con bà hết mực thương yêu bị ba tát bị anh vào hùa mắng chửi. Bà tức giận quay qua quát Sun rồi khuyên nhủ ông.- Sun con có im đi không, việc này là của ba mẹ con không được quyền xen vào. Còn ôn nữa có gì từ từ nói con sao ông nỡ lòng nào tát Sup như vậy ông không xót con sao.- Bà nghĩ tôi không xót con sao? Tôi xót nó nên tôi mới đánh cho nó tỉnh để còn làm một người con trai bình thường.Trong biệt thự nhà Suppapong luôn ấm êm là vậy mà giờ đây một chàng trai xinh đẹp đang bật khóc nức nở trong tiếng quát vang trời của người ba uy quyền, trong tiếng cười mỉa mai của người anh trai luôn mang trong mình lòng đố kỵ với em trai mình và trong tiếng van xin của người mẹ hiền từ. Saint cứ vừa khóc vừa cầu xin sự thấu hiểu của ba mình.-- Ba con xin ba hãy hiểu cho con mà, dù ba có đánh chết Sup thì Sup vẫn không thể yêu con gái được đâu. Con như này là tính hướng của con chứ không phải bị bệnh như anh hai nói đâu.Dù thương Saint, thương rất ngiều nhưng ba cậu vẫn không thể chấp nhận một đứa con trai như vậy. Ông càng tức giận hơn khi nghe cậu giải thích. Mọi lời nói của cậu ông đều không nghe lọt nên chỉ biết gắt hao mà quát cậu cho thỏa tức giận.- Mày im ngay, đã sai còn không biết điều im lặng ở đấy còn đưa ra lý do này nọ nữa là sao? Con không nghĩ cho con thì cũng nghĩ cho ba mẹ cho thể diện của cái nhà này của cả giòng họ Suppapong này chứ. Tại sao tao lại sinh ra thứ như mày cơ chứ? Nếu mày không thể thay đổi thì một là mày bước chân ra khỏi cái nhà này và từ nay về sau không được nói với ai mày là con tao. Hai là ở yên trong nhà tới suốt đời cũng không được ra ngoài xão hội.Nói xong ông nhìn cậu bằng ánh mắt căm giận ngút trời rồi quay lưng bước đi bỏ mặc cậu quỳ xuống van xin trong nức nở.- Ba Sup xin bà mà, ba đừng như vậy con sẽ không yêu ai nữa cũng được chỉ cần cho con được đi học được ra ngoài thôi.Mẹ cậu chỉ biết ôm cậu vào lòng mà khóc thương cho đứa con của mình, rồi ngày mai nó sẽ ra sao đây khi chính gia đình bạn bè, người thân cũng không hiểu, không cảm thông chấp nhận. Vậy xã hội ngoài kia sẽ đối xử với con trai bà ra sao đây? Con trai bà sẽ phải sống tiếp thế nào đây? Trong nước mắt bà nghẹn ngào khuyên nhủ cậu.- Sup à nghe mẹ, con hãy làm theo lời ba con nói đi hãy cứ ở yên trong nhà. Khi nào con yêu con gái thì ba lại cho con ra ngoài có được không? Hay con cứ làm như ba muốn, rồi con vừa yêu con trai vừa yêu con gái có được không?-Sup không làm được, Sup không thể lừa người lừa mình được. Thà là con không yêu ai chứ con không thể làm vậy được đâu mẹ ơi. Và Sup cũng không thể bị nhốt trong nhà mãi được.-Vậy con tính sao? Con định bỏ mẹ, bỏ nhà mà đi sao mẹ không chấp nhận đâu. Sup thương mẹ nghe mẹ một lần được không?Biết mẹ yêu thương mình nên mới nói như vậy nhưng cậu không thể làm khác, không thể để gia đình, giòng họ chịu tiếng xấu. Nuốt nước mắt vào trong cậu nhẹ giọng an ủi mẹ mà trong lòng ngổn ngang suy nghĩ.-Mẹ đừng khóc nữa Sup thương mẹ, Sup sẽ không bỏ đi đâu. Mẹ tin Sup nhá.Saint biết làm như vậy là lừa dối mẹ, là làm đau lòng mẹ, và là bất hiếu. Nhưng cậu không thể cứ sống mà không có tự do không biết tới ngày mai. Nên cậu quyết định ra đi, quyết định sống cuộc sống cô đơn một mình để gia đình không phải chịu tiếng xấu vì mình. Gấp vội vài bộ quần áo đơn giản bỏ vào chiếc balo, cầm số tiền do chính mình tích kiệm khi làm phát thanh viên của một chương trình radio và cầm cuốn số ghi số điện thoại của người thân. Còn tất cả đồ giá trị như đồng hồ, điện thoại, thẻ tín dụng... cậu đều bỏ lại không mảy may một thứ gì. Viết vội cho mẹ vài dòng để lại cho mẹ yên tâm. Nhân lúc không ai để ý cậu bỏ đi trong âm thầm trong cô đơn và tủi nhục. Trên chuyến xe buýt cậu đi tìm cuộc đời của chính mình.
_____________________¥___________________Xin chào các bạn nhé!
Như đã nói trước mình sẽ tiếp tục chuyện tình của PerthSaint bằng một câu chuyện mang hơi hướng nhẹ nhàng vời nỗi buồn sâu lắng, nhưng chắc chắn là HE nhé!
Chap 1 nên câu chuyện chưa có gì là đặc sắc hay hấp dẫn gì nhưng cũng mong được sự đón đọc của các bạn như những bộ truyện trước nhé.
Hy vọng các bạn sẽ tiếp tục đồng hành cùng mình, cùng PerthSaint và đón đọc những Chap tiếp theo của câu chuyện này nhé.
Chúc các bạn đọc truyện vui và ngủ thật ngon nhé 😴😴😴😴😴😴😴😴😴
À đọc xong nhớ cho mình xin đóng góp ý kiến với nha. Cảm ơn các bạn thật nhiều 🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️❤🖤❤🖤❤🖤❤🖤🐅🐉🐅🐉🐅🐉🐅🐉
.............Perth Tanapon con trai quý tử của tập đoàn Tanapon. Sinh ra trong gia đình giàu sang, mang trong mình giòng dõi quý tộc, ba thì làm chủ một tập đoàn lớn , mẹ là một nghệ sỹ nổi tiếng đã giải nghệ về chăm sóc gia đình. Nhìn vào vẻ ngoài bề thế, gia đình đầm ấm hạnh phúc là vậy nghiễm tưởng rằng Perth sẽ có cuộc sống vô cùng sung sướng và có được tình yêu thương từ ba mẹ và hạnh phúc lắm. Nhưng tất cả chỉ là vỏ bọc hào nhoáng, một lớp vỏ bọc mà bất cứ ai, kể cả trong họ hàng người thân, bạn bè ai cũng không hề hay biết. Perth không hề hạnh phúc, không hề được sự yêu thương từ ba mẹ, mọi điều đều nằm trong tầm kiểm soát của người ba độc tài và người mẹ vô tâm chỉ lo cho bản thân mình mà quên đi những đứa con thơ dại.
Thuở ấu thơ Perth đã nghĩ là mình hạnh phúc, nên rất hãnh diện khi đi đâu ai cũng ngưỡng mộ hắn có người ba tài giỏi, người mẹ xinh đẹp nổi tiếng. Cả gia đình lúc nào đi đâu trước mặt mọi người cũng hạnh phúc. Nhưng tất cả đã sụp đổ sự hãnh diện ấy trở thành nỗi mặc cảm trong hắn. Năm 10 tuổi Perth phát hiện ra ba mẹ mình chỉ thể hiện yêu thương nhau, khi trước mặt người khác nhưng sau lưng họ lại khác hoàn toàn. Hai người thường xuyên cãi nhau, ba hắn người đàn ông mang danh yêu vợ thương con thì lại có tình nhân bên ngoài, mẹ hắn người phụ nữ xinh đẹp mang danh vợ hiền mẹ đảm, cũng chẳng thua chồng mình, bà cũng cặp bồ với người này người kia, cả hai đều có niềm vui riêng của mình mà quên đi họ còn có hai đứa con thơ cần được quan tâm chăm sóc và yêu thương. Ba mẹ hắn sống như vậy nhưng cương quyết không ly dị, họ cứ bên nhau dằn vặt nhau bằng những trận cãi vã, bằng những đồ đạc trong nhà đều bị đập phá rồi lại mua mới. Lúc ấy Perth là cậu bé 10 tuổi chỉ biết TiCha đứa em gái kém mình 4 tuổi vào lòng mà nép vào góc phòng khóc thút thít.
Ba thì mải mê với công việc với tình nhân, mẹ thì mải với bao thú vui cùng chị em bạn dì và những chuyến đi chơi bên tình nhân. Bỏ mặc Perth với đứa em gái nhỏ cho người giúp việc chăm sóc. Chỉ khi có tiệc, hay hội nghị gì ba mẹ hắn mới để tâm tới hai anh em. Nỗi cô đơn thiếu vắng hơi ấm của ba mẹ kéo dài suốt những năm tháng tuổi thơ của hắn và em gái. Cứ vậy tuổi thơ của Perth sống trong ám ảnh của tình yêu, tình thương. Mang trong mình nỗi mặc cảm khi cứ phải giả vờ vui vẻ, giả vờ được yêu thương, được hạnh phúc dần dần hắn trở lên trai lỳ cảm xúc chẳng cần phải có ai xa lạ vẫn cứ mang trên mình lớp mặt lạ tươi cười. Nỗi ám ảnh khi thấy ba mẹ mình đối với nhau như vậy, nên Perth chẳng tin tưởng một ai chẳng mang trái tim trao cho ai, và cũng chẳng yêu ai thật lòng. Hắn không tin vào tình yêu, không tin trên đời này có tình yêu chân thành, tất cả tình yêu đều là lợi dụng, đều là sự trao đổi. Cho đến khi hắn gặp một người........Giờ đây Perth đã là chàng trai 17 tuổi với dáng người cao ráo, khuôn mặt ngũ quan tinh tế, góc cạnh cuốn hút mọi sự chú ý. Đã vậy Perth còn có đôi mắt đen láy biết cười. Mỗi lần hắn nở nụ cười là đôi mắt ấy lại cong cong như vầng trăng khuyết. Hắn vốn đẹp, đẹp kiểu nam tính quyến rũ chẳng cần cười cũng hạ gục trái tim bao cô gái, nếu hắn cười thì cả một bầu trời như tỏa sáng nơi hắn. Ngoài vẻ bề ngoài sáng giá, gia thế hiển hách, Perth còn có khiếu ăn nói cực kỳ tốt. Mới 17 tuổi đã làm MC một chương trình game show ăn khách. Hắn đam mê với truyền thông, với máy quay và ước mơ muốn làm đạo diễn một biên tập viên giỏi. Chỉ khi ấy Perth mới được là chính mình, được cười tươi thật sự chứ không phải nụ cười giả dối. Vì đam mê vì ước mơ nên hôm nay hắn mới cãi nhau với ba mình một trận tơi bời. Chỉ vì ba hắn muốn hắn học kinh tế để phụ giúp ông quản công ty còn hắn thì không muốn vậy nên nhất quyết cãi lời. Cứ cãi qua cãi lại với nhau khiến ba hắn tức giận gằn giọng mà quát.- Tao nói rồi nếu không học kinh tế thì mày bước ra khỏi cái nhà này rồi muốn học cái gì thì học, muốn làm gì thì làm. Còn bằng không thì đừng có mơ tưởng hão huyền nữa.Perth chán chường nhìn ba chẳng nặng cũng chẳng nhẹ chỉ nhàn nhạt thờ ơ mà lên tiếng.- Ba nghĩ sẽ không cần tới con nữa sao? Ba không sợ đuổi con đi ra khỏi nhà rồi lại mất danh gia đình hạnh phúc gia giáo sao? Nên con cho ba suy nghĩ kỹ lại trước khi quyết định. Nên nhớ nếu con mà đi ra khỏi nhà này thì con sẽ dắt theo Ticha đi. Giờ thì con đi cho ba khuất mắt.Nói xong mặc cho ba mình đang tức giận tới cao độ, Perth vẫn điềm nhiên đi ra khỏi nhà như không có gì. Vẫn khoác trên mình bộ đồng phục học sinh, đầu đội mũ lưỡi trai đen đeo khẩu trang đen, hắn lang thang chẳng biết đi đâu nên nhảy đại lên chiếc xe buýt đang dừng ngay trạm.
....................Saint Suppapong con trai thứ của nhà Suppapong, một chàng trai được sinh ra trong gia đình giàu có, ba là chủ một công ty thực phẩm lớn, mẹ là một người nội trợ bình thường, nhưng lại có học thức và vô cùng xinh đẹp. Không những sống đủ đầy về vật chất, Saint còn được hưởng hạnh phúc trọn vẹn từ ba và mẹ. Ba mẹ Saint sống với nhau rất tình cảm, họ luôn dành tình yêu cho đối phương một chân thành nhất, đi đâu làm gì cũng luôn có nhau, bữa cơm nào cũng ăn cùng nhau, không khí gia đình luôn hòa thuận vui vẻ. Từ nhỏ cậu luôn được cưng chiều, yêu thương đủ đầy. Luôn được ba mẹ cho đi chơi mỗi cuối tuần, luôn được tổ chức sinh nhật hoành tráng với vô số món quà từ bạn bè và người thân, luôn được làm những điều mình thích, học những gì mình muốn. Saint vốn được ba thương yêu hết mực vì cậu rất ngoan, nghe lời ông và còn cực kỳ thông minh. Nên cậu muốn gì ông cũng đáp ứng mọi nhu cầu của cậu. Chính vi thế Sun anh trai Saint luôn ghen tỵ, đố kỵ với cậu nhưng không làm được gì.Từ nhỏ Saint vốn rất đẹp lớn lên không những vẻ mặt không thay đổi là bao mà còn có phần xinh đẹp hơn. Cậu có nước da trắng ngần như tuyết, khuôn mặt thanh tú hài hòa với đôi mắt nâu phảng phất chút u buồn, đôi môi căng mọng đỏ tươi, sống mũi cao và đặc biệt là chiếc má tròn ỉnh mỗi lần cười cứ nhô lên như hai cái bánh bao nhỏ trông vô cùng đáng yêu, đã vậy cậu còn có dáng người thon gầy, với chiều cao ngưỡng mộ. Mang vẻ ngoài xinh đẹp, gia thế giàu có, tính cách hòa đồng, thân thiện với mọi người nên Saint được lòng rất nhiều bạn bè. Cuộc sống của Saint cứ êm đềm trôi một cách nhẹ nhàng bình lặng, nên cậu nghĩ nó là một nàu hồng hạnh phúc đâu có nghĩ đâu rồi đến lúc cuộc sống ấy biến thành màu đen u tối chỉ vì tính hướng, giới tính của bản thân.
Vốn sống trong tình thương của gia đình người thân, của bạn bè, thầy cô nên cậu nào nghĩ gì. Cứ đơn giản nghĩ rằng họ yêu thương mình thì dù mình có ra làm sao thì họ vẫn yêu thương mình thôi sẽ không kỳ thị hay bỏ mặc mình đâu.
Tuổi 20 cậu là một sinh viên đại học khoa báo trí tuyên truyền với chuyên ngành Biên tập viên. Mang trong mình đam mê hoài bão sẽ làm một Phát thanh viên một biên tập vuên giỏi cậu nỗ lực học tập. Dành thời gian đi làm thêm cho một chương trình phát thanh nhỏ, mỗi tuần làm mấy buổi với số lương ít ỏi nhưng cậu rất vui và luôn để dành gom góp số tiền ấy lại không hề động vào một đồng. Và 20 tuổi cậu cũng bắt đầu biết yêu, biết cảm mến một bạn trai cùng lớp đại học với mình, cậu hạnh phúc với những rung động đầu đời. Nên ngây thơ đem lời yêu ấp ủ bao lâu trong lòng đi tỏ tình chàng trai ấy nào ngờ mọi thứ từ cuộc sống gia đình cho tới trường học đều bị thay đổi hoàn toàn. Không những lời yêu ấy của cậu bị từ chối mà còn bị cười nhạo phỉ báng bởi chính người con trai cậu đem lòng yêu. Ngày tháng đen tối của Saint cũng bắt đầu từ ngày ấy mà ra. Người con trai kia đem lời tỏ tình của Saint đi kể khắp nơi trong trường. Từ chàng trai được bạn bè thầy cô quý mến Saint trở thành đối tượng bị bạn bè cười nhạo chế giễu, đi tới đâu trong trường cậu cũng nhận được ánh mắt đầy khinh bỉ của bạn học, rồi còn phải nghe những lời khó nghe."" Con nhà giàu, đẹp trai, học giỏi là vậy mà lại là Gay, chắc sống trong sung sướng quá nên hóa khùng""
"" Nhìn kìa, thằng đồng tính đang đi tới kìa""
"" Nó đẹp rồi còn giàu nữa sao mày không đồng ý cho nó vui lòng rồi kiếm ít tiền sài""
"" Cái thứ đồng tính đáng ghê tởm""
"" Vì nó giàu rồi học giỏi mọi người mới chới với nó chứ không ai thèm chới với loại người bệnh hoạn như nó chứ""Muôn vàn lời nói được thốt ra từ những người được gọi là bạn tốt của cậu, khiến cậu như chìm trong tuyệt vọng, chìm trong đau đớn và tổn thương. Mọi lời đồn thổi trong trường rồi cũng tới tai những người thân trong gia đình. Nghiễm tưởng rằng sẽ nhận được sự cảm thông thấu hiểu của gia đình. Nhưng tất cả chỉ là sự kỳ vọng, ảo tưởng do cậu suy diễn ra mà thôi. Chứ ai lại đi yêu thương, thấu hiểu một người như cậu, một người con trai mà lại mang trái tim đi yêu con trai cơ chứ.
Ba cậu tức giận tát cậu một cái, cả khuôn mặt ông trau lại đầy căm hận, giọng đanh thép mà quát cậu.- Mày không phải con tao, tao không sinh ra đứa con biến thái như mày. Sun được đà khi thấy ba mình quát thằng em trai được cả nhà cưng như trứng nước. Y hồ hởi nói hùa vào cho ông càng tức giận hơn.- Ba thấy chưa, cũng tại ba mẹ chiều nó quá nên bây giờ nó mới sinh tật bệnh hoạn như vậy. Giờ cả trường đều biết nó là thằng đông tính thì thử hỏi mặt mũi gia đình để đâu nữa.Mẹ cậu người phụ nữ nhân từ không thể chịu nổi khi đứa con bà hết mực thương yêu bị ba tát bị anh vào hùa mắng chửi. Bà tức giận quay qua quát Sun rồi khuyên nhủ ông.- Sun con có im đi không, việc này là của ba mẹ con không được quyền xen vào. Còn ôn nữa có gì từ từ nói con sao ông nỡ lòng nào tát Sup như vậy ông không xót con sao.- Bà nghĩ tôi không xót con sao? Tôi xót nó nên tôi mới đánh cho nó tỉnh để còn làm một người con trai bình thường.Trong biệt thự nhà Suppapong luôn ấm êm là vậy mà giờ đây một chàng trai xinh đẹp đang bật khóc nức nở trong tiếng quát vang trời của người ba uy quyền, trong tiếng cười mỉa mai của người anh trai luôn mang trong mình lòng đố kỵ với em trai mình và trong tiếng van xin của người mẹ hiền từ. Saint cứ vừa khóc vừa cầu xin sự thấu hiểu của ba mình.-- Ba con xin ba hãy hiểu cho con mà, dù ba có đánh chết Sup thì Sup vẫn không thể yêu con gái được đâu. Con như này là tính hướng của con chứ không phải bị bệnh như anh hai nói đâu.Dù thương Saint, thương rất ngiều nhưng ba cậu vẫn không thể chấp nhận một đứa con trai như vậy. Ông càng tức giận hơn khi nghe cậu giải thích. Mọi lời nói của cậu ông đều không nghe lọt nên chỉ biết gắt hao mà quát cậu cho thỏa tức giận.- Mày im ngay, đã sai còn không biết điều im lặng ở đấy còn đưa ra lý do này nọ nữa là sao? Con không nghĩ cho con thì cũng nghĩ cho ba mẹ cho thể diện của cái nhà này của cả giòng họ Suppapong này chứ. Tại sao tao lại sinh ra thứ như mày cơ chứ? Nếu mày không thể thay đổi thì một là mày bước chân ra khỏi cái nhà này và từ nay về sau không được nói với ai mày là con tao. Hai là ở yên trong nhà tới suốt đời cũng không được ra ngoài xão hội.Nói xong ông nhìn cậu bằng ánh mắt căm giận ngút trời rồi quay lưng bước đi bỏ mặc cậu quỳ xuống van xin trong nức nở.- Ba Sup xin bà mà, ba đừng như vậy con sẽ không yêu ai nữa cũng được chỉ cần cho con được đi học được ra ngoài thôi.Mẹ cậu chỉ biết ôm cậu vào lòng mà khóc thương cho đứa con của mình, rồi ngày mai nó sẽ ra sao đây khi chính gia đình bạn bè, người thân cũng không hiểu, không cảm thông chấp nhận. Vậy xã hội ngoài kia sẽ đối xử với con trai bà ra sao đây? Con trai bà sẽ phải sống tiếp thế nào đây? Trong nước mắt bà nghẹn ngào khuyên nhủ cậu.- Sup à nghe mẹ, con hãy làm theo lời ba con nói đi hãy cứ ở yên trong nhà. Khi nào con yêu con gái thì ba lại cho con ra ngoài có được không? Hay con cứ làm như ba muốn, rồi con vừa yêu con trai vừa yêu con gái có được không?-Sup không làm được, Sup không thể lừa người lừa mình được. Thà là con không yêu ai chứ con không thể làm vậy được đâu mẹ ơi. Và Sup cũng không thể bị nhốt trong nhà mãi được.-Vậy con tính sao? Con định bỏ mẹ, bỏ nhà mà đi sao mẹ không chấp nhận đâu. Sup thương mẹ nghe mẹ một lần được không?Biết mẹ yêu thương mình nên mới nói như vậy nhưng cậu không thể làm khác, không thể để gia đình, giòng họ chịu tiếng xấu. Nuốt nước mắt vào trong cậu nhẹ giọng an ủi mẹ mà trong lòng ngổn ngang suy nghĩ.-Mẹ đừng khóc nữa Sup thương mẹ, Sup sẽ không bỏ đi đâu. Mẹ tin Sup nhá.Saint biết làm như vậy là lừa dối mẹ, là làm đau lòng mẹ, và là bất hiếu. Nhưng cậu không thể cứ sống mà không có tự do không biết tới ngày mai. Nên cậu quyết định ra đi, quyết định sống cuộc sống cô đơn một mình để gia đình không phải chịu tiếng xấu vì mình. Gấp vội vài bộ quần áo đơn giản bỏ vào chiếc balo, cầm số tiền do chính mình tích kiệm khi làm phát thanh viên của một chương trình radio và cầm cuốn số ghi số điện thoại của người thân. Còn tất cả đồ giá trị như đồng hồ, điện thoại, thẻ tín dụng... cậu đều bỏ lại không mảy may một thứ gì. Viết vội cho mẹ vài dòng để lại cho mẹ yên tâm. Nhân lúc không ai để ý cậu bỏ đi trong âm thầm trong cô đơn và tủi nhục. Trên chuyến xe buýt cậu đi tìm cuộc đời của chính mình.
_____________________¥___________________Xin chào các bạn nhé!
Như đã nói trước mình sẽ tiếp tục chuyện tình của PerthSaint bằng một câu chuyện mang hơi hướng nhẹ nhàng vời nỗi buồn sâu lắng, nhưng chắc chắn là HE nhé!
Chap 1 nên câu chuyện chưa có gì là đặc sắc hay hấp dẫn gì nhưng cũng mong được sự đón đọc của các bạn như những bộ truyện trước nhé.
Hy vọng các bạn sẽ tiếp tục đồng hành cùng mình, cùng PerthSaint và đón đọc những Chap tiếp theo của câu chuyện này nhé.
Chúc các bạn đọc truyện vui và ngủ thật ngon nhé 😴😴😴😴😴😴😴😴😴
À đọc xong nhớ cho mình xin đóng góp ý kiến với nha. Cảm ơn các bạn thật nhiều 🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️🙇♀️❤🖤❤🖤❤🖤❤🖤🐅🐉🐅🐉🐅🐉🐅🐉
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store