ZingTruyen.Store

Oneshot Collection Jaedo Edit A Match Made In Heaven

Tác giả: pssd2N1D

Link: https://archiveofourown.org/users/pssd2N1D/pseuds/pssd2N1D

Thể loại: Công sở, H, dirty talk

Editor: Nakki

Beta-er: Lam

Note: Oneshot có chứa những chi tiết được lấy cảm hứng từ video 'Irregular Office' của NCT, khuyến khích xem lại video trước khi đọc.

| Bản dịch chưa có sự đồng ý của tác giả, xin vui lòng không mang đi nơi khác |
---

Đồng hồ điểm chín rưỡi tối, chỉ còn duy nhất văn phòng trên tầng 27 của tòa N là đang sáng đèn. Tựa như ngọn hải đăng trong đêm tối, nhưng lại chẳng có chút ấm áp nào. Đèn led đặt trên bàn tỏa ra ánh sáng mờ mờ ảm đạm, đối lập với ánh đèn neon ngũ sắc sặc sỡ bên ngoài thành phố dù chỉ cách nhau một lớp kính cửa sổ trong suốt. Bảng đèn "EXIT" có lẽ vì vừa mới được sửa qua cho nên sáng chói một cách lạ thường. Ánh sáng xanh đỏ lập lòe đan xen với ánh đèn led trắng xanh chớp tắt trong văn phòng, dòng điện trong cả tầng lúc mạnh lúc yếu vang lên tiếng rè rè, nhưng không một ai biết âm thanh chập điện đó bắt nguồn từ đâu.

So với bên ngoài văn phòng kia, ánh đèn trong phòng họp xem như cũng khá ấm áp, cách một lớp kính mờ có thể nhìn ra được bảy tám người đang ngồi nghiêm chỉnh trên ghế.

"Báo cáo của mấy người là sao?!" Jung Jaehyun nổi giận đem xấp giấy đập mạnh lên bàn, "Với quy mô và tỷ lệ diện tích sàn của mảnh đất ta thu mua mà lại đi bán với cái giá này ư? Lợi nhuận thu được quá ít!"

"Chủ tịch Jung, đây là mảnh đất được chính phủ thu mua để tài trợ tài chính, không thể kiếm quá nhiều lợi nhuận như ngài muốn được." Giám đốc tài chính nhỏ giọng run rẩy nói, đổi lại là một cái trừng mắt tức giận từ phía Jung Jaehyun, người nọ liền im bặt.

"Chúng ta là thương nhân, phải biết tối đa hóa lợi ích của mình." Jung Jaehyun bóp xẹp ly cà phê bằng giấy trong tay, từ trên cao hạ mắt nhìn xuống tất cả giám đốc bộ phận đang ngồi bên dưới.

Mọi người đều yên lặng không một ai dám lên tiếng, đột nhiên tiếng chuông điện thoại truyền ra vang vọng khắp căn phòng. Thời điểm mọi người đều thầm tiếc thương cho kết cục không mấy tốt đẹp của chủ nhân cú điện thoại gọi tới quá không đúng lúc này, Jung Jaehyun vừa liếc nhìn màn hình đang sáng lên liền lập tức cầm lấy điện thoại rồi mở cửa phòng họp bước ra ngoài.

Vị giám đốc tài chính vừa bị mắng kia, trong ánh mắt lộ ra một tia ảo não.

---

"Jaehyun, anh sắp đến rồi~" Kim Doyoung ở đầu bên kia điện thoại dùng thanh âm dinh dính để nói chuyện, còn cố ý kéo dài âm cuối.

"Nhanh nhanh cởi quần áo ra chờ anh~" Anh bất ngờ cúi đầu kê miệng sát vào loa thì thầm, thậm chí còn có thể nghe rõ tiếng thở gấp cùng thanh âm nuốt nướt bọt truyền sang. Jung Jaehyun có ảo giác giống như Kim Doyoung đang thực sự ở sát bên cạnh và thì thầm vào tai hắn.

Jung Jaehyun giữ chặt điện thoại, cố gắng kìm nén ham muốn và dục vọng đang ồ ạt dâng trào lên như sóng cuộn, "Chẳng phải anh đã nói bữa tiệc hôm nay không cần uống rượu sao?"

"Anh cũng không biết, là người ta bắt anh uống nên anh phải uống đó." Đối phương chẳng biết vì sao lại bắt đầu làm nũng, Jung Jaehyun có thể tưởng tượng ra dáng vẻ bé thỏ con của hắn bĩu môi, hai mắt đỏ lên đầy ủy khuất. Trong lòng một bên thầm mắng chửi tên chủ tịch Seo không biết giữ lời kia, dám ép người của hắn uống rượu, một bên không ngừng hối hận, đáng lẽ ra mình không nên để thư ký Kim thay mình tham dự buổi tiệc đó.

"Được rồi, vậy anh nhanh đến đây đi." Jung Jaehyun vội vàng kết thúc cuộc gọi, xoay người quay lại phòng, có chút nóng ruột mà gấp gáp hoàn tất cuộc họp.

---

Sau khi tất cả giám đốc và quản lý các bộ phận đã giải tán, Jung Jaehyun cũng đứng dậy trở về phòng làm việc của mình, vừa mở cửa đã ngửi thấy mùi hương nồng đậm đến choáng đầu của rượu vang đỏ.

Kim Doyoung ăn mặc chỉnh tề ngồi trong phòng làm việc của Jung Jaehyun, thậm chí chiếc kẹp trên cà vạt cũng còn ngay ngắn, trong tay cầm một ly rượu không biết lấy từ đâu ra, vừa thấy có người đi đến liền uống một hơi cạn sạch rồi đặt chiếc ly sang một bên. Cả người mềm nhũn ngã vào lòng Jung Jaehyun, nắm lấy tay hắn đặt lên cà vạt của mình. Hai mắt long lanh loang loáng ánh nước còn bộ dạng thì trông như sắp khóc.

"Anh chóng mặt quá, không cởi cà vạt được luôn, Jaehyun nhanh nhanh giúp anh đi." Lòng bàn tay Kim Doyoung xoa xoa một bên sườn mặt của Jung Jaehyun.

Jung Jaehyun đương nhiên sẽ không ngoan ngoãn mà nghe lời Kim Doyoung, hắn đẩy Kim Doyoung ra một chút rồi dùng một tay nâng cả người anh đặt lên bàn, một tay cầm lấy chai rượu vang đỏ bên cạnh, rút ra nút bần nơi miệng chai, sau đó đem rượu rót vào trong ly.

Kim Doyoung dùng mặt cọ cọ cần cổ Jung Jaehyun rồi hôn loạn trên mặt hắn. Jung Jaehyun vòng tay đem Kim Doyoung ôm vào trong ngực, một tay xoa xoa vòng eo thon của anh, một tay giơ cao ly vang đỏ, đem rượu từ trên chậm rãi rót xuống ngực cùng lưng Kim Doyoung.

Thanh âm nức nở nghẹn ngào của Kim Doyoung liền cất cao, áo sơ mi trắng vương lại vệt đỏ thẫm kì lạ. Bị kích thích, anh thoáng cong lưng, càng vùi sâu vào ngực Jung Jaehyun.

"Có thoải mái không?" Jung Jaehyun cởi xuống áo khoác bên ngoài tây trang.

"Thật sự rất khó chịu, còn ướt ướt dính dính nữa, em cởi hết ra có được không?"

"Không được." Jung Jaehyun bày ra vẻ mặt không hài lòng lắc đầu, nhấc một chân Kim Doyoung lên, cách lớp quần Tây cọ sát với tính khí của mình.

Kim Doyoung cũng chẳng khá khẩm gì hơn, áo sơ mi ướt đẫm lạnh như băng thấm rượu đỏ dính vào làn da trắng nõn, nhiệt độ cơ thể cao đến dọa người. Rượu vang đỏ lạnh ngắt chảy trên làn da nóng hổi giống như sắp bốc hơi, làm cho áo sơmi nửa kín nửa hở bên ngoài cũng trở nên ấm áp và ướt át. Mà cái tư thế hai chân mở rộng hướng về phía Jung Jaehyun này cũng khiến cho đáy quần Tây của anh siết chặt vào phân thân của chính mình.

- Nóng quá, muốn tự mình cởi quần luôn cơ.

"Jung Jaehyun! nhanh lên đi mà." Kim Doyoung dùng mũi chân cọ cọ vào hạ thân Jung Jaehyun.

Jung Jaehyun trêu chọc rất biết điểm dừng, vì vậy liền cúi đầu dùng răng kéo xuống khóa quần, vuốt ve lên xuống khởi động tính khí. Sau đó hắn ngẩng đầu nhìn Kim Doyoung bởi vì khoái cảm mà ngửa cổ, từng giọt mồ hôi nóng hổi theo đường cong của hầu kết mà trượt xuống, cả người ướt đẫm mồ hôi, hai cánh môi khép hờ thở ra hơi ấm, ánh mắt mê man tựa như đang rơi vào hư không cùng với ánh nhìn nóng bỏng từ Jung Jaehyun không hẹn mà giao nhau.

- Thật sự là quyến rũ muốn chết mà.

Jung Jaehyun đột nhiên muốn làm chuyện xấu.

Tay của hắn di chuyển đến quả cầu nhỏ của Kim Doyoung, rồi cúi đầu dùng khoang miệng ấm áp bao bọc lấy côn thịt, đầu lưỡi linh hoạt mô phỏng theo hình dáng của thứ ấm nóng bên trong khoang miệng, còn ở trên đỉnh đầu nhỏ nhắn mút lấy một cái, phát ra tiếng nước gợi tình.

Kim Doyoung nắm lấy tóc Jung Jaehyun kéo hắn ra, liền nhìn thấy rõ ràng phân thân ướt nhẹp của chính mình, trên mép áo sơ mi bị rượu nhuộm đỏ dính đầy bạch dịch.

Jung Jaehyun nhịn không nổi nữa, hắn giật mạnh chiếc áo sơmi trên người Kim Doyoung, khuy áo bắn ra rơi đầy trên mặt đất, áo sơmi trượt xuống vắt vẻo bên khuỷu tay.

Jung Jaehyun nắm lấy cà vạt đang treo hờ hững trên cổ Kim Doyoung rồi kéo nó về phía mình, "Thư ký Kim thoải mái rồi, có phải nên đến lượt tôi không?"

Kim Doyoung cúi đầu quan sát, Jung Jaehyun không biết từ lúc nào đã cởi quần của hai người ném đến bên tủ hồ sơ, quần áo cả hai vương vãi trên máy in và dưới chân thùng rác nơi góc bàn, khiến anh cảm thấy có chút xấu hổ.

Jung Jaehyun giật cà vạt của mình ra, cố định hai cổ tay Kim Doyoung.

"Em làm cái gì!"

"Không phải anh đang câu dẫn em sao? Vậy nên em sẽ cùng anh chơi tiếp trò này." Jung Jaehyun vừa nói vừa thò tay vào ngăn kéo bên phải ra, lấy ra một lọ dầu bôi trơn.

"Sao lại có thứ này trong văn phòng của em?" Kim Doyoung hai mắt đỏ hoe.

"Anh có vẻ đã tỉnh táo lại một chút rồi nhỉ."

"Muốn làm anh ở chỗ này từ lâu rồi." Jung Jaehyun tiến sát vào lỗ tai Kim Doyoung thấp giọng thì thầm, hết hôn lại liếm láp vành tai Kim Doyoung, ngón tay mang theo dầu bôi trơn hương đào thơm ngọt đưa tới sau hậu huyệt.

Thân thể đã lâu chưa làm tình nên vừa mới ở bước dạo đầu đã cảm thấy đau đớn giống như bị xé rách làm hai. Kim Doyoung bị đau liền hít vào một ngụm khí lạnh, vươn người về phía trước cắn lên vai Jung Jaehyun.

Jung Jaehyun bóp cằm của anh, tiện tay nhặt một quả anh đào trong đĩa hoa quả buổi chiều chưa ăn hết nhét vào miệng Kim Doyoung, hàm răng sắc nhọn vô tình cắn nát vỏ ngoài, sắc đỏ tự nhiên của anh đào giống như là loại son môi cao cấp nhất, nhuộm đỏ cả khuôn miệng Kim Doyoung. Jung Jaehyun lại cắn môi anh, dùng lưỡi mình đẩy phần hạt ra ngoài.

Kim Doyoung ngẩng đầu lên, ánh đèn nửa xanh nửa trắng trong văn phòng chiếu lên nửa bên mặt anh, nước miếng theo khóe miệng chảy xuống, sáng lóng lánh.

Hai tay bị trói chặt mất đi điểm tựa, lung tung cào loạn trên không trung như người sắp chết đuối. Dòng rượu lạnh lẽo lại một lần nữa chạy dọc theo thân thể trượt xuống dưới, hai khỏa anh đào lập tức trở nên mẫn cảm, chất lỏng màu đỏ tím đẹp mắt và thơm nồng lưu lại trước ngực cùng phần bụng trắng nõn. Jung Jaehyun đưa mắt nhìn chằm chằm vào thân thể người dưới thân, tựa như là đang thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật xuất sắc nào đó. Một giây sau liền thè lưỡi liếm sạch rượu vang đỏ trên người Kim Doyoung.

Jung Jaehyun ác ý căng ra vách thịt bên trong hậu huyệt, vào lúc dầu sôi lửa bỏng Kim Doyoung lại vô tình bắt được một sợi dây thừng. Rèm cửa trong nháy mắt đồng loạt mở ra, ánh đèn chập chờn đung đưa, những tòa nhà cao tầng rực rỡ lại chói mắt mơ hồ lắc lư. Hình ảnh hai thân thể dán sát vào nhau điên cuồng làm tình in lên tấm kính trong suốt, thanh âm rên rỉ tựa như một bản nhạc réo rắt vang vọng khắp phòng.

"Kích thích sao?" Jung Jaehyun rút ba ngón tay ra, lại đem dầu bôi trơi đổ lên côn thịt của chính mình rồi đâm vào lút cán chỉ trong một lần.

"A... Aaa... Em con mẹ nó chậm một chút!" Kim Doyoung rõ ràng vừa đau lại vừa thoải mái, nhưng vẫn kiên trì nhắm mắt ra lệnh cho Jung Jaehyun.

"Anh Doyoung tinh lực thực sự tốt nha, còn có thể mắng em, bất quá em càng muốn nghe cái miệng phía dưới há ra mắng em cơ." Jung Jaehyun ôn nhu ở trong cơ thể ấm áp chậm rãi luận động, "Cái miệng phía dưới này hút em thật chặt nha."

Jung Jaehyun đột nhiên ngừng lại, đem rượu còn sót lại đổ hết xuống chỗ giao hợp của hai người, "Cái miệng phía dưới này của anh có thể nào cũng say không?"

"Nhanh lên một chút, động đi..." Kim Doyoung ở phía sau ngứa ngáy, chính mình hướng Jung Jaehyun lắc lư eo.

"Anh nên gọi em là gì?"

"... Jaehyun."

"Không phải cái này."

"... Jaehyun!"

Jung Jaehyun lắc đầu, lùi lại giống như định rút ra ngoài.

"Chủ tịch Jung... A ... Động một chút đi... Xin ngài..." Kim Doyoung run rẩy kịch liệt vội vàng kêu lên.

Jung Jaehyun khi bộc lộ bản tính háo sắc của mình thật sự là nhận không ra, việc mang cách xưng hô khi làm việc đem vào lúc làm tình khiến cho một người luôn kiêu ngạo như Kim Doyoung cảm thấy xấu hổ đến cực điểm. Thế nhưng Jung Jaehyun ngược lại rất hài lòng với loại cảm giác cao cao tại thượng đầy kích thích này, nghe xong côn thịt cũng phồng lớn hơn ba phần.

Hắn ôm eo Kim Doyoung để anh treo người ở bên hông hắn, bước tới bên cửa sổ, gậy thịt cứng rắn vẫn đang cắm ở huyệt đạo phía sau lung tung đỉnh vào, khiến cho Kim Doyoung liên tục thở gấp.

Jung Jaehyun nắm lấy cổ tay Kim Doyoung, đổi thành tư thế đỉnh vào từ phía sau.

"Sao... lại làm ở chỗ này, bị người phía dưới... nhìn thấy... thì làm sao..."

"Thư ký Kim thả lỏng một chút, người phía dưới không thể nhìn thấy được." Jung Jaehyun cúi người hôn Kim Doyoung, bàn tay xoa xoa khe mông anh với ý muốn trấn an, đồng thời cũng muốn để hậu huyệt vì quá sợ hãi mà co rút kia nới lỏng ra một chút. Nếu như hắn ở chỗ này bị tước đi vũ khí đến bắn ra thì cũng quá là mất mặt rồi.

Hậu huyệt non mềm thẹn thùng tiết ra dịch ruột non, Jung Jaehyun như con ngựa hoang đứt dây cương liền bắt đầu điên cuồng đâm vào bên trong. Quen thuộc mà dễ dàng tìm được điểm nhạy cảm của Kim Doyoung, trầm luân rơi vào một vòng khoái cảm mới.

Trong cơn hưng phấn mãnh liệt đến cực điểm, Kim Doyoung hét lên một tiếng rồi siết chặt bên dưới, trên cửa sổ dính đầy những dòng tinh dịch loãng.

"Thư ký Kim thực dâm đãng, cư nhiên lại bị tôi thao đến bắn ra."

"Im miệng." Kim Doyoung chặn miệng Jung Jaehyun rồi một lần nữa hôn sâu, một bên vừa nghĩ những lời hạ lưu từ miệng người yêu mình thật sự là càng ngày càng quá phận, một bên còn dùng đầu lưỡi đảo qua hàm răng đều tăm tắp của Jung Jaehyun, ý muốn chiếm thế thượng phong trong trận hôn môi kịch liệt này.

"Nếu thư Ký Kim đã không muốn dừng lại, tôi đây cũng không khách khí."

Kim Doyoung bị Jung Jaehyun hung bạo mà ấn mạnh cả người vào tấm kính trong suốt, tấm lưng mỏng manh áp vào trên mặt kính lạnh như băng khiến anh rùng mình, xúc cảm mạnh mẽ ồ ạt truyền đến đánh anh một nhát đau điếng.

Hạ thể vừa thô vừa to không nói một lời đã mạnh mẽ đâm vào, Kim Doyoung thở mạnh ra đầy thỏa mãn. Đôi chân thon dài mảnh khảnh tự động câu lên bên eo Jung Jaehyun, tay cũng ôm chặt lấy cổ hắn, để chắc chắn rằng bản thân khi đang cuồng hoan không bị ngã sấp xuống.

"Rên lớn một chút, giống như lúc anh thuyết trình ở cuộc họp hằng năm ấy."

"Ah... Ah... Ah... Ưm..."

Dịch ruột non bởi vì tốc độ đâm rút cực nhanh không ngừng trào ra, dính ướt cả bờ mông nhẵn nhụi, phân thân của Kim Doyoung đã rũ xuống kề sát bụng dưới, lại nhìn thấy nam căn to lớn của Jung Jaehyun vẫn còn chôn trong cơ thể mình mạnh mẽ đâm tới đâm lui, trong lòng không khỏi ủy khuất oán trách bạn trai trẻ tuổi của mình như thế nào lại có thể lực tốt đến vậy.

"Cho anh bắn có được không..."

Jung Jaehyun thò tay ra và giật lấy một tờ giấy note trên bàn làm việc của mình, dán vào nơi đùi trong dính đầy dịch thể của Kim Doyoung. Sau đó lại tiếp tục mãnh liệt thúc vào.

Tờ giấy cũng theo va chạm mà bắt đầu đung đưa.

"Khi nào tờ giấy này rơi xuống, sẽ để cho anh bắn."






Seo Youngho đoán chừng cả đời cũng không nghĩ được rượu vang đỏ hắn tặng lại được uống hết theo cách này.

end.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store