ZingTruyen.Store

One Piece Edit Ta Hanh Trinh La Bien Sao Troi Menh Mong Pho Ban 2

Law không lập tức đưa ra yêu cầu, chỉ nói rằng khi thời cơ đến, anh ta sẽ tìm đến Liliya. 

Liliya gật đầu đồng ý, cũng không hỏi nhiều. Là hai người có chỉ số thông minh ngang nhau, giao tiếp không cần quá nhiều lời nói, có những ẩn ý tự hiểu trong lòng.

Liliya hỏi thêm về hướng đi của Luffy, biết được đối phương lần này bị thương rất nghiêm trọng, Law sau khi trở về còn phải tiếp tục trị liệu cho người khác, ít nhất phải mất non nửa tháng. 

Tuy nhiên, họ cũng có địa điểm trị liệu đủ an toàn – lãnh địa của Nữ Hoàng Boa Hancock, trên một hòn đảo nhỏ phụ thuộc gần đảo Amazon Lily.

Liliya nhớ lại biểu hiện của Boa Hancock trong Đại chiến Marineford, rồi nhớ đến việc đối phương vừa giúp Luffy lẻn vào Impel Down, vừa đưa chìa khóa cho Ace, lại còn "thả nước" nghiêm trọng trên chiến trường... Liliya căn bản không lo lắng Luffy sẽ xảy ra chuyện, thậm chí nếu không phải Luffy biểu hiện quá mức ngây thơ và ngốc nghếch, cô còn muốn đi hỏi Luffy làm cách nào mà được như vậy, cô muốn học hỏi kinh nghiệm. Mặc dù khả năng cao những chiêu đó quá đỗi tự nhiên, cô cũng không học được.

----

Hải tặc không quá chú trọng lễ nghi hay nghi thức, tang lễ cũng rất đơn giản. Phần dâng hoa đều là do Liliya yêu cầu – dù sao cô cũng là người tổ chức tang lễ chuyên nghiệp, hơn nữa có kinh nghiệm phong phú.

Trừ Râu Trắng, hài cốt của những người còn lại đều được bạn bè thân thích của họ đưa về quê hương. Nếu quê hương không còn nữa, họ sẽ được chôn cất gần mộ Râu Trắng. 

Liliya còn đặc biệt lập thêm một bia mộ khác, đặt không xa mộ Râu Trắng, trên đó chi chít ghi tên những người đã hy sinh trong trận chiến này.

"Tiếp theo còn nhiều việc phải làm lắm... Đầu tiên còn phải đi cảm ơn Tóc Đỏ, nếu không phải họ lúc đó ngăn cản Băng hải tặc Bách Thú, sợ rằng tình hình của chúng ta lúc đó sẽ rất tệ." Liliya nói rồi còn thở dài.

Tóc Đỏ Shanks, bất kể là xuất phát từ suy xét trên góc độ cá nhân hay vì xem trọng Ace là con của thuyền trưởng mình, lúc đó đã thật sự điều động toàn bộ thuyền viên đến. 

Chỉ là không phải để gia nhập Đại chiến Marineford, mà là để hỗ trợ ngăn chặn Bách Thú Kaido – kẻ đã biết tin về Đại chiến Marineford liền hưng phấn muốn đến solo với Râu Trắng.

Liliya trước đây đã từng nghe một vài câu chuyện, biết Râu Trắng và Kaido còn có chút thù oán chưa giải quyết, cũng không ngờ Kaido lại là một gã hổ báo như vậy...

"Chúng ta hiện tại không nên xung đột với một Tứ Hoàng khác, không còn cách nào khác, chỉ có thể ghi nhớ mối thù này. Ngoài ra còn phải mang ơn Tóc Đỏ, đến lúc đó tôi sẽ đích thân đến nói lời cảm ơn."

Liliya nói xong, thấy vẻ mặt Marco trở nên hơi vi diệu, cô nghiêng đầu, ánh mắt khó hiểu nhìn anh một lúc rồi chợt nghĩ ra điều gì, mặt lộ vẻ bừng tỉnh, mỉm cười nói: "Yên tâm, lúc ở chiến trường nói như vậy là để gây áp lực cho Sengoku thôi."

Marco cười gượng hai tiếng, ngay sau đó vẻ mặt trở nên nghiêm túc: "Cô cứ làm theo ý mình đi, tôi nghĩ bố già cũng hy vọng như vậy."

Mặc dù đối với tên Tóc Đỏ kia quả thật có nhiều lời phê bình kín đáo... Nhưng Marco, bao gồm những người khác trong băng hải tặc Râu Trắng, sẽ không ai bận tâm việc Liliya tái giá. 

Chỉ cần Liliya thích thì họ sẽ ủng hộ. Chỉ là xét từ địa vị hiện tại của Liliya, về cơ bản có thể nói là "tái giá"...

Liliya cũng rất thán phục thái độ hào phóng của mọi người. 

Đây đại khái là trí tuệ độc đáo của những người đàn ông trên biển chăng... Cứ cảm thấy một ngày nào đó khi nói với mọi người rằng mình lại tái giá thêm vài người, nhóm người này cũng sẽ chỉ kinh ngạc một chút rồi chấp nhận, thậm chí mỗi người còn có đối tượng ủng hộ riêng, trừ việc họ nhất trí rằng không ai có thể sánh bằng Râu Trắng.

Dù sao cũng không phải không có tiền lệ mà – Big Mom ở bên cạnh còn có mấy chục người chồng đâu! Lại còn sưu tập các chủng tộc như sưu tập tem nữa chứ! Liliya thậm chí còn lo lắng họ sẽ nảy sinh ý muốn hơn thua, cảm thấy mình cũng không thể kém cạnh. 

Hơn nữa, trước Râu Trắng cô cũng chỉ từng có tám người chồng mà thôi, so với Big Mom thật sự chỉ là hạt bụi.

-------

Đương nhiên, Liliya cũng sẽ không ngừng bước chân tiếp tục vơ vét những năng lực mình muốn. Chỉ là tạm thời có những việc ưu tiên hơn cần hoàn thành.

"Trừ việc muốn cảm ơn Tóc Đỏ ra... Còn cần xem có ai không có mắt mà cho rằng chúng ta yếu đi, nhân cơ hội muốn gây rối." Liliya mỉm cười, đôi mắt lục lấp lánh ánh sáng u tối: "Sau tang lễ, bước đầu tiên chính là giết gà dọa khỉ."

Vì họ đã giảm quân số, không chừng sẽ có những kẻ cơ hội muốn cắn xé một miếng thịt. Nếu thật sự có người làm như vậy, thì cô sẽ phải đổ máu một chút để tế lễ, cũng để nói cho người khác biết rằng dù Râu Trắng đã ngã xuống, lá cờ của băng hải tặc Râu Trắng cũng không phải thứ mà họ có thể tùy tiện động vào.

"Tôi đã biết." Marco gật đầu, chần chừ một chút, lại hỏi: "Còn nữa, về lá cờ của băng hải tặc..."

"Giữ lại tất cả những gì của Newgate." Liliya vẫn giữ nụ cười trên mặt: "Những điều khác tôi đã hiểu rõ, nếu có chỗ nào cần thay đổi, tôi sẽ thông báo cho anh."

Marco nhìn nụ cười hoàn mỹ không thể đoán được manh mối của cô, chậm rãi gật đầu: "Được."

Liliya sau khi Marco đi ra ngoài, nụ cười trên mặt mới nhạt đi một chút. Cô đương nhiên sẽ không thay đổi tất cả những gì thuộc về băng hải tặc Râu Trắng, bởi vì... Sau khi dàn xếp ổn thỏa đường đi của băng hải tặc Râu Trắng, cô chắc chắn vẫn phải rời khỏi thế giới này. Trước đó, cô sẽ khiến mọi thứ trở nên hợp quy tắc đến mức ngay cả khi không có cô, nó vẫn có thể vận hành trơn tru và an toàn.

Nhưng vấn đề lớn nhất hiện tại không phải là kẻ thù bên ngoài, mà là... không có tiền! 

Dù Râu Trắng là người mạnh nhất trong số những người chồng cô đã từng kết hôn, là người cho cô nhiều nhất, nhưng đồng thời cũng là người nghèo nhất.

Liliya thậm chí còn nghi ngờ rằng số tiền cô được thừa kế có lẽ không đến 1 triệu Belly. Số tiền ít ỏi này thậm chí không đủ mua một món trang sức đá quý mà cô thích.

Còn về băng hải tặc Râu Trắng thì... không cần phải nói, là băng nghèo nhất trong số các thế lực Tứ Hoàng. Nếu không phải những Tứ Hoàng khác đều không dễ chọc, Liliya thậm chí đã không kìm được mà đi cướp bóc.

Phần lớn địa bàn dưới trướng Râu Trắng là những nơi bị hải tặc tàn phá vì không thể nộp Tiền Cống Nạp Thiên Long Nhân, sau đó ông đã chủ động bảo vệ. Mặc dù những nơi này cũng nộp phí bảo hộ, nhưng so với những nơi khác thì thực sự rất ít... Giờ đây, khi đổi thành Liliya, cô chắc chắn sẽ không dễ tính như Râu Trắng. Một số chính sách cũng cần được sửa đổi.

Cô sẽ che chở địa bàn mà Râu Trắng để lại, nhưng đồng thời cũng yêu cầu phải tuân theo quy tắc của cô.

Tuy nhiên, cũng không sao cả. Hiện tại cô tấn công các Tứ Hoàng khác không được ổn lắm, nhưng xử lý một Thất Vũ Hải thì chắc vẫn được. 

Cô thấy Dressrosa rất giàu có, sau khi "xơi tái" bên đó thì có thể thoải mái một chút.

---

Còn về Hải quân thì sao... Mâu thuẫn giữa cô và Hải quân đã bộc lộ rõ ràng, với Chính phủ Thế giới cũng đã xé rách mặt vì cô đã giết Thiên Long Nhân. 

Cô đương nhiên không cảm thấy việc ngừng chiến ở Đại chiến Marineford là chuyện đơn giản. Một khi bên họ thể hiện ra một chút yếu thế, Hải quân sẽ lập tức tấn công.

Cho nên... Dù sao cũng đã đến nước này, vậy thì đắc tội thêm một chút cũng không sao. Dù sao hiện tại họ cũng không đánh lại cô, hơn nữa cũng không dám trực tiếp tuyên chiến với cô.

"Khi đến chỗ Tóc Đỏ thì tiện thể uống rượu và nói chuyện lâu một chút đi, để Chính phủ Thế giới bên kia phải sợ một trận... Sau này những địa bàn di động, đảm bảo không có vấn đề, những thế lực nhỏ đến thử sẽ bị giết sạch để lập uy một chút, rồi sau đó xem có chỗ nào giàu có thì cướp lấy, thật sự không được thì lúc đó cứ trực tiếp cướp của Thiên Long Nhân cũng được, để lại mạng cho họ coi như nể mặt Chính phủ Thế giới..."

Liliya đang tính toán, cảm thấy kế hoạch của mình hiện tại không có gì thiếu sót, hài lòng gật đầu khẳng định bản thân. 

Cô thậm chí có chút cảm khái. Thật không ngờ rằng mình, người từng từ chối lời mời gia nhập Băng Ryodan của Chrollo với lý do "Tôi thích làm việc một mình", giờ đây lại đứng ở vị trí lãnh đạo... Nếu để Chrollo biết, tên đó có khi sẽ rất vui – dù sao cô là thủ lĩnh dự bị mà hắn đã để mắt đến.

Sau khi viết xong bản kế hoạch, trời đã tối. 

Liliya lúc này mới nhớ ra còn một vấn đề còn sót lại – Ace.

Cô lộ ra vẻ mặt hơi đau đầu, giơ tay xoa xoa giữa trán, cũng không hỏi ai khác, trực tiếp lấy ra Thẻ sinh mệnh của Ace để tìm người, cuối cùng nhìn thấy Ace đang ngồi trên một đỉnh núi, thổi gió đêm. 

Cậu bé nhỏ xíu, cuộn tròn ngồi đó, bóng lưng trông có chút hiu quạnh.

Liliya đứng sau lưng cậu bé một lúc, rồi đi tới, ngồi xuống bên cạnh cậu, không nói gì, chỉ ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm, như thể chỉ đến để hóng gió và ngắm sao.

Một lúc lâu sau, cậu bé tóc đen bên cạnh cô mới mở miệng: "tôi trước đây, vẫn luôn tự hỏi một vấn đề... Một người kế thừa huyết thống của quỷ như tôi, xuất hiện trên thế giới này, có thật sự phù hợp không?"

Liliya liếc nhìn cậu bé.

Ace-chan nhìn thẳng về phía trước: "Em trai tôi, bố già, và mọi người đã trả lời vấn đề này, cho nên tôi nghĩ, tôi vẫn có thể sống sót... Bây giờ, tôi sẽ sống thật tốt."

Liliya giơ tay búng ngón tay, búng mạnh vào trán đối phương: "Đừng có tự dán vàng lên mặt mình. Cậu chỉ là một con người bình thường, làm quỷ đâu có dễ như vậy."

Ace che trán, quay đầu nhìn cô.

"Thatch đã tỉnh rồi, lát nữa cậu hãy đi nói rõ tất cả những chuyện đã xảy ra trong lúc hắn hôn mê cho hắn biết."

Ace sững người, im lặng một lát rồi vẻ mặt nghiêm trọng gật đầu.

Liliya một tay chống cằm, ngửa đầu nhìn xa xăm bầu trời sao: "Thật lòng mà nói, trước đây tôi rất muốn đánh cậu một trận. Nhưng mặc dù cậu là một phiền phức, cũng là phiền phức mà Newgate để lại cho tôi, cho nên cũng coi như có chút ý nghĩa kỷ niệm đi... Sau này cậu cũng không còn liên quan đến Roger nữa, hoàn toàn thoát khỏi gông cùm xiềng xích trước kia đi. Nhưng tôi không có cưng chiều con nít như Newgate đâu, tôi rất nghiêm khắc đó, cho nên phải ngoan ngoãn nghe lời nhé."

Cậu bé shota tóc đen có tàn nhang trên mặt vẻ mặt nghiêm trọng gật đầu: "Đã biết, lão mẹ!"

Liliya giữ nguyên nụ cười: "Câm miệng, gọi ta là mommy."

"Đã biết, mommy!"

"...Haiz, thật là không có cảm giác thành tựu gì cả."

Liliya nói, nhẹ nhàng xoa đầu cậu bé, cảm thán rằng cảm giác tóc xoăn vẫn tốt hơn tóc thẳng, cảm giác này tốt hơn của Luffy.

"À... Nói đến, thân phận của cậu vẫn là do chúng ta bên này trực tiếp công bố thì tốt hơn, lát nữa khi đi nói lời cảm ơn với Tóc Đỏ, cậu cũng đi cùng luôn."

----

Nửa tháng sau, Tổng bộ Hải quân ———

Vì Marineford bị hủy, Tổng bộ Hải quân đã chuyển đến Tân Thế Giới, tại nơi đóng quân cũ của Chi bộ G-1 Hải quân, và được đặt tên là Tân Marineford.

Nguyên soái Sengoku nhìn tờ báo mới nhất, nhìn chằm chằm vào bức ảnh trên đó, tay run run nhẹ, cảm thấy khó thở.

Tiêu đề trang nhất tờ báo hôm nay rõ ràng là: 【Ma Nữ và Con trai của Râu Trắng lộ diện: Edward Ace-chan】. Bên cạnh là bức ảnh Liliya cười rạng rỡ ôm một cậu bé tóc đen có tàn nhang trên mặt.

"Cái này... cái này..."

"Đứa trẻ này lớn lên giống Ace nhỉ!" Garp bên cạnh thò đầu vào xem báo, vẻ mặt kinh ngạc, lẩm bẩm nói: "Con của Râu Trắng lại lớn lên giống Ace thế nhỉ..."

"...Cái gì mà lớn lên giống! Đây rõ ràng chính là Hỏa Quyền Ace mà! Chỉ là dùng thủ đoạn gì đó biến thành dáng vẻ trẻ con thôi! Ngươi đừng có giả ngu ở đó Garp!" Sengoku giận dữ hét lên.

Ông ta đã nói rồi, làm sao lúc đó Ma Nữ lại dễ dàng nhượng bộ như vậy... Chết tiệt! Đây rõ ràng là cố ý giăng bẫy mà! 

Tâm tư xảo trá, lại có năng lực như vậy... Dù muốn tiêu diệt trước, cũng đã muộn rồi.

Đặc biệt là việc đối phương làm thế nào để có được năng lực của Râu Trắng vẫn còn chưa được biết rõ... Cần biết rằng sau khi người dùng Trái Ác Quỷ chết, Trái Ác Quỷ đó sẽ ngẫu nhiên xuất hiện trở lại ở một góc nào đó của thế giới. 

Dù nghĩ thế nào, cũng không thể là Râu Trắng vừa chết thì đối phương liền lập tức nhặt được Trái Ác Quỷ rồi ăn ngay một miếng được chứ?

Lúc đó, dưới con mắt của bao nhiêu người, Hải quân cũng đã chứng kiến, nhưng không hề thấy cảnh tượng này. 

Hơn nữa, những con Ốc Sên Điện Thoại ghi hình lúc đó cũng đã ghi lại, ông ta còn cố ý xem lại, ngoại trừ việc nhíu mày cảm thấy Râu Trắng quá yêu làm người ta nổi da gà ra, không có bất kỳ điều bất thường nào.

Mà nhắc đến Ốc Sên Điện Thoại là ông ta lại tức giận. 

Con Ốc Sên Điện Thoại dùng để phát sóng trực tiếp lần này còn bị Hề Buggy và đồng bọn cướp đi, cuối cùng lại rơi vào tay Ma Nữ. 

Ma Nữ còn giả vờ đáng thương mà nói cái gì là rất có duyên với con Ốc Sên Điện Thoại đó muốn nuôi nó, quan trọng nhất là con Ốc Sên Điện Thoại đó còn vẻ mặt cảm động nghe Ma Nữ nói rồi cố gắng bò về phía  cô ta!

...Khoan đã, lẽ nào ngay cả Ốc Sên Điện Thoại cũng có thể bị mê hoặc sao?

Không biết mới là đáng sợ nhất. 

Hiện tại Sengoku đang tràn đầy phỏng đoán và do dự về năng lực của Liliya, cũng bởi vậy mà trở nên lo lắng bồn chồn – cũng không biết Kizaru và Aokiji bên đó thế nào rồi... Nếu Ma Nữ thật sự mạnh đến thế... Hai người đó liệu có phản bội mà không tự biết không? Hay là giả vờ như không phản bội?

Mặc dù biết sự nghi ngờ này là không đúng, nhưng Sengoku vẫn không kìm được mà suy diễn. Đặc biệt là cùng với tờ báo này được truyền đến, báo cáo của chiến hạm Hải quân cũng mang tin tức rằng Ma Nữ và Tóc Đỏ lại gặp mặt...

"...Thôi, mấy chuyện này cứ để cho Nguyên soái kế nhiệm lo lắng đi." Sengoku nhắm mắt lại, ngửa người ra sau, trong những ngày cuối cùng của sự nghiệp, quyết định "buông xuôi".

Cuộc đua tranh chức Nguyên soái giữa Akainu và Aokiji đã bắt đầu rồi.

=========================

Ghi chú của tác giả: Ace thật ra... cũng không rộng rãi đâu. Bản chất cậu ấy thực sự là một tính cách u uất. Đoạn gặp em trai ở Alabasta trong anime là thêm vào. Trong manga, Ace khi mới xuất hiện không cười nhiều đâu. Khi cậu ấy mới gia nhập băng Râu Trắng, cậu ấy đúng là một cậu bé u ám điển hình, hơn nữa khuynh hướng tự hủy hoại bản thân luôn rất nghiêm trọng. Lần này sau khi thu nhỏ, ít ra cậu ấy đã xác định mình được yêu thương mà không nghi ngờ về xuất thân của mình.


Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store