Nuoc Mat Vo The Than
"Thiếu phu nhân, cái này là thiếu gia để cho tôi đưa cho cô..." Cô ấy lại ngẩng đầu nhìn cô gái hốc mắt sưng đỏ, khuôn mặt đáng thương, chắc hẳn đêm qua, nhất định thiếu gia rất thô bạo, tàn khốc.
" Cảm ơn"
Cửa phịch một tiếng đóng lại, Dĩ Anh mới cúi đầu xuống, trong mắt lại tụ tập một đám sương mù, anh thật sự là không giờ khắc nào không nhục nhã cô, không làm tổn thương cô. Một thân quần áo nữ giúp việc, một thân phận nữ giúp việc. Cô là tiểu thư, là con nhà quý tộc, cô gả cho anh, để làm người giúp việc sao? Cũng đúng, anh đang cảnh cáo cô, cô vĩnh viễn không phải là vợ của anh, mà chính là người giúp việc của anh, là người ở của nhà anh.
Run rẩy cầm bộ quần áo, cô mặc ở trên người mình, một gương mặt vô cùng thanh lệ, lúc này cũng không tiếp tục vui vẻ, có lẽ, cho tới bây giờ cô chưa từng vui vẻ dù chỉ một lần!
Đi ra ngoài, giữa hai chân vẫn còn đau đớn đêm qua, toàn thân đau nhức mệt mỏi, lúc nào cũng có thể cho cô nghĩ đến, đêm qua, người đàn ông kia tàn nhẫn đối đãi với cô như thế nào."Thiếu phu nhân, về sau tất cả việc nhà đều do cô tới làm, cái này là thiếu gia ra lệnh "-Nữ giúp việc đâu ra đấy mặt không thay đổi nói, đến nữ giúp việc nơi này cũng đều không có coi cô thành chủ nhân.Dĩ Anh không nói gì, chỉ biết im lặng.Cô ta cô gọi cô là thiếu phu nhân, thế nhưng, cô giống sao? Trong hoàn cảnh này, cô không phải phu nhân, không phải vợ anh, mà là nữ giúp việc, anh chỉ coi cô là người giúp việc nhà anh. Cô nhếch miệng, nụ cười đau khổ, cô xác định được thân phận của mình, vậy thì làm việc thôi, không còn gì chối cãi...Chết lặng gật đầu một cái, cô nâng thân thể vô cùng nặng nề, bắt đầu sinh hoạt, cô ở chỗ này, thậm chí, đến người giúp việc cũng không bằng...Cô nắm chặt tay đỏ rực của mình, không ngừng xoa nắn, hi vọng như vậy có thể cho mình thêm ấm một chút...Trên dưới hai tầng biệt thự sang trọng, cô ròng rã bận bịu đã hơn nửa ngày, cô làm việc nhà, giặt giũ quần áo cho anh, mãi mới có thể nghỉ ngơi một chút, cô nhìn căn biệt thự cực lớn, lớn chỉ để cho cô cảm giác trống rỗng, cảm giác sợ hãi, tủi nhục.Đây chính là tân hôn của cô...Đột nhiên, cửa có một tiếng vang rất nhỏ, thân thể của cô cứng đờ theo bản năng, vừa định muốn ra mở, cũng đã nghe được tiếng Tần Phong vang lên, lạnh thấu xương:"Thế nào, không muốn nhìn thấy tôi à? Giết bạn thân chỉ vì muốn chiếm đoạt tôi, cô thật độc ác! Bộ mặt cô thật khó ưa, lấy được tôi thì cô phải sung sướng chứ?"- Mỗi câu mỗi chữ anh nói, đều khiến cô đau thấu xương, cô ở trong mắt anh, ngoại trừ hung thủ giết người, cái gì cũng không có, cũng không tốt!"Em không, em không giết Mạn Ly, xin anh đừng nói thế, xin anh đấy!"-Môi của cô nhẹ nhàng khép mở, sau cùng chỉ cười khổ một tiếng, có phải cô nói gì đều không quan trọng hay không, nói gì anh cũng không tin bởi vì không có bất kỳ người nào sẽ tin tưởng, bọn họ đều tưởng rằng cô hại chết Mạn Ly, giết chết người anh yêu!" Chát!"- Anh tát cô, cái cằm bị nâng lên, cô thậm chí có thể nghe được cằm mình truyền đến tiếng cạch, xương cằm như sắp vỡ vụn ra. Anh gần như muốn bóp nát cằm cô, bóp nát trái tim cô,cô ngẩng đầu, thấy được trong mắt Tần Phong tức giận đầy khát máu, còn có loại hận ý, căm thù, không che dấu.
Anh hận cô, hận tới cực điểm.
" Cô dám cãi lời tôi? Được, vậy thì xem tôi hành hạ cô như nào!" Anh cười lạnh một tiếng, trợn mắt quát cô, mà thân thể Dĩ Anh đột nhiên run rẩy sợ hãi, trên mặt vô cùng tái nhợt."Cô không được quên, tôi cưới cô, cô phải cung cấp thân thể của mình cho tôi. Bất cứ lúc nào tôi muốn, cô phải cho! Lên phòng!"- Anh quát lớn, anh hiểu được sợ hãi trong mắt cô, trên mặt và ý cười càng thêm lạnh một chút, quả nhiên anh không thích hợp cười, quả nhiên là tàn nhẫn vô cùng.Nhất là khi anh hận người, anh nhất định sẽ để họ là cái xác không hồn, nhất định sẽ phá hủy!
Dĩ Anh chỉ nhẹ nhàng đóng hai mắt một chút, dưới dung nhan tái nhợt không màu, rơi xuống mấy giọt nước mắt trong suốt, cô đi vào theo phía sau anh, bước chân của cô rất nặng, rất nặng, mà hai mắt đẫm lệ mông lung, cô đau khổ phát hiện, bọn họ rõ ràng gần nhau như thế, nhưng cô lại không cách nào bắt anh lại, không có cách nào chiếm hữu trái tim anh, thậm chí, đến góc áo của anh, cô cũng không dám động, cũng chưa từng nghĩ đến việc sẽ quan tâm anh. Bởi, cô không xứng...
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store