Nu Nhi Cuc Sung Sac Sung
-"vương lỗi , đem thông tin của tổ chức truyền ra ngoài ông nói phải xử lý ra sao ? " thanh âm đáng sợ vang lên , phá tan sự im lặng.
" chủ tử.. Tôi xin ngài dơ cao đánh khẽ, tôi là trót dại "
-" trót dại ? Sao lúc cầm tiền ta lại không thấy ông nói là trót dại , xem ra cuộc sống này ông đã chán đúng không ? Tôi tiễn ông một đoạn "
" không, đừngggggg..."
" cạch . bùm " tiếng nổ súng vang lên, một thân ảnh ngã xuống, máu từ ngực trái phun ra đỏ cả một góc nhà . trước khi tắt thở người ấy còn hướng về phía anh thốt lên Đồ Độcc. ác . rồi xuôi tay. " đem hắn cho tiểu bạch đi " người đàn ông thu súng lại, nét mặt cương nghị đi ra ngoài.
Rảo bước ra khỏi ngôi nhà , đến đoạn ngã rẽ anh nhanh chóng bị thu hút bởi tiếng khóc.
" ô ô..mẹ..mẹ uyển uyển thật sợ. " một bé gái tầm năm tuổi, cuộn gối trong gầm cầu thang khóc nức nở.
" chủ tử , đây hình như là con gái của Vương Lỗi - Vương Uyển Nhi" -" Vương Lỗi , hắn ta có con gái sao ?"
Đứa bé này, mái tóc dài đen óng ả. Đôi mắt to tròn ngập nước, gương mặt lại bầu bĩnh đáng yêu.
-" bé con , lại đây " anh đưa tay dịu dàng
-" chú , chú đẹp trai. Uyển uyển muốn mẹ .ô ô muốn cả ba nữa "
-" ngoan , ba đã k cần uyển uyển nữa, từ nay ta là ba của con chịu không " hắn cười
" rất thích chú, tiểu uyển rất ngoan, sao ba lại không cần ạ " cô bé đưa đôi mắt trong veo nhìn hắn.
" theo ta về " hắn không trả lời, bế bé trực tiếp ra xe. Không hiểu sao khi vừa nhìn thấy đứa bé mày hắn lại rất ưng ý .
" chú đẹp trai. Chúng ta đi đâu ạ"
-" gọi ta là baba , sau này còn gọi chú ta sẽ phạt con" hắn nghiêm nghị.
" ba, ba " cô bé sợ hãi rúc sâu vào ngực hắn phát ra những âm thanh đáng yêu.
" ngoan, chỉ cần ngoan mọi thứ ta đều cho con " hắn vuốt nhẹ tóc cô bé
Chẳng bao lâu, chiếc xe dừng ở cổng chính lôi gia. Ngồi nhà , à không là một tòa cung điện mới đúng. Lôi gia nằm ở vùng ngoai ô khá yên tĩnh. Được thiết kế sang trọng vừa cổ điển vừa hiện đại. Phía sau lôi gia còn có một cái hồ lớn trồng sen tịnh đế . khuôn viên rộng , ở giữa có một đài phun nước .tất cả gói gọn trong hai từ " hoàn mĩ " . bảo vệ lôi gia là những ám vệ bậc nhất của phi ưng bang .
" thiếu gia.. Mừng.." vừa thấy hắn , người hầu trong nhà xếp nhanh thành hai hàng
" hắn nhíu mày ôm chặt vật nhỏ trong ngực. Bé con đang ngủ nghe tiếng động chợt mở mắt rồi nhanh chóng rúc vào vai hắn tiếp tục ngủ ngon lành.
Hắn cẩn thận đem cô bé đặt lên giường rồi nhanh chóng rời đi. Còn hắn, nhanh chóng tiến về phòng ngủ chính.
" chú diệp, chuẩn bị một chút đồ cần thiết cho cô bé. Từ giờ cô bé ở đây "
" vâng thiếu gia, quản gia nhận lệnh mau chóng rời đi . hôm nay hắn đã làm trái nguyên tắc của bản thân , cưu mang cô bé, nếu sau này bé biết sự thật có chấp nhận hay không ??
" chủ tử.. Tôi xin ngài dơ cao đánh khẽ, tôi là trót dại "
-" trót dại ? Sao lúc cầm tiền ta lại không thấy ông nói là trót dại , xem ra cuộc sống này ông đã chán đúng không ? Tôi tiễn ông một đoạn "
" không, đừngggggg..."
" cạch . bùm " tiếng nổ súng vang lên, một thân ảnh ngã xuống, máu từ ngực trái phun ra đỏ cả một góc nhà . trước khi tắt thở người ấy còn hướng về phía anh thốt lên Đồ Độcc. ác . rồi xuôi tay. " đem hắn cho tiểu bạch đi " người đàn ông thu súng lại, nét mặt cương nghị đi ra ngoài.
Rảo bước ra khỏi ngôi nhà , đến đoạn ngã rẽ anh nhanh chóng bị thu hút bởi tiếng khóc.
" ô ô..mẹ..mẹ uyển uyển thật sợ. " một bé gái tầm năm tuổi, cuộn gối trong gầm cầu thang khóc nức nở.
" chủ tử , đây hình như là con gái của Vương Lỗi - Vương Uyển Nhi" -" Vương Lỗi , hắn ta có con gái sao ?"
Đứa bé này, mái tóc dài đen óng ả. Đôi mắt to tròn ngập nước, gương mặt lại bầu bĩnh đáng yêu.
-" bé con , lại đây " anh đưa tay dịu dàng
-" chú , chú đẹp trai. Uyển uyển muốn mẹ .ô ô muốn cả ba nữa "
-" ngoan , ba đã k cần uyển uyển nữa, từ nay ta là ba của con chịu không " hắn cười
" rất thích chú, tiểu uyển rất ngoan, sao ba lại không cần ạ " cô bé đưa đôi mắt trong veo nhìn hắn.
" theo ta về " hắn không trả lời, bế bé trực tiếp ra xe. Không hiểu sao khi vừa nhìn thấy đứa bé mày hắn lại rất ưng ý .
" chú đẹp trai. Chúng ta đi đâu ạ"
-" gọi ta là baba , sau này còn gọi chú ta sẽ phạt con" hắn nghiêm nghị.
" ba, ba " cô bé sợ hãi rúc sâu vào ngực hắn phát ra những âm thanh đáng yêu.
" ngoan, chỉ cần ngoan mọi thứ ta đều cho con " hắn vuốt nhẹ tóc cô bé
Chẳng bao lâu, chiếc xe dừng ở cổng chính lôi gia. Ngồi nhà , à không là một tòa cung điện mới đúng. Lôi gia nằm ở vùng ngoai ô khá yên tĩnh. Được thiết kế sang trọng vừa cổ điển vừa hiện đại. Phía sau lôi gia còn có một cái hồ lớn trồng sen tịnh đế . khuôn viên rộng , ở giữa có một đài phun nước .tất cả gói gọn trong hai từ " hoàn mĩ " . bảo vệ lôi gia là những ám vệ bậc nhất của phi ưng bang .
" thiếu gia.. Mừng.." vừa thấy hắn , người hầu trong nhà xếp nhanh thành hai hàng
" hắn nhíu mày ôm chặt vật nhỏ trong ngực. Bé con đang ngủ nghe tiếng động chợt mở mắt rồi nhanh chóng rúc vào vai hắn tiếp tục ngủ ngon lành.
Hắn cẩn thận đem cô bé đặt lên giường rồi nhanh chóng rời đi. Còn hắn, nhanh chóng tiến về phòng ngủ chính.
" chú diệp, chuẩn bị một chút đồ cần thiết cho cô bé. Từ giờ cô bé ở đây "
" vâng thiếu gia, quản gia nhận lệnh mau chóng rời đi . hôm nay hắn đã làm trái nguyên tắc của bản thân , cưu mang cô bé, nếu sau này bé biết sự thật có chấp nhận hay không ??
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store